Bố Tổng Tài Của Bé Dễ Thương

Chương 39: Bế Bạch Tiểu Bạch lên




Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ AzTruyen.net trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên AzTruyen.net. Xin cảm ơn!

**********

Cập nhật chương mới nhất tại AzTruyen.net

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bạch Tô bị những lời này của Phó Cảnh Hoài làm cho mơ hồ hơn, cô chớp chớp mắt nhìn Phó Cảnh Hoài, trong đầu cố gắng nhớ lại chuyện đêm qua.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Tuy nhiên cái gì cũng không nhớ ra được, mọi thứ trở nên rất mờ nhạt.

Giống như một giấc mơ vậy, vừa tỉnh lại thì vẫn rõ ràng nhưng khi muốn nhớ lại một cách chi tiết thi một chút cũng không nhớ ra được.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bạch Tô không nhịn được cau mày.

Phó Cảnh Hoài nhìn thấy bộ dạng này của Bạch Tô, khuôn mặt anh tuấn trở nên lạnh lùng, anh chăm chú nhìn Bạch Tô rất lâu, những lời đó vẫn không nói ra được.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Chỉ thở dài một tiếng: "Rời khỏi Phó Vân Tiêu."

Bạch Tô còn tưởng Phó Cảnh Hoài sẽ nói gì nữa, kết quả vẫn chỉ là mấy câu này, khiến cô không nhịn được cưới “Rời xa hay không là chuyện của tôi, tại sao đêm qua lại cứu tôi

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bạch Tô vẫn như cũ, không nóng không lạnh muốn hỏi rõ ràng. “Ca phẫu thuật thử nghiệm lần đầu của mẹ em một tuần nữa sẽ được tiến hành. Trước mắt, tình hình mẹ em đang có chuyển biến xấu."

Một khi nhắc đến công việc, Phó Cảnh Hoài lại trở về với thái độ bình thường.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bạch Tô nghe xong trên mặt thoáng chút buồn bã nhưng cô vẫn nhịn không biểu hiện ra, chỉ nói với Phó Cảnh Hoài một câu: "Hiện giờ tôi có thể ra ngoài không? Anh không còn chuyện gì nữa đủng không, tôi muốn đi thăm mẹ"

Phó Cảnh Hoài gật đầu, nhường đường cho Bạch

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Tô, cô mở cửa vừa định chạy đi thì thấy Bạch Thiệu đang đứng trước cửa, Bạch Tô gật đầu rồi chạy một mạch ra ngoài.

Bạch Thiếu nhìn Bạch Tô đi xa rồi mới thở dài nhìn Phó Cảnh Hoài một cái nói thẳng: “Không có tiền đồ"

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Nói rồi, mặt anh mim cười rồi rời đi.

Bạch Tô đến phòng bệnh thăm mẹ, vẫn hôn mê như cũ không có chuyển biến gì, chỉ là dấu hiệu sinh tồn của mẹ đang dần yếu đi, Bạch Tô nhìn rất lâu, tầm trạng càng ngày càng to, khi cô nhận ra bản thân không thể tiếp tục được nữa liền quay người rời khỏi phòng, vốn đi muốn xuất viện luôn nhưng vừa đến cửa bệnh viện thì thấy một người đàn ông mặc đó Tây đang đứng đợi cô.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bạch Tô không chịu được ánh mắt nghi hoặc của người đàn ông này, anh ta là tài xế của Phó Vân Tiêu, Trương Quyền. “Có chuyện gì?”

Bạch Tô nhanh chóng dẹp bỏ phiền muộn, bước đến trước mặt Trương Quyền hỏi, Đọc truyện mới nhất tại Truy ện88.net

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trương Quyền tiến đến nhìn Bạch Tô gật đầu coi như chào hỏi rồi nói: "Cô chủ, Tổng giám đốc Phó sáng nay nói không thấy xe đâu, khi tôi được cử đi tìm mới phát hiện xe bị đâm vào dải phân cách và đang ở vách núi Bản Nha, bảo vệ núi Bản Nha nói đêm qua đã thấy cô lái xe ra ngoài."

Bạch Tô cau mày, chuyện này cô một chút ấn tượng cũng không có.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trương Quyền tiếp tục: “Tổng giám đốc Phó là có xảy ra chuyện gì, sau khi điều tra thì biết được cô đang ở trong bệnh viện liền bảo tôi đến xem xem."

Thế nên tài xế nhanh chóng đến đây đợi cô là vì muốn xác nhận sự an toàn của cô.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bạch Tô bất giác nở một nụ cười. “Anh quay về bào Văn Tiêu tôi không sao, tôi không có chuyện gì het."

Lúc này phía Trương Quyền mới yên tâm, nói với Bạch Tô một câu: “Nếu tiên thì cô nên gọi giám đốc nói rõ ràng thì tốt hơn, giảm đốc rất lo cho cô.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bạch Tô đồng ý, chỉ là cô vừa nói xong đột nhiên sau lưng truyền tới một giọng nói: “Lo lắng?"

Là Phó Cảnh Hoài. “Lo sao không tự đến đây?" “Trong khi không rời nổi giường của cô Mộ mà vẫn còn lo cho người khác cơ à? Giám đốc Phó thật có lòng."

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Phó Cảnh Hoài cười trào phúng, khiến Bạch Tô không biết phải nói gì, chi lườm Phó Cảnh Hoài một cái.

Sau đó nói với Trương Quyền: “Anh về trước đi, lát nữa tôi sẽ gọi Vân Tiêu

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Trương Quyền nhìn Phó Cảnh Hoài một cách đầy hàm ý rồi rồi đi,

Khi Trường Quyền vừa rời đi, Bạch Tổ cũng muốn mau chóng đi khỏi nơi này,

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Chưa kịp đi thì Phó Cành Hoài ở sau lưng lại nói, lần này anh cực kỳ nghiêm túc nhìn Bạch Tô: “Ly hôn di."

Bạch Tô đáp: “Ly hôn rồi cũng không quay lại với anh dâu

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Nói rồi cô nhanh chóng xoay đôi giày cao gót rồi di.

Sau khi cô đi, lên taxi rồi mới gọi điện cho Phó Vẫn Tiêu nhưng anh lại không bắt máy.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Cô nghĩ Phó Vân Tiêu đang bận nên không gọi nữa.

Ngày hôm đó Phó Vân Tiêu cũng không gọi lại, ngay cả một dòng tin nhắn tối nay không về cũng không thấy.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Là trước đây thì nếu không về Phó Vân Tiêu chắc chắn sẽ gửi tin nhắn, nhưng lần này anh vẫn chưa gửi. Bạch Tô cứ tưởng Phó Vận Tiêu sẽ về, vẫn luôn đợi cửa anh đến khi ngủ quên lúc nào không biết, đến khi tỉnh dậy mới phát hiện Phó Vẫn Tiêu vẫn chưa về. AzTruyen.net website cập nhật truyện nhanh nhất

Lúc này màn hình điện thoại của Bạch Tô hiện lên một lời nhắc: Hôm nay Bạch Tiểu Bạch biểu diễn ở trường. Bạch Tô lập tức bỏ chuyển Phó Vân Tiểu không về nhà qua một bên và đi sửa soạn lại.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bạch Tô trang điểm cho mình trở nên không những xinh đẹp mà còn thanh lịch, kiểu trang điểm này nhìn rất gần gũi, chắc chắc bọn trẻ sẽ rất thích.

Trang điểm xong Bạch Tô mới gọi điện cho cô trông trẻ của Bạch Tiểu Bạch, thì biết được cô đã đưa Bạch Tiểu Bạch đến trung tâm hoạt động Nhi Đồng rồi, Bạch Tô cũng nhanh chóng bắt xe đến đó.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Ở trung tâm hoạt động Nhi Đồng, khi đến nơi, từ xa Bạch Tô đã nhìn thấy Bạch Tiểu Bạch, cô đang định chạy tới thì phát hiện Bạch Tiểu Bạch tự mình đi vào nhà vệ sinh.

Vì vẫn còn một đoạn nữa, với cả Bạch Tiểu Bạch có thể tự làm được nên Bạch Tô cũng không lo.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Có điều, cô không biết Bạch Tiểu Bạch lần này vì muốn nhảy thật tốt ở buổi biểu diễn nên vừa suy nghĩ lại động tác, vừa nghĩ những gì không được quên, vừa mim cười luyện tập lại nên không biết mình đi vào nhà vệ sinh nam.

Phó Vân Tiêu cau mày liếc nhìn Phó Vân Ti, vừa đi về phía nhà vệ sinh nam, lạnh lùng nói với Phó Vân Ti “Sau này đừng có bảo anh tham gia máy hoạt động này nữa, anh không có chút hứng thủ nào với trẻ con Phó Văn Ti hi hi cười, không mảy may để ý lời Phở Vận Tiêu vừa nói: “Anh cũng nên ủng hộ chuyện làm ăn của em chứ, em cũng không dễ gì mới tạo dựng được sự nghiệp, tổ chức cuộc thi tài năng trẻ em toàn thành phố này anh phải đến mới phải!" “Còn nữa, trước đây em tổ chức chẳng có bé nào tham gia cả, sau đó khi bảo nhân viên quảng cáo nước ngoài in ảnh của anh, nói anh sẽ làm ban giám khảo, máy bà mẹ đó tự nhiên điên cuồng đăng ký cho con thi " “Anh nói xem em đã in ảnh anh rồi, cũng quảng cáo khắp nơi rồi, anh không đến không phải em mang tiếng lừa bịp sao... Đúng không, anh hai "Không có lần sau đâu đấy."

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Phó Vân Tiêu vừa nói xong quay lại liền nhìn thấy một cô bé xinh xắn đang mặc váy trắng, miệng lầm nhầm đi vào nhà vệ sinh nam.

Khi Bạch Tiểu Bạch vừa vào, anh mau chóng bước nhanh hai bước, trực tiếp bé cô bé lên.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Cập nhật chương mới nhất tại AzTruyen.net


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.