Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 378




Edit by CeCe

Nguồn: http://cccece218.com/

– Văn phòng xã trưởng –

Mân Huyên ngồi trước bàn làm việc, lật xem tư liệu Lâm Hạo Ngôn đưa cho cô. Thì ra là công ty đang thuê quảng cáo ở trang nhất và trang hai của Thuần Mỹ là một công ty xe hơi khá nổi tiếng, thời hạn hợp đồng thuê quảng cáo là ba năm, mà bây giờ hợp đồng đã chuẩn bị hết hạn…

Cô ngẩng đầu hỏi Lâm Hạo Ngôn “Xã trưởng, vậy đã hỏi xem công ty đó có định tiếp tục thuê quảng cáo nữa hay không chưa?”

Lâm Hạo Ngôn hơi nhíu mày thở dài “Cuối tuần trước trưởng phòng quảng cáo gọi cho họ thông báo sắp hết hạn hợp đồng, hỏi họ có muốn thuê quảng cáo nữa hay không, họ lại nói nếu giảm 30% phí thuê thì sẽ suy nghĩ. Tôi đã thương lượng qua với cấp trên, nhất trí rằng không thể giảm được đến 30%, vì vậy mấy hôm trước tòa soạn đã thông báo cho thuê trang nhất và trang hai của tạp chí cho các công ty trong nước. Kinh tế đang trong thời kỳ khủng hoảng, quả nhiên tính đến hiện giờ chỉ có bảy công ty hồi âm, tôi đã nghiên cứu, trong số đó có ba công ty chắc chắn không thể chịu được mức phí quảng cáo của tạp chí chúng ta, vì vậy chỉ còn bốn công ty…”

Hắn đưa cho cô tờ giấy có tên bốn công ty đang muốn thuê quảng cáo, sau đó cô ngây người nhìn chằm chằm bốn chữ “tập đoàn Đường Thịnh” viết trên đó.

Lâm Hạo Ngôn khoanh tay đặt trước bàn làm việc, thấy vẻ mặt của cô thì bật cười “Lúc tôi nhìn thấy cũng ngạc nhiên như cô đó, không ngờ bọn họ cũng có hứng thú với quảng cáo của chúng ta.”

Cô mím môi quét ánh mắt xuống dưới, quả đúng như cô dự đoán là họ muốn quảng cáo cho bộ sản phẩm trang điểm mới ra mắt của L&K. Thuần Mỹ là tạp chí có số lượng phát hành lớn nhất trong nước, bọn họ muốn đăng quảng cáo ở trang nhất và trang hai của tạp chí là hoàn toàn sáng suốt, biết vậy nhưng trong lòng cô vẫn có chút nghi vấn.

“Bây giờ bọn họ mới định quảng cáo có phải muộn quá hay không? Thời điểm sản phẩm mới ra mắt, một chút quảng cáo bọn họ cũng không làm. Tôi nghe nói từ lúc công bố sản phẩm mới đến giờ, doanh thu bán hàng của họ không tốt lắm……”

Lâm Hạo Ngôn trừng mắt, nhìn cô như người ngoài hành tinh “Lăng tiểu thư, hôm nay cô không đọc báo hay xem thời sự gì sao? Sáng nay tất cả những cơ sở bán sản phẩm mới của L&K đều chật ních người mua, chỉ trong vòng một buổi sáng toàn bộ sản phẩm mới đã được bán hết, các đơn đặt hàng sản phẩm liên tiếp được gửi về phía L&K……”

“Cái gì???” Cô không tin nổi những gì mình vừa nghe. Nhớ lại lúc trưa cô và Kỉ Tích Vân đi ăn dường như cũng nghe thấy mấy bàn xung quanh nhà hàng xôn xao chuyện gì đó, nhưng vì lúc đó cô còn quá bất ngờ về chuyện tờ báo sáng nay nên không để ý lắm…

“Tin chấn động cả nước như vậy mà cô không biết, thật là… Có gì cô cứ hỏi người đã bày ra chiến lược bán hàng như vậy thì sẽ được biết rõ hơn đó.” Lâm Hạo Ngôn mỉm cười ẩn ý nói.

Đúng lúc này, trưởng phòng quảng cáo đi đến gọi cô và Lâm Hạo Ngôn chuẩn bị đi.

“Lần này L&K thành công như vậy, chắc chắn chi phí cho quảng cáo cũng sẽ bỏ ra không nhỏ, khẳng định sẽ hơn hẳn ba công ty còn lại. Được rồi, Lăng tiểu thư, chúng ta xuất phát thôi.” Lâm Hạo Ngôn tràn đầy tự tin cầm áo khoác ngoài đi ra cửa.

Cô cũng vội vàng đứng lên, thu thập những tài liệu cần mang theo. Mười phút sau, cô, Lâm Hạo Ngôn, trưởng phòng quảng cáo cùng hai trợ lý lên xe xuất phát.

Trên xe, cô xem xét tài liệu, cũng cẩn thận phân tích… L&K chỉ là một công ty thuộc tập đoàn Đường Thịnh, những buổi thương lượng chi phí quảng cáo như thế này chỉ là việc nhỏ, hẳn Doãn Lạc Hàn sẽ không tự ra mặt thương lượng.

Quả đúng như cô dự đoán, khi đến 5 người đến tập đoàn Đường Thịnh, một cô thư kí trẻ đón bọn họ, dẫn bọn họ ra phía sau của tòa nhà, cũng chính là trụ sở công ty L&K.

Đây là lần đầu tiên cô đi đàm phán như thế này, nhưng cô cũng không quá lo lắng, bởi những gì một chủ biên cần làm cô đã được Trịnh Trác dạy rất kĩ, giờ thứ cô thiếu chỉ còn là kinh nghiệm thực tế.

“Hoan nghênh các vị!” 5 người vừa vào đại sảnh của L&K, một người đàn ông trung niên mặc âu phục tiến tới, bắt tay Lâm Hạo Ngôn “Ngài hẳn là xã trưởng Lâm? Hoan nghênh! Xin tự giới thiệu một chút, tại hạ họ Tất, là quản lý bộ phận tuyên truyền quảng cáo của công ty L&K.”

“Thì ra là quản lý Tất! Chào ngài! Tôi là xã trưởng của tòa soạn Thuần Mỹ, còn đây là chủ biên Lăng tiểu thư!” Lâm Hạo Ngôn giới thiệu Mân Huyên bên cạnh.

“Không ngờ Chủ biên của Thuần Mỹ lại xinh đẹp, trẻ tuổi như vậy. Rất vui được gặp cô!” Đối phương khách sáo ca ngợi.

“Tôi cũng rất vui được gặp ngài. Quản lý Tất, mong rằng buổi đàm phán của chúng ta hôm nay sẽ thành công.” Mân Huyên mỉm cười bắt tay quản lý Tất.

“Đương nhiên rồi.” Quản lý Tất cười ha ha, sau đó lại chào hỏi trưởng phòng quảng cáo và hai trợ lý của Thuần Mỹ.

Mân Huyên và Lâm Hạo Ngôn cùng trao đổi ánh mắt. Cả hai người đều hiểu tuy quản lý Tất có vẻ thân thiện như vậy, nhưng mang trọng trách quản lý bộ phận tuyên truyền quảng cáo, một khi đã ngồi vào bàn đàm phán chắc chắn sẽ vung gươm múa kiếm, làm mọi cách để giành được quyền lợi nhiều nhất cho phía mình.

Quả nhiên, mới bước vào phòng thương lượng được một chút, hai bên đã bắt đầu tranh chấp. Lâm Hạo Ngôn và trưởng phòng quảng cáo đưa ra giá 260 vạn, mà đối phương lại nhất quyết chỉ trả giá 180 vạn, cuộc đàm phán rơi vào hồi bế tắc, sắc mặt cả hai bên cũng càng lúc càng khó coi.

Lúc này Lâm Hạo Ngôn quay sang nháy mắt với cô, cô hiểu ý, vội lên tiếng “Quản lý Tất, xã trưởng, cứ như thế này cũng không thể giải quyết được. Tôi đề nghị mọi người nghỉ 10 phút cho thoải mái và bình tĩnh, sau đó bàn tiếp, được không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.