Bộ Lạc Du Thú - Xuyên Việt Chi Du Thú Bộ Lạc

Chương 70




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

ruou-nho-phan-rang

Tử Sắc Kinh Cức

Hwan

*******

Thời tiết hôm nay không tệ, do mấy ngày nay mọi người  bận rộn chuyện đốt gốm cho nên không có rảnh rỗi nhìn thời gian, mà ngày hôm qua đã đốt xong đám gốm thành phẩm rồi, mọi người làm một bữa tiệc lửa trại, mà hôm nay, mọi người trở lại cuộc sống như ngày xưa.

Lâm Mộc đã sớm bị Sacha kéo đến nhà mình, sau khi bọn họ nghe Lâm Mộc nói về rượu đều muốn học theo, mà Lâm Mộc thì dưới sự nhiệt tình như vậy liền đi theo Sacha về nhà hắn, mà Linie bọn họ đã sớm chờ ở nhà Lâm Mộc.

Mục đích của mọi người khác nhau, Linie chủ yếu là muốn đi theo Lâm Mộc làm món dưa chua, mấy ngày trước ăn dưa chua Lâm Mộc làm cảm thấy rất ngon miệng, nghe nói còn có thể muối dưa, đối với món ăn này, Lâm Mộc hiểu nhiều hơn bọn họ, mà thức ăn Lâm Mộc làm ra cũng không phụ kỳ vọng của mọi người.

Lâm Mộc thấy mọi người đều có mặt, hơn nữa nguyên liệu cũng đầy đủ, cũng không vô nghĩa nữa, bắt đầu kêu mọi người.

Đương nhiên việc đầu tiên đó là dạy ủ rượu nho.

Phương pháp làm ra rượu nho nói đơn giản cũng đơn giản, nói phiền phức cũng phiền phức, bọn họ phải ngắt từng quả nho ra trong chùm nho, vì đề phong quả nho vỡ toét, Lâm Mộc ngắt cùng bọn họ, mà lúc có quả nho bị nứt thì bị bọn họ thuận tay ném vào trong miệng luôn.

Sacha thuận thay ném một quả nho bị nứt vào trong miệng “Vị ngon nhiều nước, ăn ngon quá!”

Thời điểm bọn họ bắt đầu ăn quả nho hơi nhiều, sau đó chậm rãi quen rồi cũng không ăn nữa, bằng không ăn ngán chết luôn.

Những quả nho được ngắt ra để vào trong rổ, do những quả nho này đều mọc tự nhiên, hơn nữa không có thuốc trừ sau hay phân hóa học, Lâm Mộc bảo bọn họ đơn giản rửa qua nước, rồi để ráo nước là được.

Trong quá trình để nho ráo nước, Lâm Mộc còn tăng cường thời gian dạy bọn họ làm một số món dưa chua đơn giản.

Khi đến bữa trưa, Patrick thấy Lâm Mộc còn chưa có về nhà, liền đi đến chỗ Sacha tìm người.

Lâm Mộc thấy Patrick đến tìm cậu liền cười chào tạm biệt mọi ngời, hẹn chiều làm tiếp.

Mà Ryan, Ryland cùng Jason bọn họ thì phụ trách hái càng nhiều quả nho, còn muốn tìm củ cải trắng cùng rau dưa để làm dưa muối mang về.

Patrick nắm tay Lâm Mộc, nghe cậu vui vẻ nói về chuyện làm trong buổi sáng, có ích cho bộ lạc thế nào.

Patrick mỉm cười nhìn Lâm Mộc  “Vui vẻ là tốt rồi!”

Lâm Mộc vì lời Patrick nói, ấm áp trong lòng “Ừ, tuy hơi mệt một chút, nhưng vui lắm.”

Về đến nhà, Lâm Mộc muốn tự tay nấu cơm, bị Patrick ngăn lại, ý của đối phương là: Buổi sáng Mộc Mộc bận rộn như vậy rồi, không thể để cho Mộc Mộc quá mệt mỏi, chuyện nấu cơm cứ giao cho anh.

Lâm Mộc cảm khái Patrick thật là một người đàn ông tốt, cho nên cũng không giành với Patrick, ngoan đến phòng khách ngồi uống trà.

Cơm trưa đi qua, tự nhiên giống như mọi ngày đi ngủ trưa, mà thời điểm Lâm Mộc tỉnh lại, lần này Patrick vẫn còn ở, chưa ra ngoài như mọi khi.

Patrick thấy Lâm Mộc tỉnh, hôn lên trán cậu “Em dậy rồi thì đi rửa mặt, anh đưa em đến nhà Sacha.”

Bọn họ lao động cả ngày vẫn có thành quả tốt, mấy người này vui vẻ nhìn trong sân bày đầy chai lọ cảm thấy rất có thành tựu.

Bọn họ làm mười hũ rượu nho, sáu lọ dưa chua. Mấy người phân chia xong, Lâm Mộc không phân chia dưa chua với bọn họ, lúc trước cậu có làm mấy lọ, đủ để bọn họ ăn một thời gian dài. Mà rượu nho thì Lâm Mộc làm hai vò, tuy trong nhà đã có sáu vò, nhưng với rượu nho, Lâm Mộc không chê ít. Dù sao, rượu nho không chỉ uống ngon, mà còn có thể nấu ăn.

Mấy thứ này tự nhiên do thú nhân mang về, mà lúc gần đi Lâm Mộc trịnh trọng dặn dò “Do độ ấm cả bây giờ không cao, mấy cậu nhất định phải nhớ kỹ – ba mươi ngày sau mới được mở ra, bằng không sẽ không ủ được, đừng vì tò mò mà làm hỏng rượu.

Ngày cứ bình thản mà bận rộn trôi qua, sở dĩ nói bận rộn, do đồ gốm xuất hiện, cách làm rau dưa hoa quả có rất nhiều, hiện tại mỗi ngày Lâm Mộc ở nhà đổi phương pháp xử lý đám trái cây này.

Thành quả làm ra cũng nhiều lắm, Lâm Mộc làm ra không ít mứt trái cây, tuy Lâm Mộc không phải rất thích đồ ngọt, nhưng nếu mùa đông nghèo thực vật, mà bọn họ nếu không muốn rơi vào tình huống thiếu thực vật, những món có hàm lượng đường cao này cũng là lựa chọn không tệ, ít nhất có thể cung cấp đủ lượng đường cho bọn họ.

Lâm Mộc không chỉ làm rượu nho, còn làm rượu trái cây, ví dụ như: rượu sơn tra, rượu vải, rượu dâu, dù sao trái cây nào có thể làm thành rượu, Lâm Mộc đều làm một vò.

Đương nhiên, trừ bỏ mứt trái cây, lâm Mộc còn làm mứt táo, những món đồ ngọt này đều được Mischa cùng Cầu Cầu rất thích, Phil cùng Sacha cũng tỏ vẻ mình thích món này, tuy Linie cùng Hoàng Viễn không quá thích, nhưng cũng có thể ăn một ít, mặc dù ăn nhiều sẽ ngán, nhưng nói thế nào cũng là một loại ăn vặt.

Khi mà tâm tình của Lâm Mộc rất tốt còn có thể làm ít trái cây cho mọi người ăn thử, làm cho khi mọi người ăn ánh mắt đều sáng lên, nhưng tiếc là Lâm Mộc không làm thường xuyên, hơn nữa mỗi lần làm đều không nhiều. Làm cho mọi người nhịn không được rên: Lâm Mộc thái quá đi, câu sâu tham ăn của người ta lên rồi cố tình không cho người ta ăn no.

Lâm Mộc tỏ vẻ mình chẳng nghe được cái gì hết.

Các thú nhân đều giống như chuột batt1 đầu thu thập thực vật, bọn họ sẽ đem những thứ mà mình gặp được như trái bột, khoai tây, khoai lang, trừ bỏ để lại ít mầm mống để năm sau nảy mầm đều hái về hết. Bọn họ cũng rất nhiệt tình với hai loại thực vật mới được phát hiện là ngô cùng gạo.

Gạo cùng ngô được phát hiện tự nhiên cũng có liên quan tới Lâm Mộc, nhưng mà lần này có thêm Hoàng Viễn.

Ngày đó Lâm Mộc cùng Hoàng Viễn dệt vải cùng nhau, Hoàng Viễn người này tuy rằng mang thân phận giống cái, nhưng không có tự giác của giống cái, đương nhiên cũng không phải không có quan hệ tới chuyện hắn xuyên tới. Cho nên đối với việc mình sẽ không nấu cơm, sẽ không làm quần áo, sẽ không canh cửi cũng không để ở trong lòng. Dù sao hắn đã tới nơi này hai năm, tuy không nấu cơm, nhưng cũng không đói chết, mà vấn đề quần áo, lúc trước ở trong bộ lạc, hắn giúp người khác chữa bệnh, đối phương sẽ đưa cho hắn một ít đồ vật để trả ơn, đương nhiên phần lớn là đưa thực vật. Đưa thực vật cho dược sư cũng không phải loại bình thường, bình thường bọn họ tặng thức ăn cho giống cái, đều là thịt tươi. Nhưng cho dù loại thịt nào ở trong tay Hoàng Viễn cũng không kém, hơn nữa trong tộc cũng sẽ phân thực vật cho hắn, cho nên bình thường trừ phi rất muốn ăn gì đó mới để cho người khác đưa tới trả ơn, mà đa số đều là, Hoàng Viễn sẽ làm cho giống cái bầu bạn của thú nhân làm quần áo cho mình, mà thú nhân không có bầu bạn thì hái thảo dược cho mình, hoặc làm công việc nặng nhọc. Cho nên, cuộc sống của Hoàng Viễn coi như thư thái.

Nhưng ở đây thì khác, sau khi ăn những món Lâm Mộc làm hắn không thể nào ăn những món mà bị hắn nướng đen. Hơn nữa, đối với quần áo mà nói, Hoàng Viễn rất muốn mặc quần áo làm bằng vải, tuy hắn đã quen mặc da thú, nhưng không có nghĩa là hắn thích. Cho nên khi nhìn thấy quần áo trên người Lâm Mộc, mỗi lần Hoàng Viễn nhìn đều rất thèm thuồng. Cho nên cũng cam tâm tình nguyện học dệt vải với Lâm Mộc, dù sao Hoàng Viễn cũng đã trải qua mùa đông ở nơi đây, cái loại rét buốt tới tận xương này làm cho Hoàng Viễn nhịn không được nhíu mày mỗi khi nhớ tới, hiện giờ có vải, làm một thân áo sơ mi mặc trong da thú, vậy sẽ ấm áp hơn nhiều.

Trở lại vấn đề chính.

Ngày ấy Lâm Mộc dệt vải cùng Hoàng Viễn, hai người tự nhiên không phải buồn đầu làm việc, khi đang nói chuyện Hoàng Viễn cảm khái món mình muốn ăn với Lâm Mộc.

“Tôi rất muốn ăn cơm, không có cơm cảm thấy như mình không có ăn qua món chính ấy.” Hoàng Viễn là một người ở miền nam, làm một người miền nam mà không được ăn cơm hai năm là một chuyện tra tấn cỡ nào.

Lâm Mộc hiểu được cảm giác của Hoàng Viễn, tuy rằng mì phở được coi là món chính, nhưng Hoàng Viễn cũng không quen ăn cho lắm. Giống như mình tuy rằng ăn gạo, nhưng dù sao cũng chỉ ngẫu nhiên thôi, ngẫm  lại Hoàng Viễn đã hai năm rồi chưa thấy qua gạo, suy nghĩ việc mình cũng lâu rồi không ăn mì phở, nhất định sẽ không thoải mái. Cho dù là ăn no, trong lòng vẫn có sự thiếu thiếu gì đó, giống như bụng đã no mà đầu óc còn cảm giác.

“Không biết thế giới này có lúa nước không, nhưng mà, có thể để cho bọn họ đi tìm. Ừ, gạo cùng ngô cũng là thực vật, nếu có thể tìm được, chúng ta lại có thêm thức ăn.” Cho nên cùng ngày Lâm Mộc nói với Patrick chuyện này, cũng miêu tả kỹ hình dáng cây lúa nước, cây ngô, cây gạo kê, chính là hình dáng mà cậu nhìn thấy ở thế giới kia, không biết ở thế giới này có biến dị hay không nữa, không phải lúa mì đã biến thành trái bột rồi sao, hơn nữa còn biến dị rất to, cho nên có tìm được cây lúa nước, cây ngô cùng gạo kê, Lâm Mộc cũng không để trong lòng.

Tuy Lâm Mộc không để trong lòng, nhưng thú nhân hành động cũng nhanh chóng, khi Patrick nói bọn họ phải đi tìm thực vật, hơn nữa loại này có địa vị ngang hàng với trái bột, các thú nhân đều chăm chú đi tìm. Dù ao, tồn tại của trái bột quan trọng ra sao bọn họ đều biết, có loại như trái bột vậy, cho dù bọn họ không ăn thịt cũng sẽ không chết đói khi mùa đông đến, thực vật như vậy càng nhiều càng tốt.

Kết quả cuối cùng tự nhiên làm cho Lâm Mộc vừa lòng, bọn họ tìm được lúa nước, còn tìm được cả cây ngô. Sau khi bọn họ đi xác minh với Lâm Mộc xong, bọn họ bắt đầu đem lúa nước cùng ngô gặp được mang về. Đựng đầy hai phòng.

Đương nhiên bọn họ có thể tiếp tục đem hết thực vật mà mình nhìn thấy mang về, đối với mùa đông dài, thực vật càng nhiều càng đảm bảo hơn.

Bởi vì bọn họ phải cất chứa nhiều lương thực, hơn nữa mùa đông Lâm Mộc cũng không thể ăn rau dưa như mình muốn, cho nên cùng Hoàng Viễn vùi đầu nghiên cứu có thể làm ra hầm không.

Hai người nghiên cứu một phen, hơn nữa sau khi vài lần thực nghiệm đã thật sự làm ra hầm chứa.

Trong tộc làm một cái hầm lớn, dùng để chưa đựng thực vật đã dùng, ngay ở phía sau nhà Patrick. Mỗi một hộ gia đình căn cứ vào tình huống nhà mình cũng đào một hầm thích hợp với nhà mình.

Từ sau khi có hầm, mọi người rất nhiệt tình trong việc ra ngoài thu thập thức ăn. Mà Lâm Mộc cũng thích mỗi ngày đeo ba lô đi hái đồ ăn, đào khoai lang, đào khoai tây, còn dự trữ không ít hành gừng tỏi. Dù sao có thể ăn, có thể giử, Lâm Mộc đều mang về nhà. Lúc trước không có chỗ để, giờ thì khác rồi.

Có một lần Hoàng Viễn đi ra ngoài hái thảo dược, trở về phát hiện có một mảnh cải trắng, còn phát hiện không ít củ cải đỏ, hắn trở lại trong tộc nói với Lâm Mộc, Lâm Mộc quyết định hơn mười ngày kế tiếp lại đi thu những thứ đó.

Bộ lạc du thú đang tiến hành công việc dự trữ lương thực vào mùa thu, mỗi ngày đều có hy vọng tràn ngập cho mùa đông sắp tới.

=======

Cách làm dưa chua đơn giản:

Dưa muối: là món ăn có nguyên liệu chính là một hay nhiều loại thực vật (rau, củ, quả) được trộn với muối và một số gia vị khác, để lên men vi sinh tạo chua.

Rượu nho: cách làm rượu nho tại nhà


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.