Bồ Công Anh Ngàn Cánh

Chương 7




Sáng hôm sau, 8 giờ Ninh Hạ thức dậy. Cô vệ sinh cá nhân xong thì sửa soạn quần áo. Hôm nay thời tiết tương đối dễ chịu, nắng không quá gắt như mọi hôm, thỉnh thoảng còn có gió nhè nhẹ thổi. Cô quyết định mặc một chiếc quần jean dáng suông màu xanh sẫm, bên trong mặc một chiếc áo thun trắng, khoác ngoài một chiếc sơmi dáng dài. Cô vốn không thích trang điểm nên chỉ tô một chút son môi cho bớt nhợt nhạt. Trông cô hôm nay vô cùng tươi mát, dường như vẻ đẹp thanh xuân đã trở lại với cô. Mấy năm nay cô chỉ vùi đầu vào công việc không mấy khi chú ý tới việc trau chuốt bản thân. Cô cứ nghĩ rằng mình đã già. Cho đến hôm nay khi nhìn thấy bản thân mình trong gương cô mới nhận ra mình vẫn còn rất trẻ trung. Điều này làm cho tâm trạng cô tốt lên nhiều. Mấy ngày đầu mới sang đây, vì nhớ nhà, nhớ bố mẹ, vả lại cả ngày chỉ ở trong phòng nên cô luôn thấy buồn buồn. Hôm nay đi ra ngoài chơi cũng khiến cho tinh thần của cô thoải mái hơn.

Đúng 9 giờ cả bốn người bọn họ gặp nhau ở dưới tầng 1 của ký túc xá. Sau đó họ nhanh chóng rảo bước đi bộ ra trạm tàu điện ngầm ở gần trường. Trạm tàu điện ngầm cách ký túc xá tương đối xa nên họ phải đi bộ khoảng 20 phút mới tới. Ninh Hạ đã tìm hiểu trước tuyến đường nên việc mua vé và chờ tàu khá thuận lợi. Họ đứng chờ khoảng 2 phút là tàu đã đến nơi. Tàu mở cửa, họ phải chờ cho hành khách xuống tàu hết rồi mới bước lên tàu. Đây đều là lần đầu bọn họ được ngồi tàu điện ngầm nên không khỏi có cảm giác thành tựu. Ngồi khoảng chừng 25 phút tàu đã đến ga Quảng trường 1/5. Ninh Hạ và các bạn xuống tàu và tìm đường đi lên mặt đất.

Đến nơi các cô gái không khỏi kinh ngạc. Khung cảnh xung quanh hoàn toàn không giống với khung cảnh xung quanh trường học. Các tòa nhà cao ốc san sát nhau, người đi lại trên đường không ngớt. Bây giờ đang là 10 giờ sáng của một ngày thường mà người đã tương đối đông như vậy rồi, đến cuối tuần thì không thể tưởng tượng người sẽ đông như thế nào nữa. Những con phố đi bộ nối tiếp nhau. Hai bên đường các cửa hàng thời trang, nhà hàng, cửa hàng tiện lợi bắt đầu mở cửa. Các cô gái mở điện thoại và bắt đầu chụp ảnh. Họ chụp cảnh đường phố, rồi chụp cho nhau, thỉnh thoảng còn cùng nhau tự chụp những bức ảnh chung. Ai nấy đều rất vui vẻ.

Các cô gái cùng nhau đi dạo qua những con phố cổ. Trong đây có rất nhiều những ngôi nhà, cửa tiệm cà phê, quán ăn có lối kiến trúc cổ, trông rất bắt mắt. Và họ không thể bỏ qua cơ hội để chụp những bức ảnh đẹp. Mỗi khi bắt gặp một kiến trúc độc đáo nào đó bọn họ lại dừng lại để ngắm nghía, chụp ảnh. Vì vậy mà những con phố cổ này không dài nhưng họ mất nhiều thời gian mới đi dạo hết. Lúc ra khỏi phố cổ cũng là hơn 1 giờ chiều. Ai nấy đều vừa đói vừa khát. Họ quyết định đi ăn trưa. Vì tìm xung quanh không có quán ăn nào nên họ đành vào một cửa hàng tiện lợi để mua bánh và mua mỗi người một cốc trà sữa ở cửa hàng kế bên. Với con gái - nhất là những ai mê trà sữa thì chỉ cần một cốc trà sữa cũng đủ no rồi. Nghe nói đây là loại trà sữa nổi tiếng ở thành phố này. Họ phải xếp hàng rất lâu mới mua được. Phải công nhận trà sữa này rất ngon, Ninh Hạ tuy không phải là người sành về trà sữa nhưng cũng cảm nhận được là nó rất thơm và rất ngon.

Buổi chiều các cô gái dự định đi nốt phần còn lại rồi mới về trường. Sau khi giải quyết xong bữa trưa bọn họ tiếp tục đi dạo. Vì đi bộ khá nhiều rồi nên bây giờ ai cũng cảm thấy rất mỏi chân. Tốc độ của họ bị chậm lại so với buổi sáng. Khoảng chừng 1 tiếng sau họ đã đi hết các con đường ở Quảng trường. Lúc này đã là 3 giờ chiều các cô gái quyết định đi về trường. Họ đi đến trạm tàu điện ngầm mua vé quay trở về.

Hôm nay là một ngày khá mệt đối với Ninh Hạ và các bạn. Tuy ai nấy đều thấm mệt nhưng họ cũng rất vui vì vừa được ra ngoài chơi lại còn có những bức ảnh đẹp. Từ khi sang đây, hôm nay là ngày đầu tiên họ phải đi bộ nhiều như vậy. Nhưng ở đây xe máy không phổ biến như ở Việt Nam, người dân bản địa thường đi bộ và sử dụng các phương tiện công cộng. Vì vậy hôm nay cũng được coi như là một buổi rèn luyện cho các cô gái.

Về đến ký túc xá đã là 5 giờ chiều. Ninh Hạ mở cửa phòng, Linh Anh vẫn chưa đi học về. Vậy là cô tranh thủ đi tắm luôn. Sau đó cô lại một mình đi bộ đến nhà ăn để ăn tối. Vì cả ngày hôm nay cô ăn uống không ra sao cả nên giờ có chút đói. Cô liền tìm đến quán mỳ và gọi một bát mỳ thịt bò nóng hổi. Cô cảm thấy mùi vị cũng không tệ với lại đang đói nên chỉ một lát cô đã ăn hết bát mỳ. Ăn xong cô đứng dậy mang bát để vào thùng sau đó quay trở về ký túc xá. Về đến phòng cô mở điện thoại ra để gọi điện cho mẹ thì thấy có một tin nhắn Wechat. Cô không đọc ngay mà gọi điện cho mẹ trước. Mẹ hỏi cô hôm nay làm gì, đã ăn tối chưa. Cô kể cho mẹ nghe về buổi dạo phố hôm nay của mình với các bạn. Cô nói chuyện với mẹ khá lâu. Sau đó mẹ cô bận gì đó nên không nói chuyện nữa. Lúc này cô mở tin nhắn Wechat lên. Là của Giang Tống Kiệt gửi cách đây 2 tiếng:

- Hôm nay em đi chơi có vui không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.