Binh Vương Bỉm Sữa

Chương 4: Tài xế dũng mãnh




Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn

**********

Lôi Minh nằm mơ cũng thật sự không ngờ, ông ba Dương cũng sẽ tham dự việc này.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Có lẽ người khác sẽ không biết, nhưng người đã trải qua nửa đời người như Lôi Minh còn rõ hơn so với ai khác.

Bảo ông ba Dương là đại ca của thế lực ngầm thành phố Giang cũng tuyệt đối không nói quá. Tuy rằng trong tay ông ta không có người, nhưng uy danh vẫn ở đó, ở thành phố Vân hiện nay có tiếng là ‘đại ca’, ai thấy ông ta cũng đều phải cung kính kêu một tiếng ‘anh Ba’.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Đắc tội vị chúa tể này, e rằng vì sao mình chết cũng không biết.

Sau xe Hummer, năm chiếc xe tải đậu ở đó, trên xe đầy kín người.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Lúc này, một thanh niên từ trên xe Hummer nhảy xuống, vẻ mặt kiêu ngạo đi đến trước mặt Liễu Tuyên, nói: “Cô tên Liễu Tuyên đúng không? Anh Ba bảo cô qua đó gặp mặt.”

“Tôi không biết ông ta.”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Mặt Liễu Tuyên không biểu cảm, sau đó quay đầu nói với mấy nhân viên bên cạnh: “Đi!”

Thấy Liễu Tuyên dám bơ mình, gã thanh niên trong nháy mắt nổi giận, vươn tay cản cô lại, nói: “Tổng giám đốc Liễu, anh Ba mà cô cũng không cho mặt mũi đúng không?”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Tôi đã nói rồi, tôi không biết ông ta.”

“Cô biết anh Ba hay không không quan trọng, chắc hẳn cô vẫn nhận ra người được xe cấp cứu chở đi là ai nhỉ!”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Gã thanh niên cười khẩy: “Thật ra cũng không có gì, ông ta chỉ là không nghe lời, khiến anh Ba tức giận thôi. Tổng giám đốc Liễu lớn lên xinh đẹp như vậy, nếu mà trên mặt bị rạch mấy đường lớn, có lẽ sẽ khó coi lắm đấy.”

Mấy nhân viên Bất động sản Khai Nguyên nghe thế, lập tức bị hù dọa, sắc mặt biến thành màu đất. Ngụy Tử Thiến ôm thật chặt cặp tài liệu, nghiêng người nép vào người Liễu Tuyên.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Lôi Minh biết, bây giờ là lúc những người bảo vệ như bọn họ ra tay, cho dù người bọn họ phải đối mặt là ông ba Dương, thì cũng phải kiên trì tiến lên.

"Bảo vệ Tổng giám đốc Liễu!"

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Lôi Minh không tự tin hét lớn một tiếng, lập tức kêu gọi các bảo vệ tản ra, còn anh ta thì đứng ở phía trước mở đường.

Hít sâu thở mạnh!

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Gần như cùng lúc, năm chiếc xe tải trước mặt mở hết bốn cửa xe, có tầm hơn 30 thanh niên đi xuống. Trên tay bọn chúng cầm ống thép và dây xích sắt, nhào tới các bảo vệ của Bất động sản Khai Nguyên.

Tố chất thân thể của những người bảo vệ này cũng không cao, đối mặt với số lượng người gấp ba bên mình, trong nháy mắt phòng tuyến đã bị xé nát, rất nhanh đã bị người ta đánh ngã nằm rạp trên đất.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Lôi Minh với tư cách là trưởng bộ phận an ninh, trên người vẫn có chút tài năng, nhưng giờ lại đang ở vòng ngoài, bị ba gã thanh niên liên tục quật côn đánh ngã, cái ót bị ống thép đập trúng, chớp mắt đã hôn mê bất tỉnh.

Trên xe Hummer, ông ba Dương lấy một điếu thuốc lá, cười ha hả nhìn mọi chuyện đang xảy ra bên ngoài.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Hơn 10 bảo vệ nằm trên mặt đất thảm thiết kêu đau, gã thanh niên khoanh tay, nhìn Liễu Tuyên tiếp tục cười khẩy.

Liễu Tuyên hít sâu, xem ra Hàn Chinh đã quyết tâm muốn bắt lấy công trình này.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Vì hội nghị đấu thầu hôm nay, giai đoạn trước Bất động sản Khai Nguyên chuẩn bị cực kỳ nhiều, không nắm được công trình này, cô thật sự là không cam lòng.

Thế nhưng không cam lòng thì có thể làm gì bây giờ?

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Hàn Chinh tìm người chặn đường chặn cửa, bọn họ ngay cả cửa lớn cao ốc Hải Long còn không thể vào được.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Nỗ lực thời gian dài như thế, đều là uổng phí sao?

Ngay lúc Liễu Tuyên vô cùng bối rối, một bóng dáng màu đen lướt ngang qua trước mắt cô, thanh niên đứng trước mặt cô bị đau kêu lên một tiếng, ôm đầu ngồi xổm xuống.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Là Trần Mặc miệng còn đang ngậm một điếu thuốc lá, đang từ từ đi tới.

“Muốn chết à!”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Gã thanh niên hét lớn. Thật đúng thật là chán sống rồi, còn muốn “ở ven đường thấy chuyện bất bình rút đao tượng trợ” hả, không biết anh Ba đang làm việc ở đây sao?

Côn gỗ trên tay gã thanh niên xoay lại, nhắm ngay đầu Trần Mặc đập xuống, Trần Mặc đứng ở đó không chút động đậy. Gã thanh niên đắc ý. Tên này chắc chắn đã sợ tới choáng váng rồi, một côn của tao cũng khiến mày nửa tháng không xuống được giường.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Nhưng kết quả lại khiến cho gã thanh niên kinh hãi. Đầu Trần Mặc nghiêng qua, côn gỗ trực tiếp đập xuống vai anh, một sức mạnh truyền vào côn gỗ, côn gỗ răng rắc một tiếng rồi gãy, mảnh gỗ vụn bay tứ tung. Gã thanh niên liên tục lui về sau mấy bước, gan bàn tay bị chấn tới mức đau đớn.

Trần Mặc?

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Ánh mắt Liễu Tuyên mở thật to, trong đó có kinh ngạc và lo lắng.

Ông ba Dương ngồi trong xe Hummer ở bên ngoài cũng nhìn thấy, làn khói màu trắng từ trong miệng ông ta thổi ra, có chút phấn khởi thảo luận với Lục Tử bên cạnh: “Thằng nhóc này thật đúng là có tài.”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Nhưng hắn ta đụng tới anh đấy.”

“Ha ha, nếu như hôm nay không vì việc này, tao trái lại sẽ vui lòng đề bạt nó một chút.”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Lục Tử mở cửa xuống, hô to: “Chúng mày còn đứng ngây ra đó làm gì, chẳng lẽ để cho tao tự mình ra tay sao?”

Mấy tên còn lại vẫn đang kinh ngạc, bị người kia hô lên như vậy, lập tức lấy lại phản ứng, giận dữ vọt tới chỗ Trần Mặc.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Trần Mặc quẹt dưới chân một phát, côn dưới đất bay lên rơi vào trong tay anh. Anh không lùi mà còn tiến, nhảy vào đám người đó như vào chỗ không người!

Khi thì nhẹ nhàng tiến lên, khi thì mặc cho gậy đập xuống người mình, nhưng trên mặt anh một chút biểu cảm đau đớn cũng không có, trái lại còn có vẻ hưởng thụ.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Mấy gã thanh niên này đều trợn tròn mắt. Thân thể của người này là dùng sắt thép chế tạo đó hả? Sao lại cứng như vậy? Có một gã không tin những gì siêu nhiên, lặng lẽ chạy tới sau lưng anh, ống thép mạ kẽm xé gió đập xuống đầu Trần Mặc.

Thấy cảnh tượng như vậy, các nhân viên Bất động sản Khai Nguyên đều kêu ra tiếng. Vốn dĩ còn tưởng rằng tài xế nhỏ mới đến này có thể khiến mọi người ngạc nhiên, nhưng cuối cùng anh ta cũng sắp nối gót các nhân viên bảo vệ.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Nhưng mà Trần Mặc lại như có con mắt phía sau đầu, quay người và dùng tay đỡ cùng lúc.

Thấy ống thép mạ kẽm trong tay ngoặt thành đường cong 45 độ, gã thanh niên trợn tròn mắt.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Thời gian hội nghị sắp bắt đầu, Trần Mặc không dây dưa nhiều nữa, côn trong tay liên tục đập xuống cổ tay mấy gã thanh niên.

Hơn 30 người, vẻn vẹn chỉ trong vòng 5p, tất cả đều kêu thảm thiết nằm liệt dưới mặt đất.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Cái đệt!”

Trên xe Hummer, ông ba Dương nhổ thuốc lá ra, đẩy cửa xe đi xuống.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Lục Tử cũng cùng đi xuống với ông ta, trong tay cầm một vật dài mảnh có vỏ bao bọc lại.

Tất cả mọi người của Bất động sản Khai Nguyên đều bị kinh hãi, tài xế nhỏ mới tới này, hình như đã quá mạnh rồi.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Liễu Tuyên đứng đó nhìn không rời mắt, hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào Trần Mặc.

Ông ba Dương xoa xoa hạt đào, chậm rãi đi đến trước mặt Trần Mặc: “Cậu đánh rất giỏi, cậu có biết tôi là ai không?”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Trần Mặc lắc đầu: "Không biết, cũng không muốn biết, tôi chỉ biết là hôm nay ông chặn đường tôi."

“Con mẹ mày, dám nói chuyện với anh Ba như vậy à, không muốn sống nữa hả!”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Lục Tử chửi bậy một tiếng, xé mở vỏ bọc vật hình dài đó ra, một cây súng ngắn có hơi rỉ xuất hiện trước mặt mọi người.

Trần Mặc có mắt không tròng, giống như không có gì, chậm rãi lấy từ trong túi quần ra hộp thuốc Hồng Mai giá 4 tệ, dùng một cái bật lửa đốt thuốc.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Muốn chết!”

Thằng nhóc này đủ ngông cuồng. Võ nghệ cao cường thì sao nào, một súng bắn ra đầu cũng nở hoa. Lục Tử nổi giận, kéo mạnh chốt một cái, làm bộ muốn bóp cò.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Cây súng ngắn này mua của một người nông dân, tuy cũ nhưng vẫn có thể sử dụng. Trước kia súng này được dùng để đi săn, thuộc dạng súng phóng ra, đạn là bi thép và ** hỗn hợp, gần như không cần nhắm cũng trúng. Chỉ một phát bắn, tin chắc có thể bắn ra 10 cái lỗ trên người.

Từ đầu đến cuối, ông ba Dương cũng không đặt Trần Mặc vào mắt. Thanh niên sức trâu như vậy ông ta đã thấy nhiều rồi, mới ra đời đều mạnh mẽ hơn bất cứ ai khác, nhưng cuối cùng vẫn rơi vào kết cục bị người ta chém nhiều nhát tới chết ở đầu đường trong đêm khuya.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Pằng!

Tiếng súng vang lên!

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Vô số viên bi thép từ họng súng bay ra, dùng mắt thường nhìn vào chỗ họng súng cũng có thể thấy được ánh lửa màu xanh.

Lục Tử cười đắc ý. Mẹ nhà mày, muốn tiếp tục làm trò ta đây lợi hại sao? Gặp phải gã không phải vẫn phải gọi một tiếng ông sao?

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Nhưng mà rất nhanh, biểu cảm khuôn mặt Lục Tử bắt đầu biến thành ngu ngơ, bởi vì gã phát hiện Trần Mặc vừa nãy còn đứng trước mặt bây giờ đã không thấy đâu.

Người… Người đâu rồi?

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

“Người anh em, kỹ thuật bắn súng của anh cũng quá tệ rồi nhỉ?”

Ngay lúc còn mơ màng, giọng nói Trần Mặc đã vang lên bên phải gã.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Hóa ra trong nháy mắt ngay lúc Lục Tử nổ phát súng đó, Trần Mặc đã thi triển bộ pháp, thoáng cái đã đứng bên phải của gã.

Lục Tử ngơ ngác quay đầu. Lúc này Trần Mặc không còn tiếp tục lễ độ với gã nữa, vung gậy nện xuống thân cây súng ngắn. Súng ngắn này vốn đã có tuổi nên không chịu nổi liền rơi xuống, linh kiện rơi lả tả đầy đất.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Lại vung thêm một gậy tới, Lục Tử phát ra tiếng gào khóc thảm thiết, một cánh tay đã rũ xuống một góc độ kỳ lạ.

Trần Mặc một cước đá văng gã, ánh mắt anh đặt vào người ông ba Dương, cười hỏi: “Ông còn đứng đây à?”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Nét mặt ông ba Dương u ám, gật đầu: “Tôi nhớ kỹ cậu rồi.”

Nói xong xoay người rời đi.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Lục Tử đau tới nỗi nước mắt nước mũi đều chảy ra, cả mấy gã thanh niên bị Trần Mặc đánh ngã dưới đất cũng đều đuổi theo ông ba Dương rời đi.

Mấy người bảo vệ, nhân viên và cả Liễu Tuyên, tất cả đều đặt ánh mắt lên người Trần Mặc.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Không biết qua bao lâu, trong đám người có người bắt đầu vỗ tay, tiếng vỗ tay như sấm vang lên, rất lâu vẫn chưa tan đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.