Bị Trạng Nguyên Phu Quân Trêu Chọc

Chương 4: Ta không phải cầm thú, ta là phu quân của em




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Để che giấu đứa con chưa chào đời, ngày thành thân của hai người được quyết định rất vội vàng. Nhưng một ngày trước khi kết hôn, cha Thẩm nghĩ sau này muốn gặp Thẩm Hi sẽ không tiện, nên đã gọi cậu đến, cẩn thận bắt mạch cho cậu.

Lần bắt mạch này còn hãi hùng hơn cả lần trước, hỉ mạch đã biến mất rồi!

Sắc mặt của cha Thẩm rất nghiêm trọng, còn Thẩm Hi biết cha mình đã chẩn đoán sai chỉ muốn túm tóc gào lên: “Cha ơi là cha, loại y thuật này của cha ở trong cung thật sự không bị chém đầu sao?! Bây giờ phải làm sao đây? Trong bụng không có đứa con nào, Phó Cẩn Xuyên có cho rằng chúng ta đang lừa hôn hắn không?”

“Lúc đó ta cũng bị tức giận đến váng đầu. Chuyện này… dù sao hai đứa cũng có tư tình, ta cũng đâu có oan uổng hắn.”

Thẩm Hi: “Cha!!!”

Cha Thẩm cúi đầu gãi ót: “Kháng chỉ là tội chết.”

“Khi quân cũng là tội chết!”

“Tạm thời con ở nhà đợi đi, ta đến Phó gia một chuyến.”

Thẩm Hi tức đến dậm chân tại chỗ.

Ngày hôm sau, cũng không biết cha và Phó Cẩn Xuyên đã bàn bạc thế nào, mà khi cái tên đó đến rước cậu, ánh mắt hắn phấn khởi đến mức muốn bắn ra bong bóng màu hồng.

Đêm tân hôn.

Sau khi hai người uống xong rượu hợp cẩn, Thẩm Hi bày ra vẻ mặt lạnh lùng đuổi người đi: “Ta thấy không khỏe, tối nay Phó công tử ráng ở thư phòng đi.”

Cậu giơ tay đẩy Phó Cẩn Xuyên ra, nhưng Phó Cẩn Xuyên lại không nhúc nhích, còn trở tay bắt lấy tay cậu: “Hôm đó trước mặt Bệ hạ, nhạc phụ đã nói em có thai nên Bệ hạ mới ban hôn cho chúng ta.”

“Ngươi có ý gì, muốn tố cáo ta sao?”

“Nếu mấy tháng sau em không thể sinh con, chẳng phải sẽ phạm tội khi quân phạm thượng sao? Ý ta là từ hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu, cố gắng sinh một đứa con.”

(Ừ, chứ mà giả bộ sảy thai gì ấy chắc không gạt được hoàng thượng đâu hen *khinh bỉ*)

Tay của Thẩm Hi bị Phó Cẩn Xuyên nắm chặt ở trong lòng bàn tay, Thẩm Hi dùng sức hai lần cũng không rút ra được, nghe Phó Cẩn Xuyên nói vậy, mặt mày cậu đỏ bừng từ mang tai đến tận cổ: “Làm sao cố, cố thế nào chứ… “

Phó Cẩn Xuyên kéo cậu ngồi xuống, nắm lấy cổ tay nhỏ nhắn của cậu, nhẹ nhàng vuốt ve giống như đang chơi một viên ngọc quý.

“Cứ làm như lần trước chúng ta đã làm là được.” Phó Cẩn Xuyên dễ dàng đem người ôm vào lòng.

Thẩm Hi trợn to hai mắt, giống như nhìn thấy quỷ, thân thể kề sát vào lồng ngực Phó Cẩn Xuyên run rẩy nhích ra một chút, sau đó lại bị Phó Cẩn Xuyên cưỡng ép kéo trở về, chiếc eo nhỏ chưa đầy một vòng tay hắn run lên vì sợ hãi.

“Không cần, Bệ hạ nhân từ, ta tin ông ấy sẽ không trách ta, nếu thật sự không được, ta sẽ đi cầu xin Thái hậu.” Cậu ngọ nguậy hai cái, thì đột nhiên cảm thấy dương v*t đã cương cứng như thanh sắt của Phó Cẩn Xuyên đang cách một lớp quần áo mỏng chọc vào eo cậu, chọc cho cậu bay hết ba hồn bảy vía.

Dù gì Thẩm Hi cũng là ca nhi, đâu có mặt dạn mày dày như đàn ông, bị Phó Cẩn Xuyên trắng trợn biến thái chọc vào người như vậy, cậu quả thật sợ hãi đến dựng tóc gáy.

“Không muốn!”

Sau khi hôn lên làn da tuyết trắng mịn màng kéo căng trên cổ Thẩm Hi, khiến cậu run lên vì nhạy cảm, Phó Cẩn Xuyên lại đạt được một cảm giác tuyệt vời khác.

“Ê!”

Hỉ phục đỏ rực che kín hai chân Phó Cẩn Xuyên, bàn tay to thò xuống dưới vạt áo ôm trọn lấy bờ mông tròn trĩnh, vừa nắn bóp vừa tụt quần cậu xuống, tay hắn chạm vào lớp vải hơi ẩm ướt ở đũng quần, Phó Cẩn Xuyên bế Thẩm Hi lên, cởi quần của cậu vứt xuống đất, hắn dùng bàn tay còn dính chút hơi ẩm áp lên vùng da mỏng manh giữa hai chân cậu rồi xoa xoa.

“Ngươi làm gì vậy? Ngươi điên rồi hả…” Thẩm Hi thật sự không ngờ Phó Cẩn Xuyên lại có thể trắng trợn như vậy.

Hơi thở trầm đục của người đàn ông nhuốm mùi dục vọng, hắn chà xát hai mép *** non mịn trơn bóng, còn dâm tà vân vê hột le ở bên trên, nắm giữ sự khó chịu nan kham của cậu, không cho cậu cơ hội trốn tránh.

Thẩm Hi cau chặt mày, đôi chân trần vắt ở trên mép giường duỗi thẳng, trong lúc run rẩy, cảm giác đau nhức và tê dại trong lỗ *** xông thẳng lên đầu.

“Ta và em đã là phu thê rồi, làm những chuyện này chẳng phải lẽ đương nhiên sao?” Phó Cẩn Xuyên rút tay ra khỏi vạt áo của cậu, ngón tay ướt át sờ lên bờ môi cậu, khiến cho đôi môi căng mọng như cánh hoa nhiễm một tầng nước bóng loáng.

Hành động của Phó Cẩn Xuyên làm Thẩm Hi bối rối vô cùng, khuôn mặt cậu đỏ bừng nhăn nhíu vì tức giận.

Phó Cẩn Xuyên vén lên góc hỉ phục, cởi một nửa quần xuống, móc ra dương v*t nóng hổi to lớn kê vào giữa háng cậu.

Thẩm Hi mặt đỏ tía tai, đang định mở miệng quát mắng, thì Phó Cẩn Xuyên đã lấy ngón tay vạch hai mép *** khép kín của cậu ra, giây phút cậu vừa mở miệng, liền mạnh bạo đâm toàn bộ con *** dữ tợn của hắn vào *** cậu đến lút cán.

“Ức!!!” Thiên ngôn vạn ngữ đến bên miệng đều bị cú thúc tàn nhẫn này rút ngắn chỉ còn một âm tiết.

Phó Cẩn Xuyên cau mày khẽ hừ một tiếng, bốn phương tám hướng đều là lớp thịt nhầy mềm mại ướt át thít chặt, lỗ *** chật hẹp ngay khi bị nong rộng liền bắt đầu co rút theo phản xạ, các nếp thịt cùng nhau vặn vẹo, ấm nóng mềm mại hút lấy Phó Cẩn Xuyên khiến hắn thiếu chút nữa là phát điên.

Sự va chạm nhẹ nhàng chậm rãi sau khi con *** trực tiếp xâm nhập vào chiếm trọn cơ thể Thẩm Hi, nó là một vật thể lạ không thuộc về cơ thể cậu, nhưng kỳ diệu thay lại đưa cậu vào trong khoái cảm đê mê.

“Ưm a~ đừng đâm vào như vậy…Sâu quá! A~”

Tiếng nước lép nhép vang lên sống động và đầy dâm mỹ khi con *** đút vào, Thẩm Hi nhìn không thấy cảnh tượng kiều diễm dưới lớp hỉ phục, nhưng cậu có thể cảm nhận tất cả bằng cơ thể của mình.

Con *** dữ tợn to như cánh tay trẻ em đang đâm thúc nhanh dần trong lỗ *** của cậu. Vách thịt trong âm đ*o, lối vào cổ tử cung, phàm là nơi con *** có thể chọc tới đều phát ra dòng điện, dù cho Thẩm Hi có chống cự thế nào thì vẫn cứ rên rỉ hứng tình dưới những cú thúc *** của Phó Cẩn Xuyên.

“Có trướng không?” Hô hấp của Phó Cẩn Xuyên không hề rối loạn, hắn hôn giọt nước mắt trong suốt trên gò má Thẩm Hi, dưới háng lại dập mạnh từng cú, ** cậu xóc nảy lên xuống trong lòng hắn như một món đồ chơi.

Cảm giác trướng đầy lan ra toàn thân, nhưng âm đ*o mỏng manh lại thừa nhận khoái cảm do ma sát nhanh chóng mang lại, con *** gân guốc nắc kịch liệt vào trong lỗ khiến bên trong trở nên trơn trượt và ẩm ướt.

Tiếng giao cấu “bộp bộp bộp” vang lên không ngừng bên tai, Thẩm Hi ngửa cổ lắc lư rên rỉ, da thịt tiếp xúc với Phó Cẩn Xuyên nóng bừng bừng, nhịp tim đập loạn xạ dưới làn da ửng hồng, sức lực đâm thúc đáng sợ ấy như muốn xỏ xuyên cậu, khiến cậu cảm thấy tràn ngập nguy cơ.

“A ư ư ô… thả, thả ta xuống… đừng mà… A…”

Những cú thúc mạnh bạo khiến âm đ*o nóng lên, chất lỏng nhờn dính chảy nhễ nhại ra ngoài, Thẩm Hi bị giã cho sợ hãi, cậu cố gắng dùng lỗ *** kẹp chặt dương v*t ngăn nó di chuyển, nhưng làm vậy càng đúng ý Phó Cẩn Xuyên, hắn chen vào từng tầng từng lớp thịt non, giữ chặt lấy vòng eo thon đang run rẩy của cậu và tăng tốc độ ** vào sâu hơn.

“A…sâu quá…ư ư a a…”

Thẩm Hi đã sướng đến khóc không thành tiếng, Phó Cẩn Xuyên là một người có năng lực học tập rất mạnh, trước đó hai người đã làm một lần, lần này rõ ràng hắn quen thuộc hơn lần trước, hắn đã thành thạo những thủ pháp tình thú trong lúc làm tình, chịch cho Thẩm Hi kêu khóc dễ như trở bàn tay, hắn ngậm lấy dái tai đỏ ửng vào trong miệng, đôi mắt tràn ngập dục vọng của Phó Cẩn Xuyên không giấu được vẻ nhu tình lạ thường.

Thẩm Hi lại bị ** đến nảy người lên cao, trong khoảnh khắc hai mép *** dính nhớp bị kéo căng lật ra ngoài, Thẩm Hi hét lên một tiếng cao vút rồi ngồi sụp xuống, quy đầu to bè “phụt” một tiếng đâm vào trong tử cung, những ngón chân trắng nõn của cậu căng ra thẳng đứng, hai bắp đùi thon dài kẹp lấy bờ hông rắn chắc của người đàn ông run lên lẩy bẩy.

Tuy nhiên, chỉ sau vài cú thúc như vậy, cậu đã không thể chịu đựng được nữa, nội tạng của cậu như bị chịch cho lệch đi, cậu cảm thấy khó chịu và kích thích khó tả.

“Phó…Phó…Đồ cầm thú…A a a a a!”

Cảm giác bị ** chịch như rơi xuống đám mây, khiến cậu mê đắm trong khoái cảm, những cơn sóng nhiệt cuồng loạn trong cơ thể, những cú giã thụt lúc lên lúc xuống khiến toàn thân cậu đau nhức, tê dại.

Nâng cặp mông đang nặng nề trĩu xuống, bàn tay to lớn của Phó Cẩn Xuyên lại thấm đẫm một mớ dâm dịch, lỗ *** siết chặt *** hắn đã mềm rục ngất ngây, trong lúc đâm vào rút ra, lớp thịt nhầy trong âm đ*o dâm đãng sẽ truyền dòng điện tê tái qua cho Phó Cẩn Xuyên.

“Ta không phải cầm thú, ta là phu quân của em.” Giọng của Phó Cẩn Xuyên đã khàn đi, hơi thở nguy hiểm thiêu đốt quẩn quanh bên đôi môi đỏ mọng sưng tấy của Thẩm Hi.

Tiết tấu lại bắt đầu tăng tốc dồn dập cuồng loạn, lỗ *** cực kỳ nhạy cảm co thắt dữ dội, tiếng kêu của Thẩm Hi ngày càng yếu ớt, cậu áp trán vào lồng ngực Phó Cẩn Xuyên cố sức lắc đầu: “A… a!”

Tiếng kêu khóc này mang theo sức hủy diệt cực lớn, Phó Cẩn Xuyên bị kích thích quá đỗi, sợi dây lý trí cuối cùng của hắn lập tức đứt phựt, hắn ôm Thẩm Hi đứng dậy đè xuống giường, con *** to tướng cắm đến tận gốc, bìu dái mát lạnh đánh vào đáy chậu dầm dề nước, phát ra từng trận tiếng nước bẹp bẹp bẹp dâm loạn!

Đợt oanh tạc dữ dội này khiến hơi thở của Thẩm Hi yếu đi, cậu hít vào một ngụm khí lạnh, kéo căng cơ thể run rẩy dưới háng Phó Cẩn Xuyên.

Dị vật nóng hổi nhồi đầy lỗ *** nhỏ xíu, ma sát kịch liệt khiến vách thịt non đau nhức tê cứng.

“Hức ứ! Đừng vào nữa!” Khoái cảm cực lớn khi được ** sâu vào tận cùng khiến Thẩm Hi hưng phấn đến đầu óc trướng căng, bụng cũng chướng lên khó chịu, d*m thủy tràn ra lênh láng, cậu nằm ngửa trên giường, sống lưng run rẩy từng trận từng trận.

Phó Cẩn Xuyên không nói một lời, chỉ biết dốc sức nắc *** vào cái lỗ thịt đỏ tươi chật khít, lỗ *** dâm đãng co bóp hút vào, khiến Phó Cẩn Xuyên phi nước đại trên người Thẩm Hi càng điên cuồng hơn.

Bọt trắng xì ra khắp nơi, d*m thủy tuôn ra xối xả…

Tốc độ đâm rút, ma sát tăng lên chóng mặt, khiến cả người Thẩm Hi dâng lên một cảm giác vừa đau vừa sướng khó tả, dương v*t của Phó Cẩn Xuyên càng ngày càng chịch sâu hơn, cậu có ảo giác như *** của mình sắp bị hắn chịch nát rồi.

Người đàn ông vừa thúc hông, vừa đưa tay lau đi những giọt nước mắt sung sướng trên đôi má ửng hồng tràn ngập tình dục của cậu, có lẽ cậu đã không thể chịu nổi được sự ** chịch bạo lực hơn nữa, cái miệng nhỏ không ngậm lại được phát ra từng tiếng rên rỉ nức nở.

Sự khêu gợi dâm dục thiêu đốt con người ta.

“Aaaaaa!!!”

Hai chân bị banh rộng ra hết cỡ, con *** dữ tợn nện vào lỗ *** cậu với tốc độ mắt thường không thể thấy được, tiếng nước kịch liệt vang vọng khắp căn phòng, điều khiến Thẩm Hi xấu hổ nhất chính là hỉ phục ở dưới mông đã ướt đẫm một mảng lớn.

Nhưng cậu không có thời gian để ý tới, cảm giác ngứa ngáy tê tái tột độ do bị đâm rút tàn nhẫn đã xâm chiếm toàn bộ dây thần kinh của cậu, khiến cậu mất khống chế hét lên run lẩy bẩy, d*m thủy tràn ra trộn lẫn với tinh dịch, lại bị con *** giã bành bạch đưa lại vào sâu trong lỗ ***, trong cơn đau xót ở cổ tử cung, từng đợt tê dại trùng kích trào dâng như sóng cuộn!

“Ứ hứ!! Không chịu nổi nữa! Dừng lại… Mau dừng lại a! Đừng mà, đừng chịch nữa!”

Mãi đến khi hơn trăm cú đâm thúc điên cuồng cuối cùng dừng lại, tinh dịch xả vào trong cơ thể thật lâu, Thẩm Hi mới có được giây phút bình yên sau cuồng phong bão táp, hai chân móc vào eo Phó Cẩn Xuyên vô lực từ từ trượt xuống mép giường, cả người co giật từng trận.

Phó Cẩn Xuyên không đứng dậy mà khom người kề sát vào thiếu niên đang nằm ngã ngửa trên giường, hơi thở sau khi thỏa mãn tràn ngập tình dục và biếng nhác, hắn âu yếm hôn lên gò má ửng hồng của Thẩm Hi.

Quần áo của hai người có chút lộn xộn nhưng cũng coi như là chỉnh tề, từ đôi chân trần trắng như ngọc đang run rẩy nhìn lên trên, ai biết được lúc này hai người đang thân mật đến cỡ nào.

“Ưm, ra, ra ngoài…”

Người đàn ông như một ngọn núi đè lên Thẩm Hi, tinh dịch tràn ngập trong tử cung đã không còn chỗ chứa, cái bụng chướng căng cần nhanh chóng xả ra ngoài, nhưng con *** to lớn vẫn chặn đứng lối ra, cắm trong người Thẩm Hi khiến cậu không dám cử động, đôi mắt xinh đẹp sũng nước nhìn Phó Cẩn Xuyên.

Lỗ *** đang làm dịu đi dư vị cực khoái tựa như một đóa hoa nở rộ, nó mấp máy nhụy hoa mọng nước cùng với những cơn co thắt, siết chặt lấy dương v*t hết đợt này đến đợt khác, lửa dục dưới bụng không mất đi mà càng tăng lên, rõ ràng Phó Cẩn Xuyên không có ý định buông tha cho cậu.

“Chặn càng lâu thì càng dễ thụ thai.”

Bàn tay to nóng rực vuốt ve giữa hai bắp chân Thẩm Hi, nhấc một chân của cậu lên, lại bắt đầu thong thả đâm rút, lần này lại sinh ra một cảm giác mới lạ, theo sự ma sát của dương v*t, vách thịt bị chèn ép trở nên nhờn ướt vô cùng, khi quy đầu chọc mở cổ tử cung, tinh dịch chảy ra tràn ngập đường âm đ*o, chẳng mấy chốc trong cơ thể dâm đãng quyến rũ xuất hiện cảm giác dính nhớp sền sệt.

Tốc độ cắm rút của Phó Cẩn Xuyên không nhanh, nhưng tiếng vang đâm vào rút lại rất rõ, Thẩm Hi túm lấy đệm giường, chỗ bị người đàn ông chiếm giữ ở thân dưới lại bắt đầu ngứa ngáy khó tả.

“Rút ra đi… Ư a! Phó Cẩn Xuyên… a…”

Đột nhiên, con *** nện vào *** một cú mạnh bạo, dòng điện mãnh liệt đánh vào não, mồ hôi trên trán Thẩm Hi nhỏ tí tách xuống, sau đó dưới những cú thúc dồn dập nặng nề của Phó Cẩn Xuyên cậu lại bắt đầu rên ư rử dưới háng hắn.

Phạch Phạch Phạch Phạch!

Phó Cẩn Xuyên khống chế khúc thịt cứng nhất dưới bụng, bá đạo đâm rút bừa bãi trong âm đ*o mềm mại ướt rượt, hắn sung sướng đến cực điểm, nhìn Thẩm Hi đang cắn môi chịu đựng, Phó Cẩn Xuyên cong lên khóe môi, bắt đầu thay đổi đủ kiểu chịch, xoay tròn, nghiền ép, chọc mạnh.

Con *** cương cứng đâm đến tận gốc thật đáng sợ, độ nhạy cảm tăng cao sau khi lên đỉnh khiến Thẩm Hi cảm thấy đau đớn chướng đầy do tắc nghẽn, lỗ *** thít chặt nhễ nhại đã không thể chịu nổi tiếp tục ** chịch, khoái cảm cao trào sắp tiêu tan theo mỗi lần đâm vào lại dâng lên lần nữa.

“A! Hứ ứ!” Cuối cùng cậu cũng nhả ra hàm răng nghiến chặt của mình, chỗ sâu nhất trong lỗ *** của cậu lại bị đâm thủng.

Cơn khoái cảm tê dại mãnh liệt khiến vách thịt siết chặt lấy khúc thịt chắc nịch, sau một trận co thắt dữ dội, Thẩm Hi lại nếm được tình dục điên cuồng, khoái cảm nhỏ giọt hóa thành những giọt nước mắt nóng hổi chảy ra khỏi khóe mắt, cơ thể hồng hào run lên kịch liệt.

“Hi nhi, có sướng không?”

Thẩm Hi làm gì còn sức lực để trả lời Phó Cẩn Xuyên, lông mày cậu nhíu lại, đôi mắt đẹp nhắm nghiền, cậu đắm chìm trong cơn khoái nhục hết lần này đến lần khác, trái tim như muốn ngừng đập.

Con *** khổng lồ tựa như mãng xà ngừng di chuyển, như muốn để cậu tạm nghỉ ngơi, nó từ từ rút lui trong sự đùn đẩy của *** nhỏ, ngay khi vật cứng chặn đường được rút ra, Thẩm Hi liền cảm thấy từng dòng nhiệt từ trong âm đ*o của mình ồ ạt chảy ra ngoài.

“Bị sưng rồi.” Phó Cẩn Xuyên vén vạt áo Thẩm Hi lên, lộ ra mu *** non mềm như hoa mẫu đơn, lại bê bết dâm loạn cực kỳ, gạt đi lớp bọt trắng đục, liền nhìn thấy hai mép *** đỏ au đã sưng tấy nghiêm trọng, sau đó Phó Cẩn Xuyên nhìn xuống con *** vẫn còn hưng trí bừng bừng dưới háng mình, hắn đành phải kéo lấy bàn tay trắng nõn mềm mại của Thẩm Hi đưa lên nắm lấy *** mình.

“Ngươi……”

Sự cứng rắn khủng khiếp trong lòng bàn tay khiến Thẩm Hi muốn rút tay về, nhưng Phó Cẩn Xuyên đã nắm chặt tay cậu bắt đầu sục lên xuống, nửa người trên của cậu tựa vào lưng giường, trơ mắt nhìn tay mình tuốt *** cho người đàn ông.

Thứ đó nóng hầm hập, lớp da ngâm trong d*m thủy trơn trượt hơi mềm, nhưng những đường gân nổi lên khiến thân *** đỏ tím trông hơi đáng sợ.

“Hi nhi, đừng lộn xộn, nếu không ta sẽ cắm vào lại.” Lòng bàn tay mềm mại không chặt như lỗ ***, nhưng Phó Cẩn Xuyên lại thích sự đụng chạm của Thẩm Hi, dù chỉ được bàn tay vuốt ve cũng đã đủ khiến Phó Cẩn Xuyên ý loạn tình mê.

Thẩm Hi nhắm mắt lại, cổ tay bị nắm đến đau nhức, nhưng Phó Cẩn Xuyên chưa từng buông cậu ra, con *** của hắn vừa dài vừa to đến vậy, thảo nào lại nong *** cậu đến trướng đau…

“Ngươi xong chưa? Tay ta đau!”

“Thêm chút nữa ~” Giọng nói trầm khàn kìm nén dục vọng êm tai đến lạ.

“Ngươi nhanh lên!”

“Ừm.”

Tốc độ ma sát ở phía dưới càng ngày càng dâm loạn tục tĩu, hơi thở của Phó Cẩn Xuyên cũng nóng dần lên, hắn nhắm mắt lại, không lộ ra dục vọng, nhưng lông mày khẽ nhíu lại tràn đầy sung sướng.

Bàn tay của thiếu niên thực sự rất mềm, tuy không có chút kỹ xảo nào mà chỉ vuốt tới vuốt lui, nhưng cũng đủ khiến Phó Cẩn Xuyên thỏa mãn.

Những ngón tay ngọc ngà mảnh khảnh ấm áp quấn lấy con *** thô to đang khẽ run lên, một cơn ngứa ngáy tê dại dâng lên trong bụng Phó Cẩn Xuyên, Phó Cẩn Xuyên sung sướng rên lên một tiếng trầm thấp.

Con *** dữ tợn cọ xát vào lòng bàn tay đầy mồ hôi nóng của Thẩm Hi, những đường gân lồi lên càng ngày càng hiện rõ trong đầu cậu, một cánh tay bị kéo lấy tuốt lên tuốt xuống liên tục, chẳng mấy chốc đã khiến cậu cảm thấy nhức mỏi, nhưng người đàn ông ở trên người vẫn như cũ không chịu dừng lại.

Một lúc lâu sau, Thẩm Hi cảm thấy tay phải của mình sắp trật khớp rồi, cậu đỏ mặt mở mắt ra muốn thúc giục đối phương, lại thấy Phó Cẩn Xuyên đột nhiên dừng động tác, ngay sau đó một dòng nước trắng đục bắn ra khỏi đầu ***.

“Ô ——” Dòng nước trắng đục bắn thẳng vào mặt cậu, Thẩm Hi sờ sờ mặt mình còn dính chất lỏng ấm nóng.

“Phó Cẩn Xuyên……Ta giết ngươi!!!”

——————

Ying Ying

– Nói chứ, edit cao H còn khó hơn edit truyện tu chân:))))

– Cùng một hành động mà phải kiếm đủ loại động từ khác nhau để miêu tả, tránh bị lặp từ đúng là cân não mà:))))

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.