Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 87: Kim Sắc Kiếm Thiểm (1)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Không chỉ Yêu Vương, mà hung thú xung quanh cũng nhao nhao xông về phía Triệu Phi Yến, số lượng hàng trăm ngàn, cứ như là muốn bao phủ Triệu Phi Yến.

Toàn bộ Bắc Lâm đang rung chuyển.

Băng Xà chiếm cứ trên ngọn núi cách đó không xa, nó chăm chú quan sát chiến trường, đuôi rắn cuốn linh thạch, thỉnh thoảng đút vào trong miệng, bộ dạng nhàn nhã.

Sâu trong ngôi mộ. Băng sương trên người Trần Mục không ngừng tan chảy.

Hắn lợi dụng Niết Bàn Hô Hấp pháp xử lý hàn khí còn lưu lại trong cơ thể, sức mạnh càng lúc càng tăng.

Triệu Phi Yến có năng lực phá vòng vây đi ra ngoài, nhưng Trần Mục ở đây, trước hết phải bảo đảm an toàn cho hắn.

Triệu Phi Yến đối mặt với vô số hung thú, Trần Mục dùng tốc độ nhanh nhất luyện hóa hàn khí, hắn không muốn trì hoãn thời gian, đan điền Kiếm Thai lúc đầu từ hơn một mét, bây giờ đã biến thành ba mét rưỡi.

Hàn khí cuối cùng cũng bị luyện hóa, sức mạnh của Trần Mục đã khôi phục đỉnh phong, Niệm Lực của hắn có thể cảm ứng được tình huống bên ngoài.

Triệu Phi Yến trước khi đi ra ngoài đã nhắc nhở Trần Mục, chỉ cần hẳn chạy ra ngoài là có thể phá vòng vây.

Ngoài mộ xuất hiện hơn mười con Huyễn Điệp, những Huyễn Điệp này ở xung quanh mộ thất tạo ra ảo cảnh, Trần Mục dưới mí mắt yêu thú rời đi.

Sự chú ý của yêu thú đều ở trên người Triệu Phi Yến, Trần Mục lợi dụng Huyễn Điệp ngụy trang rời khỏi mộ thất, hắn nhanh chóng đã có thể thoát khỏi chiến trường.

Triệu Phi Yến nhìn thấy Huyễn Điệp thì hiểu được Trần Mục đã bắt đầu hành động, nàng ta liều mạng ngăn cản Yêu Vương và hung thú, đan điền bản mệnh kiếm còn chưa hoàn toàn giải phong, sức mạnh có thể sử dụng cũng có hạn.

Khinh Ngữ nhuộm máu, băng giáp vỡ tan, quanh thân Triệu Phi Yến là một biển máu và xác.

Băng Xà phía xa đứng thẳng người, nó nhìn thấy Trần Mục đang nghênh ngang đi ra khỏi mộ thất, yêu thú xung quanh lại không ngăn cản.

"Tiểu tử này còn có thể Niệm Thuật?" Băng Xà hiểu biết sâu rộng, nó nhìn thấu được thủ đoạn của Trần Mục.

Ánh mắt Băng Xà ngưng trọng, Thiên Kiêu như vậy giữ lại sẽ là tai họa ngầm của Yêu Tộc.

"Vượn Tuyết, phía Tây Bắc có một con sâu nhỏ!" Băng Xà ở phía xa truyền âm nói, nó cũng không có ý định muốn ra tay.

Vượn Tuyết nhìn kỹ, hẳn ta phát hiện ra thân ảnh của Trần Mục: "Đừng để tiểu tử kia chạy trốn!"

Hung thú xung quanh cũng chú ý tới Trần Mục. Trần Mục cau mày lại, niệm thuật của hắn đối với mục tiêu đơn lẻ rất hữu

dụng, mục tiêu càng nị hiệu quả của Niệm Thuật càng yếu, nhiều hung thú như vậy, hắn chỉ cần bại lộ, Niệm Thuật sẽ hoàn toàn mất đi hiệu lực.

Song Đầu Lang Vương từ bỏ Triệu Phi Yến, đi thẳng về phía Trần Mục, trêu tức nói: "Tiểu tử này giao cho ta, lại dám dùng bộ lông của Yêu Lang làm y phục, ta muốn lột da của nó!"

Khoảng cách mấy trăm mét, Lang Vương trong chớp mắt đã đuổi kịp Trần Mục, tốc độ của nó quá nhanh.

Trần Mục rút Chiết Dực ra, trong mắt hăn lóe lên kim quang và lôi đình, vung kiếm chém về phía yêu thú đang đến, thực lực của hắn bây giờ rất mạnh, chỉ cần không đụng phải Yêu Vương thì không có chuyện gì.

Đáng tiếc Trần Mục bị Lang Vương theo dõi, uy áp mạnh mẽ đánh úp lại, khoảng cách như vậy, Trần Mục chạy nhất định là chạy không thoát được, hắn quyết định phản kích.

“Tam Thiên Long VũI"

Quanh người Trần Mục có vô số Hỏa Diễm Du Long quấn quanh, khi hắn vung kiếm cùng với tiếng Long Ngâm vang lên, những hung thú tới gần hắn đều chạy trối chết, Long Ngâm là nỗi sợ hãi khắc sâu trong linh hồn của chúng.

Long Ngâm không cách nào trấn áp được yêu thú cường đại, Song Đầu Lang Vương vẫn tiếp tục đuổi theo về phía Trần Mục như cũ.

Lần Trần Mục thi triển Tam Thiên Long Vũ này, uy lực kiếm kỹ mạnh hơn trước gấp mười lần, Hỏa Long gầm thét xông về phía Song Đầu Lang Vương.

Song Đầu Lang Vương không quan tâm, nó lao vào Hỏa Long đang đánh thẳng tới, trên người nó tràn ngập sương xám, muốn dùng kiếm kỹ giết chết Trần Mục.

Hỏa Long bao vây Song Đầu Lang Vương, cắn nuốt tầng sương xám bên ngoài cơ thể nó, hỏa diễm đang thiêu đốt bộ lông của Lang Vương, âm thanh thống khổ gào thét vang lên.

Yêu thú xung quanh kinh hãi.

Triệu Phi Yến đang chạy về phía Trần Mục, nhưng Vượn Tuyết Yêu Vương và 'Tuyết Ưng Yêu Vương đã giữ nàng ta lại.

Cả người Song Đầu Lang Vương bị ngọn lửa đốt cháy, nó nằm lăn lộn trong tuyết, Trần Mục nhân cơ hội kéo dài khoảng cách với Lang Vương.

Khi ngọn lửa bị đập vào mặt, trên đầu của Song Đầu Lang Vương đầy vết cháy đẫm máu, nó đứng dậy giận dữ hét lên: "Mặt ta đau quá!"

“Tên chết tiệt!"

"Bổn Vương muốn ăn sống nuốt tươi ngươi." Cả hai cái đầu đều đang nói chuyện.

Sau lưng Trần Mục phát lạnh, Lang Vương đối đầu với Tam Thiên Long Vũ, vậy mà lại chỉ thiêu rụi tầng lông, nó còn chưa hoàn toàn chết đi.

"Ngu ngốc, có muốn trốn cũng không trốn được." Băng Xà ở phía xa nhịn không được mà trào phúng, nhưng mà cũng chẳng sao cả, nếu những người này

có chỉ số thông minh cao thì đã không động thủ với bọn họ.

Song Đầu Lang Vương phóng thích ra yêu lực khủng bố, khí tràng của nó khóa chặt Trần Mục, trong khí tràng của Yêu Vương, hô hấp của Trần Mục trở nên nặng nề.

Trần Mục năm Chiết Dực, ánh mắt kiên định, hắn cố gắng điều chỉnh hô hấp, hắn tập trung toàn bộ linh lực và niệm lực ở trên Chiết Dực, kiếm ý có thể cường hóa uy lực của kiếm kỹ, Trần Mục chuẩn bị dùng Kiếm Thiểm luyện tập lâu nhất làm một kích cuối cùng.

Đây sẽ là một kiếm mạnh nhất của hắn. Triệu Phi Yến đối mặt với số lượng yêu thú đông đảo, băng giáp của nàng ta

trong trận chiến đã bị nghiền nát, ngay cả váy đều bị tổn hại, trên người còn mang theo vết máu.

MIESM Vktilldd.

Trong khoảnh khắc Lang Vương ra tay chính là thời cơ tốt nhất để hắn xuất kiếm, bọn họ đều đang chờ cơ hội.

Song Đầu Lang Vương nhảy lên phía sau Trần Mục, Trần Mục mạnh mẽ rút kiếm xoay người.

Sấm sét nổi lên. Một vòng kim quang bay lên trời.

Triệu Phi Yến nhìn thấy Trần Mục vung kiếm, đó là Kim Sắc Kiếm Thiểm! Mạnh mẽ hơn! Nhanh hơn!

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.