Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 225: Táng Kiếm sơn (1)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");  

 Khương Phục Tiên gật đầu, trong đôi mắt đẹp hiện lên ý cười, nàng ta có hai thanh Tiên Kiếm, Băng Hồn và Tuyết Phách có thể cảm ứng lẫn nhau, nàng ta biết rất rõ tình hình bên trong Táng Tiên địa. 

 Tần Nghê Thường biết sự thiên vị của Khương Phục Tiên với tiểu sư đệ, không ngờ nàng ta lại đưa Trần Mục đến nơi nguy hiểm như Táng Tiên địa, nhưng lại để Triệu Phi Yến vào Lăng Vân các. 

 Truyền thừa bên trong Lăng Vân các không ít hơn Táng Tiên địa, hơn nữa tiến vào Lăng Vân các có nghĩa là đã xác định trước vị trí tông chủ, Tần Nghê Thường chỉ có thể phản đối nhưng không thể ngăn cản. 

 Bây giờ trong lòng Tần Nghê Thường rất khó chịu, nàng ta cảm thấy Khương Phục Tiên muốn bồi dưỡng Trần Mục thành cánh tay trái tay phải cho Triệu Phi Yến. 

 Tông chủ có thể do Khương Phục Tiên khâm định, nhưng cần phải có được sự công nhận của Trưởng Lão viện, cho nên Tần Nghê Thường muốn để Trần Mục tiến vào Trưởng Lão viện, không chỉ có thể nâng cao danh vọng, mà còn có thể chiếm được vị trí có lợi trong cuộc tranh giành chức tông chủ. 

 “Chú ý quan sát Hồng Minh, đừng để bị Táng Tiên địa thu hút sự chú ý.” Khương Phục Tiên nhắc nhở nói. 

 Nàng ta cảm thấy lần này Hồng Minh sẽ có động thái lớn. 

 Tần Nghê Thường gật đầu: “Đã hiểu.” 

 ... 

 Táng Tiên địa. 

 Lâm Diệu Ngữ đi đến Đăng Tiên địa. 

 Chỗ này từng có lôi kiếp giáng xuống, phá hủy hết toàn bộ sinh khí xung quanh, nghe đồn chỗ này có năng lượng lôi kiếp hùng hậu, trong mắt Lâm Diệu Ngữ lộ ra vẻ thất vọng. 

 “Nghe nói Đăng Tiên địa có thể tôi luyện cơ thể, nhưng mà năng lượng lôi kiếp ở đây quá loãng, hiệu quả còn chẳng bằng cấm địa của Phượng các.” Lâm Diệu Ngữ khẽ lắc đầu, vẻ thất vọng trong mắt nàng ta càng đậm hơn. 

 Lâm Diệu Ngữ cũng không từ bỏ việc tìm kiếm tạo hóa, nàng ta chuẩn bị đi đến Tinh Lạc hồ, nghe nói có rất nhiều thiên kiêu đã ngộ ra kiếm ý ở chỗ đó. 

 Nàng ta đã thành thạo hai loại kiếm ý, nắm chắc thêm một loại kiếm ý nữa là chắc chắn có thể phất hơn các thiên kiêu cùng lứa. 

 Thánh Dược viên. 

 Rất nhiều thiên kiêu đang tìm kiếm đại dược, nhưng bọn họ lại không tìm ra bất kỳ loại linh dược cao phẩm nào, chỉ có một số loại linh dược bình thường không thèm để vào mắt. 

 Lão Toan Nghê bên trong Thánh Dược viên cũng đang hoạt động gân cốt, rất nhiều tiểu bối thiên kiêu xông vào Thánh Dược viên bị nó rượt đuổi chạy khắp núi rừng. 

 Đám người Hỏa Mị vốn đang muốn đi đến Thánh Dược viên, nhìn thấy các thiên kiêu chạy trốn khắp nơi mới biết lão Toan Nghê bên trong đã thoát khỏi trói buộc, Thánh Dược viên bây giờ vô cùng nguy hiểm, các thiên kiêu đều đang tháo chạy. 

 Trước kia khi lão Toan Nghê bị khóa, đám thiên kiêu có thể dùng kiếm kỹ tấn công nó từ xa, các thiên kiêu bây giờ đều đang bị lão Toan Nghê truy đuổi. 

 Cũng may tuổi tác của lão Toan Nghê đã cao, không tích cực đuổi với bọn họ, cũng chỉ là dọa bọn họ một chút, nếu không những đám thiên kiêu này khó mà trốn thoát khỏi Thánh Dược viên. 

 Hỏa Mị biết được Trần Mục cũng đang ở Táng Tiên địa từ miệng các thiên kiêu, hơn nữa hắn còn chặt đứt cánh tay của Lâm Ký, đâm xuyên qua ngực của Kim Kỳ Lân, còn dọa cho đám thiên kiêu của Hồng Châu ra khỏi Táng Tiên địa. 

 “Thật đáng tiếc!” 

 Trong mắt Hỏa Mị mang theo vẻ tiếc nuối. 

 So với tạo hóa của Táng Tiên địa, nàng ta càng muốn xem cảnh tượng Trần Mục quét sạch đám thiên kiêu của Hồng Châu. 

 Ngay cả các thiên kiêu khác của Phượng các, trên khuôn mặt thanh tú của họ cũng lộ ra vẻ hưng phấn, đám thiên kiêu Hồng Châu khiến Lâm Diệu Ngữ phải cúi đầu lại bị tiểu sư thúc quét sạch, bọn họ càng muốn gặp Trần Mục, muốn làm quen với hắn. 

 Hổ Khiếu Lâm đi đến Hóa Long trì. 

 Tuy nhiên nước hồ ở đây lại rất trong. 

 Vật chất thần bí bên trong cho dù có ngâm mình nửa năm cũng vô dụng, cũng không lấy được huyết mạch của Chân Long. 

 “Xem ra hắn đã từng đến đây, chẳng trách trong một khoảng thời gian ngắn lại trở nên mạnh mẽ như vậy.” Hổ Khiếu Lâm lẩm bẩm nói. 

 Cho dù là có tạo hóa, muốn trở nên mạnh như thế trong thời gian ngắn cũng không hề dễ dàng. 

 “Hắn không thể lấy hết tất cả tạo hóa, chúng ta chia nhau ra hành động.” Hổ Khiếu Lâm đề nghị, các tiểu bối của Thánh Kiếm sơn ở xung quanh rất nhanh đã tản ra. 

 Tiểu bối của Ngũ Tiên giáo đến gần Cửu U tháp, trong mắt bọn họ lộ vẻ chấn kinh, Đường Côn Luân lại càng kinh hãi kêu lên: “Cửu U tháp đâu?” 

 Cửu U tháp đáng ra phải đứng sừng sững ở chỗ này lại biến mất không thấy nữa. 

 Ở một nơi cách bọn họ không xa có một đám sương mù đen, trong tay Dục Ảnh đang cầm Cửu U tháp, khóe miệng chứa ý cười, nhàn nhạt nói: “Thượng Cổ Tiên Khí như vậy, sao lại có thể để lại đây làm lãng phí.” 

 Dục Ảnh tốn rất nhiều thời gian mới luyện hóa được Cửu U tháp, ngọn tháp này vô cùng mạnh, công được thủ được, ra khỏi Táng Tiên địa thì dễ nhưng muốn quay về Minh giới lại rất khó, có Cửu U tháp, hắn ta sẽ càng có cơ hội trở về Minh giới. 

 Táng Kiếm sơn. 

 Xung quanh là sa mạc dài hàng trăm dặm, thanh kiếm khổng lồ màu vàng sáng chói băng qua sườn núi, hình ảnh kia nhìn từ xa trông rất hùng tráng. 

 Các tiểu bối của Lăng Vân tông đứng cách đó không xa, càng đến gần Táng Kiếm sơn thì năng lượng xung quanh càng nồng đậm, áp lực mà bọn họ phải hứng chịu cũng càng mạnh. 

 Trần Mục nhìn thanh kiếm khổng lồ kia: “Đó là bản mệnh kiếm của tiền bối viễn cổ, bản mệnh kiếm của Kiếm Thánh đỉnh phong trong tình huống thông thường chỉ có trăm trượng, mà thanh bản mệnh kiếm này lại dài đến hơn năm trăm trượng. 

 “Wao!” 

 “Còn lợi hại hơn cả Kiếm Thánh!” 

 “Cho dù là hấp thụ, có cho ngươi một ngàn năm cũng không thể luyện hóa được thanh bản mệnh kiếm này.” 

 Liễu Mi Nhi có hơi tiếc nuối. 

 Diệp Hoành cười nói: “Gần đây có năng lượng nồng đậm, thời gian nửa năm, thăng cấp lên một cảnh giới nhỏ hẳn là không có vấn đề gì.” 

 Bọn họ tiếp tục đi về phía trước.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.