Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 198: Cả gia tộc cùng đột phá (2)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");  

 Trần Mục nhân lúc mọi người đang nói chuyện phiếm, lấy ra linh đào ra phân cho mọi người, còn giữ lại mấy quả, dự định cho Nhị Ca. 

 Đối với Trần Mục mà nói, hắn không thiếu tài nguyên tu luyện, mỗi tháng có thể lĩnh được lượng lớn tài nguyên, hắn còn có ba gốc cực phẩm linh dược mà Mộc Lưu Huỳnh cho. 

 Tài nguyên của thiên kiêu dùng không hết. 

 Trần Mục tu luyện cũng không cần lo lắng. 

 Mọi người nhìn linh đào thì cảm thấy không bình thường, ngay cả Yến Lang Nguyệt cũng có được một quả linh đào. 

 "Đây là linh đào chứa lượng lớn năng lượng sinh mệnh, có thể kéo dài tuổi thọ, còn có tăng tiến tu vi và công dụng dưỡng nhan." 

 Trần Hi và Đường Uyển các nàng đều động tâm. 

 Vẻ mặt Trần Thiên Nam trịnh trọng nói: "Có thể có công hiệu như vậy, phẩm giai của linh đào đương nhiên không thấp, chúng ta dụng chỉ sợ sẽ rất lãng phí." 

 Linh dược cao giai người tu hành cảnh giới thấp căn bản không cách nào hoàn toàn hấp thu năng lượng trong đó, có rất nhiều năng lượng sẽ mất đi. 

 "Năng lượng của linh đào không cuồng bạo lắm, cứ xem như đào bình thường ăn là được." Trần Mục mỉm cười, nếu để những người khác biết đều sẽ hâm mộ đến hộc máu. 

 Trần Mục cảm giác vừa rồi cũng không nên nói những linh đào này có hiệu quả rất tốt, chỉ có Trần Dĩnh là đang ăn đào, rất nhanh đã ăn hết sạch. 

 Trần Dĩnh chớp chớp mắt, vẻ mặt ngốc nghếch nhìn Trần Mục: "Ca ca, còn nữa không?" 

 Trần Mục nhìn linh khí quanh thân Trần Dĩnh không ngừng tiêu tán, da thịt nàng ta tràn ngập bạch quang yếu ớt, đó là linh khí đang tràn ra ngoài. 

 Trần Thiên Nam và Trần Nghiêm đều khiếp sợ, linh khí tràn ra ngoài, đây không phải linh đào tầm thường. 

 "Dĩnh Dĩnh, sử dụng Hô Hấp pháp, có thể hấp thu bao nhiêu thì hay bấy nhiêu." Trần Mục nhắc nhở. 

 Trần Dĩnh ngoan ngoãn ngồi xếp bằng, dùng Hô Hấp pháp để vận chuyển, linh khí tiết ra ngoài đang giảm bớt, nàng ta bắt đầu hấp thu năng lượng linh đào phóng thích, nhưng mà vẫn có lượng lớn linh khí bị tiêu hao. 

 Kinh mạch tắc nghẽn trong cơ thể Trần Dĩnh bị linh khí bàng bạc nhanh chóng đẩy ra, nàng ta rất nhanh từ Bát phẩm Kiếm Đồ đột phá đến Cửu phẩm Kiếm Đồ. 

 Mọi người nhìn chăm chú vào Trần Dĩnh, nhìn thấy sự biến hóa của nàng ta, càng hiểu được linh đào trân quý trong tay. 

 Trần Thiên Nam nhìn linh đào trong tay, quả linh đào này không chừng có thể khiến cho ông ta đột phá đến Kiếm Hậu cảnh, đó là cảnh giới mà ông ta tha thiết ước mơ. 

 Cảnh giới càng cao, hiệu quả hấp thu linh dược cao giai càng tốt, Trần gia chỉ có Trần Thiên Nam mới có thể hấp thu lượng lớn năng lượng của linh đào. 

 Trần Hi nghe nói Linh Đào có thể làm đẹp dưỡng nhan, nàng ta cũng bắt chước Trần Dĩnh ăn linh đào, Đường Uyển và Từ Yến các nàng cũng ăn linh đào theo. 

 Trần Nghiêm và Trần Uy có chút do dự, thứ này quá trân quý, ngay cả Trần Hãn cũng biết ôm linh đào chậm rãi gặm, bọn họ cũng từ từ ăn linh đào. 

 Trong viện của Trần gia nhất thời tràn ngập linh khí nồng đậm, trên người mọi người đều có ánh sáng mờ nhạt. 

 Trần Dĩnh đêm đó khơi thông tất cả kinh mạch, thăng cấp lên Kiếm Sư, Kiếm Sư ba tuổi, đây cũng không phải đều là công lao của linh đào, bản thân nàng ta đã là Bát phẩm Kiếm Đồ, hơn nữa có Hô Hấp pháp và huyết mạch đặc biệt của bản thân mới có thể thuận lợi đột phá đến Kiếm Sư. 

 Trần Thiên Nam cũng đột phá đến Kiếm Hậu, hơn nữa còn là Nhất phẩm Kiếm Hậu trung kỳ. 

 Ban đêm Trần Thiên Nam ngự kiếm đạp gió, nếp nhăn trên khuôn mặt già nua của ông ta đã biến mất rất nhiều, trong nháy mắt trẻ hơn mười tuổi, kích động trong mắt tràn ngập trong lời nói. 

 Trần Nghiêm và Trần Uy cũng liên tiếp đột phá mấy tiểu cảnh giới, cảnh giới của Đường Uyển đột phá không nhiều, nhưng mà trẻ hơn rất nhiều. 

 Cả Trần gia trong nháy mắt trở nên mạnh mẽ. 

 Mặc dù Trần Hãn còn chưa tu luyện Hô Hấp pháp, nhưng gặm qua linh đào, linh khí bàng bạc giúp nó khơi thông rất nhiều kinh mạch trong cơ thể, tiểu tử kia đêm đó đã đột phá đến Nhị phẩm Kiếm Đồ hậu kỳ. 

 Cho đến nửa đêm sau, mọi người mới trở lại phòng riêng nghỉ ngơi, nhưng mà mọi người sau khi trở về đều đang tu luyện, nhân lúc hiệu quả của linh đào vẫn còn, tận lực hấp thu nhiều năng lượng. 

 Sáng sớm ngày hôm sau. 

 Trần Thiên Nam ngự kiếm ngao du khắp Hắc Thạch thành. 

 Phủ thành chủ, Mộ Đông Lưu đứng ở trong đình viện, trong mắt mang theo hâm mộ: "Trần gia sinh ra Tuyệt Thế thiên kiêu, cả gia tộc đều được hưởng lộc theo." 

 Ông ta hiểu được gia tộc bình thường tu luyện tới Kiếm Hậu khó khăn nhiều như thế nào, không có tài nguyên của tông môn, muốn ở thế tục tu luyện thành Kiếm Hậu thì khó như lên trời. 

 Chỉ có thể là bọn họ nhận được tài nguyên Trần Mục đưa về, mới có thể đạt đến Kiếm Hậu nhanh như vậy. 

 Sau buổi sáng, hiệu quả của linh đào đã biến mất không sai lắm, cảnh giới Trần Thiên Nam ổn định ở Nhất phẩm Kiếm Hậu hậu kỳ, Trần Uy đạt tới Thất phẩm Kiếm Tông, Trần Nghiêm đến Lục phẩm Kiếm Tông, đại tỷ Trần Hi trở thành Thất phẩm Kiếm Sư, muội muội Trần Dĩnh trở thành Nhị phẩm Kiếm Sư, trên mặt mọi người đều tràn đầy tươi cười. 

 Trần Mục về nhà bắt đầu dẫn muội muội đi chơi. 

 ... 

 Buổi chiều năm ngày sau 

 Trần Mục ngồi ở sân luyện võ, Trần Dĩnh và Trần Hãn chơi đùa trước mặt hắn, Đại Tráng nằm ở gần đó, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nằm sấp trên vai Trần Mục. 

 "Nhị ca đã về!" 

 Trần Mục cảm giác được hơi thở của Nhị Ca. 

 Hắn giương mắt nhìn về phương xa, cảm ứng được ở nơi xa có hai người đang ngự kiếm mà đến. 

 Trần Hạo ôm vòng eo nhỏ bé của thiếu nữ, thiếu nữ áo vàng vừa vào Kiếm Hậu chưa được bao lâu, lúc ngự kiếm còn phải mở rộng cánh tay duy trì thăng bằng. 

 Hình ảnh kia Trần Mục cảm thấy rất quen thuộc. 

 "Nhị ca thật là trâu!" 

 Trần Mục đứng ở sân luyện kiếm. 

 "Tam Đệ!" 

 Trần Mục và Trần Hạo gặp mặt chính là một trận ôm. 

 Bây giờ Trần Hạo có dáng người cường tráng, hắn ta nhiệt tình mở miệng: "Đây là sư tỷ của ta, Tạ Nhã." 

 Thiếu nữ áo vàng dáng người mảnh mai, có mái tóc đen tuyền mềm mại, mi thanh mục tú, khóe miệng mang theo hai má lúm đồng tiền nhỏ, nàng ta mỉm cười mở miệng: "Lúc ta ở Huyền Kiếm tông, Trần Hạo mỗi ngày đều nói ngươi rất siêu phàm, lần này cuối cùng cũng được nhìn thấy người thật." 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.