Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 190: Bái phỏng Thánh Kiếm sơn (3)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");  

 Trưởng lão xung quanh đều im lặng không lên tiếng, cuối cùng Kỳ Lâm đứng ra, có chút tự hào nói: "Sư thúc tổ, lúc mà ngài đang ngủ say, Thánh Kiếm sơn chúng ta đã trở thành thế lực siêu cấp Hoang Châu..." 

 Ngụy Thanh bỗng nhiên giơ tay lên. 

 Có kiếm quang xé rách không gian. 

 Đại trưởng lão Kỳ Lâm bị xóa sổ. 

 Bọn họ biết Cổ Tổ cường đại, cho nên mới cảm thấy có cơ hội chống lại Khương Phục Tiên, nhưng Ngụy Thanh lại trở tay giết chết Kỳ Lâm. 

 Cảnh tượng này không ai ngờ tới. 

 Khương Phục Tiên ngồi ở chỗ cao mặt không chút thay đổi. 

 Trong mắt cường giả Thánh Kiếm sơn xung quanh đều mang theo sợ hãi, ngay cả Đại trưởng lão nói giết là giết, những cường giả khác cũng sợ tới mức hai chân nhũn ra. 

 "Khốn kiếp!" 

 "Dám tu luyện tà công!" 

 Ngụy Thanh trợn tròn mắt, khí huyết của ông ta suy bại, chỉ có thể nằm ngủ say trong mộ địa, không màn đến thế sự, nếu như không phải đại nạn của Thánh Kiếm sơn sắp tới, cả đời này ông ta có thể cũng sẽ không tỉnh lại. 

 Tuổi thọ của cường giả Kiếm Thánh có hạn nhưng có thể thông qua bí pháp của tà tông để kéo dài tuổi thọ, đây cũng là lý do vì sao Kiếm Thánh càng ngày càng nhiều, bởi vì tuổi thọ của bọn họ được kéo dài đều là do luyện tà công. 

 Kỳ Lâm là cường giả Kiếm Thánh, địa vị chỉ ở sau tông chủ Chu Tinh Lưu của Thánh Kiếm sơn, nhưng Ngụy Thanh cũng không chút do dự, trực tiếp ra tay loại bỏ. 

 Ông ta đã chấn nhiếp tất cả cường giả tông môn ở đây. 

 Ngụy Thanh không cho Kỳ Lâm kỳ lâm nói, người sau cũng không nghĩ tới Cổ Tổ lại hạ sát thủ, thậm chí cũng không có phòng bị. 

 Các trưởng lão xung quanh còn lại cũng bị dọa cho choáng váng, cả người đều run rẩy. 

 Ngay cả đại trưởng lão quyền uy hiển hách, vậy mà cũng bị loại bỏ như vậy, bọn họ làm sao lại không sợ. 

 "Cổ Tổ tha mạng!" 

 Bảy vị Kiếm Thánh lần lượt quỳ gối trước mặt Ngụy Thanh, bọn họ biết lực lượng của Cổ Tổ, đó là cường giả cùng thời với Thái Thượng trưởng lão của Lăng Vân tông. 

 Trong những Kiếm Thánh này còn có hậu bối đích truyền của Ngụy Thanh, ông ta không nương tay, tay giơ kiếm rơi xuống, bảy vị cường giả cấp bậc Kiếm Thánh đồng thời chết tươi. 

 Huyết Nhiễm Thánh sơn. 

 Những ngọn núi trở nên yên tĩnh. 

 Dư Tung sợ tới mức quỳ trên mặt đất. 

 Vẻ mặt ông ta hoảng sợ nói: "Cổ Tổ, đều là Đại trưởng lão ra lệnh cho chúng ta mưu hại tiểu sư thúc của Lăng Vân tông, chúng ta cũng bị ép bức." 

 Các cường giả như Châu Tinh Lưu đều trợn tròn hai mắt, bọn họ lại dám mưu hại tiểu sư thúc của Lăng Vân tông, đây không phải chọc họa lên người sao? 

 Khương Phục Tiên nhìn kỹ Dư Tung: "Nói hết mọi chuyện rõ ràng ra, ta có thể không giết ngươi." 

 Dư Tung vui mừng khôn xiết, kích động nói: "Đa tạ Khương tông chủ, ta nói, ta nói." 

 "Đại trưởng lão không muốn tiểu sư thúc của Lăng Vân tông còn sống, cho nên để ta liên lạc với Tà tông Hàn Giang Tuyết, hứa hẹn sau khi thành công sẽ giúp cho Tà tông trở về Hoang Châu." 

 "Hàn Giang Tuyết?" 

 Khương Phục Tiên ghi nhớ nàng ta trong lòng. 

 "Khốn kiếp!" 

 Dư Tung vừa nói xong, đã bị Ngụy Thanh giết chết, cường giả xung quanh đều bủn rủn chân tay. 

 Khương Phục Tiên nói có thể tha cho Dư Tung, nhưng Ngụy Thanh thì không, ông ta muốn xuất ra thành ý của Thánh Kiếm sơn. 

 "Châu Tinh Lưu, ngươi làm tông chủ, chẳng lẽ không phát hiện trong tông môn có bại hoại, cũng không nhận ra bọn họ muốn làm hại sư đệ của ta?" 

 Châu Tinh Lưu chắp tay: "Khương tông chủ, ta thật sự không biết bọn họ muốn mưu hại tiểu sư thúc, đây đều là lỗi của Đại trưởng lão, không liên quan đến chúng ta." 

 "Vậy ý ngươi là ngươi biết những kẻ bại hoại này? Lại mặc kệ bọn họ lạm sát vô tội? "Đôi mắt của Khương Phục Tiên híp lại, trong mắt mang theo hàn ý. 

 "Tinh Lưu, ngươi là hậu bối ta xem trọng nhất, ngươi thật sự hồ đồ!" Ngụy Thanh than thở. 

 Châu Tinh Lưu đối với chuyện trưởng lão sử dụng bí pháp tà tông đều là nhắm một mắt mở một mắt, chỉ cần Thánh Kiếm sơn có thể cường đại, ông ta sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra. 

 "Ngươi tự mình tạ tội đi." 

 "..." 

 Những trưởng lão xung quanh bị dọa cho vỡ mật, thậm chí ngay cả tông chủ cũng không thể may mắn thoát khỏi? 

 Tay của Châu Tinh Lưu cũng run rẩy, trước mặt Ngụy Thanh và Khương Phục Tiên, ông ta căn bản không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể phất tay vỗ ấn đường. 

 Tông chủ của Thánh Kiếm sơn ngã trong vũng máu. 

 Châu Tinh Lưu tọa trấn Thánh Kiếm sơn mấy ngàn năm, thanh danh của ông ta vang vọng khắp Hoang Châu, cường giả như vậy, cuối cùng lại bị ép tự sát tạ tội. 

 Cho dù là Thánh sơn, hay là những nơi khác của Thánh Kiếm sơn cũng đều trở nên tĩnh mịch, các tiểu bối im lặng như hến, cả người tiền bối cường giả đều run rẩy. 

 "Chuyện này dừng lại ở đây, ta hy vọng Thánh Kiếm sơn sẽ không xuất hiện những chuyện bại hoại như vậy nữa." 

 Khương Phục Tiên đứng dậy, nàng ta nhìn xuống Thánh Kiếm sơn, trong mắt mang theo sương lạnh, cường giả còn sống trên núi nhao nhao quỳ lạy, liên tục dập đầu. 

 Ngụy Thanh khom người chắp tay, cảm kích nói: "Đa tạ Khương tông chủ cho cơ hội, trước khi lão rời đi, nhất định sẽ đem sâu mọt trong Thánh Kiếm sơn thanh lý sạch sẽ." 

 Khương Phục Tiên đạp không mà đi. 

 Bóng lưng của nàng ta biến mất trong gió tuyết. 

 Cường giả Thánh Kiếm sơn còn sống cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi, nhưng tông môn cao tầng thiếu chút nữa bị giết sạch, hơn nữa còn bị Cổ Tổ tự mình giết chết. 

 Chỉ còn lại hai vị cường giả Kiếm Thánh là lão gia hỏa nửa người chôn dưới hoàng thổ, bọn họ thậm chí còn không bằng Dư Tung đã chết. 

 Bọn họ đã rất may mắn, Kỳ Lâm khuyên bọn họ sử dụng bí pháp Tà tông để kéo dài tuổi thọ, nhưng bọn họ đã từ chối, nếu không hôm nay khó thoát khỏi cái chết. 

 Tiêu Đông lĩnh mệnh, thanh lý tông môn, Thánh Kiếm sơn đương nhiên sẽ chảy rất nhiều máu. 

 "Tông quy, chủ động khiêu khích người của Lăng Vân tông, cho dù là tiểu bối hay là trưởng lão, giết hết!" 

 "Vâng." 

 Bọn họ không dám phản đối.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.