[Bhtt] Lựa Chọn

Chương 14: 14: Chương 13




***7h10***

Cô và chị vẫn đang ngủ thì chuông báo thức vang lên, chị với tay tắt đi khi thấy cô đã nhăn mặt vì bị làm ồn.

Hoàng Anh nhìn người trong lòng không chịu dậy, cơ thể không mặc gì dán vào người chị làm chị nóng ran cả người.

Ăn tối đã rồi tính tiếp, đồ ăn dâng tới miệng không ăn thì phí.

Nghĩ là làm, chị chui vào chăn xuống phía dưới cô, liếm lấy hoa huy*t trêu chọc, ngậm tiểu huyệt nhạy cảm ra sức mút.

Cô bị kích thích nên giật mình tỉnh giấc, nhìn xuống thấy ngay chị đang thừa cơ lúc cô ngủ làm bậy.

Chị biết cô tỉnh rồi cắn nhẹ, chăm sóc mãnh liệt và kĩ càng.

Cô sướng đến oằn cả người, đưa tay ôm lấy đầu, rên lớn:

- Mmmppp....!nhanh...nhanh...ư ư

Hơi thở càng nặng nhọc, chị nhanh hơn nữa khi cô đã dấu hiệu sắp tới rồi:

- Aaaaa.....!em tới rồiiiii...!_ Gia Mẫn hét lớn vì khoái cảm chị mang tới cho cô

Cô bé xuất ra ướt đẫm, chị không bỏ xót giọt.

Chị tiếp tục dang hai chân cô ra, ma sát hoa huy*t của mình với của cô.

- Baby! Bên dưới của em thật tuyệt...!ưm...!động đi nào.

Cô làm theo, lần đầu trong tư thế này cảm giác mới mẻ.

- Sướng quá....!Anh...!em là...ư...ư...của chị....!

Cái giường rung lắc theo hai người, Hoàng Anh nhanh hơn, cúi xuống hôn cô.

Từng tiếng rên hòa lẫn vào nhau.

- A..a...a...!nhanh...em....!

- Yêu nghiệt.....!em....!dâm quá....!a..a

Chị đẩy hông nhanh hơn, hai người tới cùng một lúc.

.

Đam Mỹ Sắc

- Aaaaaa.........yêu chị/em...a...a

Hai người ôm nhau nghỉ ngơi lấy lại nhịp thở.

Ngày mấy lần như vậy sớm muộn hai người cũng đi sớm, Hoàng Anh nhìn đồng hồ thấy 7h30 rồi, không còn sớm nữa nên phải dậy thôi.

Gia Mẫn giờ không biết trễ sớm nữa, thật sự rất mệt.

Chị ngồi dậy ôm cô lên hôn một cái, khẽ nói:

- Em đó, chị sắp chị em biến thành Trụ Vương suốt ngày chỉ muốn sủng hạnh nữ nhân của mình, không muốn làm gì cả.

Cô dựa vào, trách yêu:

- Một ngày mấy lần như vậy, em thật không biết mình lấy đâu ra sức mà cho chị từ sáng tới giờ.

Tại chị hết.

- Bình thường nhìn rất đứng đắn không ngờ trên giường lại...._ Chị bồng cô đi vừa trêu chọc.

Cô đánh chị một cái, phũng phịu nói:

- Người ta chỉ với chị thôi.

Chị cười lớn vì sự đáng yêu, cả hai nhanh chóng đi tắm để kịp thời qua phòng ăn để còn bàn chuyện với mọi người.

Chọn khách sạn của nhà mình đúng là tiện lợi, không sợ người khác trà trộn vào.

Tắm xong xuôi hai người chỉnh trang lại thì chị lại ôm cô đang đứng trước gương, tay không yên phận bị cô đánh một cái, mắng yêu:

- Lúc nãy chưa đủ hả? Trễ rồi.

Chị đưa tay xuống dưới váy, kéo tuột cái quần lót của cô, nói:

- Chị khát nước.

Cô đẩy ra, mặc lại quần, cau mày nhìn chị, không vui.

- Chị phải biết kìm chế, em đâu phải gái ngoài kia.

Chị biết cô giận vì mình đùa hơi quá, khiến cô hiểu lầm mình chỉ muốn thỏa mãn thôi.

Chị lập tức giải thích:

- Ý chị không phải vậy mà, chị chỉ đùa chút với em thôi.

Babe! Chị chỉ quan tâm mình em thôi.

- Chị muốn em cũng muốn vậy nhưng mình còn phải làm việc.

Từ chiều qua tới giờ bao lần em đều đáp ứng chị nhưng phải đúng thời điểm chứ.

Giờ em chiều chị thì mấy giờ mình ra khỏi đây?

Cô làm một tràn với chị, giận đi lại ghế ngồi.

Chị lũi thũi đi theo, ngồi cạnh ôm cô năn nỉ.

Cô tính nói gì đó bụng bỗng nhiên biểu tình vì đói, đỏ mặt nhìn qua chị.

Chị thấy bảo bối đói rồi nên thôi không kì kèo nữa, dỗ dành cô:

- Tha lỗi cho chị đi, rồi mình đi ăn.

Bé bụng của em đói rồi đừng ngược đãi nó, chị xót.

Cô nhéo chị một cái, nói:

- Tại ai mà người ta ngủ luôn không ăn trưa?

- Tại chị.

Tại chị được chưa phu nhân? Tha cho phu quân đi mà._ Chị bày vẻ mặt cún con, ra làm xiêu lòng cô.

Cô hừ nhẹ, đứng lên cầm túi xách tính đi thì thấy người kia vẫn ngồi đực ra đó, bình thường nhanh hiểu sao giờ chậm chậm vậy trời.

- Chị không tính đi hả?

- Em tha cho chị hả?_ Chị hứng khởi lấy ví với điện thoại đi lại chỗ cô.

- Chị muốn em giận nữa hả?

Chị lập tức lắc đầu, đi trước tính mở cửa cho cô thì cô kéo áo chị lại, chủ động hôn chị một cái rồi kề môi sát tai chị nói nhỏ:

- Tối nay em đáp ứng chị nếu từ giờ tới đó chị ngoan không được làm gì lộ liễu.

Hoàng Anh ôm lấy eo cô, đè cô vào cửa mãnh liệt đáp lại nụ hôn lúc nãy.

Hai người quấn nhau một chút mới buông ra, sửa sang lại chút.

Cô thế này hỏi sao chị không mê đắm cho được, hèn gì nhiều người đổ gục trước cô.

Yêu nghiệt nhà mình quá mê người, hàng thượng phẩm như vậy sao chị có thể để người khác lấy được.

Hoàng Anh hạ quyết tâm bữa tiệc tối mai sẽ để ý cô thật kĩ nếu không tên chết tiệt sẽ đào tường ôm đi mất.

Chị mở cửa để cô ra trước, đi tới thang máy thấy không ai chị mới nhỏ với cô:

- Sắp tới đi công tác em đi với chị nha?

Cô không nhớ là sắp tới có công tác, nên hỏi lại:

- Công tác? Đi đâu?

- Anh Quốc.

Vụ mua lại công ty hóa dược SaFin.

- À!...!Nhiều thứ thật.

Được thôi.

Chị cao hứng vì cô đồng ý, hai người sắp có không gian riêng tư dành cho nhau.

Không cần phải tránh né nữa.

Cô thấy vui như vậy bản thân cô cũng rất vui, từ lúc bên nhau tới giờ họ chưa có lần nào hẹn hò đúng nghĩa.

Chị bỏ nhiều tâm tư cho lần này, làm cô rất hạnh phúc.

Hai cô gái đang trải qua những tháng ngày hạnh phúc trước những khó khăn trong tương lai đang đợi họ.

*****

Cô và chị bước vào thấy đông đủ, biết mình trễ nhất nên nhanh chóng ngồi vào chỗ.

Cô đi tới ngồi giữa Thư Hoàn và Tuấn Hạo, chị thì ngồi cạnh Mĩ Kì và Khánh Nam.

Cả hai bị tách ra nhưng người biết chuyện trong lòng cũng cảm thán chỉ khổ vậy trời.

Thương Kiệt mở miệng càm ràm:

- Hai người lúc nào cũng trễ nhất hết.

- Ngủ quên chút thôi.

Vào chủ đề chính đi._ Chị lãnh đạm trả lời.

Tuấn Hạo mở màn hình đôi diện hiện lên danh sách khách mời quan trọng ngày mai.

Có một cái tên làm cô chú ý bất giác nói ra miệng:

- Tề Tử Hi?

- Tề gia Đại tiểu thư từ pháp trở về với vợ tương lai.

Con gái duy nhất của em trai Tề gia chủ đã mất nên rất được cưng chiều, đã comeout từ trước sau đó ra nước ngoài định cư._ Vương Thành đọc profile của người này.

- Vợ tương lai sao?_ Cô lẩm bẩm trong miệng không ai nghe thấy, chỉ riêng chị thấy được sự khác khác của cô.

Cô và Tề tiểu thư đó có gì thì phải.

Theo những gì chị nhìn thấy ở cô thì chắc chắn không tầm thường.

Hoàng Anh sực nhớ tới câu chuyện mà cô kể, không lẽ nhân vật cô tránh né nói thẳng ra chính là Tề Tử Hi, hình như chị nhớ không lầm hai người học cùng một đại học nhưng khác khóa.

Chưa có bằng chứng thì chưa thể kết luận nếu cô đã không muốn nói thì chị sẽ không ép cô.

Gia Mẫn bị cái tên này làm cho phân tâm, không biết chị đang nhìn mình.

Thư tỷ kều nhẹ tay cô ra hiệu tập trung.

Tuần Hạo đang nhắc tới vụ sẽ trở thành chủ đề nóng xuyên suốt những ngày ở Trường Ninh sắp tới đó là chính là vị trí của Lý nên để vậy hay tìm người thay thế.

Nếu thay được Lý thì gia tộc đó sẽ ôm được phần thế lực đang để trống khi chưa nhà nào dám lấn sân quá nhiều.

Đây cũng là việc cô đau đầu từ đó đến giờ nếu làm không khéo sẽ khơi nên tranh đấu không đáng có, nếu để cho gia tộc phụ thuộc của nhà nào chiêm được thiên thời thì sẽ làm cho cán cân sẽ mất cân bằng.

Lý gia lúc trước đứng bên Tề gia, nên bọn họ sẽ không dễ buông miếng bánh này ra đâu.

- Vị trí của Lý gia không thể ai có ý kiến gì không?_ Mĩ Kì.

Tống Duy Khiêm lên tiếng:

- Chúng ta tranh đi, ở đây có Hồ gia của Thiên Ninh, Nguyễn gia của Khánh Nam, Vũ gia của Tuấn Hạo, Vương gia của Vương Thành và Thương gia của Thương Kiệt.

- Ninh gia của Ninh Vân Hà nữa._ Bảo Nguyên nhắc khéo.

Họ đã quên mất Ninh gia của Ninh Vân Hà đây là gia tộc thuần hắc bang, Ninh gia năm đó tranh thua Lý gia nên bị rớt đài nương nhờ thế lực của Tần – Tống – Kim.

Người thừa kế Ninh Vân Hà ít qua lại với họ, nhiều năm chỉ ở nước ngoài mọi chuyện đều do em trai Ninh Vân Triết lo liệu.

Không biết người này có xuất hiện vào giây phút cuối cùng không nhưng đây thực sự là một thế lực đáng gờm, Ninh gia từ lúc đã im hơi lặng tiếng chú trọng vào việc làm ăn, kinh doanh không tham gia tranh đoạt nhưng ai biết đó là thật hay chỉ là ẩn mình chờ thời.

Các vị chủ tịch trước giờ ít cho họ tiếp xúc với Ninh gia vì nhiều lý do nhưng nếu nói ai dưới quyền có thực lực nhất thì chính là Ninh gia.

Gia Mẫn từ lâu đã chú ý thế lực Ninh gia, không biết cô dự tính thế nào.

Hoàng Anh đã tiếp xúc qua Ninh Vân Hà theo chị đây đúng là người thể lường trước được.

Tin đồn năm đó cô với Vân Hà có đi đêm với nhau đã làm tốn không ít nước bọt của nhiều người.

- Ninh gia đúng là mạnh nhất nhưng Ninh Vân Hà có chịu giữ vững liên minh với chúng ta không mới là vấn đề._ Kim Vũ nhận xét.

- Trước mắt khoan hãy tính đến chuyện tranh vì đây không phải chuyện nhất thời đạt được.

Còn một khả năng cao nữa hội nghị tối cao ấy sẽ quyết định chia đều phần của Lý gia, ai xảy ra vấn đề trong lúc sẽ bị lôi xuống cùng với gia tộc xấu số._ Hoàng Anh nói ra mỗi viễn cảnh nữa mà theo chị nó có khả năng xảy ra rất cao, giải pháp hòa bình không bên nào trực tiếp đắc tội với bên nào.

Có thì chẳng qua Tề gia bị mất miếng bánh ngon, thế lực liên minh của họ sẽ yếu đi khi trước đây là 4 xuống còn 3, thế này là thế ba chân kìm chặt lẫn nhau, muốn phá không phải dễ dàng.

- Bữa tiệc mừng thọ ngày mai Tề gia sẽ rất phức tạp.

Mọi năm họ chỉ mời kiểu đại diện năm nay anh tài các nhà đều mời hết.

Tề lão gia này cũng con cáo già thành tinh._ Gia Mẫn đang bận tâm là ý đồ của Tề gia chủ.

- Anh thấy điều quan trọng ngày mai chúng ta đừng tách nhau ra quá xa kéo có chuyện ngoài ý muốn._ Hà Sâm tiếp lời.

Thư Hoàn nhìn sang cô đang ngồi suy tư, nói:

- Ngày mai chắc chắn có người muốn tiếp cận em.

- Em tự lo được, mấy chuyện gặp riêng này còn ít sao? Họ muốn thăm dò ý tứ của em.

Ngày mai đừng ai nói gì về chuyện này cứ làm như không phải phận sự đi, còn lại để em ứng phó._ Gia Mẫn đã có đối sách, bữa tiệc cô chắc chắn bị làm phiền, nghĩ tới là nhức đầu.

Thanh Nhã cảm thán:

- Hậu duệ duy nhất của Cố gia đúng là cũng phiền phức thật.

- Chuyện chúng ta nghĩ tới Ninh gia đừng để lộ ra ngoài, cứ làm như chúng ta với Ninh gia chỉ đơn giản một lần cứu giúp, trên danh nghĩa thôi._ Hoàng Anh ra lệnh quán triệt.

Khánh Nam nãy giờ không nói gì thì có tin nhắn gửi tới cho anh " Quân gia phản đối việc thay thế Lý gia muốn giữ nguyên hiện trạng chín nhà như bây giờ".

Anh bất ngờ khi Khánh Vũ gửi thông tin này cho anh, Khánh Vũ đi theo hộ tống Tần lão gia nên biết được chút về những cuộc gặp kín đang diễn ra bởi các người đứng đầu.

Anh đưa cho Hoàng Anh xem, chị đọc xong đưa sang cho Mĩ Kì, Tống tiểu thư đọc lớn cho mọi người nghe:

- Quân gia muốn giữ nguyên hiện trạng như bậy giờ.

Là Khánh Vĩ gửi.

- Chắc không?_ Tuyết Nghiên hỏi lại.

Gia Mẫn đáp lại:

- Điều đó thì giờ chẳng ai biết được.

Bây giờ chỗ của Quân Hạo Minh cũng nhận được thông tin là chúng ta phản đối, cuộc họp để chỉ thăm dò nhau năm mươi năm mươi thôi.

Không biết thật tâm là gì, quân bài trong tay ai cũng không muốn bị lộ quá sớm.

Lời của cô nó rất đúng, đâu ai dễ gì biết được bên đối thủ muốn gì, cuộc họp tối cao gì đó chỉ đơn giản là để thăm dò ý tứ của các bên thôi.

Chứ chẳng bàn được gì đâu, miếng bánh ngon ai cũng muốn ăn hết chứ đâu muốn chia, bây giờ chưa nắm chắc được ai cũng sẽ cố giữ nguyên hiện trạng chờ bản thân đủ khả năng rồi mới ăn.

Ngày mai, chắc chắn sẽ có người cố gắng tìm cơ hội đẩy ai ra khỏi cuộc tranh giành, giờ tất cả đều như hổ đói rình mồi ai sơ sảy để trả giá rất đắt.Trường Ninh này sẽ trở thành hố chôn của bất kì ai nếu không cẩn thận.

- Rắc rối thật, đau hết cả đầu._ Gia Kiệt ôm đầu than vãn.

- Làm quen đi chú em, chú họ Tần đó._ Vương Thành vỗ vai đứa em đã không thích ứng được với mức độ nguy hiểm, rủi ro cao này.

- Em làm theo chị hai với chị Gia Mẫn là được rồi, đừng lo._ Tuyết Vi an ủi em trai, ba bắt phải dẫn Gia Kiệt đi theo học hỏi, mở mang tầm mắt, không thể tiếp tục ở vùng an toàn.

Bữa ăn này đúng là không ai nuốt trôi, ai cũng đành lát nữa ăn khuya chứ giờ nhức hết cả đầu chứ ăn uống gì được.

Gia Mẫn hoàn toàn không đụng bất cứ thứ gì trước mắt, áp lực cô chịu đang hết sức ghê gớm, hèn gì Tần chủ tịch cứ quyết tâm mang cô về cho bằng được.

Chị nãy giờ đều để ý cô, đã tính lát nữa gọi đồ ăn về phòng cho cô chứ hồi sáng ăn có chút xíu cho tới bây giờ gần 9h rồi, ăn uống kiểu này sao chịu cho nổi.

Thư Hoàn là bác sĩ nên nhìn là biết cô không khỏe, chắc lại căng thẳng quá mức, vỗ vỗ tay cô an ủi:

- Nè, có gì có mọi người giúp em, đừng căng thẳng không lại mệt nữa.

Gia Mẫn cười trừ, đáp:

- Giờ em mới biết tại sao cứ một hai lôi em về, ba năm qua tuy bận nhưng em không có mệt óc như vậy.

Hà Sâm đùa với cô:

- Anh tưởng em tự tin lắm chứ, không ngờ cũng căng thẳng như mọi người.

- Em cũng là con người mà với lại em có cảm giác không hay cho lắm.

- Có chuyện gì sao?_ Hoàng Anh hỏi.

Cô lắc đầu rồi trả lời:

- Không có! Chỉ là linh cảm không tốt, bỏ đi.

Chắc tại em lo quá thôi.

Kim Vũ nhìn đồng hồ thấy cũng không trễ mai còn chuẩn bị nhiêu thứ nữa nên nói mọi người ai ăn nữa thì ăn nhanh để đi nghỉ nữa.

Mọi người sau đó cũng nhanh chóng giải tán, cô nhận được tin nhắn của số điện thoại đã rất lâu rồi mới liên lạc, hít một hơi thật sau bấm nút gọi lại khi thấy chị đi qua phòng của chị Mĩ Kì bàn gì đó.

- Alo! Em khỏe không?_ Đầu bên kia bắt máy.

- Khỏe.

- .....!

- Chị nhắn tin muốn nói chuyện giờ không có gì để nói sao?

- Chị xin lỗi.

- Vì điều gì?

- Vì mọi chuyện.

- Chẳng ai sai mà cũng chẳng ai đúng.

- Mẫn! Chị vẫn-

Cô cắt ngang câu nói:

- Chị có vợ sắp cưới rồi đúng không?

- Ừm...!Đúng vậy!

- Chúc chị hạnh phúc, Tử Hi

- Mẫn, chị..._ Đang nói thì Hoàng Anh mở cửa vào, lên tiếng gọi bảo bối í ớ.

Cô giật mình ngắt ngang cuộc điện thoại.

Tề tiểu thư nghe được tiếng của Hoàng Anh yêu thương gọi cô thì chỉ đơn giản là cười buồn, cất điện thoại.

- Tề Tử Hi này mãi mãi thua Tần Hoàng Anh.

Lại thêm một người khổ vì tình.

Hoàng Anh thấy cô đứng gần cửa sổ suy nghĩ thì đi lại ôm cô quan tâm:

- Em sao vậy? Có chuyện gì khó nghĩ sao?

Cô qua sang ôm chị không nói gì.

Hai người đứng ôm nhau một chút thì thông báo có đồ ăn, chị buông ra đi lại đồ ăn cho.

Dọn sẵn ra bàn rồi gọi cô ra ăn.

Cô ngồi vào thấy chị đã chu đáo chọn những mọi cô thích mà dễ nuốt, nếu không giờ cô cái gì cũng ăn không vô.

Chị cũng chưa ăn gì nên cùng cô hai người hạnh phúc dùng bữa và trò chuyện.

Hoàng Anh hoàn toàn thấy được sự bất thường của cô nhưng cô đã không muốn thì thôi, chị sẽ đợi cô sẵn sàng sẽ trải lòng.

Bây giờ chỉ cần chăm sóc, quan tâm cô.

Sóng gió ngoài kia lớn bao nhiêu đều thân hình nhỏ bé này đỡ lấy, gồng gánh Tần gia trong bóng tối.

Không dễ gì thấy được sự yếu đuối, mệt mỏi này đủ thấy cô thật có bao nhiêu khó khăn.

Chị xót người yêu nhưng cũng không thể làm được gì vì bản thân cũng đang gánh lấy áp lực cũng nặng không kém.

*****

- Ngày mai phải thăm dò từ chỗ Tần Hoàng Anh hay Cố Gia Mẫn, Hạo Minh?

Quân Hạo Minh nhìn ra cửa sổ không biết đang suy tư, đủ thấy sóng ngầm Trường Ninh không thua gì Nam Minh.

Quân gia hiện tại người thừa kế là Nhị thiếu gia – em trai Hạo Thiên.

Anh ta im lặng một lúc rồi mới trả lời:

- Cố Gia Mẫn ý tứ có ảnh hưởng rất lớn tới quyết định cua Tần gia chủ đôi khi còn hơn cả người chị dâu hụt nữa.

Không riêng chúng ta muốn tiếp cận đâu.

- Vậy bây giờ phải làm sao?_ Đồng Doanh Tiến – Đồng gia, một trong chín đại tộc.

- Ngốc, cô ta nhận định có đề phòng nếu không cẩn thận Tần gia sẽ nảy sinh ác cảm với Quân gia.

Năm đó quan hệ của Hạo Thiên và Tần đại tiểu thư làm cho quan hệ hai nhà tốt lên rất nhiều, bây giờ có thể nói hữu hảo nhất trong các thế lực không tính trong phe cánh của họ.

Đừng làm mất khi không gì giá trị hơn đổi lại._ Đồng Thanh Vân – Đồng gia nhị tiểu thư, chị của Doanh Tiến aka người thừa kế Đồng gia.

Người đã lật được anh trai cùng cha khác mẹ của thắng lợi trong cuối cạnh tranh này, bạn nối khố của Hạo Thiên và Hạo Minh.

Hạo Minh trầm ngâm một chút mới tiếp lời Thanh Vân:

- Vân mai cậu tìm cách gặp riêng cô ta đi, để tao gặp Tần tiểu thư.

- Mà anh em Chu gia khi nào mới tới đây?_ Doanh Tiến.

- Những người còn lại sẽ tới trong đêm nay, ngày mai ai cũng phải hành động theo đúng kết hoạch.

Còn nữa đừng bao giờ xem thường Cố Gia Mẫn._ Hạo Minh dặn dò như người phòng.

Năm đó khi Hạo Thiên còn sống đã nhiều thán phục cái đầu của cô trước mắt em trai nên, Hạo Minh đương nhiên khắc cốt ghi tâm, người anh thiên tài bạc mệnh phải khâm phục ai thì người đó chắc chắn không tầm thường.

Tuy không tin vào cái truyền thuyết Cố gia nhưng sự nguy hiểm của Cố Gia Mẫn thì có thật, Tần gia lại có một người thừa kế đáng gớm như Tần Hoàng Anh nói họ có khả năng nhất cũng không ngoa.

Tần gia giảo hoạt ai không biết muốn thăm dò thực lực bọn họ thì khó hơn lên trời.

Hạo Thiên mất rồi nên người ngoài xem nhẹ Quân gia nhưng với Gia Mẫn thì Quân gia mới là kẻ nên đề phòng nhất vì người càng không chú ý càng nguy hiểm.

Rốt cuộc ai mới kẻ đứng sau mọi chuyện? Gia Mẫn liệu đang đối đầu với một hay nhiều người? Lý gia là do ai kéo xuống? Gia Mẫn do ai năm lần bảy lượt muốn hạ sát? Rất nhiều ẩn số chưa có trả lời.

Họ trong tối, cô ngoài sáng, ván cờ cô phải đánh thế nào?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.