Bến Đỗ Hạnh Phúc

Chương 23: Trở về




Gia Hưng tuy còn nhỏ nhưng lại rất hiểu chuyện. Lúc trước chơi ghép hình có lần cậu nhắc đến ba mình, muốn hỏi mẹ nhưng lại thấy mẹ buồn kể từ đó bé con không còn nhắc đến nữa. Suốt 6 năm qua chưa một lần cậu hỏi trực tiếp mẹ mình ba đâu. Nhưng Gia Ý vẫn hiểu được, có lúc cô thấy quá thiệt thòi cho con mình, muốn tìm cho bé một người cha. Nhưng miễn cưỡng thế nào Gia Ý vẫn chẳng thể quên được anh. Thấy Gia Ý đang suy nghĩ Tinh Nhi hất tay cô.

"Này, cậu dự định làm gì chưa".

"Hả...Tớ nộp hồ sơ vào tập đoàn Tuấn Phát, có lịch hẹn ngày mai phỏng vấn".

"Tuấn Phát...nghe quen quá nhỉ? À hình như là tập đoàn mới nổi mấy năm nay đúng không".

"Ừm, tớ nghe vậy thấy có thông báo tuyển trợ lý nên nộp luôn".

"Nè tớ nghe nói chủ tịch của tập đoàn đó là một doanh nhân trẻ tuổi còn độc thân đâý nha. Không những thế còn có tiếng không gần nữ sắc nữa".

"Được rồi, đừng nhắc đến anh ta nữa. Ngày mai tớ mới đi phỏng vấn mà. Bây giờ về nhà chúng ta nấu một bữa thật ngon đi nào".

Cả ba người cùng nhau về nhưng họ không để ý luôn có một ánh mắt dõi theo họ từ nãy giờ.

Tại tập đoàn Tuấn Phát...

"Boss đây là tất cả thông tin anh cần".

"Được rồi, cậu ra ngoài đi. À, khoan đã..."

"Anh còn có việc gì ạ".

"Cậu tìm cách tiếp cận thằng bé rồi bắt nó về đây".

"Vâng".

Trợ lý lắc đầu thở dài, Thế Phong theo anh rất lâu rồi, từ lúc anh quyết định giải nghề cậu cũng theo anh sang đây làm trợ lí. Đối với Cao Tuấn cậu như là cánh tay trái của anh vậy. Suốt bao năm qua anh chưa từng từ bỏ ý định tìm kiếm cô. Anh hôn mê đúng một năm mới tỉnh dậy, nhưng bên cạnh anh lại không có bóng dáng của Gia Ý. Nghe anh và cô kể Gia Ý đã bỏ đi từ ngày hôm đó, còn có con với người khác. Cô đã lợi dụng hôn ước của hai người lấy một nửa cổ phần của Cao Thức khó khăn lắm anh mới gầy dựng lại được tất cả như ngày hôm nay. Cao Tuấn tức giận cho người tìm kiếm tin tức của cô nhưng dường như ai đó cố tình giấu đi. Đến bây giờ cô lại tự tìm về, nhất định anh sẽ không buông tay. Tất cả những gì anh đã mất anh sẽ lấy lại hết tất cả.

Sáng hôm sau Gia Ý đến Tuấn Phát phỏng vấn, dường như cô đặt rất nhiều hi vọng vào đây.

"Xin chào, tôi có hẹn hôm nay đến phỏng vấn".

Lễ tân nghe cô nói vậy chợt nhớ đến gì đó, vội vàng lấy điện thoại gọi cho trợ lí Phong".

"Dạ, cô đi thẳng lên tầng 18 rẽ phải, ở đó có người đón ạ".

"Cảm ơn".

Gia Ý đi thẳng lên tầng 18 cô mới phát hiện đây là tầng cao nhất, đúng như lời lễ tân nói trợ lý Phong đã đợi sẵn ở đây đón cô".

"Chào anh, tôi là..." Không để cô nói hết, Trợ lí cắt lời có "mời cô đi theo tôi". Anh và Gia Ý đã gặp nhau một lần không biết cô còn nhớ anh không, nên tránh để cô nghi ngờ đành phải nhanh gọn làm cho xong nhiệm vụ của boss giao.

"Đây là hợp đồng công việc, cô xem qua đi".

"Hả...hôm nay tôi có hẹn đến đây phỏng vấn..." Gia Ý ngạc nhiên nhìn Thế Phong hỏi.

"Chủ tịch đã xem qua hồ sơ của cô, xét thấy cô đạt yêu cầu nên không cần phỏng vấn nữa. Nhưng cô vẫn có 1 tháng thử việc, nếu sau 1 tháng cô không đạt yêu cầu, chúng tôi có quyền sa thải cô".

Nghe vậy Gia Ý vui mừng, cô vội cầm hợp đồng xem, quả thật quyền lợi trên hợp đồng này quá mức tốt với cô. Gia Ý không suy nghĩ liền kí tên. Sau đó cô phát hiện còn có một mặt sau, định xem thì Thế Phong giật lại.

"Vậy xem như đã xong, ngày mai cô có thể bắt đầu làm". Gia Ý nghi ngờ nhìn anh, chợt nhớ ra đã gặp anh ở đâu đó. Thấy cô nhìn chằm chằm mình, Thế Phong đứng dậy vội bỏ đi.

"À khoan đã...tôi thấy anh nhìn rất quen, không biết...". Lời còn chưa kịp nói hết đã bị anh một lần nữa cắt ngang.

"Vậy sao, tiếc thật tôi lại không biết cô. Nếu không còn gì nữa tôi đi đây. Ngày mai cô đến đây nhận việc, nhớ không được đến trễ".

Thấy vậy Gia Ý cũng không nghi ngờ gì ra về. Về đến nhà, cô ôm chặt lấy Gia Hưng.

"Bảo bối, mẹ đã xin được việc làm rồi".

"Con biết mẹ của con rất giỏi mà, mẹ xem con với mẹ nuôi đã chuẩn bị sẵn để chúc mừng mẹ nè".

"Chúc mừng cậu nha, được làm việc cho Tuấn phát thật không dễ dàng gì".

Hôm sau cô dậy rất sớm để chuẩn bị đi làm, nhìn Gia Ý trông bộ đồ công sở, mái tóc buộc cao, Tinh Nhi suýt xoa.

"Trần Gia Ý ơi, nhìn cậu thật sự không ai nghĩ cậu đã là bà mẹ một con đấy". Nghe Tinh Nhi khen Gia Ý ngại đỏ mặt, da mặt cô vốn mỏng, chỉ cần ai trêu đùa chút liền ngại đỏ mặt.

"Cậu nhìn xem được không".

"Quá đẹp, không cần chỉnh nữa".

"Được rồi, tớ đi đây. Cậu ở nhà trông bảo bối giùm tớ nha".

"Mẹ yên tâm đi, con lớn rồi có thể bảo vệ mẹ được mà".

"Được rồi, bye hai người".

Hôm nay Thế Phong là người bàn giao công việc cho cô, Gia Ý cũng thắc mắc tại sao cô xin làm trợ lý chủ tịch mà lại không thấy chủ tịch đâu nhỉ. Biết trước Gia Ý sẽ tò mò, Thế Phong mới giải thích.

"Tạm thời tôi sẽ là người phổ biến công việc cho cô, chủ tịch đi công tác phải sang tuần mới về".

"À, tôi biết rồi". Nói là trợ lí chủ tịch, Gia Ý thấy mình giống nhân viên sai vặt của tần 18 thì đúng hơn. Suốt một tuần cô chạy hết chỗ này đến chỗ khác chỉ mang cà phê với mua đồ ăn trưa. Mặc dù có khó chịu nhưng Gia Ý vẫn im lặng, dù sao thì hợp đồng vẫn rất có lợi cho cô nên làm gì cũng được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.