Hai tháng sau...
Tinh Nhi cũng bận rộn chuẩn bị làm phụ dâu cho cô. Hôm nay cô có hẹn với Cao Thành cùng đi thử đồ nhưng đợi mãi cũng chẳng thấy anh. Một tiếng, hai tiếng,...mãi đến tối vẫn không thấy Cao Thành đâu.
"Rõ ràng anh ta không hề xem mình ra gì mà..." Cô buồn bã ra về, đi ngang qua một con hẻm bỗng nhiên Tinh Nhi nghe tiếng hét lên, cô chưa kịp vào xem đã bị ai đó đánh ngất từ phía sau. Lờ mờ tỉnh Tinh Nhi thấy mình bị nhốt trong một căn phòng tối, cả người không còn chút sức lực.
"Có ai không...thả tôi ra...". Tinh Nhi hét đến rát cổ cũng không có ai khiến cô càng tuyệt vọng. Điện thoại và túi xách đều bị người ta lấy mất. Bỗng nhiên có tiếng mở cửa, Tinh Nhi thấy một bóng dáng cao lớn ngã nhào vào người cô, hắn ta vồ lấy cô như một con sói đói lâu ngày. Tinh Nhi sợ hãi hét lên "Anh là ai... buông tôi ra...ừm...". Lời còn chưa nói hết đã bị hắn ta chặn lại, chiếm đoạt lấy bờ môi của cô. Hắn nắm lấy đôi tay không an phận của Tinh Nhi đưa lên đỉnh đầu giữ chặt lại. Bàn tay còn lại xe toang quần áo của cô. Cả người Tinh Nhi chỉ còn lại bộ nội y.
Chỉ nghe thấy xoạt một tiếng, quần áo của Tinh Nhi bị hắn xé rách hoàn toàn, hai tay của cô vô lực giãy dụa, hắn không dạo đầu, không chút thương tiếc, mạnh mẽ chiếm đoạt cô. cơ thể của Tinh Nhi run rẩy, cảnh xuân trước ngực theo hô hấp của cô mà rung động, khuôn mặt nhỏ bé tinh xảo phủ đầy nước mắt, khiến người ta thương xót.
"Xin anh...đừng..." Mặc kệ lời cầu xin của cô hắn ta vẫn điên cuồng như vậy muốn cô hết lần này đến lần khác đến khi thỏa mãn thì buông cô ra nằm bên cạnh. Tinh Nhi đau đớn dùng hết sức lực còn lại của mình cố gắng thoát khỏi tên ác ma đó. Lần đầu của cô lại bị một tên nam nhân ngay cả mặt mũi cũng không cướp mất.
Gia Ý hôm nay ở lại bệnh viện bàn giao công việc nên cô về hơi muộn. Hai ngày nữa đến ngày đám cưới của cô nên Gia Ý qua ở nhà Tinh Nhi. Về đến nhà lại chẳng thấy cô bạn thân của mình. Gia Ý lo lắng gọi điện lại không liên lạc được, chờ một lúc thâý Tinh Nhi trở về. Người nhếch nhác, quần áo rách rưới, bên ngoài khoác một chiếc áo sơ mi nam.
"Tinh Nhi...cậu sao vậy...đã xảy ra chuyện gì"
Tinh Nhi không trả lời chỉ biết im lặng ôm lấy bạn mình khóc rống lên. Gia Ý cũng hiểu ra được sự việc. "Là ai? Ai đã làm ".
"Tớ không biết...hic...tớ bị bắt đưa đến một căn phòng tối, tên đó cũng không thấy mặt...hu...".
Gia Ý chợt nghĩ đến điều gì nhìn thoáng qua chiếc áo sơ mi trên người Tinh Nhi, đây là áo của Cao Tuấn. Anh hay mặc kiểu dáng này, hơn nữa áo này được đặt may riêng, nhưng size này lớn hơn. Gia Ý bất lực buông tay xuống, ôm lấy Tinh Nhi khóc.
"Xin lỗi...tất cả là lỗi của mình...huhu...hic..."
Tinh Nhi khó hiểu đến khi nghe Gia Ý kể lại cô mới biết sự thật.
"Cậu có hận tớ không. Nhất định tớ sẽ đòi lại tất cả những gì người nhà họ Cao đã nợ mình. Tinh Nhi... thành thật xin lỗi..."
"Sao tớ có thể hận cậu được...cậu cũng biết gia đình tớ cũng không thua kém gì. Nhất định tớ sẽ bắt Cao Yến trả giá cho những gì bà ta đã làm". Tinh Nhi rất lạc quan, hôm sau mọi việc trở lại như bình thường, như chưa từng có gì xảy ra.
Rồi ngày ấy cũng đến, hôm nay anh mặc bộ vet màu xanh đen, tôn lên dáng cao của anh, thêm body khá chuẩn vì thường xuyên tập thể dục. Còn Gia Ý trong một bộ váy dài màu trắng tinh khiết, tôn lên vẻ đẹp và làn da của cô. Chiếc váy trễ vai để lộ xương quai xanh quyến rũ. Nhìn nụ cười hạnh phúc của hai người khiến ai ai cũng phải ganh tị. Họ giống như một đôi tiên đồng ngọc nữ, sánh vai nhau bước vào lễ đường.
"Cao Tuấn con có đồng ý lấy Trần Gia Ý làm vợ, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với vợ, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng vợ mọi ngày suốt đời không?"
"Con đồng ý"
"Trần Gia Ý con có đồng ý lấy Cao Tuấn làm chồng, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với chồng, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng chồng mọi ngày suốt đời không?
"Con đồng ý"
Hai người trao nhẫn cưới cho nhau rồi cùng mọi người uống rượu chúc mừng. Gia Ý biết Tinh Nhi vừa trải qua chuyện như vậy cô cũng chẳng vui vẻ gì nên tâm trạng Gia Ý cũng buồn theo. Sự việc mặc dù có liên quan đến Gia Ý nhưng Tinh Nhi không hận cô. Người Tinh Nhi hận là Cao Thành, cả đời này cô sẽ không tha thứ cho anh. Tinh Nhi mệt nên về trước, Cao Thành ngày hôm nay thấy cô rất lạ nhưng không hỏi. Kết thúc tiệc, Gia Ý ở trong phòng tân hôn của mình, có lẽ đây là căn phòng mơ ước của biết bao cô gái nhưng Gia Ý lại cảm giác có sự tang thương sắp xảy ra. Cô đã cho một ít độc vào trong rượu của Cao Tuấn, loại độc này chỉ làm đối phương chóng mặt, đau đầu giống như say rượu.