Tin tức về sự việc lần này bị một công ty truyền thông có tên là có tung ra.
Công ty ở thành Bắc chỉ là một chi nhánh của họ, trụ sở chính nằm ở nước ngoài.
Đối với Cận Tri Thận, đây không thể nghi ngờ là một lời khiêu khích rõ ràng.
Nếu ở trong nước, Cận Tri Thận nắm chắc trăm phần trăm có thể che giấu hoàn toàn tin tức này, nhưng nếu là ở nước ngoài...
Khó trách vẫn luôn không thể chặn lại tin tức, thậm chí càng ngày càng lan truyền mãnh liệt hơn, xem ra có người ở sau lưng thúc đẩy.
Cận Tri Thận nhìn nội dung trên màn hình, ánh mắt trở nên lạnh lẽo khiến người ta rét run.
Chỉ sợ chuyện lần này không đơn giản. Cận Tri Thận trầm tư giây lát rồi gọi điện cho Cố Niệm.
Điện thoại chỉ vang lên một tiếng, ngay sau đó Cố Niệm nghe máy, chưa kịp lên tiếng thì Cận Tri Thận trực tiếp ra lệnh: “Tôi muốn cậu điều tra rõ ngọn nguồn ngay lập tức, tôi muốn biết kết quả trước tới nay.”
Ngay sau đó Cận Tri Thận cúp máy, không cho Cố Niệm cơ hội bác bỏ.
“Cậu chủ, tôi có thể vào không?”
Trong lúc Cận Tri Thận đang sứt đầu mẻ trán, Tử Vũ gõ cửa phòng.
Cận Tri Thận cau mày, giọng nói trầm thấp và lạnh lùng: “Vào đi”
Tử Vũ bưng một cốc cà phê vào, đặt trên bàn làm việc của Cận Tri Thận, dè dặt hỏi: “Cậu chủ, tôi có thể giúp gì cho anh không?”
“Chẳng phải tôi bảo cô bảo vệ cô chủ rồi sao? Sao cô lại tự tiện bỏ đi? Cô coi lời tôi nói như gió thoảng bên tai à?'
Giọng nói của Cận Tri Thận để lộ sự tức giận, nhất thời Tử Vũ không biết nên trả lời như thế nào.
Nhưng cô ta vẫn bất chấp nói: “Hôm nay cô chủ và bà chủ đi dạo phố, có nhiều vệ sĩ đi theo cô ấy nên tôi về công ty.”
Nghe vậy, Cận Tri Thận hốt cốc cà phê Tử Vũ pha cho anh xuống đất, rơi choang một tiếng.
“Cô không biết hậu quả của việc không tuân theo mệnh lệnh của tôi là rất nghiêm trọng à?” Cận Tri Thận nhìn Tử Vũ với ánh mắt sắc bén.
Bấy giờ Tử Vũ mới nhận ra sai lầm của mình, cô ta vội vàng nhận lỗi: “Tử Vũ biết lỗi rồi, xin cậu chủ cho tôi thêm một cơ hội nữa.”
“Cút.”
Vốn dĩ Tử Vũ muốn đến an ủi anh nhưng thực tế lại hoàn toàn trái ngược, cô ta làm anh không
vui, bây giờ cảm thấy rất hối hận.
Nhưng để tránh cho sự việc trở nên tồi tệ hơn, Tử Vũ vẫn nghe lời trở lại bên cạnh Giang Tiêu Tiêu.
Sau khi cô ta rời đi, Cận Tri Thận xoa ẩn đường đau nhức.
hội ngang ngược, xem ra đến lúc đả kích rồi.
Bằng không ai cũng có thể chơi Tập đoàn Cận thị một vố.
Gần tối, Cận Tri Thận mới về đến nhà, Giang Tiêu Tiêu ra đón anh trước và ôm lấy anh.
Ngửi mùi hương trên người cô, Cận Tri Thận cảm giác sự mệt mỏi của một ngày đều biến mất.
Cận Trị Thận thấy Giang Tiêu Tiêu không đi giày, dứt khoát ôm cô vào lòng.
“Sao lại không chú ý gì thế? Nhỡ cảm lạnh thì sao?”
Anh vừa nhẹ nhàng trách cứ vừa giúp cô đi giày.
“Em còn có chồng em mà. Tối nay không làm việc nữa, ngoan ngoãn ở bên cạnh em đi.” Giang Tiêu Tiêu mỉm cười nhìn anh.
Nghe cô nói thế, Cận Tri Thận xoa bả vai cô và gật đầu.
Anh tắt điện thoại ném sang một bên rồi ôm Giang Tiêu Tiêu về phòng.
Một đêm say giấc.
Bọn họ không ngờ được rằng một âm mưu lớn hơn đang ập tới.
Rạng sáng, một người nặc danh đăng một bài viết với tiêu đề là Bộ mặt thật của vợ chủ tịch hiện nay của Tập đoàn Cận thị.
Trong bài viết ghi lại rất nhiều quá khứ của Giang Tiêu Tiêu.
Không chỉ biết những điều quá quắt về Giang Tiêu Tiêu mà còn tổ cáo cô không phải lần đầu tiên cướp chồng chưa cưới của người khác.
Bài viết miêu tả Giang Tiêu Tiêu thành một kẻ xấu xa vô tài, vô đức, vô lương tâm, thậm chí còn ép em gái mình ngồi tù.
Không những thế, cô còn cưỡng ép chiếm đoạt tài sản trong nhà, không cho mẹ kế và em kế
đường sống nào. Có thể nói, Giang Tiêu Tiêu trong bài viết làm người người căm phẫn.
Bài viết nhanh chóng được dân cư mạng ấn vào đọc, tiếng chửi rủa trên mạng vô cùng mãnh
liệt.
Sáng sớm ngày hôm sau, Cận Tri Thận bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, anh nghe máy với tâm trạng bực bội.
“Cậu chủ, có chuyện không ổn rồi, anh mau đến công ty một chuyến đi.”
Cận Tri Thận cau mày.
Để không quấy rầy Giang Tiêu Tiêu, anh nhanh chóng mặc quần áo tử tế rồi đi xuống dưới nhà luôn.
Sau khi đến công ty, Cận Tri Thận thấy Cố Niệm đưa một tập tài liệu cho mình với vẻ mặt lo lắng.
“Cậu chủ, hiện tại không thể đè ép tin tức trên mạng được rồi, hôm nay lại có người đăng bài tiết lộ quá khứ của cô chủ.
Anh xem số liệu trên mạng đây, người đọc tin tức này vẫn đang tăng lên. Hiện nay, cổ phiếu của
công ty cũng lên xuống không ổn định, nhiều cổ đông bắt đầu oán trách rồi”
Cận Tri Thận nhìn thông tin trong tài liệu, bàn tay cầm tờ giấy không khỏi siết chặt.
“Lập tức triệu tập đại hội cổ đông, tôi sẽ cho bọn họ một câu trả lời hợp lý”
Trong phòng họp, Cận Tri Thận ngồi ở vị trí chính giữa với vẻ mặt âm u, bầu không khí xung quanh cực kỳ áp lực.
Hiện tại, không ai dám nói một chữ gì cả.
Một lúc lâu sau, Cận Tri Thận mới lên tiếng, giọng anh vừa lạnh lùng vừa trầm thấp: “Tôi tin các vị đều đã thấy được tin tức trên mạng, nhưng nhiều người trong số các vị đang ngồi đây cũng từng làm việc chung với Tiêu Tiêu.
Cô ấy là người như thế nào, chắc hẳn trong lòng mọi người cũng biết cả rồi, nhất định là lần này.
có người muốn nhân cơ hội hãm hại công ty chúng ta.
Muốn mượn dư luận chèn ép chúng ta, chúng ta tuyệt đối không thể trúng kế đối phương. Mọi người cũng làm việc cho Cận thị nhiều năm, tất nhiên là có tình cảm với Cận thị.
Vì vậy tôi hy vọng, bây giờ chúng ta có thể đoàn kết nhất trí, cùng nhau chống lại những kẻ bỉ ổi
xấu xa này!”
Cận Tri Thận nói xong, ngay lập tức nhận được sự đồng ý của tất cả mọi người.
Thật ra, các cổ đông cũng hiểu rõ tin tức trên mạng phần lớn là giả.
Rốt cuộc Cận Tri Thận không phải là một người ngu ngốc, chẳng lẽ trước khi ở bên Giang Tiêu Tiêu anh không biết điều tra quá khứ của cô chắc?
Cùng lúc đó, trên một tòa cao ốc ở nước ngoài, Quý Trần hết sức hài lòng nhìn tin tức trong tay.
Gã không nghĩ tới Giang Tình Tình thoạt nhìn vô dụng, vậy mà hiệu suất làm việc lại cao như vậy.
Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong.
Một đợt dự luận nho nhỏ cũng đã khiến cổ phiếu của Tập đoàn Cận thị bất ổn, chỉ cần gã sử dụng một ít thủ đoạn nhỏ, nhất định có thể đánh sụp Cận Tri Thận.
Quý Trần gọi điện cho Giang Tình Tình.
“Cô Giang, kết quả làm việc của cô làm tôi rất hài lòng”
Giang Tình Tình nghe vậy bèn nói: “Tất cả đều là công lao của Chủ tịch Quý, nếu sau lưng tôi không có một người ủng hộ mạnh mẽ như Chủ tịch Quý đây.
Sợ rằng chuyện lần này sẽ không thể thuận lợi, tôi cũng không dám mạnh tay như vậy.”
Hai người họ lại trò chuyện vài câu, sau đó Quý Trần cúp máy.
Nụ cười trên mặt gã tức khắc tắt ngấm. Kiểu phụ nữ không từ mọi thủ đoạn để đạt được mục đích của mình như thế là nguy hiểm nhất.
Nhưng cũng may bọn họ chỉ là quan hệ hợp tác, hai bên cũng chẳng qua là muốn đạt được nhu cầu của bản thân.
Quý Trần nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, tâm trạng của gã tốt lạ thường.
Gã luôn luôn bị Cận Tri Thận chèn ép, hiện nay thấy đối phương vấp ngã, gã cảm thấy vô cùng
Trước kia anh vốn không muốn quan tâm đắm tôm tép này, không ngờ lại cho đối phương cơ