Bầu Trời Tươi Sáng Vì Có Em Kề Bên

Chương 1: Anh là vì sao để em vươn tới bầu trời




Vào đêm mưa to gió lớn, trên đường rời khỏi trường quay không bao xa, một chiếc xe đã tông trực diện vào đầu xe của Hàn Minh Viễn với tốc độ chóng mặt. Người đó chết tại chỗ, còn anh thì bị thương nặng với cái đầu đầy máu bò ra khỏi xe bấm điện thoại gọi cứu thương tới. Lúc này một chiếc mô tô cũng rồ ga chờ tới, người phụ nữ đội mũ bảo hiểm kín mít đem một can axit đổ lên mặt anh. Trong khi anh đang la hét ôm mặt quằn quại đớn đau thì một tiếng bụp đã hạ xuống. Hàn Minh Viễn chìm vào vô thức. Máu hòa cùng nước mưa vẫn tuôn rơi xối xả.

Hơn mười tiếng đồng hồ sau đó Hàn Minh Viễn mới tỉnh lại nhưng gương mặt đã bị hủy hoại hoàn toàn, chân phải cũng bị đứt lìa qua tận đầu gối, bác sĩ nói hiện trường tai nạn không tìm thấy nửa kia cái chân của anh nên không thể cứu vãn được nữa. Thủ phạm tông anh đã chết còn người chặt chân tạt axit thì đã cao chạy xa bay, cần phải tiến hành điều tra truy bắt hung thủ.

Nhưng hiện tại sự nghiệp của anh đã bị sụp đổ hoàn toàn rồi. Trong thời gian anh hôn mê còn chưa tỉnh lại nghe nói anh bị tai nạn bị hủy dung trở thành một tên phế vật người không ra người quỷ không ra quỷ, thì toàn bộ 47 nhãn hàng đã đồng loạt hủy hợp đồng với anh còn bắt anh phải bồi thường.

Đại diện bên phía XSa cũng lật đật thay người mới. Tống biên kịch Tống Lạc cũng chính là kim chủ của anh cũng không hề đến thăm anh dù chỉ một lần khéo ông ta còn thở phào nhẹ nhõm vì hợp đồng tới kì hết hạn chưa kịp kí cái mới. Bạn bè trong và ngoài giới cũng chẳng một ai tới thăm anh. Duy chỉ có cô quản lý Chu trẻ đẹp mang cơm tới được một lần sau đó cũng nôn ọe mà sợ hãi rời đi khi thấy tình trạng giường phòng bốc mùi tanh tưởi, cái chân cụt quấn băng máu cùng gương mặt đỏ lòm chảy xệ xuống tới cổ của anh.

Chưa dừng lại tại đó hàng loạt tiểu sử tình trường bê bối của anh cũng bị phanh phui đầy trên các trang báo mạng với tiêu đề "Hàn Minh Viễn sở khanh hái hoa tặc." Ỷ có ngoại hình yêu đương lăng nhăng, sau đó vứt bỏ con nhà người ta, hại biết bao cô gái phải khổ sở uất ức. Hôm nay bị tai nạn có lẽ là một trong số những tình cũ quay lại trả thù anh.

"Đúng là quả báo, Hàn Minh Viễn đáng đời."

"Hàn Minh Viễn đi chết đi. Sao lúc trước tôi đui mù đi ủng hộ cái loại súc sinh bại hoại này. Sao người tông anh ta chết rồi mà anh ta vẫn còn sống nhăn răng cơ chứ. Loại người này sống chỉ tổ chật đất."

"Bẩn thỉu."

"Ghê tởm."

"Hàn Minh Viễn cút khỏi giới showbiz."

"Hàn Minh Viễn, tẩy chay Hàn Minh Viễn."

"Tẩy chay Hàn Minh Viễn."

Đó là những gì cư dân mạng bàn tán xôn xao. Thậm chí còn bình luận với lời lẽ khó nghe nặng nề hơn nhiều, không ngừng công kích xúc phạm anh. Nhục mạ một kẻ đã rơi vào khốn cùng không lối thoát. Fan hâm mộ đưa anh lên đỉnh cao cũng chính họ đẩy anh xuống vực thẳm tăm tối. một số quay lưng, một số trở mặt thành thù chính tay cào phím dìm anh xuống tận cùng đáy xã hội.

Càng đọc, mấy ngón tay lướt xuống dưới càng run rẩy. Hàn Minh Viễn quỳ một gối ở trên giường trong bộ đồ phùng phình của bệnh nhân. Bởi bên chân còn lại đã cụt ngủn rồi còn đâu để cùng quỳ nữa. Nước mắt giàn giụa rơi xuống gương mặt đỏ lòm nhăn nhúm rơi lên cái màn hình điện thoại nhòe nhoẹt cả dòng chữ nghĩa chửi bới lăng mạ mình. Hàn Minh Viễn thẳng tay ném bộp vào trong vách tường điện thoại xịn rơi xuống bể màn hình vỡ nát.

Vừa lúc này cô y tá đi vào phòng. Nói rằng anh phải đóng tiền viện phí mới có thể tiếp tục ở lại trị liệu. Còn nếu không tiếp tục ở lại cũng phải thanh toán số tiền từ qua nay nhập viện tới giờ anh chưa chi trả đồng nào cả.

Hàn Minh Viễn ngớ người, toàn bộ 47 nhãn hàng đồng loạt hủy hợp đồng còn bắt anh bồi thường số tiền lên đến con số hàng hàng tỷ đồng. Hôm qua quản lý có đến đây duy nhất một lần cũng là vì chuyện này. Thẻ tiết kiệm bao năm anh cũng đã đưa cho cô ta giải quyết chuyện bồi thường còn đâu tiền đóng viện phí.

Tuy nói anh ỷ đẹp ỷ giàu ăn chơi trác táng nhưng anh cũng từng giúp đỡ rất nhiều người trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng qua nay anh nằm đây chưa từng có ai tới thăm anh. Ngay cả những tình nhân anh từng hẹn hò, nói yêu anh đến chết đi sống lại cũng chẳng ai xuất hiện. Khi đến là đôi bên tình nguyện, khi đi phí chia tay không hề nhỏ, không xe sang thì nhà mặt tiền. Anh chưa từng để thiệt thòi cho ai. Vậy mà khi anh xảy ra chuyện ai cũng sợ liên lụy, sợ gánh nặng lẩn trốn biệt tăm cả. Anh gọi điện chẳng ai bắt máy. Không ai thương tiếc anh còn liên tục dìm anh xuống nước muốn anh triệt để chết đi. Trâu ngã một bầy kền kền bu tới xâu xé rỉa thịt.

"A a a..."

Quá bức bối khi bị dồn ép đến cùng đường, cộng thêm tai nạn đau đớn đang hoành hành thể xác Hàn Minh Viễn lại bị y tá tới đòi tiền viện phí. Anh điên tiết lên nắm cổ áo cô y tá rít gào la hét:

"Lũ khốn các người đều là kẻ đểu giả. Tao giết hết chúng mày. Tao giết chết chúng mày."

Qua nay kiệt sức vì mất máu quá nhiều Hàn Minh Viễn căn bản nắm không chặt bao nhiêu. Cô ý tá dễ dàng vùng ra, còn đẩy mạnh một phát, Hàn Minh Viễn té lăn xuống giường. Vết thương đụng nền máu chảy ròng ròng, anh choáng quá ngất đi.

Cũng là lúc này một cô gái nhỏ nhắn cao khoảng tầm có mét năm lăm chạy vào phòng bệnh chứng kiến cảnh đó vội lao tới đỡ Hàn Minh Viễn dậy. Gọi bác sĩ tới cấp cứu cho hắn. Còn liên tục xin lỗi cô y tá kia, bảo Hàn Minh Viễn bị thương tinh thần không ổn định, cô y tá đừng nên chấp nhất.

Cơn nguy kịch qua đi, trong lúc Hàn Minh Viễn còn chưa tỉnh lại cô gái vẫn bên cạnh chăm sóc cho anh. Nhìn cái đầu anh quấn băng một cục, nhìn gương mặt nhăn nhúm méo xệch luôn miệng thì thào câu gì đó. Cô gái ghé thấp xuống nghe thử thì nghe ra câu.

"Các người áp bức tôi... áp bức tôi..."

Hốc mắt cô gái bỗng đỏ hoe chua xót.

"A viễn, em không áp bức anh, em không giống bọn họ, em sẽ ở mãi bên cạnh anh. Xin lỗi anh Minh Viễn, em đến trễ rồi."

Ngọc Thanh hôn lên trán anh một cái, khẽ thì thầm.

Cô chỉ là một cô gái quê mùa tầm thường hèn kém, nhà ở tỉnh lẻ chân ướt chân ráo lên thành phố lập nghiệp. Kiếm tiền gởi về quê phụ ba mẹ lo cho hai đứa em nhỏ. Cô học hành không đến nơi đến chốn dĩ nhiên không có công việc nhàn nhã lương cao nơi đô thị phồn hoa này. Nhưng bù lại cô có sức khỏe cô lanh lẹ hoạt bát và siêng năng, cộng với kiên trì nỗ lực không đua đòi sa đọa, nên không đi vào con đường lầm lạc như những cô gái quê nhẹ lòng cả tin muốn có tiền dễ dàng mà chấp nhận những công việc hèn hạ hủy hoại giá trị nhân cách của một con người.

Không tri thức bằng cấp thì sử dụng tay chân lao động. Mới đầu lên thành phố việc gì cô cũng làm từ bưng bê cho tới tiếp thị sản phẩm, tạp vụ bán thời gian. Rửa chén rửa ly, còn nhận thêm hàng gia công đem về ở các công ty may mặc mà thức đêm làm. Ăn xài tiết kiệm đóng tiền phòng trọ chi tiêu các khoản xong mỗi tháng Ngọc Thanh còn dư hơn phân nửa số thu nhập, hai phần gởi về quê một phần bỏ ống heo tiết kiệm sau ba năm cô dư kha khá.

Có số vốn Ngọc Thanh bèn thuê một mặt bằng nho nhỏ ở đường hẻm nhỏ nhưng thông phương, cô mở quán bán bún riêu cho mọi người đi làm buổi sáng ghé ăn. Sau ba năm bưng bê phục vụ bếp núc cô học hỏi được bí quyết nước lèo của một quán lớn nên nấu khá ngon, giá cả bình dân lại sạch sẽ đâu ra đó thành thử khách ghé ăn rất đông. Cô làm không kịp phải thuê thêm giúp việc. Chủ mặt bằng thấy cô ăn ra làm nên kiếm chuyện tăng giá sau đó bèn lấy lại luôn mặt bằng. Tự mở tự nấu.

Ngọc Thanh đang loay hoay tìm chỗ khác thuê bán thì nghe được tin ngôi sao đình đám, người chồng quốc dân Hàn Minh Viễn bị tai nạn đang nằm viện, cùng hàng loạt vụ bê bối kéo theo, người người công kích chỉ trích nặng nề. Bỏ lại tất cả lịch sử tình trường của anh ở phía sau, Ngọc Thanh vội tìm tới bệnh viện nơi anh đang nằm.

Cô thần tượng anh từ lâu lắm rồi, từ cái thời anh mới nổi vào bảy năm trước khi anh đóng vai nam tám trong một bộ phim tiên hiệp cổ trang. Cách diễn xuất và đôi mắt sâu thẳm của anh đã thu hút cô, kể từ đó cô luôn theo dõi từng bước chân của anh không bỏ sót bất kì sự kiện nào có anh tham dự, phim anh đóng cũng xem đi xem lại tới thuộc nằm lòng. Còn học hát theo ca từ anh viết lời cho bộ "Chạm mặt" sắp sửa lên sóng. Có thể nói anh chính là động lực để cô bước tiếp, để cô cố gắng lúc mỏi mệt chùn chân. Anh là vì sao để cô vươn tới bầu trời.

Chỉ tiếc là anh và cô thân phận khác biệt bao năm qua chỉ có thể lặng lẽ đứng từ xa mà ngắm nhìn, âm thầm ủng hộ anh chứ chưa một lần đối diện thố lộ.

Ngọc Thanh cứ ngỡ cả đời này sẽ không bao giờ có cơ hội bày tỏ tâm tư tình cảm đối với anh, hay được kề cận anh dù chỉ một lần nhưng hôm nay cả hai lại ngồi gần nhau đến vậy. Cô có thể nhìn anh thật gần, chạm tay vào anh bằng xương bằng thịt chứ không phải là một bức poster vô tri vô giác chẳng có hơi ấm con người nữa rồi.

"Minh Viễn, cuối cùng em cũng có cơ hội tỏ tình với anh rồi. Anh sẽ không chê bai em chứ..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.