Ba ngày sau, sáng sớm Yên Hương liền mang một bộ bạch y vô cùng đẹp đến giúp y thay sau đó chải tóc, Y Nhu có chút khó hiểu ra ngoài có cần phải tỉ mỉ như vật không, hơn nữa ba ngày này trừ đêm đó Tống Kỳ Nam cũng không đến tìm y nữa y có chút khó hiểu
Nhưng Y Nhu vẫn thay y phục, sau đó Tống Kỳ Nam liền đến
“Ta đưa ngươi ra ngoài, ngoan ngoãn một chút, nếu không tỷ tỷ ngươi…”
Y Nhu liền gật đầu, nhưng y làm sao mà có thể bỏ qua một cơ hội tốt như vậy chỉ cần là ra bên ngoài y có nhiều tin tức để truyền tin cho phụ hoàng và phụ thân biết được
Tống Kỳ Nam đưa y lên xe ngựa, sau đó xe ngựa một đường đến vương phủ
Vương phủ hôm nay rất náo nhiệt với màu đỏ khắp nơi
Y Nhu nhìn khung cảnh này có chút cảm thán, nhìn bên ngoài có lẻ đây là phủ đệ của hoàng thân quốc thích đây, nhưng Tống Kỳ Nam có quan hệ với hoàng thất Bình Thiên quốc sao, y tò mò
Đúng lúc này Từ Chấn Thiên và Chu Đình cũng vừa đến, nhìn thấy bên cạnh Tống Kỳ Nam xuất hiện thêm người liền bước đến chào hỏi
“Chà chà, lần đầu tiên thấy Tống giáo chủ dẫn theo người a, làm bằng hữu nhiều năm như vậy thânt hiếm lạ”
“Kỳ Nam đây là ai vậy”
“Là một sủng vật ta nuôi trong giáo”
Y Nhu liền nhíu này, y không phải là sủng vật
“Tiểu đệ à đệ thế nào lại đi theo tên này chứ, có phải hắn ức hiếp bắt ép đệ hay không, nếu như hắn làm vậy liền nói với ta, ta lấy lại công bằng cho đệ”
Chu Đình bước lên mỉm cười nhìn Y Nhu, hắn quan sát một chút liền sững người lại nhìn Tống Kỳ Nam, người này có cảm giác kha khá giống với Ngôn Tuấn Hàn, Tống Kỳ Nam không lẻ đem người coi là thế thân của Tuấn Hàn sao
Từ Chấn Thiên đương nhiên cũng nhận ra điều này nhưng chuyện của Tống Kỳ Nam bọn họ cơ bản không thể xen vào, Từ Chấn Thiên vỗ vãi Chu Đình ra hiệu im lặng
Tống Kỳ Nam không nói gì kéo Y Nhu vào trong, Chu Đình nhìn theo bóng dáng hai người liền lắc đầu, xem ra lại là một đoạn nghiệt duyên rồi đây
Hôn nay là hôn lễ của Lục vương gia Ngôn Tuấn Hàn cùng với Tại tướng quân Tại Chính Hiên, hai người được hoàng thượng ban hôn, ai nấy đều thấy vui mừng cho họ
Y Nhu quan sát hai nam nhân bận hỉ phục kia, thật hạnh phúc a, trên mặt họ đều là sự vui vẻ nhưng nhìn lại Tống Kỳ Nam, hắn thế nhưng lại có chút buồn hơn nữa chưa hề rời mắt về phía người nam nhân thấp hơn nam nhân bên cạnh thì phải
Y Nhu cũng biết được thân phận hai nam nhân của lễ thành thân hôm nay, xem ra y có thể nhờ đến người này rồi, nhưng không biết có thể hay không
Ngôn Tuấn Hàn và Tại Chính Hiên bước đến chỗ hai người
“Kỳ Nam đây là ai, ngươi vẫn chưa giới thiệu”
“Là sủng vật của ta, không cần giời thiệu”
“Ta là Lam Y Nhu”
Y Nhu mặc kệ Tống Kỳ Nam liền đáp lại người kia nhưng từ Lam y chỉ làm khẩu hình mà không hề nói ra
Ngôn Tuấn Hàn liền nhíu mày, y không hề nghe lầm nhất định không nghe lầm, nhưng Tống Kỳ Nam sao lại làm như vậy
“Lần đầu tiên ta nhìn thấy Kỳ Nam đưa một người đến ra mắt bọn ta, thật là bất ngờ, tiểu đệ đệ chắc là Kỳ Nam yêu thương ngươi lắm”
Y Nhu liền mỉm cười nhưng trong lòng thì đang cười, yêu thương sao y không thấy vậy, hôm nay y gốt cuộc cũng biết tại sao Tống Kỳ Nam lại bắt mình, hơn nữa đối tốt với y như vậy thì ra y có vài phần giống với ái nhân trong lòng hắn cho nên hắn mới như vậy
Điều đời này Y Nhu căm hận nhất là người khác đem mình xem như thế thân, y nhất định sẽ trốn khỏi nam nhân này cho dù là như thế nào y cũng sẽ cứu tủ tỷ sau đó trốn khỏi nam nhân này
Ngôn Tuấn Hàn vốn dĩ muốn lên tiếng nhưng lại bị Tại Chính Hiên ngăn cản, mặc dù không hiểu tại sao hắn ngăn cản y nhưng y cũng không muốn hôm nay mất vui cho nên chuyện này đợi ngày sau hẵn nói
Tống Kỳ Nam nhìn theo bóng dáng Ngôn Tuấn Hàn cùng Tại Chính Hiên tay trong tay bận hỉ phục mà liền cười xem ra gốt cuộc hắn cũng không còn cơ hội nữa rồi, nhưng được thấy người hạnh phúc hắn cũng có thể an lòng rồi
Hôn lễ của hoàng thất đương nhiên không kết thúc sớm, Y Nhu không thích không khí ồn ào liền muốn trốn đi cũng như muốn tranh thủ truyền chút tin tức nhưng Tống Kỳ Nam đương nhiên không cho y rời khỏi mắt hắn, bắt y kè kè bên cạnh hắn
“Ta muốn ra ngoài”
Y Nhu liền nói
“Làm gì”
“Trong đây ồn ào, ta không quen”
Tống Kỳ Nam nhìn y, quả thật không phải là cố ý muốn gây chuyện cho nên hắn liền sai Lục Thừa theo sau y ra bên ngoài
Vương phủ này đúng là rộng lớn, y đã đi vài vòng vẫn chưa hết, lúc này y dừng chân ở một đình viện nhìn ngắm xung quanh, trời đã không còn sớm rồi, ánh trăng đêm nay cũng vô cùng đẹp, thế là đã sắp đến tết rồi, nhưng e rằng năm nay y không thể cùng phụ hoàng, phụ thân và tỷ tỷ đón tết được rồi, y liền thở dài
Lúc này Chu Đình cũng bước đến đình viện, hắn đã sớm theo sau y, hắn có chút tò mò về người này
Lục Thừa nhìn thấy Chu Đình liền hành lễ, Chu Đình xua xua tay
“Ngươi là người bên cạnh Kỳ Nam sao, lúc nãy chúng ta có gặp qua, ta là Chu Đình”
Y Nhu gật đầu đáp lại
“Ta là Y Nhu, nhìn người đây có lẻ lớn tuổi hơn ta thì phải”
“Ta chỉ nhỏ hơn Kỳ Nam một tuổi mà thôi, à mà ngươi thật đẹp a, quả thật nhìn liền muốn ôm”
Chu Đình nói xong liền ngồi xuống bên cạnh y, Y Nhu liền nhích ra xa một chút, Chu Đình bất đắc dĩ mà cười, xem ra mỹ nhân không thích hắn thì phải
“Chu huynh muốn cùng ta nói gì sao”
Chu Đình nhìn y quả thật thông minh, nhưng người thông minh như vậy sao có thể chỉ là sủng vật bên người của Tống Kỳ Nam được chứ, e rằng mọi chuyện không dễ dàng
“Hôm nay là ngày Tuấn Hàn thành thân, chắc là ngươi không biết Tuấn Hàn là người trong lòng của Kỳ Nam, hôm nay dẫn ngươi theo đến đây ta không biết ý của Kỳ Nam là gì nhưng ta chỉ muốn khuyên ngươi đừng đặt tình cảm vào Kỳ Nam, chỉ sợ ngươi đau khổ”
“Ta biết, ta đương nhiên không có tình cảm với hắn”
Y Nhu nói, quả thật y không có tình cảm với Tống Kỳ Nam nhưng mà câu nói này vừa nói ra tim y liền có chút nhói
“Vậy là tốt a, mà ngươi cần gì phải xa cách như vậy ta không làm gì ngươi, ta đã là người có hia thất rồi a”
Chu Đình nhìn Y Nhu cách mình ngày càng xa liền cười, bộ hắn đáng sợ hay sao
“Ta không quen cùng người khác thân cận”
Y Nhu nói, Chu Đình liền tròn mắt, tính cách này có chút giống Tống Kỳ Nam hắn cũng không thích người khác thân cận mình, bình thường bọn họ tuy là bằng hữu tốt nhưng Kỳ Nam cũng không thích bọn họ quá thân cận cùng mình