Lý Quân Khuê nói:
- An tần, Trúc tần hai muội đứng lên đi, đừng quì nữa, chưa xác định được đúng sai thì không cần làm vậy. Đầu tiên An tần và Giang tần, hai muội và cung nữ của cả hai mỗi người tách ra ghi rõ ràng rõ ràng lại trình tự diễn biến, nguyên nhân ra giấy, nửa canh giờ sau tất cả nộp lại đây. Sau khi nộp đối chiếu sẽ nhìn ra thôi. Giang tần còn chưa kịp phản kháng đã “được” Vân Lạc hộ tống đi phòng khác, An tần do Tiểu Phong canh chừng, còn A Tam và A Tứ thì canh giữ phòng của các cung nữ thái giám.
Lý Quân Khuê cũng đi theo vào phòng canh cung nữ thái giám. Lúc này Lý Quân Khuê cất giọng, lạnh lẽo nói khiến cho nhiệt độ căn phòng tưởng chừng như bằng không:
- Tất cả nghe đây. Ta nói trước, tất cả phải kể thành thật vụ việc, viết theo góc độ khách quan, nếu để ta có dấu hiệu gian dối, bao che cho chủ tử của mình, thì khi bước vào Nguyệt Thần cung bằng hai chân nhưng lúc đi khỏi đây thì ta không chắc. Ta nói là ta sẽ làm. Còn nữa, riêng cung nữ của Giang tần, ghi rõ các sự việc và hành vi của chủ tử từ khi Bình thái y đến khám cho Giang tần…
Các cung nữ và thái giám ở đó ai nấy cũng đều run sợ, nhanh chóng viết. Tuy nhiên,Tiểu Mai ( cung nữ thân cận của Giang tần) vẫn không có ý gì là nghe lời…
Sau đó, Lý Quân Khuê cũng không ở đó, mà chạy đến Thái Y Viện nói cái gì đó…..
Lăng Nhất Thiên và các phi tử khó hiểu nhìn, không biết Thục phi định làm cái gì nhưng cũng tin tưởng ngồi xem.
Nửa canh giờ sau, tất cả đều quay lại chính điện của Nguyệt Thần cung.
Giang tần gian xảo nhìn An tần. Trúc tần khó chịu, ra ý bảo vệ An tần, trừng mắt nhìn lại Giang tần. Giang tần chạy lại đẩy Trúc tần ngã, rồi ngang nhiên nói:
_Tội cố ý gây hại cho hoàng tử trong bụng của ta, ta tin Thục phi sẽ không bao che “người nhà” mà xử trí nhẹ tay đâu.
Lý Quân Khuê đi từ sau vào thấy rõ mồn một cảnh Giang tần gây khó dễ với Trúc tần và An tần, nhẹ nhàng đi đến, đỡ hai người họ (bao gồm Trúc tần và An tần) đứng dậy, sau đó tát cho Giang tần một cái tát như trời giáng trong sự ngơ ngác, ngỡ ngàng và bật ngửa của mọi người và Giang tần, lạnh lùng nói:
- Còn tội giả mang thai thì ta cũng xử trí không nhẹ tay đâu.
Giang tần bắt đầu hoảng hốt, trong đầu liên tục liên tưởng đến chắc chắn lúc nãy đã có cung nữ nào tọc mạch chuyện gì rồi…..
Các vị phi tử ở đây bây giờ còn “shock” hơn khi nghe Thục phi nói như vậy.
Lăng Nhất Thiên giật mình:
- Nàng nói vậy là có ý gì? Chẳng phải Bình thái y đã nói …Giang tần có thai rồi sao?
Thục phi khẽ cười nhẹ, nhưng đó là một nụ cười nham hiểm:
- Mọi việc sẽ được làm rõ ngay. Cho "mời" tất cả thái y của Thái Y Viện lại đây.
Nhanh chóng tất cả các thái y đều tập trung đông đủ, còn Bình thái y còn đang ở Nam thành nên vắng. Lý Quân Khuê lại lên tiếng, ngắn gọn nhắc nhở:
- Nói thật. Nửa lời gian dối, phạt nặng. Có ta ở đây Giang tần không dám làm gì các người đâu.
Lăng Nhất Thiên và các phi tử khác bây giờ còn bất ngờ hơn nữa… “Cái gì, còn có chuyện gì nữa vậy…”
Các thái y trong Thái Y Viện đều là người thức thời. Họ biết rõ độ “nguy hiểm” và địa vị của vị Thục phi này. Tuy tự cấm túc trong sáu năm nhưng địa vị trong Lăng Thiên Thành của Thục phi chỉ có hơn Nhan hoàng hậu chứ không hề thấp hơn chút xíu nào. Nếu Thục phi đã cho họ điểm tựa, thì dại gì mà họ không nói thật, cho dù sau lưng Giang tần có Giang tộc và Nhan Tuyết Nhi - Nhan tộc chống đỡ thì cũng thua triệt để công chúa được hai trong bốn nước của tứ đại cường quốc yêu mến, chỉ cần cô thích, đừng có nói Giang gia, Nhan gia cũng chắc chắn bị phủi sạch trong tích tắc, Lăng Nhất Thiên cũng không dám làm gì.
Giang thái y nói trước:
_Bẩm hoàng thượng, Thục phi nương nương, và các vị chủ tử, quả thật Giang tần không hề có mạch tượng của thai phụ….
Nét mặt của Giang tần xanh lét, không dám có nửa lời lên tiếng bởi vì cô biết chỗ dựa duy nhất của cô là Nhan Tuyết Nhi cũng không bảo vệ cô được nên bây giờ không có ai ở phe cô nữa nên tranh cãi cũng không có ích gì.
Các chủ tử các cung khác tuy đã nghe chính miệng Thục phi nói nhưng khi chính tai mình nghe những lời này do thái y khẳng định cũng không nhịn được, nhìn Giang tần bằng ánh mắt kinh hãi.
Lăng Nhất Thiên tức giận, ném cái ly vỡ tan nát…, giận giữ quát:
- CÁC ÔNG LÀM ĂN THẤT TRÁCH NHƯ VẬY SAO, CHUYỆN LỚN NHƯ VẬY MÀ DÁM BAO CHE, HÙA VỚI GIANG TẦN….
Lý Quân Khuê thấy Lăng Nhất Thiên giận giữ như vậy cũng hết hồn con chồn, nhưng đưa tay lên nắm lấy tay Lăng Nhất Thiên, ra hiệu:“Bình tĩnh đi hoàng thượng, chuyện còn dài, mới khởi đầu thôi mà”.
Lăng Nhất Thiên thấy Lý Quân Khuê bất ngờ nắm tay mình thì giật mình nhẹ, nhưng cũng hiểu ý bình tĩnh lại… còn có chút đỏ mặt…
Bấy giờ Lý Quân Khuê trong lòng kiểu: “ Trời đất ơi, mới nhẹ nhàng khuyên nhủ đám người này nói được một chút, tên điên này làm vậy ai dám nói thật nữa”, sau đó lại trấn tĩnh các thái y khác:
- Các ngươi cứ nói sự thật, ta đảm bảo sẽ không có chuyện gì, ngược lại thì….
Lý Quân Khuê cố ý bỏ nữa chừng câu nói…
Đám thái y lúc nãy đến giờ mới hoàn hồn.
Hạ phi cũng nhanh miệng hòi:
- Chẳng phải Bình thái y đã nói tỷ tỷ có thai sao? Sao bây giờ lại nói không có.