Bất Chấp Tất Cả Để Yêu Em

Chương 4: Án Mạng nhà hàng Khải Hoàng




Người đàn ông đó đã chết. Mọi người có mặt trong nhà hàng hoảng hốt, đôi lúc lại có tiếng hét la lên. Đoàn Phong Cầm, ngồi gần đó nghe thấy tiếng hét liền đứng dạy chạy lại, các bạn anh cũng chạy theo sau. Đoàn Phong Cầm lấy bao tay cao su ra mang vào rồi sờ nhẹ vào cỗ người đàn ông đó.

-" Anh ấy đã chết ".

Mọi người xung quanh hoảng sợ la toán lên.

-" Xin mọi người bình tĩnh, chúng tôi là cảnh sát, xin mọi người ngồi trật tự tại chỗ của mình, xin mời hợp tác "._Một người bạn của Đoàn Phong Cầm lên tiếng.

Mọi người xung quanh nhanh chóng bình tĩnh lại, ngồi xuống chỗ của mình để cảnh sát làm việc. Nhã Huệ Tuyệt ngồi gần đó cũng nghe thấy, Tiểu Lục hoảng sợ chạy lại ôm chị mình. Nhã Huệ Tuyệt cũng rất lo lắng, hơi hoảng hốt. Một lúc sau, cảnh sát cũng đã có mặt đông đủ, họ bắt đầu điều tra làm rõ mọi việc.

-" Nạn nhân là anh K.M năm nay 27 tuổi, là một nhân viên kế toán "._Chỉ huy đọc lên.

-" Cho hỏi, ai là người thân của nạn nhân "._Chỉ huy hỏi.

-" Là tôi "._Một cô gái nói trong nước mắt.

-" Ukm, cho hỏi cô là gì của nạn nhân ".

Cô gái đó khóc nất lên, nhưng cũng cố gắng nói.

-" Anh ấy là bạn trai tôi, hôm nay là kỉ niệm một năm quen nhau nên chúng tôi đến đây để ăn tối "._Cô gái nói.

-" Cô phát hiện anh ấy chết là vào khi nào "._Chỉ huy lại hỏi.

-" Lúc khi tôi dựa vào anh ấy, tôi thấy anh ấy bất động nên... "._Cô gái khóc nấc lên, nước mắt cứ tràn ra, thật tội nghiệp.

Ai ai ở đây cũng nghe rõ.

Cảnh sát tiếp tục điều tra.

-" Theo tôi, đây là một vụ trúng độc "._Đoàn Phong Cầm lên tiếng. Chỉ huy quay sang nhìn, nhanh chóng nhận ra đây là Tiến sĩ Đoàn, anh và họ tiếp tục điều tra. Đây đúng là vụ trúng độc thật, cảnh sát khi kiểm tra phát hiện có vết sủi bọt ở khóe môi nạn nhân.

-" Tiến sĩ Đoàn, đây đúng là vụ trúng độc, anh có nhận ra điều gì không "._Chỉ huy hỏi anh. Đoàn Phong Cầm ngẫm nghĩ một lúc, bèn quay qua nói.

-" Ai là quản lí nhà hàng đây?? "._Đoàn Phong Cầm hỏi.

-" Là tôi "._Một người đàn ông lên tiếng.

-" Anh hãy cho đóng tất cả cửa của nhà hàng lại, không cho ai ra về hay bỏ trốn ".

-" Vâng "._Người quản lí nhanh chóng làm ngay.

Mọi người bắt đầu thắc mắc, hoảng sợ bắt đầu nổi lên.

-" Thưa Tiến sĩ, tại sao khóa cửa lại "._Một cảnh sát hỏi.

-" Tôi đã tìm ra được về vụ án này và hung thủ là một trong những người đang ở đây "._Đoàn Phong Cầm nói lớn, mọi người ai nấy thất thần, hoảng sợ, một số đã bật khóc. Nhã Huệ Tuyệt đứng tại bàn ôm Tiểu Lục đang theo dõi vụ án, cô cũng đang lắng nghe. Bỗng nhiên Nhã Huệ Tuyệt nắm tay Tiểu Lục đi lại gần hiện trường, nhìn vào, một tay che mắt Tiểu Lục lại. Khi nhìn vào hiện trường, cô bắt đầu phát hiện ra điều gì đó, nói Tiểu Lục quay lại bàn ngồi đó chơi Ipas rồi cô bỗng nhiên đi thẳng vào hiện trường.

-" Theo tôi, đây không phải là một vụ trúng độc, mà là một vụ giết người "._Nhã Huệ Tuyệt lên tiếng làm mọi người ngạc nhiên.

-" Cô gái xin mời cô ra ngoài đây không phải là nơi để nói bậy"._Một vị cảnh sát nói. Nhưng khi cô quay lại, vị cảnh sát ngạc nhiên.

-" Ồ, xin lỗi Nhã tiểu thư, tôi hơi thất lễ ".

-" Không sao ".

Vị nhanh sát nhanh chóng lại nói với chỉ huy. Vị chỉ huy ngạc nhiên đi lại gần Nhã Huệ Tuyệt, nhanh chóng nhận ra cô là ai.

-" Ủa, Tiểu Tuyệt, sao con ở đây "._Chỉ huy ngạc nhiên.

-" Dạ con dẫn Tiểu Lục đi chơi rồi vào đây ăn, thì xảy ra chuyện này "._Nhã Huệ Tuyệt kể lại.

Mọi người, nhất là tất cả các vị cảnh sát đều biết đến Nhã Huệ Tuyệt. Cô là con của hai vị cảnh sát nổi tiếng nhất năm đó, mẹ cô là một siêu điệp viên xinh đẹp, ba cô là một cảnh sát tài ba. Hai người đã gặp nhau, cùng nhau hợp tác bắt rất nhiều tội phạm nguy hiểm, ngoài ra họ còn được mọi người biết đến là một cặp đôi siêu đẳng. Cho nên ba mẹ cô rất nổi tiếng, tài năng của họ khiến ai ai cũng phải bái phục, cho nên khi sinh ra Nhã Huệ Tuyệt cũng được thừa hưởng năng ấy của ba mẹ cô, thậm chí với tài suy luận sắc bén, năm còn học lớp 9, Nhã Huệ Tuyệt đã phối hợp với cảnh sát và bắt được hàng loạt nhiều tên tội phạm, trong đó phải kể đến tên giết người hàng loạt. Nhưng khi lớn lên ba mẹ Nhã Huệ Tuyệt lại không cho cô theo đuổi con đường này, đây là con đường rất nguy hiểm. Thậm chí thời đó, vì bắt tên giết người mà ba cô ông Nhã xém mất mạng.

-" Hình như con nói, đây không phải là vụ trúng độc mà là vụ giết người, sao con nghĩ vậy "._Chỉ huy hỏi lại Nhã Huệ Tuyệt.

Nhã Huệ Tuyệt giải thích, nhìn cô rất tập trung.

-" Theo như con thấy, người đàn ông này nói đúng vì nạn nhận đúng là có nước bọt ở khóe môi nhưng đây chỉ là một hình thức dựng trò của hung thủ nhằm trốn tội "._Nhã Huệ Tuyệt nói, suy luận rất sắc bén.

Đoàn Phong Cầm đứng kế bên nghe Nhã Huệ Tuyệt nói, liền nghi ngờ, đám cảnh sát bạn Đoàn Phong Cầm cũng rất nghi ngờ.

-" Nè, cô kia, cô có thể nói tại sao cô lại cho rằng đây là một vụ giết người mà không phải một vụ trúng độc ".

Nhã Huệ Tuyệt không có phản ứng chỉ đi lại nói với chỉ huy.

-" Xin chú cho người kiểm tra vùng cổ của nạn nhân "._Nhã Huệ Tuyệt nói. Chỉ huy liền cho người kiểm tra cổ nạn nhân, quả nhiên có vết hằng sâu do bị xiếc cổ. Vì có cái áo khoác lông che lại nên cảnh sát vừa rồi không kiểm tra kĩ. Mọi người rất ngạc nhiên, trong đó Đoàn Phong Cầm lại ngạc nhiên nhất, amh nhìn sang Nhã Huệ Tuyệt đang đứng, ánh mắt dò xét, trong lòng không ngừng nghỉ.

-" Thực sự, cô gái này là ai?? ".

Cuối cùng sau điều tra với suy luận của Nhã Huệ Tuyệt đã tìm ra được, nguyên nhân dẫn đến cái chết là bị xiếc cổ, nói chung là bị giết. Cảnh sát vẫn tiếp tục phá án.

Trời cũng đã về khuya, mọi người trong nhà hàng đều bắt đầu lo lắng, chống cự.

-" Mấy người làm gì vậy, cho chúng tôi về nhà đi. Làm cái gì vậy hả, thả chúng tôi ra "._Tình hình mỗi lúc một căng thẳng. Đoàn Phong Cầm thì ngồi nghĩ mệt từ từ quan sát cô gái đó phá án, anh đã tìm ra được bằng chứng và mánh khóe của hung thủ nhưng để đó, xem cô gái này phá án như thế này, Nhã Huệ Tuyệt cũng đang suy luận phá án. Bỗng nhiên, cô chợt giật mình.

-" Thưa chú, cháu đã tìm ra được hung thủ là ai rồi ạ "._Nhã Huệ Tuyệt nói, làm mọi người rất bất ngờ, làm cho hung thủ cũng phải giật mình.

Vị chỉ huy ra hiệu cho cô nói tiếp, Nhã Huệ Tuyệt thít một hơi thật sâu.

-" Thưa mọi người, hung thủ đã ra tay với nạn nhân trước khi vào nhà hàng này. Nhưng hắn đã làm một cách rất thông minh với nhiều mánh khóe khó lường. Trước khi vào nhà hàng hung thủ đã buộc một sợi chỉ cotto, sợi chí được mệnh danh là bền nhất quanh các áo khoác ngay cổ. Khi nạn nhân mặc áo vào, sợi chỉ đó sẽ cạ cổ vào nạn nhân, hung thủ và nạn nhâmn đã đi ăn ở nhà hàng này, nơi đây đã được hung thủ chọn là nơi sẽ tiến hành hành vi giết người. Lúc mọi người không chú ý, hung thủ đã giả bộ say rượu rồi dựa vào người nạn nhân, và thực hiện hành vi xiếc sợi chỉ qua cổ đến khi nạn nhân chết "._Nhã Huệ tuyệt suy luận sắc bén.

Mọi người ngạc nhiên, Đoàn Phong Cầm đang lắng nghe khóe miệng hơi nhếch lên.

-" Vậy còn mép sủi bọt "._Chỉ huy thắc mắc.

-" Đó chỉ là nước bọt bình thường mà thôi. Hung thủ ra tay lúc nạn nhân đã say rượu và nạn nhân có một thói quen là hay chảy nước bọt khi say rượu, để có thể ra tay thì người này phải biết được tính cách, thói quen của nạn nhân và người đó khônh ai khác chính là bạn gái của nạn nhân, tôi nói vậy có đúng không hả CÔ L.D "._Nhã Huệ Tuyệt phán xét và chỉ thẳng vào cô gái, bạn gái của nạn nhân.

Ai nấy đều thất thần, Đoàn Phong Hàn đang nhướng mắt lên nhìn.

L.D như bị trúng tim đen, cô ta trán đổ đầy mồ hôi. Lắp ba lắp bắp.

-" Cô...kia, cô đang...nói cái...gì vậy, cô có bằng chứng...chứng minh tôi giết anh ấy không "._Cô L.D nói.

Mọi người đều ngạc nhiên, Nhã Huệ Tuyệt bỗng đứng hình. Cô không biết phải nói gì nữa, hình như Nhã Huệ Tuyệt chưa tìm ra được bằng chứng. Không khí lại trở nên im lặng.

-" Đúng không, cô không có bằng chứng chứ gì, ha ha "._Cô gái đó cười.

Nhã Huệ Tuyệt bình tĩnh, bắt đầu đối phó.

-" Đúng vậy, tôi không có chứng cứ mà anh ấy thì có "._Nhã Huệ Tuyệt nói rồi chỉ thẳng tay vào Đoàn Phong Cầm đang ngồi cách đó không xa, tất cả mọi người đều chú ý vào anh.

-" Bốp bốp bốp "._Đoàn Phông Cầm đứng dậy, vỗ tay mấy cái.

-" Ồ, cô giỏi lắm "._Đoàn Phong Cầm nhìn Nhã Huệ Tuyệt, cô cũng đang đứng chăm chú nhìn anh.

-" Đúng vậy, đó chính là cách mà cô gái đó đã giết nạn nhân "._Anh nói rõ lại một lần nữa.

-" Và như cô gáu kia đã nói, tôi là người có chứng cứ để buột tội cô, cô L.D à "._Đoàn Phong Cầm nói, cô gái L.D giật mình.

-" Ôhay, nếu vậy thì anh hãy cho mọi người xem bầng chứng đi "._Cô L.D nói, vẫn rất bình thản.

-" Chứng cứ xác định cô là hung thủ hiện giờ đang ở trong tay áo khoác của cô đó "._Đoàn Phong Cầm rặng giọng, mọi người kinh ngạc, chăm chú theo dõi. Chỉ huy nghe vậy liền chạy lại cùng với cảnh sát, kéo tay áo cô ta lên, phát hiện một sợi chỉ cotton với một phần bị thấm máu đỏ tươi của nạn nhân. Cô L.D hoàn hồn không còn cách chối cãi, đành phải nhận tội.

Vụ án nhanh chóng được kết thúc, tất cả mọi người được thả về nhà. Nhã Huệ Tuyệt cùng về với Tiểu Lục, lúc này Tiểu Lục vẫn còn ngạc nhiên, chưa khỏi bàng hoàng.

Hôm nay, trời sao thật đẹp, những ngôi sao sáng lấp lánh chiếu xuống khắp mọi nơi ẩn hiện lên một vẻ đẹp huyền bí. Nhã Huệ Tuyệt dắt tay Tiểu Lục đi trên con đường quen thuộc. Bỗng, một chiếc xe Lexus chạy đến rồi sừng lại trước mặt cô. Một người đàn ông bước xuống với bộ com lê chỉnh chu, ánh sáng ban đêm chiếu lên gương mặt người đàn ông ấy tạo lên một vẻ đẹp cao ngạo, khó tả. Nhã Huệ Tuyệt nhanh chóng nhận ra đường đàn ông ấy, đó là cái người cùng phá án với cô lúc nãy.

-" Chào cô, chúng ta đã gặp nhau lúc nãy, cô còn nhớ không "._Đoàn Phong Cầm trầm giọng hỏi, mang đầy chất cao ngạo.

Nhã Huệ Tuyệt vẫn còn nhớ.

-" Ukm, chào anh ".

-" Tôi có thể nói chuyện với cô một lúc được không "._Đoàn Phong Cầm nói. Nhã Huệ Tuyệt cũng đồng ý, Tiểu Lục ngồi trong xe của anh, hai người tìm đến một băng đá cách đó không xa nói chuyện.

Bầu không khí ảm đạm, trời se se lạnh.

-" Anh tìm tôi có chuyện gì thế? "._ Nhã Huệ Truyệt hỏi. Đoàn Phong Cầm im lặng một lúc rồi cất tiếng.

-" À không, tôi chỉ muốn hỏi, tại sao lúc nãy, cô lại biết là tôi có bằng chứng "._ Đoàn Phong Cầm hỏi, anh đang nhìn cô, vẻ đẹp trai của anh thật là quyến rũ.

-" Bởi vì, tôi biết anh mà ".

...

--------------------------------------------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.