Bạo Quân Nổi Lòng Ham Muốn Làm Tra Nam

Chương 5




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sáng sớm hôm sau, ta đã mặc chỉnh tề y phục, quay về Cảnh Ninh cung. Cả đoạn đường, ta đều phải vịn tường mà đi.

Lúc trước từ lãnh cung về Cảnh Ninh cung chỉ mất năm sáu phút, vậy mà hôm nay lại để ta đi mất mười mấy phút.

Lúc ta quay về, thì đụng phải một vị phi tần khác ở Cảnh Ninh cung, Trần Lương đệ. Nàng ta khi còn trong khuê các, từng kết giao với tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của ta, ngày thường cũng hay đứng về phía tỷ tỷ mà bắt nạt ta. Khi vào cung, hai chúng ta lại được phân đến cùng một cung điện.

Tệ hơn nữa là, nàng ta là Lương đệ chính ngũ phẩm, ta là Quý nhân tòng lục phẩm, phẩm vị của ta thấp hơn nàng ta.

Quan to một cấp đè c.h.ế.t người, phi vị cao hơn một bậc cũng có thể đè c.h.ế.t người.

Trước kia ở Cảnh Ninh cung còn có một vị phi tần cấp bậc tần ở chính điện, lúc nàng ta còn ở đây, Trần Lương đệ cũng không dám trắng trợn bắt nạt ta.

Nhưng vị phi tần kia vì muốn bò lên giường bạo quân, kết quả bị bạo quân chán ghét nữ nhân c.h.é.m đầu.

Từ đó về sau, chính điện Cảnh Ninh cung không còn ai ở, chỉ còn lại ta và Trần Lương đệ ở hai bên phụ điện.

Mà phẩm vị của Trần Lương đệ lại cao hơn ta, cửa Cảnh Ninh cung vừa đóng, nàng ta liền tìm cơ hội hành hạ ta.

Ví dụ như, ba ngày hai bữa lại cắt xén một bữa cơm của ta, ngày nắng gắt bắt ta đứng phơi nắng, trời mưa to sai ta đội mưa đi vớt cá, thỉnh thoảng còn kêu ta sáng sớm hôm sau phải dậy sớm đi hứng sương sớm pha trà cho nàng ta.

Còn cả nha hoàn Bích Đào bên cạnh ta, vốn là thiếp thân nha hoàn của tỷ tỷ, là do tỷ tỷ cố ý cài người đến bên cạnh ta.

Phi tần khác thì có một tâm phúc để sai khiến, còn ta thì có một tai họa ngầm.

Bích Đào hoàn toàn không giống cung nữ của ta, ngược lại càng giống thuộc hạ của Trần Lương đệ hơn.

Thiếp thân cung nữ của người khác, lúc nào cũng vây quanh chủ tử, còn Bích Đào lại đi theo giúp Trần Lương đệ bắt nạt ta - chủ tử của ả. Cũng may là Bích Đào ngày thường đều ở bên cạnh Trần Lương đệ, không đi theo ta.

Nếu không, ta cũng không thể lén lút chạy đến lãnh cung yêu đương với Lục Trạm được.

Lúc này, cung nữ Bích Đào của ta đang vây quanh Trần Lương đệ nịnh nọt. Hai người nhìn thấy ta, vẻ vui sướng trên mặt biến mất không thấy tăm hơi.

Trần Lương đệ liếc nhìn ta một cái: “Thẩm Như Huệ, hôm nay muội kết thúc luyện tập buổi sáng hơi muộn  đấy, muộn hơn mọi ngày hẳn hai khắc, giờ này bữa sáng đã kết thúc rồi.”

Ta bị ánh mắt của nàng ta nhìn đến dựng cả tóc gáy, sợ nàng ta nhìn ra điều gì đó.

Nàng ta nhếch mép cười: “Chắc là muội không muốn ăn bữa sáng, nên mới trở về muộn hai khắc. Vậy nên ta thay muội làm chủ, hủy bữa sáng của muội hôm nay.”

Nghe vậy, trái tim đang treo lơ lửng của ta lập tức trở về vị trí cũ. Còn tưởng rằng nàng ta phát hiện ta không ngủ ở cung điện chứ. Kết quả chỉ là tìm cớ, muốn cắt xén một bữa sáng của ta.

Dù sao lúc trước, ta đã ăn bánh ngọt mà Lục Trạm gói ghém từ cung yến tối qua mang về.

Bữa sáng hôm nay, cắt xén thì cắt xén đi.

 

Ta đáp vài câu, sau đó liền trở về phụ điện của mình.

Sau đó nhân lúc Bích Đào đang ở trước mặt Trần Lương đệ, ta liền tháo chiếc vòng bằng vàng khảm ngọc mà Lục Trạm tặng ra khỏi cổ tay, tìm nơi kín đáo trong phòng ngủ giấu đi.

Chiếc vòng này là Lục Trạm đeo lên cổ tay ta vào tối hôm qua, là tín vật đính ước mà cha hắn tặng cho mẹ hắn. Bây giờ hắn tặng chiếc vòng này cho ta, ta nhất định phải cất giữ cẩn thận.

 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.