Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài

Chương 7




-Chào cô, tôi là Diệp Song Điểm_cô tháo kính râm ra mỉm cười nói với cô tiếp tân

-Chào cô xin cô chờ một lát tôi sẽ thông báo với thư ký của Chủ tịch_cô tiếp tân nói.Chừng 5 phút sau một ngươi đàn ông bước lại chắc có lẽ là người thư ký mà ô tiếp tân nói

-Xin chào cô Diệp tôi là Trần Tô Kỳ là thư ký của chủ tịch, hân hạnh làm quen

-Hân hạnh làm quen với anh, mong giúp đỡ

-Được rồi mời ô đi theo tôi chúng ta sẽ đi gặp chủ tịch

-Được_cô đi theo thư ký Trần lên trên tầng cao nhất, tầng này chỉ có một phòng

-Chủ tịch cô Diệp đã đến_thư ký Trần gõ cửa nói, người đàn ông đó không nói gì chỉ gật đầu

-Mời cô vào_Nhận dược lệnh thư ký Trần mới mời cô vào

-À...vâng

-Cô là Diệp Song Điểm_người đàn ông buông bỏ tập văn kiện đang xem xuống nhìn cô hỏi

-Đúng tôi là Diệp Song Điểm

-Qủa thật như lời đồn cô rất xinh đẹp_Người đàn ông mỉm cười đùa cợt

-Cảm ơn đã khen_cô gật đầu nói

-Tôi là Hạ Tống Ngôn_Hạ Tống Ngôn đứng lên đi về phía bàn ngôi xuống nói

-Khoan, Hạ Tống Ngôn? chẳng phải chủ tịch tên Nhạc Tử Lôi sao?_cô cầm bản tên để trên bàn lên hỏi

-Thật thông minh a~_Hạ Tông Ngôn búng tay một cái tán thưởng

-Cậu Hạ đủ rồi nếu một lát chủ tịch quay lại thấy cảnh này quả thật không hay lắm_thư ký Trần ở bên nhắc nhở

-Ôi tôi quên mất....thôi tôi đi trước nha, bye bye_Nghe vậy Hạ Tống Ngôn bắt đầu cụp đuội bỏ đi trước

-Hạ Tống Ngôn cậu giỏi nhỉ?_giọng một người vang lên khiến cho người đang muốn bỏ đi kia quay trở lại

-Hì tớ chỉ đùa với nhân viên mới thôi mà, không cần căng quá thế chứ_Hạ Tống Ngôn cười cười với người vừa mới bước vào

-Chủ tịch_thư ký Trần thấy người vừa bước vào liền cúi đầu

-Cậu là ăn no rảnh rỗi, có cần một vé free đi sang....(không cần)_lời còn chưa nói hết đã bị Hạ Tống Ngôn cướp ngang

-Hừ...cậu có thể về rồi_Nhạc Tử Lôi hừ lạnh ngồi xuống ghế

-OK, tớ về liền không cần tiễn, tâm biệt người đẹp có gì tối call cho tôi nhé số điện thoại thư ký Trần đưa giùm tôi nhé_Hạ Tống Ngôn bỏ đi cũng không quên trêu đều cô

-Cô là Diệp Song Điểm?_Nhạc Tử Phong nói, cô gái này lại một lần nữa xuất hiện

-Vâng_cô gật đầu

Có vẻ cô gái này không nhớ anh? trí nhớ quá kem cần từ từ rèn luyện

-Được rồi từ nay cô làm thư ký của tôi_Nhạc Tử Lôi gật đầu rồi nói

-Sao? xin lỗi hình như anh nhầm tôi được mời về đây làm bên bộ phận thiết kế_cô cô ý nhắc lại

-Nhưng bây giờ tôi muốn cô làm thư ký được không?_Nhạc Tử Lôi nhìn cô

-Chuyện này, thật ra đây không phải là chuyên môn của tôi_cô e ngại nói

-Thư ký Trần sẽ chỉ cô...không khó

-Chuyện này tôi cần.....(không cần suy nghĩ tôi nói cô làm thư ký thì cô sẽ làm thư ký)_cô còn chưa nói xong tên nào đó đã cướp lời cô rồi)

-Tôi....(thư ký Trần chuẩn bị bàn làm việc ngay góc đó sau đó đưa cô ta đi tham quan công ty một lần)_lại một lần nữa người nào đó lại cướp lời của cô

-Anh.....

-Cô có ý kiến?

-À...không

-Thế thì tốt, hôm nay cô bắt đầu làm hay ngày mai làm?

-Chắc.....(mà thôi làm ngay hôm nay luôn đi)

-Tôi mệt nhé, anh hỏi còn không để tôi trả lời vậy anh hỏi chi vậy? tên này...tôi không làm nữa,tôi nghĩ việc_cô tức giận thật rồi mà, có thể loại người như vậy sao?

-Cô dám?_Nhạc Tử Lôi ngạc nhiên đây là lần thứ hai cô dám nói như vậy với anh

-Tôi nghĩ việc_cô nói lại một lần nữa rồi quay ngoắc đi luôn

Nhạc Tử ôi nhìn theo nhếch môi đầy hứng thú

-Thư ký Trần chặn tất cả công ty không cho cô ta được làm việc ở đâu

-Vâng tôi làm ngay đây_thư ký Trần thầm thương cho cô

-Cô gái tôi sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ_Nhạc Tử Phong nói, cô là người làm anh hứng thú cũng là người làm anh phải dở tới ciêu này quả không tầm thường mà


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.