Bảo Bối Em Là Ai

Chương 83: Ngoại truyện 1: Bộc Lộ Bản Tính




Sau khi lễ cưới kết thúc, hai vợ chồng Hoắc Tần Phong cùng nhau đi hưởng tuần trăng mật tại Florence, nước Ý. Tuy nhiên mọi thứ diễn ra đều không như mong đợi của Nhược San, bởi ba ngày đầu đặt chân đến khách sạn Hoắc Tần Phong đã đem cô giữ chặt ở trên giường, đến mọi hoạt động ăn uống đều có nhân viên phục vụ tận nơi.

Cũng bởi vì lần nào lên phòng, nhân viên ở đó đều chỉ trông thấy một mình Hoắc Tần Phong mà lại còn bận duy nhất một style đồ ngủ, nên truyền tai nhau cho rằng, bọn họ “chơi” thuốc đến độ ai đó không thể rời khỏi giường.

Nhưng điều đó chưa phải là tệ nhất, việc đi ra ngoài đối với cô mới thực sự là điều kinh khủng hơn.

Cô nhớ khi ấy, còn dại dột mà năn nỉ Hoắc Tần Phong đến quảng trường La Mã thăm quan, lúc đến nơi, thấy anh chăm chú dò tìm địa điểm trên màn hình điện thoại, chốc chốc lại tủm tỉm cười một mình, liền ngây ngô hỏi anh:

“Tần Phong! Anh đang suy nghĩ gì thế?”

Anh không nhìn cô, chỉ mân mê chiếc cằm của mình đáp:

“Anh đang nghĩ thay vì trong khách sạn, cảm giác ở ngoài trời chắc chắn là không tệ.”

Cô: “....”

Vậy là sau khi hưởng tuần trăng mật trở về, cô ngay cả một bức ảnh, một kỷ niệm cũng không có, may thay vẫn chuẩn bị được chút quà tặng cho mọi người, xác nhận là mình đã đi du lịch ở Ý.

Nhìn thấy giấy ăn, rượu, cafe, socola đều đựng trong chiếc túi có in logo của khách sạn XY nào đó, Long Phi chỉ có thể ngẩn người lên tiếng:

“Phu nhân! Cả nước Ý của tôi, chỉ có mỗi cái khách sạn này thôi hả?”

..........

Một tháng sau khi kết hôn, cô cùng Hoắc Tần Phong chuyển đến một căn biệt thự cao cấp ở ngay trung tâm thành phố, cách Hoắc gia chỉ khoảng hơn 1km. Hàng ngày, sau khi tan học ở trường, Gà Rán sẽ về bên đó chơi cùng Lão Hoắc Gia, hôm nào thích thì sẽ ngủ lại, nên thành ra lúc Hoắc Tần Phong đi làm, cô cũng chỉ có một mình ở nhà.

Đối với một người thích bay nhảy như cô, thì đó quả thực là một điều cực kỳ khó chịu, vậy nên cô liền liều mạng xin Hoắc Tần Phong đến AJP làm việc, tuy nhiên không ngoài dự đoán của cô, Hoắc Tần Phong liền thẳng thừng từ chối.

Dù hai ngày sau đó cô có năn nỉ cỡ nào, Hoắc Tần Phong cũng không hề thay đổi quyết định. Lý do anh đưa ra duy nhất, là tiền của Hoắc gia đã quá nhiều, cô chỉ cần ở nhà nghĩ cách tiêu nó là được.

Thế là chiều hôm ấy, cô đích thân vào bếp nấu canh củ cải cho Hoắc Tần Phong, còn cẩn thận trang trí thành một bữa cơm vô cùng lãng mạng.

Hơn 5 giờ chiều thì Hoắc Tần Phong lái xe về đến, ngay khi bước vào đã trông thấy bóng cô đang loay hoay dưới bếp, không nhịn được mà bước tới, vòng tay ôm lấy cô từ phía sau.

“Bảo bối! Em đang làm gì thế?”

Cô vừa ngoảnh đầu, còn chưa kịp trả lời đã bị anh cướp trọn lấy đôi môi, nhưng lạ một điều, hôm nay cô lại chủ động đáp trả anh rất nhiệt tình.

Cũng bởi vì hôm nay cô đã quyết tâm, dù bản thân có chịu uỷ khuất cũng phải khiến anh thay đổi quyết định cho bằng được.

Mãi 120 giây qua đi, Hoắc Tần Phong mới chịu nuối tiếc rời khỏi môi cô, nghi hoặc hỏi:

“Này! Em ở nhà coi phim xxx hả?”

Cô: “...”

Suốt bữa ăn, cô luôn giữ thái độ hết sức niềm nở, còn cố tình kể những câu chuyện vui lúc cô còn làm ở trung tâm tư vấn Tô Châu cho Hoắc Tần Phong nghe, cuối cùng rồi tìm cách quay về vấn đề chính.

Hoắc Tần Phong vào trong nhà vệ sinh, cô liền lẽo đẽo theo sau.

“Tần Phong! Anh không thể nào để em ở nhà mãi được, em sắp hoá ngốc mất rồi!”

Hoắc Tần Phong: “Anh thích vợ ngốc một chút, mình anh thông mình là đủ rồi!”

Cô: “...”

Anh trở vào phòng thay đồ, cô nhanh nhẹn bước đến bên cạnh.

“Em cũng cần phải có sự nghiệp và tài chính cho riêng mình, bất kỳ người phụ nữ nào cũng không thể lệ thuộc mãi vào người đàn ông của họ được.”

Hoắc Tần Phong: “Không sao! Vì em ngốc nên tôi cho phép em lệ thuộc vào tôi.”

Cô: “...”

Đến lúc này cô không nhịn được nữa, đành sử dụng đến phương án cuối cùng.

Cô chạy vào phòng ngủ, lấy ra chiếc hộp màu đen khá sang trọng được cất giấu kỹ càng, sau đó hít một hơi thật sâu rồi từ từ mở nắp ra.

Bên trong đó, chính là một bộ đồ nội y vô cùng táo bạo.

Cô nhón tay giơ chiếc quần lên rồi rùng mình một cái, nếu không phải vì lời quảng cáo trên web nói rằng bộ đồ thần thánh này có thể điều khiển được tâm trí đàn ông, thì có cho không cô, cô cũng sẽ không bao giờ lấy chứ đừng nói gì bỏ ra 2000 NDT để mua.

Nên sau một hồi, cô quyết định dẹp bỏ liêm sỉ, dứt khoát gật đầu: “ Mặc!”

Chừng 20 phút sau, cô khoác thêm áo choàng ngủ bằng lụa chạy tới trước mặt Hoắc Tần Phong, dùng hết can đảm nói:

“Tần Phong! Em cho anh suy nghĩ thêm một lần nữa, anh có đồng ý hay không?”

Hoắc Tần Phong ngồi trên ghế sofa trong phòng làm việc, mải mê lướt chiếc Smartphone, lơ đễnh nói:

“Bảo bối! Em cần gì phải hỏi nhiều như vậy, anh đương nhiên là…”

“Soạt!!”

Chiếc áo ngủ rơi xuống dưới chân Nhược San, đến đúng ngay tầm mắt của Hoắc Tần Phong, anh thoáng chốc bất ngờ, kinh ngạc nhìn lên.

Nhược San lúc này mặc một chiếc áo push up hay còn gọi là áo lót nâng ngực, giúp vòng 1 của cô được đẩy lên cao, căng tròn và đầy đặn hơn. Nó còn tạo thêm rãnh vô cùng hút mắt, khiến cho bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy đều hứng thú muốn chạm tay vào ngay.

Chưa hết, điều bùng nổ hơn nữa là cô đang mặc một chiếc quần lót siêu mỏng manh và cực kỳ bé, đó chính là chiếc quần lọt khe trong truyền thuyết, nó khiến toàn bộ vòng 3 như được hé mở trước mắt anh.

Chỉ có thể nói, bộ đồ lót này chính là đỉnh cao của sự quyến rũ.

Không kịp nói thêm lời nào, Hoắc Tần Phong vứt vội chiếc Smartphone trên tay, lao tới bế cô chạy như bay vào phòng ngủ.

Cô bị anh ném lên giường, liền vội vàng ngóc đầu lên tiếng: “Tần Phong! Chuyện ban nãy anh còn chưa trả lời em.”

Cô vừa hỏi xong, thì Hoắc Tần Phong cũng đã cởi bỏ hết quần áo trên người mình, vội vàng áp cơ thể xuống, điên cuồng hôn lên gò má, vành tai, rồi đến xương quai xanh của cô.

“Bảo bối, em từ khi nào lại biết bày trò quyến rũ người khác thế này, không được rồi, tôi càng phải phong sát em hơn mới được, từ mai em cũng đừng đến Hoắc gia nữa, để bà cháu bọn họ tự qua đây là được rồi.”

Cô: “...”

Cái này có phải là phản tác dụng rồi không?

Cô dùng sức đẩy mạnh vào ngực Hoắc Tần Phong, giận dữ nói:

“Tần Phong! Nếu hôm nay anh không đồng ý thì cũng đừng hòng động vào em, mau tránh ra, để em còn đi thay đồ!”

Hoắc Tần Phong nắm chặt tay cô, vội vàng ngăn cản.

“Đừng thay! Để thế này đi! Anh thực sự rất thích.”

“Vậy… cho anh ăn, anh đồng ý nhé!” Cô đánh liều, chớp đôi mắt diễm lệ mê hoặc.

Đại não Hoắc Tần Phong như bùng nổ, anh cố gắng kiềm chế, nở một nụ cười yêu nghiệt.

“Vậy còn xem biểu hiện của em như thế nào đã?”

Anh vừa dứt lời, cô liền rướn người chủ động hôn lấy môi anh, đầu lưỡi nhỏ nhắn mềm mại luân chuyển đầy kích thích.

Không thể nhịn thêm được nữa, Hoắc Tần Phong như thú dữ mất cương, đem cô “thượng” đủ kiểu trong suốt 5 giờ liền, còn cô, trước khi bị thất thủ vẫn ngoan cố xác nhận thêm một lần nữa.

Vậy là trong lúc cao trào, ai đó liền mạnh miệng tuyên bố:

“Được! Cái gì cũng đều nghe em.”

Nhược San chỉ biết cười khổ trong lòng, sớm biết như thế này cô ban đầu đã chẳng bày phải đủ mọi cách để lấy lòng anh làm gì.

Cứ tưởng muốn chinh phục một người đàn ông trước nhất phải chinh phục cái dạ dày của anh ta, nhưng hình như là cô đã nhầm rồi, dưới rốn hai tấc mới chính là chân lý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.