Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 307: Cô ấy không phải là bạn gái của tôi!




________________________________

Convert+ Beta: Mã Mã

Editor: Thủy

Nhược Nhiên ngậm chặt miệng, cái gì cũng không nói, nhìn con đường phía trước, trong lòng yên lặng.

Tư Đồ Dật có thể nói ra như vậy, rốt cục thì cũng đã nghĩ thông suốt rồi.

Hai người lẳng lặng ngồi trên xe, đi đến trung tâm mua sắm.

Xuống xe, Tư Đồ Dật chủ động mở cửa thay Nhược Nhiên, hai người lên lầu, đi về phía quầy cửa hàng trang sức.

Tư Đồ Dật chỉ nói một câu: "Chị vào xem một chút đi!" Khẩu khí, giống như là muốn mua cho Nhược Nhiên.

Nhược Nhiên không nói gì, nhẹ nhàng tiến lên, nhìn những thứ trên quầy trang sức, đi chầm chậm, nhìn các kiểu nhẫn rực rỡ muôn màu.

Kim cương tượng trưng cho tình cảm kiên định không thay đổi, cô mím môi, đầu ngón tay xẹt qua, sau đó nhân viên bán hàng giới thiệu cho Nhược Nhiên những kiểu nhẫn.

Tư Đồ Dật lẳng lặng đi theo sau lưng Nhược Nhiên, ánh mắt Light Blue ngạo mạn nhìn những thứ kim cương kia.

Đột nhiên, Nhược Nhiên nhìn thấy chiếc nhẫn ở góc xa nhất, kiểu dáng rất đơn giản, kim cương cũng không phải là rất lớn, nhưng rất khác biệt, làm cho người ta vừa nhìn đã thích.

Tư Đồ Dật dõi theo ánh nhìn của Nhược Nhiên, nói với nhân viên bán hàng: "Cho tôi xem chiếc nhẫn kia."

Nhìn nhân viên bán hàng đẩy chiếc hộp hồng nhung đến trước mặt, bên trong là chiếc nhẫn với viên kim cương rất khác biệt, tinh xảo.

"Đeo lên xem một chút!" Hắn hơi mím môi mỏng.

Nhược Nhiên gật đầu, nhẹ nhàng cầm lấy, đeo lên ngón vô danh của cô, thích hợp, vừa vặn, chiếc nhẫn hơi lạnh trên ngón tay Nhược Nhiên.

Kim cương lóe tia sáng, Nhược Nhiên nhìn ngón tay thon dài, xinh đẹp chấn động lòng người.

Ánh mắt light blue củaTư Đồ Dật nheo lại, trợn to, lóe sáng.

"Anh, bạn gái của anh mang lên nhìn thật đẹp!" Nhân viên bán hàng cười nói ngọt ngào, nhìn Nhược Nhiên cùng Tư Đồ Dật.

Nhược Nhiên lúng túng ngẩng đầu, không biết giải thích như thế nào.

"Cô ấy không phải là bạn gái của tôi, cô ấy là chị dâu tôi!" Tư Đồ Dật lạnh lùng mở miệng chặn ngang lời của nhân viên bán hàng.

Nhân viên bán hàng không ngờ hai người này có thân phận như vậy đến mua nhẫn, hơi lúng túng một chút, khuôn mặt mỉm cười càng đậm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.