Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 268: Tư Đồ Hiên Nhiên, anh thật không biết xấu hổ!




________________________________

Convert+ Beta: Mã Mã

Editor: Hàn

Lấy ra chiếc điện thoại di động ra, đầu ngón tay run run bấm số điện thoại của Tư Đồ Hiên Nhiên.

Nhược Nhiên cầm điện thoại di động, có chút không hiểu, thấp thỏm nhìn bó hoa hồng trên bàn, cô chắc chắn Tư Đồ Hiên Nhiên sẽ không nói vậy với mình.

Một lúc sau, ở đầu dây bên kia truyền đến giọng nói trầm ổn của Tư Đồ Hiên Nhiên.

"Có chuyện gì vậy?" Tư Đồ Hiên Nhiên cầm điện thoại lên, tay vẫn còn xử lí đống tài liệu.

"Cây hoa kia, là anh cho người ta mang tới sao?" Nhược Nhiên đột nhiên có chút ngượng ngùng, giọng nói có tia chần chờ.

"Hả? Hoa? À...sao tự nhiên anh cho người mang tới sao?" Tư Đồ Hiên Nhiên khó hiểu mở miệng.

Thấy hắn thẳng thắn thừa nhận như vậy, nhất thời Nhược Nhiên không nói tiếng nào, khuôn mặt hơi ửng hồng, cầm điện thoại di động, có chút khó chịu.

"Cái thiếp kia cũng là anh đưa?"

Nhược Nhiên không biết nên mở miệng hỏi thế nào.

"Dạ, phải." Hắn trầm giọng, lông mày anh tuấn nhẹ nhàng nhíu lại.

"Tư Đồ Hiên Nhiên... Anh thật không biết xấu hổ!" Nhược Nhiên hét to với cái điện thoại, trong giọng nói mang theo một tia vui vẻ, sau đó cúp điện thoại.

Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn Nhược Nhiên gọi điện thoại tới, có chút không hiểu, chẳng qua, hắn không quên trong lời nói của Nhược Nhiên xuất hiện tia vui vẻ.

Khóe môi cũng nở một nụ cười nhạt, nhìn điện thoại di động, cười hài lòng: "Cô gái ngốc..."

Lúc này, thư kí bước đến, Tư Đồ Hiên Nhiên nhanh chóng thu hồi nụ cười vui vẻ trên môi, lấy tay che môi của mình, ho nhẹ một tiếng.

Nhược Nhiên cúp điện thoại, nhìn bó hoa hồng, khóe môi không che giấu được sự vui vẻ.

Không có người phụ nữ nào thấy hoa mà không vui, đầu ngón tay hơi lạnh, nhẹ nhàng chạm vào cây hoa hồng, vui vẻ lan tràn trong đôi mắt, Nhược Nhiên dựa vào giường ngắm bó hoa hồng.

"Nhược Nhiên, tớ nghe người giúp việc nói, có người gửi hoa hồng cho cậu?" Hạ Nghênh Lam hô to gọi nhỏ đi đến, thấy Nhược Nhiên nhìn bó hoa hồng trên bàn, lớn tiếng nói.

"Trời ạ, nhiều thật đấy, Tư Đồ Hiên Nhiên nhà cậu cũng thật lãng mạn." Hạ Nghênh Lam ôm cây hoa hồng, chóp mũi lượn lờ mùi thơm nhàn nhạt.

"Đã bảo với cậu rồi, đừng nói là Tư Đồ.... nhà tôi." Nhược Nhiên bất mãn nhíu mày lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.