Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 218: Ngày mai tôi sẽ hẹn hò với cô ấy!




_____________________________

Convert+ editor: Mã Mã

Tư Đồ Dật nhẹ nhàng lật bức ảnh cầm trên tay lên, nhìn phía sau có ghi một dòng chữ, Tô Cẩm Vi.

"Thấy thế nào, không tệ chứ!"

Nhược Nhiên ngẩng mặt, cười tươi nói .

Tư Đồ Dậy nhẹ nhàng đứng dậy, những khuôn mặt không mỉm cười mà chỉ gật đầu nhẹ, nói:

"Không tồi, được rồi, ngày mai tôi sẽ hẹn hò với cô ấy!"

Nói xong, Tư Đồ Dật cầm tấm hình coi như là đồ rác rưởi, anh ta vứt thẳng lên mặt bàn, lấy điện thoại ra, xoay người đi thẳng lên trên lầu.

Nhược Nhiên bị thái độ đó của hắn làm cho sửng sốt .

Hắn không vui sao? Cô bỏ không ít công sức để chọn mà, cô bé trong ảnh thoạt nhìn không tệ chút nào.

Nhưng, hình như Tư Đồ Dật không mấy vui vẻ.

Nhược Nhiên nhìn bóng lưng của hắn biến mất trên lầu, rồi cô lại nhìn những bức ảnh của các cô gái đang bày ngổn ngang ở trên bàn, cũng chẳng hiểu tại sao nữa, cô đứng lên, cũng đi thẳng lên lầu.

Tư Đồ Dật nhẹ nhàng trở về phòng của mình, nhìn bức ảnh của Nhược Nhiên trong điện thoại, tay nhẹ nhàng di chuyển lên trên để xóa tấm ảnh.

Thế nhưng , suy nghĩ u buồn một lúc lâu, cuối cùng vẫn không thể nào xóa nó được.

Hắn vùi đầu vào trong chiếc gối, trầm trầm thở dài một hơi.

Có thể, lúc này đây, hắn không nên không trở về nước!

__Ngôn Tình là Thiên Đường__

Trương thị, tại phòng làm việc của tổng giám đốc.

"Tổng giám đốc, Vưu tiểu thư tới!" Giọng nói của thư ký ngọt ngào, nhẹ nhàng truyền đến.

Trương Tử Lăng nhẹ nhàng đặt đồ vật xuống bàn, tựa sát vào ghế salon, ngồi ngắm nhìn chiếc bút trong tay, khóe môi nhếch lên như có như không.

"Mời vào."

Trương Tử Lăng hơi nheo mắt lại, ngày trước thiên kim tiểu thư nhà họ Vưu – Vưu Tiểu Ái gọi điện thoại tới cho hắn, nói có việc cần hợp tác với hắn, hắn thật rất hiếu kì, thiên kim tiểu thư nhà họ Vưu có chuyện gì mà phải tìm đến chỗ hắn.

"Tổng giám đốc..."

Thư kí gõ cửa, rồi mở cửa đi vào, đi theo phía sau là một cô gái.

Trương Tử Lăng gật nhẹ đầu, thư kí nhẹ nhàng đóng cửa đi ra ngoài.

"Vưu tiểu thư."

Trương Tử Lăng hơi đứng dậy, nhìn người con gái trước mặt mình từng cử chỉ đều toát lên đây là một cô gái khéo léo.

Vưu Tiểu Ái nhướn lông mày, khuôn mặt bình tĩnh lạnh lùng, nhẹ nhàng mở miệng: "Hôm nay tôi tới tìm anh để hợp tác một chuyện, vì vậy nên tôi không muốn lòng vòng nhiều."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.