Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 172: Sao lại sán vào người Trương Tử Lăng như vậy!




____________________________________

Convert+ Editor: Mã Mã

"Rất vui lòng ấy chứ!" Trương Tử Lăng cười, đứng thẳng lên, đôi mắt mập mờ nhìn Nhược Nhiên.

Người ngoài nhìn vào thì lại tưởng rằng bọn họ đang nói chuyện gì rất vui, còn có chút mập mờ nào đó luẩn quẩn quanh hai người.

Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn vậy liền tức điên lên, cô ta cố ý? Cố ý đứng gần Trương Tử Lăng.

Cô gái đáng ghét, Tường Vi nhìn Tư Đồ Nhiên Nhiên, nhất thời sắc mặt vui mừng biến thành cứng ngắc, hắn thấy Nhược Nhiên và Trương Tử Lăng cười nói với nhau, hận không thể ra đập chết Trương Tử Lăng, sau đó dạy dỗ thật tốt Trầm Nhược Nhiên.

Nhưng Tư Đồ Hiên Nhiên quên mất, là hắn và Tường Vi chơi cái trò mập mờ này trước.

"Hiên Nhiên, sao vậy?" Tường Vi khẽ cong đôi môi căng đỏ, nhìn dáng vẻ Tư Đồ Hiên Nhiên, cô ta khó hiểu hỏi.

Hôm nay cô ta cố ý mặc bộ đồ này và đến đây cũng là vì Tư Đồ Hiên Nhiên.

Quả nhiên, từ lúc cô vừa đi vào, đôi mắt Tư Đồ Hiên Nhiên chợt lóe sáng, Tường Vi Tâm mừng thầm từ trong tận đáy lòng, cố gắng của mình không hề uổng phí.

Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn cô rất hứng thú.

"Hiên Nhiên, anh sao vậy?" Trên khuôn mặt cô ta mang theo khó hiểu, hỏi lại câu này thêm một lần nữa, giọng điệu hờn dỗi.

Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lùng xoay người, nhìn qua Tường Vi xinh đẹp, tuy rằng xoay người lại, nhưng trong lòng của hắn tràn ngập hình ảnh Nhược Nhiên và Trương Tử Lăng đang nói chuyện thân mật với nhau, còn nụ cười rực rỡ ở khóe môi cô nữa.

Đáng ghét, cô chưa bao giờ cười với hắn như vậy, thế mà lại rất nhiệt tình với Trương Tử Lăng, đáng chết.

Nghĩ tới đây, lòng hắn vô cùng phiền muộn, một tay ôm lấy vòng eo của Tường Vi, sau đó hôn lên đôi môi kiều diễm ngọt ngào kìa, mang theo chút thô bạo, rồi lập tức buông ra.

"Hiên Nhiên! " Tường Vi mừng điên lên vuốt ve đôi môi đỏ của mình, nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên, không ngờ hắn lại hôn cô.

Lúc Tư Đồ Hiên Nhiên hôn Tường Vi, đôi môi đang cười của Nhược Nhiên chợt cứng ngắc, khẽ quay đầu lại.

"Muốn tôi ra tay không? Tôi cũng có thể ..." Thấy hành động của hai người bên kia, Trương Tử Lăng cười cười, hứng thú nhìn đôi môi được tô son nước của Nhược Nhiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.