Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 171: Ở trước mặt Tư Đồ Hiên Nhiên tôi là con cờ sao?




__________________________________

Convert+ Editor: Mã Mã

"Ừ, vậy cậu ở đây chờ tớ!" Hạ Nghênh Lam quay đầu lại lưu luyến nhìn Nhược Nhiên, rồi sau đó xoay người đi theo Hạ Tư Thần.

Nhược Nhiên khẽ xoay người, không để cho đôi mắt của mình nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên, vô vị bĩu môi, bình tĩnh uống rượu đỏ.

Cặp mắt Trương Tử Lăng vẫn dán trên người Nhược Nhiên, thấy anh em Hạ Tư Thần rời khỏi cô, trên khuôn mặt hắn mang theo một nụ cười ranh mãnh, giấu sự đùa giỡn ở trong mắt, đi tới gần Nhược Nhiên.

"Chào, đã lâu không gặp!" Trương Tử Lăng cười ôn hòa, chào hỏi Nhược Nhiên.

Nhược Nhiên ngỡ ngàng xoay người lại, nhìn Trương Tử Lăng đang cười cười, nhẹ nhàng nhíu mày: "Là anh!"

"Sao thế, không muốn gặp lại tôi à?" Trương Tử Lăng nhìn sắc mặt Nhược Nhiên, cười nói.

"Không phải." Cô thấp giọng, cố ý tránh né Trương Tử Lăng, nói thật, Nhược Nhiên không thích người đàn ông này, không biết tại sao, cô cảm thấy người đàn ông này rất khó lường, suy nghĩ kín kẽ.

"Sau khi rời khỏi Lam Đồng, tôi đã không còn gặp được Trầm tiểu thư!"

Nhược Nhiên gật đầu, lần đó cô uống say, cũng không hiểu Tư Đồ Hiên Nhiên đưa cô về thế nào.

"Lần trước, chỉ mới mời Trầm tiểu thư uống vài ly rượu, dường như đã khiến Hiên Nhiên hiểu nhầm tôi hơi lớn?" Trương Tử Lăng cười như không cười.

Nghe thấy lời này của hắn, đôi mắt Nhược Nhiên nhìn lướt qua Tư Đồ Hiên Nhiên.

Tư Đồ Hiên Nhiên đang nói chuyện với Tường Vi, anh ta khẽ quay đầu, vừa lúc đối diện cặp mắt của Nhược Nhiên, cũng nhìn thấy Nhược Nhiên và Trương Tử Lăng đứng gần nhau, hình như đang nói gì đó.

Bỗng nhiên, nụ cười trên khuôn mặt Tư Đồ Hiên Nhiên vụt tắt, âm trầm vạn phần, đôi mắt sắc bén nhìn Nhược Nhiên và Trương Tử Lăng.

Nhìn thấy Tư Đồ Hiên Nhiên không còn cười nữa, ánh mắt Nhược Nhiên mang theo một tia khiêu khích.

Xoay người, cố ý cười thật rực rỡ với Trương Tử Lăng.

Trương Tử Lăng ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó cười hùa theo cô, khẽ nghiêng thân mình, vừa cười vừa nói với Nhược Nhiên: "Cô biến tôi thành con cờ trước mặt Tư Đồ Hiên Nhiên sao?"

Đôi môi Nhược Nhiên cười càng rực rỡ hơn, vẻ mặt cực kì cao hứng, nhưng đáy mắt lại không cười, thấp giọng nói: "Thế nào, anh không muốn?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.