Bảo Bảo, Yêu Anh Chưa?

Chương 200: chap-200




Bảo Bảo, yêu anh chưa? - Dụ dỗ bà xã nhỏ

Cánh cửa phòng to lớn của phòng Minh Hào mạnh mẽ đóng sập cửa lại, âm thanh to lớn của nó khiến cho Khánh Tường bất giác giật nảy người, trong vô thức mà siết chặt lấy cổ của bạn Hào.

Cô gái nhỏ của chúng ta có chút sợ sệt khi nhìn thấy thái độ cực kì hưng phấn của Minh Hào, trong đầu đang thầm chửi rủa bản thân tại sao lại vui mồm vui miệng chọc ghẹo anh làm cái gì để bây giờ làm hại chính bản thân mình.

Đúng là tự ôm đá đập chân mình mà.

- Anh ... anh ơi, chúng ta dừng tại đây được không ... aaa

Nhẹ nhàng đặt Khánh Tường xuống chiếc giường trong phòng nghỉ của mình, Minh Hào cúi người hôn lấy đôi môi căng mọng của bà xã nhỏ. Tuyệt nhiên nuốt trọn con chữ mà Khánh Tường đang định nói tiếp. Bàn tay rộng lớn rắn chắc giữ chặt hai cánh tay của Khánh Tường qua khỏi đầu.

Hung hăng nuốt trọn khuôn miệng nhỏ nhắn của Khánh Tường, đầu lưỡi mạnh dạn xông vào khuấy đảo khoang miệng của cô, tham lam liếm mút vị ngọt như kẹo đường, ngọt lịm nhưng lại không quá ngấy.

Đúng thứ mà Minh Hào thích.

Không kịp để Khánh Tường phản kháng, ngón tay thon dài quyến rũ của Minh Hào đột nhiên lần mò vào trong áo khoác ngoài của cô, xoa nắn cái thứ mềm mềm ẩn sau lớp áo mỏng một hồi lâu.

Tay của Minh Hào rất lạnh, tưởng chừng vừa mới ở bắc cực về vậy. Nó cứ thế mà xoa nắn, áp sát vào da thịt ấm áp của Khánh Tường, khiến cho cô không tự chủ mà lùi người về phía sau một chút.

- Tay anh lạnh lắm ư? Không sao, để nó nằm yên trong này một lúc là ấm lại thôi.

Khánh Tường ngượng đỏ hết mặt khi nghe thấy câu nói bông đùa của Minh Hào, đã vậy còn lại cười đáng ghét như thế nữa chứ.

Ngực của cô đâu phải cái máy sưởi đâu mà muốn để gì vào thì để?

- Nào, để anh xem hôm nay bà xã của anh mặc màu gì.

Nói không không nhanh không chậm, bàn tay không an phận của Minh Hào lại lần mò trong áo của Khánh Tường, sau đó mau chóng kéo áo khỏi người cô, để lộ cặp đào tiên mềm mại thơm thơm của người con gái.

Khánh Tường xấu hổ nhìn đi chỗ khác, cho dù yêu nhau lâu như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc thân thể với Minh Hào gần như thế, lần đầu tiên bán khỏa thân trước một người khác giới, lần đầu tiên cọ xát thân thể với một người đàn ông.

Cho nên bây giờ người ta xấu hổ muốn chết đi được, chỉ biết nằm im một chỗ để mặc anh khám phá thân thể mà thôi.

Bạn nhỏ Minh Hào dùng tay cởi nốt chiếc áo chắn ngang đang che đi thứ trắng trắng mềm mềm của Khánh Tường, sau đó trực tiếp dùng tay mà xoa nắn chúng.

- A!

Bất ngờ với hành động đột ngột của Minh Hào, Khánh Tường không chủ động khẽ rên lên một cái. Nhưng cô nào biết được, cái tiếng rên kiều mị xuất phát từ cái miệng nhỏ nhắn của mình lại là thứ vô tình kích thích dục vọng trong lòng Minh Hào. Anh chàng ngày càng hưng phấn nhiều hơn khi nghe tiếng rên phát ra từ miệng Khánh Tường, trực tiếp cúi người xuống ngậm lấy nhũ hoa đang bắt đầu căng cứng lên khi bị mình chơi đùa.

- A ... đừng như vậy mà ... em nhột chết mất ... a

Tiếng rên càng ngày càng to hơn và càng kích thích con thú trong lòng Minh Hào nhiều hơn, anh chàng dường như không còn suy nghĩ được điều gì nữa rồi, trong đầu bây giờ chỉ toàn tiếng nói và tiếng rên của cô cứ vấn vương mãi thôi. Và có vẻ như cậu nhỏ phía dưới của Minh Hào cũng đã bắt đầu nhô lên hưởng ứng rồi kìa.

Giọng nói khàn khàn quyến rũ của người đàn ông vang bên tai Khánh Tường, cơ bản bây giờ đầu óc của cô cũng đã bắt đầu mộng mị luôn rồi, chỉ nghe chữ được chữ mất, cụ thể là anh nói.

- Ngoan! Lần đầu sẽ rất đau, chỉ cần cố chịu một chút sẽ hết nhanh thôi.

Đầu óc đang quay cuồng trong mơ hồ của Khánh Tường đột nhiên bừng tỉnh lại khi nghe lời dụ dỗ đầy ngọt ngào của Minh Hào, nó như là thứ ma thuật mê hoặc tâm trí của người nghe, khiến cho mọi người chỉ có thể buông xuôi mà nghe theo.

Nhưng trong một giây phút nào đó, Khánh Tường đột nhiên tỉnh dậy sau cơn mê, cô nhanh chóng chụp lấy bàn tay hư hỏng đang lần mò vào trong quần của mình. Ánh mắt có chút không đành lòng nhìn Minh Hào rồi nói.

- Xin lỗi anh, hôm nay chúng ta tới đây thôi, thật sự không thể tiến xa hơn được nữa.

Câu nói nhẹ nhàng như lông hồng lại có thể nặng như ngàn cân giáng xuống người Minh Hào, khiến cho anh chàng cứng đờ cả người.

Đây là ý gì? Đang trong lúc cao trào mà tại sao Khánh Tường lại nói như thế? Không lẽ cô không muốn cho anh sao? Không lẽ cô vẫn chưa thực sự yêu anh?

- Anh muốn biết lí do, yêu nhau đã hơn một năm rồi, không lẽ em không thực sự tin tưởng anh? Sức kiềm chế của anh tốt nên muốn mặc kệ anh sao?

Trong câu nói tràn ngập sự ủy khuất và đáng thương, Minh Hào vẫn không tin vào những gì Khánh Tường vừa nói. Tới mức này rồi mà vẫn không chịu cho anh? Chẳng lẽ cô cho rằng anh giống như Trung Hiếu cho nên không muốn xảy ra quan hệ với anh sao?

- Không phải em không tin anh, mà là..

Khánh Tường ấp úng mãi không nói nên lời, ánh mắt có chút ân hận nhìn Minh Hào, hai ngón trỏ của tay vô thức chọt chọt vào nhau như đang hối lỗi.

- Là gì?

Đối diện với ánh mắt thoáng chút hụt hẫng cùng với giận dữ của Minh Hào, Khánh Tường bèn lấy hết sức bình sinh cùng dũng khí thỏ thẻ vào tai của anh, cô nói.

- Hôm nay bà dì của em tới thăm.

Nói trắng ra là bé dâu xinh xinh đáng yêu hàng tháng vẫn ghé thăm cô và hầu như lần nào cũng mang tới cơn đau đáng ghét từ bụng dưới truyền sang tới lưng, mấy ngày này chỉ muốn chết đi sống lại chứ làm ăn được cái gì?

Nghe tới đây thì Minh Hào cơn bức bối trong người Minh Hào cũng dịu đi vài phần. Thôi được rồi, chỉ bị lỗi kĩ thuật một chút xíu thôi, để lần sau ăn luôn một lần cho tiện vậy.

Nhưng mà, nhìn xuống cái thứ đã bắt đầu căng cứng ở phía dưới thì Minh Hào cũng không đành lòng, không lẽ cứ bắt anh phải đi tắm nước lạnh hoài?

Thôi thì ...

Liếc mắt sang bà xã nhỏ đang bán khỏa thân trước mặt mình, trong đầu Minh Hào lại dâng lên một cảm xúc hứng thú mãnh liệt, thôi thì không ăn được thì mình xài chiêu khác.

- Bảo bảo, muốn ăn sữa chua không?

- Có có, em đang thèm thứ đó muốn xỉu.

Minh Hào đắc ý nhìn Khánh Tường ngoan ngoãn lọt vào bẫy của mình, khóe môi khẽ cong lên thành hình vòng cung tuyệt đẹp, thân thể hoàn mỹ từ từ áp sát gần hơn về phía Khánh Tường, sau đó nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay mềm mại của cô mà đặt lên cái thứ đang nhô lên giữa hai chân của mình.

- Muốn ăn thì lại đây, lúc nào anh cũng có sẵn

Bàn tay của Khánh Tường khẽ giật lại, đến bây giờ cô mới hiểu câu nói ăn sữa chua của Minh Hào là thứ gì, what the f*ck? Sao mình dễ dụ vậy nè trời ơi.

- Đừng hòng trốn tránh, bên dưới vì bà dì đến anh có thể thông cảm được, còn bên trên thì hoàn toàn không vấn đề gì. Không lẽ em muốn anh phải tự xử? Em nhẫn tâm như thế sao bà xã?

Giọng nói khàn khàn quyến rũ của Minh Hào lại một lần nữa vang lên bên tai của Khánh Tường, giống như có thể thôi miên đầu óc của Khánh Tường vậy, từng chữ được thỏ thẻ bên tai như đang rót mật vào tai vậy đó, hoàn toàn khiến cho người ta mụ mị đầu óc.

- Nhưng em không biết làm.

- Không sao, anh sẽ chỉ. Đầu tiên kéo khóa xuống.

Giống như bị điều khiển, Khánh Tường lập tức làm theo những gì mà Minh Hào nói, răm rắp nghe theo không có ý định phản kháng.

Sau khi kéo khóa quần xuống thì đột nhiên có thứ gì đó to lớn mày đồng nhổng đầu ra khỏi chỗ nằm, rất to và có vẻ như cũng đã căng cứng lên rồi. Cậu nhỏ của Minh Hào nhô ra ngoài như muốn hế lô với người phụ nữ đang ngồi đối diện. Kiểu như

Sụp roaiii, thấy kích thước bự con của tui chưa? Mau chóng xoa dịu tui đi nào.

Khánh Tường bất ngờ nhìn chằm chằm vào thứ đó như bị mê hoặc, cả người bỗng nhiên cứng đờ không cử động được.

Minh Hào lại cười, sau đó nhẹ nhàng hướng dẫn cho bà xã nhỏ, anh nói.

- Dùng tay vuốt nó đi.

- Sao cơ?

Khánh Tường giật mình ngước mặt lên nhìn anh, bảo cô cầm lấy cái thứ to lớn này sao? Thôi đi cô sợ lắm huhu.

- Nghe lời anh, em có thấy nó cương cứng lên rồi không? Nghe nói tình trạng này cứ tiếp tục sẽ ảnh hưởng tới chuyện sau này, không lẽ ... em đành lòng nhìn anh như thế sao?

Lại thêm một lời dụ ngọt đầy mị hoặc của Minh Hào dành cho cô gái nhỏ của mình, thiên tài nói dối không chớp mắt. Ai bảo sẽ ảnh hưởng tới sau này, có Minh Hào nói thế thì có đấy.

Bạn nhỏ Khánh Tường trong lòng có chút áy náy nên một mực làm theo lời nói của Minh Hào, bất chấp đây có là lời nói bông đùa dụ dỗ cô đi nữa, nhìn thái độ ủy khuất của Minh Hào thì cô lại kiềm lòng không được.

Thế rồi, bàn tay mềm mại của người con gái nhẹ nhàng chạm vào thứ đó, nó rất to và cứng. Khánh Tường có thể cảm nhận được sự khẽ run của nó mỗi khi cô chạm vào.

Không lẽ đây là lần đầu của Minh Hào luôn sao?

Khánh Tường ngoan ngoãn và chăm chỉ vuốt cái cây côn bằng thịt to lớn của Minh Hào mà không để ý thấy gương mặt tràn đầy thỏa mãn của người kia khi được cô xoa bóp.

Minh Hào ngửa người ra phía sau mà tận hưởng cảm giác được bà xã nhỏ xoa bóp nó thích thú như thế nào.

Bàn tay nhỏ nhắn ấy cứ vuốt lên vuốt xuống khiến cho trong lòng của anh bỗng nhiên xẹt qua một tia lửa điện vậy, khá là tê tê.

- Bảo bảo ngoan, há miệng ra nào.

Cảm nhận được phía dưới của mình có gì đó không ổn, Minh Hào liền ra lệnh cho Khánh Tường mở lớn miệng ra, sau đó một tay cầm lấy bàn tay đang xoa nắn cây côn của mình rồi cùng nhau xoa nắn.

Dòng chất lỏng nóng hổi đột nhiên phun ra từ cậu nhỏ của Minh Hào, nó bắt lên tung tóe khiến cho Khánh Tường không kịp trở tay, chỉ biết bất lực nhắm mắt mà thôi.

Không biết trùng hợp hay cố ý mà tất cả chúng đều nhắm thẳng về phía Khánh Tường, chất dịch nhầy nhụa màu trắng đục vương vãi hết lên bầu ngực căng tròn của cô. Nhìn vẻ mặt và điệu bộ của Khánh Tường lúc này thật là mê người, toàn thân toát lên vẻ khiêu khích như muốn mời gọi người khác tới thưởng thức vậy.

Minh Hào không cưỡng được vẻ yêu kiều diễm lệ trên khuôn mặt của Khánh Tường, anh chàng nhanh chóng tiến tới đè cô ngã xuống nệm, hung hăng cắn mút đôi môi đang ửng hồng lên. Mãi tới khi Khánh Tường sắp chịu không nổi nữa thì anh mới luyến tiếc buông ra.

Kéo Khánh Tường gã vào lòng mình, âu yếm đặt lên tóc của cô một nụ hôn, Minh Hào cười, một nụ cười tràn đầy thỏa mãn nói với cô.

- Bà xã của anh hôm nay rất ngoan, làm tốt lắm, sau này cứ thế mà phát huy nhé.

-------------------

Nhá sương sương nhiêu đây hoi chứ hỏng có ăn thịt công khai đâu à nha :v chừng nào cho Minh lên top rồi Minh thêm thịt nè ahihii

Thôi đùa đấy mấy cậu ạ, Minh viết H vẫn còn chưa quen tay, để viết xong một cái chương dài thòng như vầy tui đã đấu tranh tử tưởng gần 3 tiếng đồng hồ lận đó Ọ ^ Ọ

Viết H không hề dễ huhu.

Các tình iu nhớ like và bỏ phiếu cho Minh nha, tiện thể cmt dưới đây xem cảm nhận của mọi người như thế nào khi đọc chương này nhé, có thiếu sót gì cũng cmt luôn để tui rút kinh nghiệm nè


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.