CHƯƠNG 53
“Cô ấy nói?”
Quản gia nhớ tới hôm nay An Diệc Diệp dặn dò, ước chừng do dự nửa giây.
“Đúng vậy, hình như là bởi vì cô ấy cảm thấy học phí không thích hợp.”
Khúc Chấn Sơ nhíu mày lại, bước chân lên lầu, gõ cửa phòng ngủ An Diệc Diệp .
An Diệc Diệp vẫn đang tra tin tức đại học Nhu Tinh , đạp dép đi tới mở cửa.
Vừa mở cửa ra, Khúc Chấn Sơ liền trực tiếp nói: “Cô muốn đổi trường học?”
An Diệc Diệp nhìn quản gia sau lưng anh một cái, quản gia cúi đầu, rõ ràng là đang tránh né tầm mắt cô.
Người quản gia này chẳng đáng tin cậy gì cả?
Nói ra yêu cầu với Khúc Chấn Sơ , nghiêng đầu nói.
“Ừ.”
An Diệc Diệp gật đầu một cái, rũ mắt nhìn dép mình.
Cô đi một đôi dép xỏ ngón màu đỏ đơn giản, đôi chân trắng chen trong chiếc dép đỏ, đầu ngón chân mềm mịn khẽ nhúc nhích.
Khúc Chấn Sơ ánh mắt không nhịn được bị hấp dẫn, lại nhìn trong phòng một lần.
Nơi này vốn là phòng ngủ của anh, nhưng lúc này đã thay đổi nhiều.
Vốn là căn phòng vô cùng tối giản, giờ đã đầy món đồ nhỏ linh tinh.
Bàn làm việc bị dời đến mép giường, phía trên còn để một cái ly thủy tinh, bên trong cắm một đóa hoa nhỏ màu vàng, điềm tĩnh ưu nhã.
An Diệc Diệp thấy anh nãy giờ không nói gì, ngẩng đầu thấy anh nhìn chằm chằm cách trang trí trong phòng.
Nơi này trước kia là phòng Khúc Chấn Sơ , cô tự ý sắp xếp lại, nhưng còn chưa kịp nói cho anh.
Không biết anh có tức giận không.
An Diệc Diệp liền vội vàng giải thích: “Trước khi đi sửa vòng cổ, tôi đã đem bàn đẩy tới bên cửa sổ, như thế sẽ sáng hơn một chút, nếu anh không thích, tôi sẽ đổi về như cũ.”
Khúc Chấn Sơ nhìn sang An Diệc Diệp.
“Nếu là phòng cô, cô muốn để thế nào thì tùy.”
“Còn về chuyện trường học của cô.”
Anh thoáng cao giọng, nói tiếp: “Nửa năm trước cô đã bắt đầu xin vào học trường này, sao bây giờ lại muốn đổi ý?”
Là Tiêu Nhĩ Giai xin à?
An Diệc Diệp cẩn thận liếc nhìn Khổng Chấn Sơ, sợ anh nhìn ra sơ hở gì nên tìm đại một lý do.
“Lúc trước tôi không biết học phí của trường này cao như vậy?”
“Cô đang tiết kiệm tiền giúp tôi à?”
Khúc Chấn Sơ không cho rằng con gái nhà họ Tiêu sẽ là người tâm lý như thế.
Dựa theo tài liệu điều tra lúc trước, khi Tiêu Nhĩ Giai học ở nước ngoài, năm nào mà chẳng tiêu quá 30 tỷ, sao có thể cảm thấy học phí trường Nhu Tinh đắt được?
Trong lòng anh hơi nghi ngờ.
Khúc Chấn Sơ khẽ nhíu mày.
Nhưng nếu nói những lời ấy đều là do cô diễn ra, vậy kỹ năng diễn xuất của cô không khỏi quá kín kẽ đi.
CHƯƠNG 53
“Cô ấy nói?”
Quản gia nhớ tới hôm nay An Diệc Diệp dặn dò, ước chừng do dự nửa giây.
“Đúng vậy, hình như là bởi vì cô ấy cảm thấy học phí không thích hợp.”
Khúc Chấn Sơ nhíu mày lại, bước chân lên lầu, gõ cửa phòng ngủ An Diệc Diệp .
An Diệc Diệp vẫn đang tra tin tức đại học Nhu Tinh , đạp dép đi tới mở cửa.
Vừa mở cửa ra, Khúc Chấn Sơ liền trực tiếp nói: “Cô muốn đổi trường học?”
An Diệc Diệp nhìn quản gia sau lưng anh một cái, quản gia cúi đầu, rõ ràng là đang tránh né tầm mắt cô.
Người quản gia này chẳng đáng tin cậy gì cả?
Nói ra yêu cầu với Khúc Chấn Sơ , nghiêng đầu nói.
“Ừ.”
An Diệc Diệp gật đầu một cái, rũ mắt nhìn dép mình.
Cô đi một đôi dép xỏ ngón màu đỏ đơn giản, đôi chân trắng chen trong chiếc dép đỏ, đầu ngón chân mềm mịn khẽ nhúc nhích.
Khúc Chấn Sơ ánh mắt không nhịn được bị hấp dẫn, lại nhìn trong phòng một lần.
Nơi này vốn là phòng ngủ của anh, nhưng lúc này đã thay đổi nhiều.
Vốn là căn phòng vô cùng tối giản, giờ đã đầy món đồ nhỏ linh tinh.
Bàn làm việc bị dời đến mép giường, phía trên còn để một cái ly thủy tinh, bên trong cắm một đóa hoa nhỏ màu vàng, điềm tĩnh ưu nhã.
An Diệc Diệp thấy anh nãy giờ không nói gì, ngẩng đầu thấy anh nhìn chằm chằm cách trang trí trong phòng.
Nơi này trước kia là phòng Khúc Chấn Sơ , cô tự ý sắp xếp lại, nhưng còn chưa kịp nói cho anh.
Không biết anh có tức giận không.
An Diệc Diệp liền vội vàng giải thích: “Trước khi đi sửa vòng cổ, tôi đã đem bàn đẩy tới bên cửa sổ, như thế sẽ sáng hơn một chút, nếu anh không thích, tôi sẽ đổi về như cũ.”
Khúc Chấn Sơ nhìn sang An Diệc Diệp.
“Nếu là phòng cô, cô muốn để thế nào thì tùy.”
“Còn về chuyện trường học của cô.”
Anh thoáng cao giọng, nói tiếp: “Nửa năm trước cô đã bắt đầu xin vào học trường này, sao bây giờ lại muốn đổi ý?”
Là Tiêu Nhĩ Giai xin à?
An Diệc Diệp cẩn thận liếc nhìn Khổng Chấn Sơ, sợ anh nhìn ra sơ hở gì nên tìm đại một lý do.
“Lúc trước tôi không biết học phí của trường này cao như vậy?”
“Cô đang tiết kiệm tiền giúp tôi à?”
Khúc Chấn Sơ không cho rằng con gái nhà họ Tiêu sẽ là người tâm lý như thế.
Dựa theo tài liệu điều tra lúc trước, khi Tiêu Nhĩ Giai học ở nước ngoài, năm nào mà chẳng tiêu quá 30 tỷ, sao có thể cảm thấy học phí trường Nhu Tinh đắt được?
Trong lòng anh hơi nghi ngờ.
Khúc Chấn Sơ khẽ nhíu mày.
Nhưng nếu nói những lời ấy đều là do cô diễn ra, vậy kỹ năng diễn xuất của cô không khỏi quá kín kẽ đi.