Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em

Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em - Chương 41




CHƯƠNG 41

“Mới mấy ngày mà cô đã không kiềm chế được, muốn bộc lộ bản tính rồi à?”

Khúc Chấn Sơ thấp giọng, cắt đứt lời của cô.

“Cái gì?”

“Tôi nói cô biết, chỉ cần một ngày cô vẫn còn là vợ của tôi thì cô hãy cất những tâm tư đó đi! Có lần sau nữa tôi sẽ làm cho cô hối hận.”

An Diệc Diệp kinh ngạc nhìn anh.

“Anh đang nói bậy gì vậy? Tôi không phải luôn làm theo yêu cầu của anh sao?”

“Tôi muốn để cô nghỉ ngơi, không phải để cho cô ở đây dụ dỗ người khác!”

Anh cắn chặt răng, nắm chặt quai hàm của cô, bắt cô ngước lên nhìn mình.

“Ngay cả chú út của mình mà cũng không bỏ qua, cô thật làm cho tôi mở rộng tầm mắt.”

An Diệc Diệp giãy giụa, nhưng không có cách nào thoát khỏi sự khống chế của anh được.

“Chú út? Anh nói là Diên Nghị ?”

“Diên Nghị ?”

Ánh mắt Khúc Chấn Sơ u ám, dâng trào mãnh liệt.

“Được lắm, mới gặp mặt lần đầu đã gọi thân mật như vậy? Lần sau, có phải là kêu chồng luôn không?”

Tròng mắt của An Diệc Diệp chợt co rút lại, cô cuối cùng cũng biết vì sao Khúc Chấn Sơ lại tức giận như vậy rồi.

Anh vậy mà coi cô là người như thế!

Cô dùng lực đẩy tay của Khúc Chấn Sơ ra.

“Anh đây là đang vu oan đấy!”

“Có phải vu oan không thì cô hiểu rõ nhất!”

Anh lấy khăn tay trong túi ra, vẻ mặt chán ghét lau bàn tay vừa bị An Diệc Diệp kéo.

Sau đó vứt khăn tay ở trên đất.

“Cô cho rằng người đàn ông đó nói với cô hai ba câu thì đã coi trọng cô sao? Tôi nói cho cô biết, cô chẳng qua cũng giống như khăn tay đó thôi!”

Khúc Chấn Sơ nhìn An Diệc Diệp như thế, ánh sáng sắc bén bắn khắp nơi.

Thấy cô tựa vào bức tường, sắc mặt trắng bệch, cơn tức trong lòng vẫn không tiêu tan, xoay người rời đi.

Xung quanh là ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.

An Diệc Diệp đứng trong góc nhỏ, tay siết quả đấm, hít sâu một hơi rồi mới chậm rãi đứng thẳng người.

Nhưng vào lúc này, Khúc Kiều chống gậy đi vào từ sau nhà.

“Bắt đầu ăn cơm đi.”

Bây giờ Khúc Kiều đã hơn năm mươi, nhưng thoạt trông rất có tinh thần.

Tuy rằng Khúc Diên Nghị Ngôn vừa nói hôm nay ông không thoải mái, nhưng theo cái nhìn của Diệc Diệp , không nhìn ra một chút bệnh trạng nào.

CHƯƠNG 41

“Mới mấy ngày mà cô đã không kiềm chế được, muốn bộc lộ bản tính rồi à?”

Khúc Chấn Sơ thấp giọng, cắt đứt lời của cô.

“Cái gì?”

“Tôi nói cô biết, chỉ cần một ngày cô vẫn còn là vợ của tôi thì cô hãy cất những tâm tư đó đi! Có lần sau nữa tôi sẽ làm cho cô hối hận.”

An Diệc Diệp kinh ngạc nhìn anh.

“Anh đang nói bậy gì vậy? Tôi không phải luôn làm theo yêu cầu của anh sao?”

“Tôi muốn để cô nghỉ ngơi, không phải để cho cô ở đây dụ dỗ người khác!”

Anh cắn chặt răng, nắm chặt quai hàm của cô, bắt cô ngước lên nhìn mình.

“Ngay cả chú út của mình mà cũng không bỏ qua, cô thật làm cho tôi mở rộng tầm mắt.”

An Diệc Diệp giãy giụa, nhưng không có cách nào thoát khỏi sự khống chế của anh được.

“Chú út? Anh nói là Diên Nghị ?”

“Diên Nghị ?”

Ánh mắt Khúc Chấn Sơ u ám, dâng trào mãnh liệt.

“Được lắm, mới gặp mặt lần đầu đã gọi thân mật như vậy? Lần sau, có phải là kêu chồng luôn không?”

Tròng mắt của An Diệc Diệp chợt co rút lại, cô cuối cùng cũng biết vì sao Khúc Chấn Sơ lại tức giận như vậy rồi.

Anh vậy mà coi cô là người như thế!

Cô dùng lực đẩy tay của Khúc Chấn Sơ ra.

“Anh đây là đang vu oan đấy!”

“Có phải vu oan không thì cô hiểu rõ nhất!”

Anh lấy khăn tay trong túi ra, vẻ mặt chán ghét lau bàn tay vừa bị An Diệc Diệp kéo.

Sau đó vứt khăn tay ở trên đất.

“Cô cho rằng người đàn ông đó nói với cô hai ba câu thì đã coi trọng cô sao? Tôi nói cho cô biết, cô chẳng qua cũng giống như khăn tay đó thôi!”

Khúc Chấn Sơ nhìn An Diệc Diệp như thế, ánh sáng sắc bén bắn khắp nơi.

Thấy cô tựa vào bức tường, sắc mặt trắng bệch, cơn tức trong lòng vẫn không tiêu tan, xoay người rời đi.

Xung quanh là ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.

An Diệc Diệp đứng trong góc nhỏ, tay siết quả đấm, hít sâu một hơi rồi mới chậm rãi đứng thẳng người.

Nhưng vào lúc này, Khúc Kiều chống gậy đi vào từ sau nhà.

“Bắt đầu ăn cơm đi.”

Bây giờ Khúc Kiều đã hơn năm mươi, nhưng thoạt trông rất có tinh thần.

Tuy rằng Khúc Diên Nghị Ngôn vừa nói hôm nay ông không thoải mái, nhưng theo cái nhìn của Diệc Diệp , không nhìn ra một chút bệnh trạng nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.