Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em

Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em - Chương 361




CHƯƠNG 361

Anh khẽ siết chặt tay lại, trong lòng chợt có một nỗi sợ hãi trào dâng.

Tiềm thức cảnh cáo anh, phải mau chóng ném người trước mắt này ra ngoài.

Nhưng anh im lặng một lúc, lại nói: “Nói cho rõ.”

Anh nghiến răng.

“Nếu cô dám nói sai một chữ! Bất cứ một chữ nào! Tôi cũng sẽ khiến cô phải trả một cái giá cô không thể tưởng tượng nổi!”

Tiêu Nhĩ Giai nghe thấy lời anh nói, đắc ý bật cười, hất mấy người vệ sĩ ra.

Cô ta nhìn An Diệc Diệp, nụ cười đắc ý càng tươi hơn, trong ánh mắt là sự hận thù sâu sắc!

“Khúc Chấn Sơ, chẳng lẽ anh không tò mò chút nào sao?”

“Người trước mắt mà anh nghĩ rằng là vợ mình không thân thiết với nhà họ Tiêu chút nào. Hơn nữa, chẳng lẽ anh không nhận ra, cô ta và kết quả ban đầu mà anh điều tra ra là hai người khác nhau sao?”

“Tôi nhớ, lần đầu tiên anh điều tra tôi, trên tài liệu chắc không có ảnh đâu nhỉ?”

Khúc Chấn Sơ nghe thấy lời nói này thì nhíu mày lại.

Trước kia anh cũng từng nghi ngờ điểm này, sau đó còn cho người điều tra lại.

“Lần đầu tiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng lần thứ hai…”

“Đó là do ba tôi làm! Tiêu Hàm Tuyên! Ông ấy đã sửa lại mọi thông tin mà anh điều tra! Đổi ảnh của tôi thành ảnh cô ta!”

Ánh mắt Khúc Chấn Sơ lặng lẽ như nước, nặng nề nhìn An Diệc Diệp.

Tất cả mọi người đứng trong phòng khách đều nhíu mày lại.

Tiêu Nhĩ Giai cười khẩy, nói tiếp: “Anh không ngờ tới đâu nhỉ, ngày kết hôn hôm đó, tôi đã chạy trốn, mà người trước mắt này!”

Cô ta chợt chỉ vào An Diệc Diệp.

“Cái người mà anh cho rằng là vợ mình này, chỉ là một kẻ trộm lẻn vào nhà họ Tiêu mà thôi! Trộm đi đồ của nhà họ Tiêu, còn trộm mất vị trí của tôi!”

Tim Khúc Chấn Sơ đập mạnh một cái, cơ thể cứng nhắc.

Anh chợt nhớ ra, những lời mà An Diệc Diệp nói trong buổi tối kết hôn hôm đó…

Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn An Diệc Diệp, đợi cô phản bác.

Nhưng bọn họ đợi một giây, hai giây, An Diệc Diệp lại không nói một câu nào.

Hai tay cô đặt phía sau, sắc mặt trắng bệch, cơ thể khẽ run rẩy.

Nhìn thấy dáng vẻ này của cô, sắc mặt của mọi người đều hiện lên vẻ không dám tin.

Chẳng lẽ những lời Tiêu Nhĩ Giai nói là thật?

Tiêu Nhĩ Giai hài lòng nhìn sắc mặt của tất cả mọi người.

Cô ta sống không yên ổn, An Diệc Diệp cũng đừng mong sống yên ổn!

Cô ta nghiến răng nghiến lợi, chỉ vào An Diệc Diệp chỉ trích.

“Người mà anh cho rằng là cô vợ tốt, người mà anh yêu nhất, từ đầu đến cuối đều đang lừa anh! Nếu không phải vì cô ta đã thỏa thuận với ba tôi, anh cảm thấy cô ta sẽ ở lại bên cạnh anh sao?”

CHƯƠNG 361

Anh khẽ siết chặt tay lại, trong lòng chợt có một nỗi sợ hãi trào dâng.

Tiềm thức cảnh cáo anh, phải mau chóng ném người trước mắt này ra ngoài.

Nhưng anh im lặng một lúc, lại nói: “Nói cho rõ.”

Anh nghiến răng.

“Nếu cô dám nói sai một chữ! Bất cứ một chữ nào! Tôi cũng sẽ khiến cô phải trả một cái giá cô không thể tưởng tượng nổi!”

Tiêu Nhĩ Giai nghe thấy lời anh nói, đắc ý bật cười, hất mấy người vệ sĩ ra.

Cô ta nhìn An Diệc Diệp, nụ cười đắc ý càng tươi hơn, trong ánh mắt là sự hận thù sâu sắc!

“Khúc Chấn Sơ, chẳng lẽ anh không tò mò chút nào sao?”

“Người trước mắt mà anh nghĩ rằng là vợ mình không thân thiết với nhà họ Tiêu chút nào. Hơn nữa, chẳng lẽ anh không nhận ra, cô ta và kết quả ban đầu mà anh điều tra ra là hai người khác nhau sao?”

“Tôi nhớ, lần đầu tiên anh điều tra tôi, trên tài liệu chắc không có ảnh đâu nhỉ?”

Khúc Chấn Sơ nghe thấy lời nói này thì nhíu mày lại.

Trước kia anh cũng từng nghi ngờ điểm này, sau đó còn cho người điều tra lại.

“Lần đầu tiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng lần thứ hai…”

“Đó là do ba tôi làm! Tiêu Hàm Tuyên! Ông ấy đã sửa lại mọi thông tin mà anh điều tra! Đổi ảnh của tôi thành ảnh cô ta!”

Ánh mắt Khúc Chấn Sơ lặng lẽ như nước, nặng nề nhìn An Diệc Diệp.

Tất cả mọi người đứng trong phòng khách đều nhíu mày lại.

Tiêu Nhĩ Giai cười khẩy, nói tiếp: “Anh không ngờ tới đâu nhỉ, ngày kết hôn hôm đó, tôi đã chạy trốn, mà người trước mắt này!”

Cô ta chợt chỉ vào An Diệc Diệp.

“Cái người mà anh cho rằng là vợ mình này, chỉ là một kẻ trộm lẻn vào nhà họ Tiêu mà thôi! Trộm đi đồ của nhà họ Tiêu, còn trộm mất vị trí của tôi!”

Tim Khúc Chấn Sơ đập mạnh một cái, cơ thể cứng nhắc.

Anh chợt nhớ ra, những lời mà An Diệc Diệp nói trong buổi tối kết hôn hôm đó…

Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn An Diệc Diệp, đợi cô phản bác.

Nhưng bọn họ đợi một giây, hai giây, An Diệc Diệp lại không nói một câu nào.

Hai tay cô đặt phía sau, sắc mặt trắng bệch, cơ thể khẽ run rẩy.

Nhìn thấy dáng vẻ này của cô, sắc mặt của mọi người đều hiện lên vẻ không dám tin.

Chẳng lẽ những lời Tiêu Nhĩ Giai nói là thật?

Tiêu Nhĩ Giai hài lòng nhìn sắc mặt của tất cả mọi người.

Cô ta sống không yên ổn, An Diệc Diệp cũng đừng mong sống yên ổn!

Cô ta nghiến răng nghiến lợi, chỉ vào An Diệc Diệp chỉ trích.

“Người mà anh cho rằng là cô vợ tốt, người mà anh yêu nhất, từ đầu đến cuối đều đang lừa anh! Nếu không phải vì cô ta đã thỏa thuận với ba tôi, anh cảm thấy cô ta sẽ ở lại bên cạnh anh sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.