CHƯƠNG 252
“Em không sao.”
Cô nhắm mắt lại, sự chấn động trong lòng cô không thua kém gì một quả bom nguyên tử bị nổ!
An Diệc Diệp và Khúc Chấn Sơ mới rời khỏi sân vận động, trợ lý của Mai Ấn Cầm đã truyền đạt lại lời của An Diệc Diệp cho anh ta.
Trong phòng nghỉ ngơi, Tiêu Nhĩ Giai ngồi ở phía bên kia bàn, sắc mặt tiều tụy, vẻ mặt không mấy hòa hoãn.
“Có chuyện gì? Cô ta không chịu qua?”
Ban nãy cô ta đã nhìn thấy Khúc Chấn Sơ và người thay cô gả vào nhà họ Khúc, tại sao lúc này rồi còn chạy trốn chứ?
Tiêu Nhĩ Giai đưa tay ra vuốt ve bụng mình.
Vừa nghĩ đến dáng vẻ của người phụ nữ ban nãy, cô ta liền nổi giận.
Ngày hôm đó lúc nhìn thấy cô ở nhà họ Tiêu, quần áo cô mặc đều là đồ rẻ tiền.
Nhưng hôm nay, quần áo trên người cô, mỗi một món đồ đều có giá trị không hề tầm thường, còn là những mẫu mới được phát hành.
Mà những bộ đồ đó vốn nên thuộc về cô ta!
Hơn nữa, ban nãy nhìn thấy dáng vẻ của Khúc Chấn Sơ, hoàn toàn không hung dữ, tàn độc như trong lời đồn.
Nếu không phải cô ta tin vào những lời đồn nhảm, sao cô ta có thể từ bỏ một cơ hội tốt như vậy để đến đây chịu khổ chứ?
Tiêu Nhĩ Giai cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, sắc mặt hiện lên vẻ ghét bỏ.
Còn có người đàn ông kia, nếu không phải anh ta! Sao cô có thể rơi vào kết cục này?
Đứa trẻ trong bụng cô ta là con của anh ta, bây giờ muốn về nhà họ Tiêu cũng không thể về được!
Chết tiệt!
Tại sao lại thành ra như vậy chứ!
Cô ta giận dữ nghĩ, đập mạnh lên bàn, đứng phắt dậy.
“Tôi thấy cô ta muốn bá chiếm vị trí mợ chủ nhà họ Khúc không muốn rời đi nữa rồi?”
Mai Ấn Cầm đóng cửa, quay đầu lại, sắc mặt cũng có chút không tốt.
“Câm miệng!”
Tất cả mọi chuyện đều do người phụ nữ này mà ra, cô ta còn có quyền gì lên tiếng?
Anh nhìn Tiêu Nhĩ Giai một lượt.
“Cô cảm thấy với dáng vẻ hiện giờ của cô thì còn có thể quay về không?”
Lúc anh ta sai người đi Hải Nam tìm kiếm Tiêu Nhĩ Giai thì cô ta đã mang thai rồi!
Với dáng vẻ này thì sao mà quay về được nữa?
Sắc mặt Tiêu Nhĩ Giai lạnh đi, cô ta trừng mắt nhìn Mai Ấn Cầm, nhưng biết mình không có lí lẽ gì để nói.
Bèn bất mãn nói: “Đương nhiên tôi sẽ có cách của tôi, không cần anh quan tâm, anh chỉ cần đưa người phụ nữ kia ra khỏi vị trí vốn thuộc về tôi là được.”
Mai Ấn Cầm lạnh lùng nhìn cô ta, tính tình tốt đẹp thường ngày đã biến mất không thấy bóng dáng.
“Đừng quên, khi xưa là tự cô đánh ngất cô ấy, bảo cô ấy thay cô gả vào nhà họ Khúc.”
“Đúng thì sao?”
Tiêu Nhĩ Giai lí lẽ càng hùng hồn hơn: “Nếu không do tôi, cô ta có thể ăn ngon mặc đẹp vậy sao? Còn ở một ngôi nhà thoải mái đến vậy nữa? Cô ta nên cảm ơn tôi!”
Mai Ấn Cầm tức giận nhấc cô ta lên, ánh mắt trợn trừng.
“Cô muốn làm gì?”
Tiêu Nhĩ Giai sợ hãi, nói: “Anh còn muốn đánh người nữa à?”
Mai Ấn Cầm ném cô ta lại.
CHƯƠNG 252
“Em không sao.”
Cô nhắm mắt lại, sự chấn động trong lòng cô không thua kém gì một quả bom nguyên tử bị nổ!
An Diệc Diệp và Khúc Chấn Sơ mới rời khỏi sân vận động, trợ lý của Mai Ấn Cầm đã truyền đạt lại lời của An Diệc Diệp cho anh ta.
Trong phòng nghỉ ngơi, Tiêu Nhĩ Giai ngồi ở phía bên kia bàn, sắc mặt tiều tụy, vẻ mặt không mấy hòa hoãn.
“Có chuyện gì? Cô ta không chịu qua?”
Ban nãy cô ta đã nhìn thấy Khúc Chấn Sơ và người thay cô gả vào nhà họ Khúc, tại sao lúc này rồi còn chạy trốn chứ?
Tiêu Nhĩ Giai đưa tay ra vuốt ve bụng mình.
Vừa nghĩ đến dáng vẻ của người phụ nữ ban nãy, cô ta liền nổi giận.
Ngày hôm đó lúc nhìn thấy cô ở nhà họ Tiêu, quần áo cô mặc đều là đồ rẻ tiền.
Nhưng hôm nay, quần áo trên người cô, mỗi một món đồ đều có giá trị không hề tầm thường, còn là những mẫu mới được phát hành.
Mà những bộ đồ đó vốn nên thuộc về cô ta!
Hơn nữa, ban nãy nhìn thấy dáng vẻ của Khúc Chấn Sơ, hoàn toàn không hung dữ, tàn độc như trong lời đồn.
Nếu không phải cô ta tin vào những lời đồn nhảm, sao cô ta có thể từ bỏ một cơ hội tốt như vậy để đến đây chịu khổ chứ?
Tiêu Nhĩ Giai cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, sắc mặt hiện lên vẻ ghét bỏ.
Còn có người đàn ông kia, nếu không phải anh ta! Sao cô có thể rơi vào kết cục này?
Đứa trẻ trong bụng cô ta là con của anh ta, bây giờ muốn về nhà họ Tiêu cũng không thể về được!
Chết tiệt!
Tại sao lại thành ra như vậy chứ!
Cô ta giận dữ nghĩ, đập mạnh lên bàn, đứng phắt dậy.
“Tôi thấy cô ta muốn bá chiếm vị trí mợ chủ nhà họ Khúc không muốn rời đi nữa rồi?”
Mai Ấn Cầm đóng cửa, quay đầu lại, sắc mặt cũng có chút không tốt.
“Câm miệng!”
Tất cả mọi chuyện đều do người phụ nữ này mà ra, cô ta còn có quyền gì lên tiếng?
Anh nhìn Tiêu Nhĩ Giai một lượt.
“Cô cảm thấy với dáng vẻ hiện giờ của cô thì còn có thể quay về không?”
Lúc anh ta sai người đi Hải Nam tìm kiếm Tiêu Nhĩ Giai thì cô ta đã mang thai rồi!
Với dáng vẻ này thì sao mà quay về được nữa?
Sắc mặt Tiêu Nhĩ Giai lạnh đi, cô ta trừng mắt nhìn Mai Ấn Cầm, nhưng biết mình không có lí lẽ gì để nói.
Bèn bất mãn nói: “Đương nhiên tôi sẽ có cách của tôi, không cần anh quan tâm, anh chỉ cần đưa người phụ nữ kia ra khỏi vị trí vốn thuộc về tôi là được.”
Mai Ấn Cầm lạnh lùng nhìn cô ta, tính tình tốt đẹp thường ngày đã biến mất không thấy bóng dáng.
“Đừng quên, khi xưa là tự cô đánh ngất cô ấy, bảo cô ấy thay cô gả vào nhà họ Khúc.”
“Đúng thì sao?”
Tiêu Nhĩ Giai lí lẽ càng hùng hồn hơn: “Nếu không do tôi, cô ta có thể ăn ngon mặc đẹp vậy sao? Còn ở một ngôi nhà thoải mái đến vậy nữa? Cô ta nên cảm ơn tôi!”
Mai Ấn Cầm tức giận nhấc cô ta lên, ánh mắt trợn trừng.
“Cô muốn làm gì?”
Tiêu Nhĩ Giai sợ hãi, nói: “Anh còn muốn đánh người nữa à?”
Mai Ấn Cầm ném cô ta lại.