CHƯƠNG 249
Khúc Chấn Sơ đang cố ý, anh đang khiêu khích anh ta!
An Diệc Diệp lại không nghĩ nhiều đến vậy, không ngờ anh có thể đồng ý dễ dàng như thế.
Cô quay sang, cười với Mai Ấn Cầm.
“Có thể đi, mai gặp nhé.”
Mai Ấn Cầm mấp máy môi, miễn cưỡng nở một nụ cười.
“Được.”
Trước mắt, Mai Ấn Cầm là ngôi sao nổi nhất trong nước, trong giới phim ảnh, ca nhạc, nghề phát triển tốt nhất đó chính là ca sĩ.
Mới đến chiều, sân vận động bên cạnh Hán Thảo Hiên đã có không ít người hâm mộ đến xếp hàng, vô cùng nhộn nhịp.
An Diệc Diệp và Khúc Chấn Sơ đi sang đó, vừa hay gặp được nhân viên phục vụ phát tờ đơn tuyên truyền cho bọn họ hôm qua.
Vừa thấy họ, cô ta kinh ngạc nói: “Ấy? Hai người cũng tới xem sao?”
Cô ta nhìn tờ vé trong tay An Diệc Diệp thì mỉm cười.
“Hóa ra hai người đã có vé khách vip rồi, chẳng trách không cần mua nữa, hai người quen Mai Ấn Cầm sao?”
Cô ta nhìn bọn họ với đôi mắt sáng rực.
Khúc Chấn Sơ nghe vậy thì sắc mặt đen đi.
An Diệc Diệp vội cười nói với nhân viên phục vụ kia: “Không, đây là bạn tôi tặng cho tôi.”
Nói xong, cô và Khúc Chấn Sơ nhanh chóng rời đi, chỉ sợ anh sẽ nuốt lời lúc này.
Làn người trong sân vận động rất đông đúc, nửa tiếng trước khi bắt đầu đã chật kín người rồi.
Cầm vé khách vip mà Mai Ấn Cầm đưa bọn họ, hai người đi lên tầng hai.
An Diệc Diệp nhìn đám người đã bắt đầu hô hào ở phía dưới, trên sân khấu vẫn còn đang đóng kín màn che, buổi biểu diễn vẫn chưa bắt đầu.
Trong lòng cô có chút bất an, lời mà Mai Ấn Cầm nói, cô cứ cảm thấy như còn ẩn chứa bí mật gì đó nữa.
Khúc Chấn Sơ vẫn đang ngồi bên cạnh tranh thủ giải quyết công việc, âm thanh ồn ào phía dưới không chút ảnh hưởng đến anh.
Nhưng nếu anh cứ mãi ngồi đây, sao cô có thể gặp Mai Ấn Cầm được?
An Diệc Diệp đang do dự xem có nên ra phía sau cánh gà xem không, thì buổi hòa nhạc đã bắt đầu rồi.
Khúc Chấn Sơ thu dọn đồ đạc, quay sang nhìn cô.
“Sao vậy?”
An Diệc Diệp vội lắc đầu, đè nén sự lo lắng trong lòng lại, ngồi xuống bên cạnh anh.
Buổi biểu diễn vừa bắt đầu, Mai Ấn Cầm rất nhanh đã lên sân khấu.
Tất cả những người hâm mộ đều phát ra tiếng gào thét rầm trời.
An Diệc Diệp xem với một tâm trạng thấp thỏm.
Khúc Chấn Sơ nhìn lên sân khấu, cảm thấy cô đang không để ý đến màn biểu diễn, thì nói: “Nếu không thích, chúng ta có thể trở về.”
“Không cần, nếu đã là vé anh ấy tặng thì cứ xem xong rồi hãy đi.”
Cô bất an ngồi đó đợi bốn tiếng đồng hồ, mãi cho đến tiết mục cuối cùng, cô mới đứng dậy.
Khúc Chấn Sơ quay sang nhìn cô.
“Em muốn đi vệ sinh…” Cô có chút căng thẳng nói.
Không ngờ Khúc Chấn Sơ cũng đứng dậy theo.
“Anh đi với em.”
An Diệc Diệp sợ hãi vội xua tay.
CHƯƠNG 249
Khúc Chấn Sơ đang cố ý, anh đang khiêu khích anh ta!
An Diệc Diệp lại không nghĩ nhiều đến vậy, không ngờ anh có thể đồng ý dễ dàng như thế.
Cô quay sang, cười với Mai Ấn Cầm.
“Có thể đi, mai gặp nhé.”
Mai Ấn Cầm mấp máy môi, miễn cưỡng nở một nụ cười.
“Được.”
Trước mắt, Mai Ấn Cầm là ngôi sao nổi nhất trong nước, trong giới phim ảnh, ca nhạc, nghề phát triển tốt nhất đó chính là ca sĩ.
Mới đến chiều, sân vận động bên cạnh Hán Thảo Hiên đã có không ít người hâm mộ đến xếp hàng, vô cùng nhộn nhịp.
An Diệc Diệp và Khúc Chấn Sơ đi sang đó, vừa hay gặp được nhân viên phục vụ phát tờ đơn tuyên truyền cho bọn họ hôm qua.
Vừa thấy họ, cô ta kinh ngạc nói: “Ấy? Hai người cũng tới xem sao?”
Cô ta nhìn tờ vé trong tay An Diệc Diệp thì mỉm cười.
“Hóa ra hai người đã có vé khách vip rồi, chẳng trách không cần mua nữa, hai người quen Mai Ấn Cầm sao?”
Cô ta nhìn bọn họ với đôi mắt sáng rực.
Khúc Chấn Sơ nghe vậy thì sắc mặt đen đi.
An Diệc Diệp vội cười nói với nhân viên phục vụ kia: “Không, đây là bạn tôi tặng cho tôi.”
Nói xong, cô và Khúc Chấn Sơ nhanh chóng rời đi, chỉ sợ anh sẽ nuốt lời lúc này.
Làn người trong sân vận động rất đông đúc, nửa tiếng trước khi bắt đầu đã chật kín người rồi.
Cầm vé khách vip mà Mai Ấn Cầm đưa bọn họ, hai người đi lên tầng hai.
An Diệc Diệp nhìn đám người đã bắt đầu hô hào ở phía dưới, trên sân khấu vẫn còn đang đóng kín màn che, buổi biểu diễn vẫn chưa bắt đầu.
Trong lòng cô có chút bất an, lời mà Mai Ấn Cầm nói, cô cứ cảm thấy như còn ẩn chứa bí mật gì đó nữa.
Khúc Chấn Sơ vẫn đang ngồi bên cạnh tranh thủ giải quyết công việc, âm thanh ồn ào phía dưới không chút ảnh hưởng đến anh.
Nhưng nếu anh cứ mãi ngồi đây, sao cô có thể gặp Mai Ấn Cầm được?
An Diệc Diệp đang do dự xem có nên ra phía sau cánh gà xem không, thì buổi hòa nhạc đã bắt đầu rồi.
Khúc Chấn Sơ thu dọn đồ đạc, quay sang nhìn cô.
“Sao vậy?”
An Diệc Diệp vội lắc đầu, đè nén sự lo lắng trong lòng lại, ngồi xuống bên cạnh anh.
Buổi biểu diễn vừa bắt đầu, Mai Ấn Cầm rất nhanh đã lên sân khấu.
Tất cả những người hâm mộ đều phát ra tiếng gào thét rầm trời.
An Diệc Diệp xem với một tâm trạng thấp thỏm.
Khúc Chấn Sơ nhìn lên sân khấu, cảm thấy cô đang không để ý đến màn biểu diễn, thì nói: “Nếu không thích, chúng ta có thể trở về.”
“Không cần, nếu đã là vé anh ấy tặng thì cứ xem xong rồi hãy đi.”
Cô bất an ngồi đó đợi bốn tiếng đồng hồ, mãi cho đến tiết mục cuối cùng, cô mới đứng dậy.
Khúc Chấn Sơ quay sang nhìn cô.
“Em muốn đi vệ sinh…” Cô có chút căng thẳng nói.
Không ngờ Khúc Chấn Sơ cũng đứng dậy theo.
“Anh đi với em.”
An Diệc Diệp sợ hãi vội xua tay.