CHƯƠNG 177
Bộ vest xa xỉ trở nên xốc xếch vì thân hình quá khổ của ông ta, ngay cả cúc áo cũng không cài được. Đỉnh đầu của ông ta chỉ còn lưa thưa vài sợi tóc, da đầu có thể phản chiếu lại ánh đèn đường rồi.
Ông ta cười tươi rói bước xuống, ánh mắt đục ngầu không ngừng nhìn tới nhìn lui trên người Dư Nhã Thiểm.
“Cô Dư.”
Ông ta thò tay ra sờ eo Dư Nhã Thiểm: “Thế nào? Tôi đã nói có thể dẫn cô đến đây, đúng chứ?”
Dư Nhã Thiểm ngoài mặt cười duyên với ông ta nhưng trong lòng thì lại cực kỳ chán ghét.
Nếu không phải vì tới đây để tìm Khúc Chấn Sơ thì còn lâu cô ta mới để ý đến lão già chết tiệt này!
Nhưng bây giờ để gặp được Khúc Chấn Sơ cô đành phải nhịn.
“Ông Lưu, ông thật là lợi hại, tôi đã muốn xem thử nơi này từ lâu rồi.”
Lưu Ngạn cười hài lòng, hai tay sờ tay Dư Nhã Thiểm.
“Đó là đương nhiên, chỉ cần cô theo tôi thì muốn gì mà chẳng được?”
Dư Nhã Thiểm nũng nịu dựa lên người ông ta.
“Ông Lưu, chẳng lẽ ông còn chưa hiểu tấm lòng của tôi sao?”
Lưu Ngạn cười phóng đãng, hai tay sờ mông Dư Nhã Thiên.
“Đồ tiểu yêu tinh này.”
Dư Nhã Thiểm bề ngoài thì hùa theo nhưng trong lòng lại mắng gã té tát.
Nhưng nếu muốn đoạt được Khúc Chấn Sơ trở về thì cô phải dựa vào ông ta.
Bên trong biệt thự.
Sự xuất hiện của Khúc Chấn Sơ và An Diệc Diệp khiến bữa tiệc ngay lập tức trở nên sôi động.
Tiệc rượu linh đình, cụng chén cạn ly.
Khúc Chấn Sơ liên tục từ chối tiệc từ thiện mấy năm nay, đây là việc ai cũng biết.
Ai cũng nghĩ năm nay anh cũng sẽ không tới, nhưng nào ngờ lần này anh lại đến mà hơn nữa còn dẫn theo bạn nữ.
Cặp trai tài gái sắc là hai người vừa tiến vào, nhất thời thu hút ánh mắt của mọi người.
Khoảng thời gian này, Dư Nhã Thiểm vừa vô tình vừa cố ý mở rộng danh tiếng của cô ta, không ngừng phóng đại mối quan hệ của cô ta và Khúc Chấn Sơ.
Cô ta nghiễm nhiên tự cho mình là nữ chủ nhân của nhà họ Khúc.
Người không biết chuyện bên trong đều nghĩ Khúc Chấn Sơ có tình nhân bên ngoài tên là Dư Nhã Thiểm.
Nhưng lúc này người đứng bên cạnh anh hơi xa lạ, rõ ràng không phải là Dư Nhã Thiểm.
Thế là ánh mắt của mọi người lại thêm vài phần thăm dò.
Nhưng khi nhìn kỹ lại thì phát hiện tuy cô gái bên cạnh Khúc Chấn Sơ ăn mặc khá bảo thủ lại trang điểm rất nhạt nhưng càng rực rỡ bắt mắt hơn nhiều minh tinh trong buổi tiệc từ thiện tối nay.
Chỉ với mỗi khí chất dịu dàng tự nhiên kia cũng đã vượt xa những người khác.
Khúc Chấn Sơ thấy ánh mắt mọi người đều tập trung lên người An Diệc Diệp, sắc mặt càng xị xuống.
Dẫn cô tới tham gia bữa tiệc tối nay đúng là quyết định sai lầm.
Khúc Chấn Sơ đưa ra kết luận ngay lập tức, thậm chí còn muốn đưa cô rời khỏi đây ngay.
Nhưng anh chưa kịp hành động thì đã có người nóng lòng đi tới.
“Anh Khúc, không ngờ năm nay anh cũng tới đấy.”
CHƯƠNG 177
Bộ vest xa xỉ trở nên xốc xếch vì thân hình quá khổ của ông ta, ngay cả cúc áo cũng không cài được. Đỉnh đầu của ông ta chỉ còn lưa thưa vài sợi tóc, da đầu có thể phản chiếu lại ánh đèn đường rồi.
Ông ta cười tươi rói bước xuống, ánh mắt đục ngầu không ngừng nhìn tới nhìn lui trên người Dư Nhã Thiểm.
“Cô Dư.”
Ông ta thò tay ra sờ eo Dư Nhã Thiểm: “Thế nào? Tôi đã nói có thể dẫn cô đến đây, đúng chứ?”
Dư Nhã Thiểm ngoài mặt cười duyên với ông ta nhưng trong lòng thì lại cực kỳ chán ghét.
Nếu không phải vì tới đây để tìm Khúc Chấn Sơ thì còn lâu cô ta mới để ý đến lão già chết tiệt này!
Nhưng bây giờ để gặp được Khúc Chấn Sơ cô đành phải nhịn.
“Ông Lưu, ông thật là lợi hại, tôi đã muốn xem thử nơi này từ lâu rồi.”
Lưu Ngạn cười hài lòng, hai tay sờ tay Dư Nhã Thiểm.
“Đó là đương nhiên, chỉ cần cô theo tôi thì muốn gì mà chẳng được?”
Dư Nhã Thiểm nũng nịu dựa lên người ông ta.
“Ông Lưu, chẳng lẽ ông còn chưa hiểu tấm lòng của tôi sao?”
Lưu Ngạn cười phóng đãng, hai tay sờ mông Dư Nhã Thiên.
“Đồ tiểu yêu tinh này.”
Dư Nhã Thiểm bề ngoài thì hùa theo nhưng trong lòng lại mắng gã té tát.
Nhưng nếu muốn đoạt được Khúc Chấn Sơ trở về thì cô phải dựa vào ông ta.
Bên trong biệt thự.
Sự xuất hiện của Khúc Chấn Sơ và An Diệc Diệp khiến bữa tiệc ngay lập tức trở nên sôi động.
Tiệc rượu linh đình, cụng chén cạn ly.
Khúc Chấn Sơ liên tục từ chối tiệc từ thiện mấy năm nay, đây là việc ai cũng biết.
Ai cũng nghĩ năm nay anh cũng sẽ không tới, nhưng nào ngờ lần này anh lại đến mà hơn nữa còn dẫn theo bạn nữ.
Cặp trai tài gái sắc là hai người vừa tiến vào, nhất thời thu hút ánh mắt của mọi người.
Khoảng thời gian này, Dư Nhã Thiểm vừa vô tình vừa cố ý mở rộng danh tiếng của cô ta, không ngừng phóng đại mối quan hệ của cô ta và Khúc Chấn Sơ.
Cô ta nghiễm nhiên tự cho mình là nữ chủ nhân của nhà họ Khúc.
Người không biết chuyện bên trong đều nghĩ Khúc Chấn Sơ có tình nhân bên ngoài tên là Dư Nhã Thiểm.
Nhưng lúc này người đứng bên cạnh anh hơi xa lạ, rõ ràng không phải là Dư Nhã Thiểm.
Thế là ánh mắt của mọi người lại thêm vài phần thăm dò.
Nhưng khi nhìn kỹ lại thì phát hiện tuy cô gái bên cạnh Khúc Chấn Sơ ăn mặc khá bảo thủ lại trang điểm rất nhạt nhưng càng rực rỡ bắt mắt hơn nhiều minh tinh trong buổi tiệc từ thiện tối nay.
Chỉ với mỗi khí chất dịu dàng tự nhiên kia cũng đã vượt xa những người khác.
Khúc Chấn Sơ thấy ánh mắt mọi người đều tập trung lên người An Diệc Diệp, sắc mặt càng xị xuống.
Dẫn cô tới tham gia bữa tiệc tối nay đúng là quyết định sai lầm.
Khúc Chấn Sơ đưa ra kết luận ngay lập tức, thậm chí còn muốn đưa cô rời khỏi đây ngay.
Nhưng anh chưa kịp hành động thì đã có người nóng lòng đi tới.
“Anh Khúc, không ngờ năm nay anh cũng tới đấy.”