Mike vừa thả mình xuống giường thì Danilo và Jo bước nhanh trên cầu thang và xông vào phòng cậu. Trên tay họ là một tờ báo mới ra sáng nay.
"Mike, mày phải xem cái này!"
Mike lướt qua tờ báo và đập vào mắt là hình ảnh tồi tàn của giáo sư Lenk đang bị còng tay đứng trước vành móng ngựa. Ở đó có tiêu đề: Nhà nghiên cứu nổi tiếng đứng đằng sau đường dây buôn lậu động vật trái phép
Mike lướt nhanh bài viết và tìm ra đoạn, cảnh sát đã tìm thấy hàng đống hồ sơ trong quá trình tìm kiếm, tất cả chứng cứ đều chỉ rõ đây là một doanh nghiệp khổng lồ với động vật buôn bán bất hợp pháp. Để duy trì tài chính cho sở thú tư nhân lớn của mình, giáo sư Lenk đã liên kết tất cả hội săn động vật hiếm trên thế giới.
"Ông ta sẽ được phục vụ tận tình trong nhà đá. Nơi được để dành cho ông ta!" Danilo đắc thắng nói.
Mike trả lại tờ báo và nói với giọng chẳng hào hứng chút nào. "Ừ, thật tốt!"
Danilo và Jo nhìn nhau tò mò.
"Có chuyện gì thế?" Danilo hỏi.
Mike thở dài. "Hôm nay hai người bảo vệ động vật của thành phố đã tới đây và đón Tappsi đi. Nó đến chỗ các con cá sấu khác."
"Thế thì càng tốt chứ sao." Jo reo lên. "Ở đó nó sẽ có cảm giác quen thuộc và được nhân viên tận tình chăm sóc."
"Ngoài ra mày có thể thăm nó bất cứ lúc nào, đúng không?"
Mike gật đầu. "Họ có tặng tao một vé dài hạn." Tuy nhiên cậu vẫn buồn. "Tao có thể không bao giờ thân thiện với động vật. Nhưng tao thích Tappsi."
"Sớm hay muộn thì mày cũng phải từ bỏ nó. Một con cá sấu không thể sống mãi trong ngăn bàn của mày được."
Mike nhìn lại, bạn của cậu đã đúng, và tâm trạng của cậu đỡ hơn một chút. Cậu nhận ra rằng Danilo và Jo luôn giữ nụ cười bí ẩn trên môi. "Chúng mày nhăn nhó cái gì thế?"
Danilo đẩy vai Jo một cái. "Đưa nó cho cậu ấy đi."
Jo đưa cho Mike một phong bì. Mike nhăn trán và xé ra để lộ rất nhiều tờ 100 Euro. "Cái gì đây?"
"Tiền thưởng của chúng ta! Cảnh sát đã thu giữ của bọn buôn lậu động vật." Jo nói.
Mike ngay lập tực ngồi bật dạy với đôi mắt sáng trưng. "Và tất cả thuộc về chúng ta?"
"Chỉ riêng chúng ta thôi! Chúng ta có thể mua sạch đồ một cửa hàng bách hóa nhỏ.." Mike nói.
".. ô tô điều khiển từ xa đắt tiền. Hoặc trực thăng!"
"Nhưng mà tở muốn đầu tiên đi ăn kem đã." Jo nhăn nhó.
Tuy nhiên đó lại là một kế hoạch tốt. Họ đến quán kem, nơi mà Danilo và Jo đặt sẵn kem hộp. Mike gọi một ly kem với nhiều kem tươi và dâu tây bên trên. Trong khi cả ba đang thưởng thức vị kem ngọt ngào thì họ chợt nhận ra Felix, anh chàng đang đi bên kia đường với tay trong tay cùng Sarah. Thật vui vì trước đây họ chưa bao giờ nhìn thấy cảnh này.
"Cuối cùng vấn đề của băng cá sấu đã được giải quyết." Mike cười nói. Cậu đập tay với Danilo và Jo mừng thầm. Điều tuyệt vời nhất là có bạn tốt. Và ai mà biết được, biết đâu băng cá sấu lại giải quyết một trường hợp nào đó sau này thì sao.