Edit: Mộc Tử Đằng
Gió nhẹ thổi qua mang theo hương hoa trên đường, trong không khí tràn ngập hương thơm nhàn nhạt, thanh mát. Chuông gió treo ở cửa cũng phát ra những âm thanh vang lên lanh lảnh dễ nghe.
Hứa Kiều tay chống cằm, đôi mắt xuất thần nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cô ngồi đối diện với Lục Chi Ưu, không sai, cô gái có sắc mặt từ hồng chuyển sang tím rồi từ tím chuyển thành đen chính là nữ thần quốc dân Lục Chi Ưu.
"Kiều Mạch, nghe nói hiện tại dì Hứa vội vàng tìm người cho cậu xem mặt." Lục Chi Ưu trêu chọc nói.
Nghe vậy, Hứa Kiều quay đầu qua nhìn, đôi mắt xinh đẹp của cô liếc cô nàng bạn thân một cái.
Nói tới đây cô liền đau đầu, dì của cô gần đây không biết bị làm sao nữa, mỗi ngày đều nghĩ đến việc làm sao để đẩy mạnh tiêu thụ cho cô, cứ giống như cô không thể gả được.
Cô tốt xấu gì cũng là chủ tiệm xinh đẹp như hoa, người gặp người thích hoa gặp hoa nở, còn sợ sẽ gả không được sao?
"Cậu có thể hay không đừng nhắc về việc này, hiện tại nhắc đến cái này tớ liền cảm thấy phiền lòng."
"Không thể tưởng được cậu cũng có hôm nay." Lục Chi Ưu vui sướng khi thấy bạn tốt gặp họa. Hứa Kiều nâng tay lên, làm bộ dáng muốn đánh cô ấy.
"Đừng đừng đừng, tớ sai rồi." Lục Chi Ưu chạy nhanh mở miệng xin tha.
Thấy bộ dáng lấy lòng của Lục Chi Ưu, Hứa Kiều mới từ từ đưa tay thả xuống.
Lục Chi Ưu lấy di động ra xem vòng bạn bè, đột nhiên nhìn đến một người làm cô nhịn không được bật cười.
Hứa Kiều nhìn bạn thân một cái, "Làm sao vậy?"
"Ha ha ha. Làm sao bây giờ, cười đau bụng quá. Ha ha ha ha..."
Lục Chi Ưu cười, lâu lâu lại lén nhìn trộm Hứa Kiều vài lần, làm cho Hứa Kiều đột nhiên cảm thấy việc này khẳng định có quan hệ gì đó với cô.
"Cậu cười cái gì?"
"Cái kia, Kiều Mạch. Ha ha. cậu chưa xem vòng bạn bè sao?" Lục Chi Ưu nhìn di động cười, cười đến rung rẩy cả người.
Hứa Kiều lắc đầu, hoài nghi nhìn cô.
Lục Chi Ưu thấy vẻ mặt mờ mịt của Hứa Kiều, sau đó đưa điện thoại di động cho cô nhìn.
Hứa Kiều nhận lấy di động, sau đó cô liền thấy được một người trong vòng bạn bè.
Dì Hứa: Hiện tại mua một tặng một, mua con mèo tặng kèm chủ tiệm, yêu cầu nhanh tay trò chuyện riêng với ta.
Kèm theo đó là tấm ảnh chụp Hứa Kiều và Trà Sữa.
*Trà Sữa là chú mèo của Hứa Kiều nuôi.
Mà bài đăng này trong vòng bạn bè, tác giả không phải chính là người kia của nhà cô hay sao. Nói chính mình xinh đẹp như hoa, không phải dì Hứa thì còn có thể là ai được nữa?
Hứa Kiều nhìn đến bài đăng này trên Weibo, một đầu đầy hắc tuyến, vẻ mặt bất đắc dĩ.
"Dì thật là quá hay, chiêu này rất tuyệt, mua một con mèo tặng kèm chủ tiệm, ha ha ha"
Hứa Kiều liếc cô một cái, cười lạnh, "Ra cửa quẹo phải, không tiễn"
"Không phải, nói thật đấy, dì thật sự rất có tài, lại có thể nghĩ ra chiêu này, tớ phải bái phục."
"Tớ thế mà so với con mèo lại không bằng."
"Vậy cậu mau tìm bạn trai đi, như vậy không phải là tốt rồi sao, có bạn trai rồi dì sẽ buông tha cho cậu không phải sao?"
"Tớ là một người quá tốt, vì cái gì muốn tìm đàn ông tới ràng buộc chính mình? Trừ phi đầu óc của tớ có bệnh."
Lục Chi Ưu xấu hổ, cô nghe câu này như thế nào lại không thấy kỳ quái chứ, nói giống như cô có bạn trai chính là có bệnh vậy, vì thế cô không mở miệng phản bác.
"Như thế nào là ràng buộc chứ? Cậu xem tớ, lúc trước không có bác sĩ Thẩm, trừ việc đi ra ngoài ăn cơm thì chính là ăn đồ ăn gọi bên ngoài hay cũng chỉ có thể ăn mì gói, ăn rau dưa salad hoa quả, nhưng sau này có bác sĩ Thẩm rồi mẹ tớ không bao giờ lo lắng tớ ăn có đủ no hay không."
"Ha ha, cẩu lương tớ cự tuyệt." Hứa Kiều mặt lạnh nhạt.
"Tớ nói này Kiều Mạch, cậu sẽ không còn nhớ thương Cố Thâm chứ?" Lục Chi Ưu đột nhiên hỏi.
"Cái gì Cố Thâm á? Đó đều là chuyện của mấy trăm năm trước rồi, còn nữa, bản thân tớ đối với hắn cũng không có nhiều hứng thú, tớ không biết là ai miệng rộng nói hươu nói vượn, hơn nữa tên kia không phải cùng Tần Mẫn ở bên nhau sao?"
Nói đến Tần Mẫn, Hứa Kiều liền hận đến ngứa răng, lúc học đại học, hai người các cô chính là đối thủ một mất một còn, hai người quả thực giống như hoả tinh đâm địa cầu, xung quanh tất cả đều là mùi khói thuốc súng, hai người vẫn luôn đối chọi gay gắt.
Khi đó, cũng không biết từ nơi nào nổi lên một lời đồn nói Hứa Kiều ở khoa biểu diễn điện ảnh thích Cố Thâm. Vì thế lời đồn một truyền mười mười truyền trăm, khiến cho toàn trường đều biết, mặc dù Hứa Kiều kịch liệt phủ nhận nhưng vẫn không có kết quả.
Mà bắt đầu từ lúc ấy, Tần Mẫn cũng triển khai kế hoạch điên cuồng theo đuổi Cố Thâm, cuối cùng cô ta cũng theo đuổi được.
Từ khi bọn họ ở bên nhau, Tần Mẫn liền luôn cố ý vô tình ở trước mặt cô diễu võ dương oai, thường thường kéo Cố Thâm tới trước mặt cô để khoe ân ái.
Mỗi khi nhìn Tần Mẫn lôi kéo Cố Thâm ra trước mặt cô khoe ân ái, Hứa Kiều đều cảm thấy không có từ nào để nói, cô đối với Cố Thâm hoàn toàn không hề có một chút cảm giác gì, cho nên cô thật sự không hiểu Tần Mẫn đến tột cùng là muốn khoe ra thứ gì.
Hai cô từ mối hận cũ đến cuối cùng càng thêm sâu, thẳng đến thời điểm tốt nghiệp đại học và hiện tại cả hai vẫn còn cảm thấy không vừa mắt nhau.
"Tớ cho rằng cậu thật sự còn nhớ thương Cố Thâm đấy?"
"Đừng nói giỡn như thế."
"Nói thật đấy Kiều Mạch, cậu sẽ không thật sự có tư tưởng cô độc cả đời chứ?"
Hứa Kiều nhất thời không nói gì, chỉ là trong đầu xuất hiện một bóng dáng, mà bóng dáng này lại quanh quẩn ở trong lòng cô đã nhiều năm.
Một lát sau, Lục Chi Ưu mới nghe được lời nói nhàn nhạt của Hứa Kiều: "Thà thiếu không ẩu."* *Thà muộn mà đúng người còn hơn vội vã
Lục Chi Ưu cảm thấy bất đắc dĩ.
"Tớ chỉ hy vọng mẹ tớ đừng đẩy nhanh tiêu thụ nữa. Tớ lại chưa tốt nghiệp được. Hơn nữa hiện tại tớ muốn nhà có nhà, muốn xe có xe, muốn cửa hàng có cửa hàng, còn muốn bạn trai làm gì?" Hứa Kiều lúc nói lời này vẻ mặt thực sự kiêu ngạo.
Hứa Kiều, năm nay hai mươi bốn tuổi, thân cao một mét bảy, quan trọng là người như vậy nên có ngực phẳng mới là bình thường không phải sao?
Nhưng mà Kiều Mạch của chúng ta là một người đầy đủ ba vòng.
Không chỉ có da trắng, eo thon, mông vểnh, chân dài. Hơn nữa lại có cúp C, tuyệt đối là không phải phẫu thuật độn túi nước!
Bản thân không chỉ có nhan sắc giá trị cao ném bạn cùng lứa tuổi đi mấy con phố, ngay cả sự nghiệp cũng không biết quăng người khác bao nhiêu con phố.
Hiện tại cô là một chủ tiệm, bởi vì lớn lên xinh đẹp, cùng nữ thần quốc dân Lục Chi Ưu là bạn thân, cho nên ở Weibo cũng có được vài trăm vạn fans.
Hứa Kiều cùng Lục Chi Ưu đều tốt nghiệp diễn viên, theo lý mà nói Hứa Kiều hẳn là cũng giống như Lục Chi Ưu tiến vào giới nghệ sĩ, nhưng mà Hứa Kiều đối với nghề diễn viên này không có hứng thú, cùng lắm vào thời điểm học đại học cô có nhận một vài quảng cáo rồi thôi.
Vào lúc học năm hai đại học cô liền mở cửa hàng, các bạn học khác vào lúc đó lại sức đầu mẻ trán với việc học, sau đó cửa hàng của cô đã bắt đầu hô mưa gọi gió, mỗi ngày đều là ăn nhậu chơi bời.
Hứa Kiều ngoại trừ là chủ tiệm ở bên ngoài, còn có một nghề phụ bị che dấu, đó chính là tác giả viết truyện trên mạng với bút danh nổi tiếng là【 Kiều Mạch 】.
Lúc trước Hứa Kiều viết tiểu thuyết trên trang web hoàn toàn là do cảm thấy vui, cảm giác rất thú vị, nhưng không nghĩ tới quyển sách đầu tiên của cô 《 Đương quy 》lại trở nên nổi tiếng, danh khí của cô liền tăng cao. Vì vậy cô bỗng giống như một con hắc mã nhanh chóng vươn lên, hợp đồng xuất bản liền tìm đến, ký kết các ấn phẩm theo sau.
Tuy nhiên cô vô cùng chậm chạp. Ngoại trừ tài khoản Weibo mà mọi người đều biết đến thì còn có một tài khoản khác là【 Kiều Mạch 】, trước mắt tài khoản Weibo này fans đã có mười vạn.
Cô đăng bài tốc độ vô cùng thong thả, thậm chí mười ngày nửa tháng đều không thấy đăng, lâu lâu lại đăng bài lên, cũng chưa bao giờ lộ mặt, nên trong giới có nổi tiếng là một tác giả chậm chạp.
Vốn dĩ Hứa Kiều định hẹn Lục Chi Ưu đi ăn, kết quả Lục Chi Ưu nói muốn đi đến bệnh viện để cùng Thẩm Trường An tan làm.
Hứa Kiều đột nhiên không kịp phòng ngừa bị tọng một mồm thức ăn cho chó.
Cuối cùng Lục Chi Ưu bỏ qua đôi mắt u oán của Hứa Kiều vui sướng đi tìm bác sĩ Thẩm của cô.
Lục Chi Ưu đi rồi, Hứa Kiều đứng dậy nhìn thoáng qua ngăn tủ lạnh, bên trong hoàn toàn trống không.
Bởi vì việc làm bánh tương đối phức tạp lại luôn muốn bảo đảm mọi thứ đều mới, cho nên mỗi ngày thực phẩm đều có hạn. Đầu tiên là đưa ra thực đơn, ngày hôm sau sẽ dựa vào đó làm rồi giao hàng ngay vô cùng thuận lợi.
Cửa tiệm của cô chỉ làm bánh ngọt điểm tâm. Mỗi ngày cũng chỉ làm năm mươi phần, cho nên chỉ cần bánh bán xong thì sẽ được tan làm, công việc vô cùng nhẹ nhàng hơn nữa cô cùng các nhân viên ở chung một chỗ bầu không khí cũng vô cùng tốt, Hứa Kiều thường thường đều sẽ dẫn bọn họ đi ra ngoài liên hoan.
Một lát sau cô mở miệng nói: "Hôm nay làm đến đây thôi, đem vật dụng dọn dẹp một chút, hôm nay cho mấy đứa nghỉ ngơi sớm, ngày mai tiếp tục cố lên!"
Kỳ thật, buổi chiều Hứa Kiều sẽ không ngồi ngốc ở của hàng, ngày thường cô đều là lại đây nhìn xem, ở trong của hàng xem một hồi, hoặc là tìm vị trí ngồi xuống gõ chữ, hoặc là trực tiếp về nhà.
Mặt tiền cửa hàng của Hứa Kiều không phải lớn lắm, cho nên toàn bộ bên trong thêm cô nữa tổng cộng hết thảy là năm người, toàn bộ đều là nữ, hơn nữa đều là những cô gái xinh đẹp.
Mặt tiền cửa hàng tuy rằng nhỏ nhưng trong tiệm trang hoàng hoàn toàn tinh xảo, mặt trước cửa hàng của cô gần nơi mua sắm. Hơn nữa vị trí lại rất tốt, hướng phía đón ánh sáng, trong không khí tràn đầy hương hoa trên đường, bố trí ấm áp nên rất nhiều cô gái thích nơi này.
Đặc biệt, bánh ngọt điểm tâm tại cửa hàng đều tự làm và có khẩu vị rất hợp nên cửa hàng này rất được hoan nghênh.
Hứa Kiều lấy túi xách của mình nói một tiếng với nhân viên, sau đó liền rời đi.
Cô mới đi ra cửa, đột nhiên điện thoại để trong túi rung lên, cô lấy ra xem rồi bắt máy.
"Alo?"
"Này Hứa Kiều, cậu tan làm chưa, tớ mới vừa kết thúc công việc, cùng nhau ăn đi?"
Đôremon đại danh Đàm đinh đang*, là bạn đại học của cô. Ngoại trừ Lục Chi Ưu ra thì cô ấy chính là bạn tốt của cô.
*Tên tiếng Trung của Đàm đinh đang là 谭叮当. pinyin là tán dingdang.
Đàm đinh đang hiện tại là một người mẫu, nghe nói năm nay chuẩn bị tiến quân sang giới giải trí.
"Có thể."
"Vậy chúng ta đến quán nướng lão Triệu BBQ đi, thế nào?"
"Đồng ý."
Cô lái xe tới đó, mới vừa xuống xe liền nhìn thấy xe bảo mẫu của Đàm đinh đang chạy đến, cô nhìn cô ấy từ trên xe bảo mẫu bước xuống.
"Đinh đang, không được uống quá nhiều rượu, không được tùy tiện làm chuyện gì quá khích." Đàm đinh đang mới vừa xuống xe, người đại diện ở phía sau liên tục dặn dò.
Người đại diện đem khẩu trang trong tay đưa cho cô ấy.
Đàm đinh đang quay đầu lại nhìn Hà Tình một cái.
"Biết rồi biết rồi, em khó có được thời gian ăn một bữa với bạn tốt nên chị đừng nhắc mãi bên tai em nữa mà."
Hà Tình thấy thật chán nản, trợn trắng mắt liếc cô ấy một cái.
"Cái này đều là vì ai?"
Đàm đinh đang xấu hổ, "Em, em, em, vậy đi."
Hà Tình hài lòng tươi cười rời đi.
Đàm đinh đang mang khẩu trang vào, liền đi đến cách đó không xa rồi vẫy vẫy tay với Hứa Kiều, sau đó đi qua.
Hứa Kiều may mắn là không thấp, nhưng ở trước mặt Đàm đinh đang, cô từ cao cũng thành thấp vì Đàm đinh đang là người mẫu có chiều cao một mét bảy mươi lăm.
Quán nướng BBQ, lão Triệu từ xa đã nhìn thấy hai cô đang đi lại, hắn nhiệt tình đi đến chào hỏi.
"Hôm nay như thế nào lại rảnh rỗi đến đây?" lão Triệu hỏi.
"Bởi vì muốn ăn đồ nướng chỗ ông." Hứa Kiều cười hì hì nói.
Nghe vậy, lão Triệu cười không khép miệng được, "Món ăn như cũ?"
"Đương nhiên, như cũ."
"Được rồi." Lão Triệu sang sảng nói, "Chi Ưu không đến à?"
"Vâng, cô ấy gần đây bận nhiều việc, cho nên hiện tại không thể đến cùng chúng tôi được, đúng rồi, mang đến bàn chúng tôi mấy chai bia luôn." Hứa Kiều nói.
"Hai người các cô đều là nữ, tốt nhất vẫn là uống ít một chút, uống nhiều không tốt cho sức khỏe đâu, hơn nữa lại là buổi tối cũng không an toàn." Lão Triệu quan tâm dặn dò các cô.
Đàm đinh đang cười cười, nói: "Không có việc gì, lão Triệu à ông không cần lo lắng đâu."
"Haiz, hai cô gái này..." Lão Triệu bất đắc dĩ cười cười, "Hai cô mau vào ngồi trước đi món nướng BBQ một lát liền mang tới."
"Được rồi."
Cơ hồ là lão Triệu chân trước mới bước ra, phục vụ chân sau liền đem rượu đến.
Lời của editor: Đây là chương đầu tiên mình edit. Có sai sót gì mong các bạn đừng ném đá. Bản edit tất nhiên chỉ giống bản raw gốc 70% thôi. Cảm ơn các bạn đã theo dõi *cuối đầu 90 độ*