Cô mang đến cho anh một cảm giác rất quen thuộc…quen thuộc đến khó tả.
…
Ngày hôm sau, Hạ Dực vẫn đến bên ga xe lửa để chờ đợi “Gió Thu” của anh.
Người anh đang đứng ở trước bến ga, nhưng ánh mắt lại đang dõi theo cô gái có mái tóc nâu trà trong tiệm tạp hoá.
“Giá như em chính là Gió Thu.”
Anh muốn biết tên của cô, muốn biết cách thức liên lạc của cô. Chân anh rải bước nhanh đến trước cửa tiệm, nhưng rồi lại khựng lại mà không dám vào.
“Bây giờ mình vào thì có bị kì cục không?”
Bỗng điện thoại trong túi anh đổ chuông, là của trợ lí Giang Chẩn gọi đến.
- *Alo boss, ở công ty còn chút văn kiện cần anh xử lý gấp…
- *Tôi biết rồi.
Hạ Dực quyết định bỏ cuộc, anh không đủ can đảm để xin số điện thoại của cô ấy.
Đường đường là một tổng giám đốc của cả một tập đoàn lớn, nghe danh thôi khiến ai cũng phải sợ. Vậy mà bây giờ lại chỉ vì chuyện này mà anh lại nhát gan như thế.
“Thôi vậy, bỏ đi.”
…
Sau khi hoàn thành hết công việc ở công ty, anh liền trở về nhà thay một bộ quần áo thể thao.
Hạ Dực có một thói quen chạy bộ vào buổi tối. Anh cảm thấy như vậy sẽ khiến bản thân thoải mái hơn.
Chạy được một hồi, anh lại dừng trước cửa tiệm tạp hoá ở ga xe lửa.
Anh nhìn thấy cô gái tóc màu trà kia vẫn chưa về, chắc có lẽ đây là cơ hội của anh rồi.
Đẩy hết can đảm và dũng khí lên, anh bước vào cửa hàng.
“Mua cái gì bây giờ, bước vào rồi mà không mua thì kì lắm.”
Anh lấy đại một thanh socola hạnh nhân, vì đây cũng là loại mà Gió Thu của anh rất thích.
Đến khi thanh toán, anh cố tình nói rằng bản thân quên ví, để kêu cô add wechat của mình.
“Yes, thành công rồi.”
…
Bước ra khỏi cửa hàng, lòng anh vui như trẩy hội.
“Thì ra em tên là Dương Nhược Hy, một cái tên thật đẹp.”
…
Sáng hôm sau, anh kêu Giang Chẩn đi tìm kiếm thông tin của cô gái tên Dương Nhược Hy kia.
- “Tôi muốn biết thông tin của cô gái này.”
- “Àmm…vị tiểu thư này là ai vậy boss? Nhà thiết kế à, hay hoạ sĩ, hay…”
- “Nhân viên bán hàng.”
- “Hả?”
- “Giang Chẩn! Cậu không nghe lời tôi nữa hả? Tôi nói tôi muốn biết thông tin của cô gái này.”
- “À dạ dạ.”
Mất cả mấy tiếng đồng hồ, Giang Chẩn mới có thể thu thập được một chút thông tin từ chủ cửa hàng của cô ấy. May mắn sao sơ yếu lí lịch của nhân viên vẫn dc giữ lại.
- “Boss! Đây là thông tin của cô Dương.”
- “Để đó đi.”
Đây là lần đầu tiên Giang Chẩn thấy sếp của mình để ý đến một người con gái. Ngay cả bản thân anh cũng không biết được chuyện sếp của mình đã từng say mê một người con gái qua thư đến nhường nào.
…
*THÔNG TIN CÁ NHÂN:
Họ & tên: Dương Nhược Hy.
Tuổi: 26
Họ & tên bố: Dương Nhược Thuận.
Họ & tên mẹ: Cao Như Bối.
Địa chỉ nhà: Toà X, đường ABZ, phố X.…*
Hạ Dực đọc qua thông tin của cô, biết được cô chỉ học hết lớp 12. Do trình độ học vấn không cao nên rất khó để được nhận ở các công ty lớn. Bao nhiêu năm qua chỉ làm tạp vụ kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ.
Bỗng dưng Hạ Dực lại muốn làm một thứ gì đó cho cô.
…
Ngày hôm sau, Dương Nhược Hy vẫn đi làm như mọi ngày thì bỗng nhận được điện thoại từ bệnh viện.
- *Xin chào, đây có phải cô Dương không?
- *Dạ, tôi là Dương Nhược Hy đây.
- *Chào cô, bệnh viện mới gửi thông báo về tình trạng bệnh của mẹ cô.
- *Mẹ…mẹ tôi bị làm sao….
- *Khối u trong não của mẹ cô đang ngày càng to hơn. Nếu gia đình không làm phẫu thuật gấp thì e rằng bệnh nhân sẽ không thể trụ được lâu hơn nữa. Hiện tại bệnh nhân cũng đang nguy kịch trong bệnh viện…