Bán Thân Cho Tên Ác Ma

Chương 125: 125: Sắm




Hắn liền nhìn ra cô có tâm trạng không tốt như bị vướng mắc một thứ gì.

Hắn rút ra vài chiếc thẻ ngân hàng không giỏi hạn ra đưa cho

"Đây em cầm lấy đi mua sắm thỏa thích"

Thấy cô có vẻ rè chừng, hiển nhiên nhìn hắn đầy bất ngờ

Cô thật sự không muốn nhận lấy dù chỉ là một chút.

Vốn là người sống thiếu thốn vật chất từ nhỏ cô đã quen với cuộc sống không lãng phí dù là một khoản nhỏ.

Chính vì hoàn cảnh học cách tiết kiệm những thứ không cần thiết đâu nhất thiết phải mua.

Tấn Ngạo nhìn cô đầy nghi hoặc.

Chả lẽ cô không thích tiền?

Không phải không thích tiền nhưng đây căn bản không phải tiền của cô ngang nhiên nhận tiền hắn cho có gì đó khó chịu

Hắn ấn vài chiếc thẻ vào lòng bàn tay cô màng cho cô không muốn nhận hắn vẫn cố chấp

"Sao em lại khách sáo vậy?...!Anh là người yêu em có quyền được chăm sóc cho em về mọi thứ.

Chút nữa anh có chút việc nghĩ em một mình buồn rỗi nên đi mua sắm"

Lan Hương ngượng nhưng vẫn còn hành động cầm hờ lấy chiếc thẻ.

"Mua mười lăm hai chục bộ đồ hoặc nhiều hơn em không phải ngại cứ dùng đi" Hắn nghĩ đại con số cho cô mua

Lan Hương không thốt lên lời.

...!

Hai người vệ sĩ cao to được giao việc lái xe cho cô và đi theo sau cô để xách đồ

Được mua sắm nhưng cô vẫn không thấy vui vẻ ngược lại cảm thấy sự áp lực của đồng tiền như chèn ép cô.

Hắn nói cô cần phải mua hơn mười lăm túi đồ lận.

Mua mấy chục bộ cũng không phải là quá nhiều vì ở nhà cả tủ đồ lớn hắn sắm cho,

Cô khuyên mình không sao chỉ là đủ tới vài chục bộ cứ chọn đại là được

Thuận tiện đang dừng trước một cửa đồ quần áo thời trang nữ trong trung tâm thương mại tại lầu hai.

Khi bước chân vào cô cố trấn tính bản thân, khi phải ngước nhìn cả cửa đồ cô thốt lên lời "Quá đẹp"

Còn hai người vệ sĩ đi theo thì đứng ngoài cửa chờ giao phó

Nhân viên ở tiệm được cái nhiệt tình, thân thiện

Nữ nhân tư vấn giới thiệu từng loại trang phục hot mới ra vào tháng này

Rất nhiều loại đồ từ đồ ngủ, mặc ở nhà, đi chơi,...!Mỗi bộ nữ nhân viên giới thiệu cô nhắm mắt lấy đại

Cô gái nhỏ sợ nhìn cái giá trên trời sẽ không vững nổi mất nên dù nhân viên có kêu cô xem qua giá thành nhưng cô chỉ nói đại vài câu cho xong

Bạch Lan Hương nói cho nữ nhân viên biết số đo ba vòng của mình để dễ dàng tìm loại size đồ phù hợp

Sau một hồi chọn lựa cuối cùng tất cả bộ đồ chọn ra toàn size S.

Cô cầm chiếc váy màu trắng mềm mại, dài tới đầu gối ướm thử lên người.

Thiết kế đơn giản màu sắc sáng, là váy trễ vai ngay phần eo trang trí một chiếc nơ thắt dây sau eo.

.

Truyện Cổ Đại

Gió thổi từ máy lạnh trong cửa đồ làm chiếc váy bồng bềnh.

Cô rất ý liền chốt hạ luôn chiếc này và những chiếc khác.

Nữ nhân viên nhiệt tình mỉm cười nói với cô thêm về sản phẩm mới

"Tiểu thư bên cửa hàng vừa nhập đồ nội y mới cô có muốn xem qua chút không?" Nữ nhân viên chờ phản ứng của cô

Lan Hương ngượng chín mặt, cũng may nhân viên là nữ.

Cô thấy thắc mắc lên hỏi

"Là nội y mặc thường ngày sao?" Nói ra từ này không quá lớn nhưng cảm giác đằng sau lưng cũng còn có những người khác nhìn vào cô và nữ nhân viên.

Nữ nhân viên cười trừ đáp "Không phải đồ kiểu mặc thường ngày đó là đồ mặc cho mỗi tối đi ngủ...!giống như ngủ cùng chồng hoặc người yêu đó"

A thì ra là loại đồ nội y ngủ quyến rũ đó sao.

Trong đầu cô không ngừng suy nghĩ đến chuyện xấu hổ khi mặc chúng

Cô không có ý định mua nhưng cũng tò mò lên nói muốn xem qua thử

Nữ nhân viên chỉ đường cô đến khu đồ nội y ngủ cao cấp.

"Cô thích loại lụa hay ren hay..." Nhân viên lựa chọn vài bộ đồ

"Là loại lụa tơ tằm thượng hạng có rất nhiều mẫu cô thử xem"

Cô cầm trên tay đồ, đường nét và cả cách thiết kế quá hở hang rồi nhưng nó mang tên là nội y mà

Lan Hương ngượng mặt nhìn nữ nhân viên đã hỏi rồi nếu không mua thì...!biết vậy ngay từ đầu thẳng thừng từ chối cho xong.

Cô chọn tạm một bộ đi để khi nào trời nóng mặc đi ngủ cho thoải mái cũng không có ý gì

Hai tay cầm túi đồ bước ra khỏi cửa hàng, đây là lần cuối cô mua quyết không mua thêm nữa bởi vì ở biệt thự có một tủ đồ lớn nữa.

"Tiểu thư để chúng tôi xách được rồi"

"Không sao tôi tự cầm được " Cô khẽ từ chối

"Nếu để cô xách túi đồ nặng nhọc thể nào ngài ấy cũng sẽ...!nên cô cứ yên tâm đưa cho chúng tôi" Người vệ sĩ nghĩ đến cảnh mặt mày của hắn đã trông khó coi đến mức nào

Càng không để cô theo ý hai người họ tranh phần cầm đồ

"Bạch tiểu thư tôi là A Lãm từ nay sẽ là vệ sĩ riêng cho cô" Một trong số hai người đàn ông giới thiệu

Gì vậy? Từ khi nào cô còn có cả vệ sĩ đi theo sau? Hắn quá khoa trương rồi.

Vì sự an toàn của cô nên mới làm như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.