Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn

Chương 77: Phân chia nhiệm vụ




Hai mươi dặm – so với thường nhân là một khoảng cách khá xa, nhưng với những cao thủ giang hồ mà nói, chẳng qua như một cái hồ bơi nhân tạo. Không có sức khiêu chiến tí nào. Hơn nữa, nơi này gần bờ, không có các loại thuỷ quái nguy hiểm lẫn yêu thú cấp cao.

Chỉ không tới một canh giờ, đại đội ba mươi hai người đã an toàn đặt chân đến đất liền.

Vận công hông khô áo quần, trang phục. Hiểu My nhìn một vòng, điểm danh những người đang có mặt. Sau đó cười lên vui vẻ:

- Hành trình Bắc Tiến từ đây chính thức bắt đầu. Ta đề nghị trước hết dừng lại tại đây, ăn uống, thư giản. Một lát nữa bàn bạc kế hoạch rồi thống nhất kế hoạch hành động.

- Dạ, lão đại.

Binh đoàn Thần Võ đồng loạt hét vang. Bầu không khí thật hăng hái, náo nhiệt.

Các huynh đệ Trần Đại Uy chia làm hai nhóm. Một nhóm xuống biển tìm hải sản. Một nhóm lên rừng tìm yêu thú khai đao.

Lạc Vô Trần chọn vị trí thích hợp, dựng lên một lều trại đơn giản. Trải da thú làm thảm, bày lên hoa quả, rượu ngon gọi kêu gọi đám Lữ Tuấn tham gia. Hội nghị cấp cao đầu tiên tại Bờ Bắc diễn ra trong không gian thoáng đãng, nhẹ nhàng.

Dõi mắt nhìn từng con sóng nối đuôi, ầm ầm xô vào ghềnh đá, nghe tiếng gió rì rào mang theo vị mặn quen thuộc của biển cả mênh mông. Hiểu My bất giác nhớ lại những năm học đại học, sau mỗi mùa thi, cô vẫn thường cùng lũ bạn cùng phòng ký túc xá kéo nhau ra biển ngắm hoàng hôn hoặc xem mặt trời mọc. Đây cũng là thú vui tao nhã của đời người.

Đang lúc mỗ nữ mơ màng, chìm đắm trong quá khứ xa xôi, giọng của Hùng A Đại đã mạnh mẽ kéo cô trở về thực tại.

- Có lẽ Kim cô nương và Lãnh huynh đây đối với bờ bắc của Huyền Thiên đại lục này không quá xa lạ. Tuy nhiên, hai vạn năm đã trôi qua, từ lúc ta ra đời cho đến nay, mảnh thiên địa này đã có nhiều thay đổi.

Không nói tới linh khí ngày càng ít đi và yêu thú xuất hiện ngày càng nhiều thì các bộ tộc thú nhân cũng đã phát triển có thể sánh ngang nhân loại, đồng thời chia nhau thống trị nhiều nơi.

Phi ưng tộc ở khu vực phía bắc. Hắc Viên tộc ở phía nam. Hùng sư tộc ở phía đông, Hồ tộc ở phía tây. Ngoài ra còn có Linh tộc, Xà tộc, Giao nhân tộc… chiếm cứ địa bàn riêng trên đất liền hoặc đáy sâu Huyền Hải.

...

Kim Phượng lặng thinh nghe Hùng A Đại thao thao bất tuyệt. Hai vạn năm, quả nhiên nhiều thay đổi. Trước đây toàn bộ bờ bắc này được cai trị bởi Thiên Vũ - thần thú Bạch Hổ, một trong thập nhị chiến tướng dưới trướng Hoan Hỉ Thần.

Trong trận chiến hai vạn năm trước, Thiên Vũ đối địch cùng thần thú Hoả Kỳ Lân và Huyền Vũ của Tà Thần, Yên Thần. Kết quả trọng thương, nhờ thuật pháp hồi sinh của Hoan Hỉ thần mới khôi phục lại.

Sau đó thập nhị phu thần quyết định nhập luân hồi, đuổi theo bước chân nữ thần của họ. Bản thân cô cùng Thiên Vũ là thần thú, cũng giống như Ngân Nguyệt Xà, chấp nhận bị phong bế hai vạn năm.

Nay, giao hẹn đã tới, có lẽ hắn đã trở về. Chỉ là không biết giờ ở chốn nào. Có khôi phục lại toàn bộ ký ức hay chưa?

Kim Phượng lẫn Lãnh Nguyệt đều chìm trong hồi ức cũ, nếu như họ biết Thiên Vũ – thần thú Bạch Hổ là vị phu thần đầu tiên tìm được Hiểu My, Không biết sẽ ngạc nhiên đến mức độ nào.

Hiểu My lúc này cũng đang nhớ đến đồng bạn xa cách đã lâu. Cô nhìn chiếc vòng đá ngũ sắc trên tay, nhớ tới cái con hổ đáng ghét nào đó, trước khi chia tay còn hẹn ngày quay về đòi lại. Ha ha. Gần mười năm rồi. Chắc hắn đã có thể hoá hình thành một siêu cấp mỹ nam. Cô thật trông đợi a.

- Tiếp theo, mọi người có dự định gì chưa? Hùng A Đại giới thiệu xong, miệng đắng lưỡi khô, nhìn Lạc Vô Trần và Hiểu My, lên tiếng hỏi.

- Hiện giờ, có lẽ chúng ta nên chia nhau hành động cho nhanh. Mọi người đều có truyền tin thạch trong tay, bất cứ lúc nào cũng có thể trao đổi thông tin, liên lạc.

Kim Phượng nghe thế thì quyết định thật nhanh: Ta muốn đến lãnh địa của Phi Ưng tộc, tìm tên Chu Khiếu để điều tra. Hi vọng có thể biết được tin tức của phu thê Trần Chí Bá Phụ.

- Đa tạ Kim Phượng Tỷ.

Hiểu My cảm kích nhìn Kim Phượng. Người này lúc nào cũng nghĩ cho cô. Tình cảm rất ấm áp dù vẻ ngoài luôn hững hờ, lạnh nhạt.

- Được rồi. Vậy ta sẽ đi một chuyến đến phía đông. Hùng Sư bộ tộc – nghe thật thú vị. - Lãnh đại gia chẳng yếu thế mở lời.

- Lãnh đại ca, huynh cũng muốn một thân một mình xuất kích sao? Hiểu My nhìn hắn, mặt có chút đăm chiêu. Dù sao, ngoại trừ Kim hộ vệ, hắn là người có được đa phần ký ức kiếp trước, lại thêm một thân tuyệt thế võ công, gánh một phương cũng không quá nặng.

Nhìn thấy vị tuyệt đại soái ca không trả lời mà nhếch mép, tràn đầy tự tin, Hiểu My cũng chỉ có thể gật đầu.

- Tỷ tỷ. Đệ muốn đến đến Hồ Tộc. Vừa tìm hiểu tin tức dược liệu cho Thái sư huynh, vừa điều tra tin tức phụ thân của đệ.

Trường An nhìn tỷ tỷ, nhỏ giọng nói lên ý định của mình.

- Ta đi cùng đệ.

- Không cần đâu tỷ. Đệ đã trưởng thành, cũng muốn tự mình gánh vác. Hơn nữa, Hồ tộc không cho nhân loại bước vào. Tỷ cứ an tâm đi cùng các sư huynh là được.

Hiểu My nhìn thật sâu vào đôi mắt tím của đệ đệ, thấy trong đó tràn ngập ánh sáng kiên định, quyết tâm. Cô liền đồng ý, nhưng bổ sung điều kiện thêm vào: - Tiểu Bạch sẽ đồng hành cùng đệ.

Trường An nghe Hiểu My nói thì ngẩng lên: - Tỷ tỷ. Còn an toàn của tỷ thì sao?

- Ha ha. Trần Sư muội còn có chúng ta lo. Đệ yên tâm.

Hùng A Đại nhanh miệng cướp lời. Đã đến đây rồi, hắn nhất định phải mời Hiểu My về bộ tộc Hắc Viên. Hắn phải để cô thấy Tuý quyền cùng Hầu Nhi Tửu phát dương quang đại.

- Vậy ta sẽ cùng Lữ sư đệ hộ tống Hiểu My đến phía nam. Sẵn đó để các huynh đệ Binh đoàn Thần Võ luyện tập một phen. Nhân tiện, cũng xin mọi người hết sức lưu ý. Mục tiêu đến bờ bắc lần này của chúng ta, không chỉ có tìm Trân dược cho Thái Thiếu Nam mà còn có tung tích phụ mẫu Trần sư muội cùng phụ thân của Trường An. Bên cạnh đó phải đề phòng bọn tay chân Yêu Thần trà trộn đến đây. Chỉ cần có bất cứ thông tin hoặc nghi ngờ, đều nên lập tức truyền tin nhau. Đừng vội vàng hành động.

Lạc Vô Trần nhìn Lữ Tuấn, chầm chậm nói ra ý kiến của mình.

- Trường An. Danh tính bá phụ là gì?

Lãnh Nguyệt và Kim Phượng nhìn mỹ nam tóc bạch kim, hỏi thăm đặc điểm nhận dạng để tiện điều tra.

- Cha đệ là Thất Vỹ Thiên Hồ, đã mất tích mấy mươi năm. Nghe nói đệ có đôi mắt tím và mái tóc giống cha, chắc cũng dễ dàng nhận ra nếu tình cờ gặp mặt.

Mọi người nghe thấy, âm thầm ghi nhớ trong lòng. Hiểu My suy nghĩ một hồi, cùng đem chuyện của Thiên Vũ nói ra, nhờ mọi người lưu tâm, biết đâu ngẫu nhiên đụng mặt.

Kim Phượng chớp chớp mắt nhìn cô. Lãnh Nguyệt thì ngữa mặt cười.

- Tạo hoá thật hay a. Không ngờ trong thập nhị Phu thần, Thiên Vũ là người đầu tiên tìm được chuyển thế của Hoan Hỉ thần. Đáng tiếc, hắn rời đi quá sớm. Nếu ở lại thì giờ chúng ta đã có thể gặp nhau rồi.

Lãnh đại gia hồ hởi, mang chuyện kiếp trước của Thiên Vũ nói ra. Hiểu My nghe thấy thì ngoài choáng váng còn có vô cùng xấu hổ. Mỗ nữ nhân đang nhớ lại những năm tháng vừa mới xuyên đến đây, toàn bộ sinh hoạt của cô đều có liên quan đến người bạn này. Hình như lúc buồn chán, cô còn thường xuyên đòi gả cho nó nữa.

Nếu quả có một ngày, Thiên Vũ trở về, yêu cầu cô thực hiện lời nói khi xưa thì cô biết phải làm sao đây. Hoạ từ miệng mà ra a…

Lữ Tuấn cũng đang nhớ lại hình ảnh quả cầu trắng trong lòng Hiểu My những ngày đầu mới quen biết cô. Cứ tưởng là thú sủng bình thường nên khi đột nhiên không thấy nó xuất hiện, mọi người cũng không mấy lạ kì. Dè đâu, tiểu mao cầu lại có thân phận kinh người như thế.

Đúng lúc mọi người thảo luận kế hoạch xong xuôi thì bọn người Trần Đại Uy và Hồ Phi Tiếu cũng về tới, mang theo rất nhiều thức ăn phong phú, đa dạng.

Hiểu My quyết định mở một buổi tiệc nướng ngoài trời. Ý kiến vừa đưa ra được mọi người hưởng ứng nhiệt tình. Vì thế, chưa tới một canh giờ sau. Toàn bộ bãi biển nơi họ dừng chân đã dậy mùi thơm ngạt ngào, hấp dẫn.

……………………………………………………………….

Cũng trong lúc này, tại một khu vực rộng lớn ở phía nam của Bờ Bắc Huyền Hải. Rừng rậm trải dài, đại thụ chọc trời mang theo cảm giác hùng vĩ, bao la. Từ không trung nhìn xuống, chỉ thấy bát ngát một màu xanh, liên miên vô tận. Ánh mặt trời chiếu lên những phiến lá trơn láng, phản xạ lại làm ta có cảm giác như một dải lụa được điểm kim tuyến lung linh. Thỉnh thoảng, vài cơn gió lớn thổi qua, cả mảng xanh ùa lên xào xạc, ngả nghiêng, dập dờn như sóng. Đẹp đến vô ngần.

Bên dưới thảm lụa thiên nhiên tươi đẹp ấy, chính là nơi ở của bộ tộc Hắc Viên. Chỉ cần nhìn qua một góc kiến trúc nơi đây, cũng đủ thấy sự hưng thịnh, phát triển không thua gì nhân loại.

Lão tộc trưởng một đầu tóc trắng, bóng dáng cao gầy len lỏi trên lối mòn dẫn đến thạch động bí mật phía sau nghĩa địa của bộ tộc. Đây là nơi mà các đời tộc trưởng như ông đều có nhiệm vụ canh chừng, bảo vệ.

Lão tộc trưởng đứng trước một tế đàn bài trí đơn giản, xung quanh, ánh lửa lập loè. Khuôn mặt già nua hướng về quả cầu trong suốt giữa đàn tế, thần thái trịnh trọng. Vô số âm thanh kỳ lạ từ đôi môi bạc phát ra, tuần tự lặp đi lặp lại tựa một bài kinh của đắc đạo cao tăng.

Một loáng sau, tinh cầu sáng lên, cả thạch động rung chuyển. Các tinh thạch khảm trên trần động đậy, bức mình ra khỏi vách đá, hoán đổi vị trí cho nhau thành một hàng chữ vàng rực thâm nghiêm.

“Tử chiến đến cùng, đường sống xuất hiện. Thần nữ trở về. Đại tộc vùng lên”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.