Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu

Chương 1: Hiệu ứng bươm bướm




Harry chưa từng trải qua kì nghỉ hè hỏng bét thế này.

Khi Voldemort ma quỉ kia sống lại, trong lòng cậu đối với ân tình của Cedric mà áy náy và anh họ cùng nhau trải qua thời điểm giám ngục Azkaban tập kích, từng có giây phút tuyệt vọng như vậy, nhưng là cậu biết chính mình không phải cô độc một mình, cha đỡ đầu của cậu trước đâu ủng hộ cậu, chờ đợi cậu.

Mà hiện tại……

Cuối cùng lại vì cậu lỗ mãng, tự đại mà chết đi, tựa như ai đó từng nhục mạ hắn như vậy, cậu sớm hay muộn sẽ vì mù quáng, cuồng vọng mà hại chết chính mình. Nhưng là vì cái gì người chết đi không phải là cậu?

Sirius…… Sirius……

Từ nay về sau sẽ không bao giờ có người lắng nghe tất cả tâm sự của cậu, khiến cậu không chỗ nào cố kỵ nói hết, khiến cậu toàn tâm toàn ý dựa vào, cha đỡ đầu của cậu……

Harry nặng nề chán ghétbản thân, cậu không để ý tới bất luận kẻ nào, Snape mắng không sai, chính mình chính là sao chổi xui xẻo, vẫn là cách xa người một chút thì tốt nhất!

Hơi đem cảm xúc khó chịu trút hết trên người một ít, cậu bé nhíu chặt mày tiến nhập mộng đẹp.

Harry vô tri vô giác tiếp tục cuộc sống tại đường Privet Drive, mỗi ngày đi vào giấc ngủ ở lịch gạch một cái, chết lặng chờ đợi Dumbledore như trong thư viết đưa cậu đến Hang Sóc. Nếu có khả năng, cậu không muốn đi quảng trường Grimmauld số12, Harry cảm giác mình nhất định sẽ tại trong đại sảnh yên tĩnh kia hít thở không thông mà chết.

Sau đó ngày này rốt cục đến, Dumbledore giải thích nguyên nhân cậu hàng năm tất yếu phải trở lại gia đình dì, đến mười bảy tuổi còn một năm, khi cậu sau trưởng thành là có thể vĩnh viễn rời đi nơi này, hoàn toàn. Sau đó cuối cùng cậu sẽ mất đi một nơi có thể quay về.

Harry trong lòng cười nhạo chính mình, ngoan ngoãn đi theo Dumbledore đi tới nơi Slughorn ẩn thân.

Nghe lão giáo sư đầy mặt xúc đông nhớ lại chuyện cũ, nhìn đến tấm ảnh chụp của mẹ tươi cười sáng lạn ở trường, Harry lại chỉ cảm thấy trong lòng chua xót.

“A, hắn là Regulus Arcturus, cùng anh hắn bề ngoài rất giống.” Slughorn cầm lấy cái ảnh chụp khác, bắt đầu giảng thích cho cậu những câu chuyện học trò quang vinh đó, còn có bọn họ mang đến cho ông các ích lợi.

Khi Harry tại buông tấm ảnh có Lily, không cẩn thận làm rớt, sau đó thấy được mặt sau còn có tấm ảnh khác.

Từ từ.

Hắn là……

Thằng bé gầy yếu mặc đồng phục dài rộng, chỗ cổ lộ ra mép áo sơ mi cũ kĩ, móc meo, trên người thắt caravat là màu xanh bạc của Slytherin, mái tóc dài che hơn phân nửa khuôn mặt, màu da tái nhợt nói lên tình hình khỏe mạnh của hắn làm người ta có thể lo lắng, mà thằng bé kia so những người khác có một cái mũi cỡ lớn dính mồ hôi. Lúc này ánh mắt đen huyền của hắn chuyên chú quan sát đến cái vạc tỏa ra làn khói nhẹ, mà bên người hắn đứng còn có đôi mắt chăm chú của cô gái.

Phát hiện Harry chú ý, lão giáo sư tự hào mở miệng: “Đó là Severus Snape, ta nghĩ con nhất định rất quen thuộc cậu ấy. À, tấm ảnh này, là chụp tiểu tổ ma dược lúc ấy, tổ hợp mẹ con và Severus hợp tác lúc ấy là lợi hại nhất.”

Harry giật mình há to miệng, cậu nhìn Slughorn ngụy trang bình thường cho tấm hình, không để người chú ý tới thằng bé mặt sau kia.

“Được rồi Harry, không cần giật mình, theo ta được biết Lily và Severus từ nhỏ đã là bạn, trước năm thứ năm bọn họ quan hệ vẫn tốt.” Slughorn tiếp tục nói, “Có lẽ con có thể cùng cậu ấy nói nhiều chuyện của mẹ con, cậu ấy khẳng định sẽ cảm thấy vui vẻ.”

Chuyện kế tiếp Harry không rõ lắm, cậu giống như con rối gỗ đi theo Dumbledore, sau đó Slughorn đồng ý trở lại Hogwarts nhậm chức giáo sư, độn thổ lần nữa, cậu liền đứng ở con đường ngập nước ngoài Hang Sóc, giầy bị ngâm trong nước.

“Harry!” Hai người bạn phát hiện cậu đến trước tiên, sau đó cùng hướng cậu mà chạy đến, thẳng đến cảm nhận được nhiệt độ cơ thể hai người, Harry mới lại một lần nữa linh hoạt lại.

“Ron…… Hermione……”

“Harry, thân thể của cậu thật lạnh, mẹ đang làm bữa tối, mau tới uống bát canh nấm đi.” Ron tùy tiện đẩy Harry hướng Hang Sóc đi.

Hermione rửa sạch nước động trên người Harry vẫn lo lắng nhìn hai cậu bé, một đầy mặt tươi cười, một không khí trầm lặng. Cô nhận ra một sự thật rõ ràng, Harry làm cho người ta cảm giác — thay đổi, thật giống như khí thế quanh cậu hoàn toàn hướng về một nơi khác.

Bất quá nghĩ đến cái chết của Sirius, cô gái thông minh lại cảm giác Harry có nhiều biến hóa là đều bình thường, dù là cam chịu sa ngã.

Trong khoảng thời gian trước khai giảng này, mỗi người ở Hang Sóc đều cảm nhận được cậu bé mắt xanh ngọc biến hóa, nụ cười của cậu trở nên hiếm thấy, mà cậu gợi lên khóe miệng lại có vẻ đặc biệt miễn cưỡng. Harry luôn là im lặng ngồi bên ở cửa sổ, nhìn ánh mây trên trời biến hóa không ngừng không biết tại tự hỏi cái gì.

Ginny có ý cho Harry một ít ôm ấp tràn ngập tình yêu, nhưng là Harry gượng gạo tránh né……

“Hành lý thu dọn hết chưa bọn nhỏ?” Molly đứng ở giữa phòng khách, giúp bọn họ đem hành lý ném lên xe, sau đó bắt đầu dặn dò, “Một năm Này tại Hogwarts các con trăm ngàn lần phải cẩn thận.”

Molly cuối cùng cho Harry cái ôm người mẹ, sau đó cả đoàn cùng nhau đi trước nhà ga chin ba phần tư.

Trên xe lửa, Ron nói lúc đi Hẻm Xéo từng nhìn đến mẹ con Malfoy đến cửa hàng Borgin Burke, cái này làm Harry chú ý.

Bởi vì Sirius chết đi, cậu đối với biểu tình thống khổ chết lặng của Malfoy nhỏ trên báo chí có một tia đồng cảm, theo góc độ nào đó mà nói, Dark Lord quẳng đi Malfoy lớn, Malfoy nhỏ giống như chính mình mất cha, mà Harry không nghĩ ra được sống ở Azkaban và hoàn toàn chết đi rốt cuộc cái nào đối với đối thủ một mất một còn đả kích lớn hơn.

Nghĩ đến đây, Harry cảm giác chính mình ngồi không nổi nữa, “Mình đi ra ngoài một chuyến.”

Không nhìn Hermione cùng Ron suy nghĩ, Harry rời hàng ghế, trên đường luôn là có người ngăn cậu lại hỏi, còn có trực tiếp chất vấn cậu mắng cậu là kẻ lừa đảo, buồn bực nổi lên Harry tiến vào WC sau phủ thêm áo tàng hình, thực may mắn cậu thấy được Malfoy nhỏ đi dạo trong chung quanh toa xe.

Hắn đối thủ một mất một còn tinh thần rõ ràng không tốt, bạch kim tóc cũng trở nên ảm đạm, thỉnh thoảng có vài ‘bạn bè’ hắn châm chọc khiêu khích nói vài câu.

Harry nhìn hắn rời đi, do dự một giây sau cũng đi theo, không nghĩ tới Malfoy lại đi vào một toilet thoạt nhìn cũng rất quý tộc, Harry giãy dụa một lát sau theo đi lên, sau đó Malfoy bắt đầu khóa cửa lại.

“Petrificus Totalus!” Malfoy đột nhiên xoay người ra tay, Harry bị đánh nghiêng ngã xuống sàn. “Potter Ngu xuẩn, ta nghĩ ngươi chưa từng phát hiện ngươi cái áo tàng hình rách nát kia đã muốn không thể hoàn toàn che đi thân thể mập mạp của ngươi!”

Malfoy kéo áo tàng hình, hung hăng dùng chân đá vào ngực Harry,“Đây là ta thay cha ta trả lại ngươi!”

Những lời này khiến Harry vừa mới tích góp từng tí một oán hận bốn phía mở ra, cậu đuổi theo không phải là muốn bù đắp một chút cho thằng bé mất đi cha sao??

“Ngay tại nơi này trở về Luân Đôn đi, nơi đặc biệt thích hợp với ngươi, không phải sao?” Malfoy lại đem áo tàng hình che trên người Harry, đi ra phòng sau, trên cửa biến ra một bảng hướng dẫn, “WC này bị hư.”

Đến khi Hagrid theo Ron, Hermione biết được Harry không có xuất hiện mà kiểm tra từng cái toa xe, thiếu chút nữa bỏ qua WC bị hư mà thật sự khiến Harry trở lại London, nghi thức phân viện đã muốn chấm dứt, chỉ còn lại có hai ba cái đỏ đầu mang theo chờ đợi nhìn xung quanh, Harry cũng không có lựa chọn tiến vào Đại Sảng đường, mà ngoài cửa sổ nhìn thấy trước mắt toàn bộ.

Thông qua thần chú, Harry có thể nghe được thanh âm huyên náo bên trong, đại bộ phận người đều tại thảo luận chuyện ‘Snape đạt được mong muốn’, lúc này Harry mới phát hiện, người ngồi vị trí giáo sư độc dược là Slughorn, mà Snape thì mang theo biểu tình dương dương tự đắc ngồi ở vị trí rất thường thay đổi.

Cũng là lúc này cậu nhóc Potter mới hiểu được chính mình bỏ qua cái gì, Dumbledore muốn mời Slughorn trở về Hogwarts nhậm chức giáo sư, lại chưa bao giờ đề cập qua ông ta dạy chương trình học gì, là Harry tự cho rằng chỉ có Phòng chống nghệ thuật hắc ám là thiếu giáo sư giảng dạy.

Cái này không phải nói, sang năm cậu liền không nhìn thấy Snape?

Hơn nữa Snape…… Giống như cũng không có chú ý tới chính mình mất tích.

Harry còn tưởng rằng có thể tại trước Đại sảnh nhìn thấy người đàn ông này, giống như là lúc năm hai vậy, người đàn ông cao gầy mang theo tươi cười như đạt được khiến người chán ghét chờ ở bên ngoài, là người đầu tiên bắt lấy cậu, trừ điểm cậu.

Tâm đột ngột trống rỗng một giây, sau đó kiềm nén đau đớn một chút, Harry cho rằng vì biết mẹ cùng ông là bạn bẻ nêm đối với người đàn ông này lo lắng. Có phải hay không một năm sau, cậu liền mất đi một tia liên hệ cuối cùng với cha mẹ?

“Đừng đứng ngốc, nhanh lên đi vào ăn cơm, ta đói bụng lắm.” Hagrid tùy tiện đem Harry lôi ra khỏi cửa sổ, động tác chụp bả vai trực tiếp đem cậu nhóc đẩy vào trong đại sảnh.

Trong Đại Sảnh đường giống như là bị thi triển thần chú hóa đá phạm vi lớn, yên lặng ba giây sau mới ồ lên lên, Hermione lôi kéo Ron đở bả vai đau đớn của Harry đến trưởng bàn Gryffindor, dùng đồ ăn che đi các tầm mắt nhìn về phíacậu nhóc.

“Harry cậu không sao chứ, như thế nào đột nhiên ngơ ngẩn.” Ron một tay nắm chân gà, một tay bận rộn cầm lấy khoai tây chiên.

“Câm miệng Ronald.” Hermione dùng ánh mắt ý bảo bên cạnh cậu mọi người đều nghe lén, đáng tiếc Ron ngu ngốc hoàn toàn không tiếp thu tín hiệu.

“Snape trở thành giáo sư Phòng chống Nghệ thuật hắc ám?” Harry nói sang chuyện khác.

“Ừ, đúng vậy!” Ron cảm thán, “Mình muốn trở thành Thần Sáng, xem ra là trốn không thoát môn của lão. Bất quá cũng may chỉ một năm, kỳ thật nói không chừng cả một năm cũng không được.”

Harry đột nhiên cảm giác phiền lòng, lời Ron nói là tiếng lòng đại bộ phận Gryffindor, thậm chí khi biết Snape cùng mẹ mình là bạn bè trước đó, cậu cũng sẽ đi theo mọi người cùng nhau phụ họa. Nhưng là hiện tại Harry hoàn toàn không muốn người này chết đi, cậu muốn vọt tới trước mặt người kia, chất vấn quan hệ của ông ta cùng với mẹ mình, hỏi một chút ông ta vì cái gì phải làm khó dễ đứa con của bạn thân như vậy! Tốt nhất lại cho ông ta một đấm coi như trả thù vài năm này bị phê bình nặng nề, sau đó bắt ông ta điều chế cho mình độc dược có hương vị tốt làm bồi thường!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.