Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 555




CHƯƠNG 555: MỘT NĂM PHẠT CẢNH CÁO

“Huyết Cốt đại nhân!”

Sau khi Huyết Cốt rảo bước đi vào, Fujie Ichimura tự nhiên cũng nhìn rõ, lập tức trở nên vui mừng, thậm chí đã quên mất, Huyết Cốt là do ai gọi tới.

Tuy nhiên Huyết Cốt căn bản không có liếc nhìn Fujie Ichimura, sắc mặt xanh mét đi về phía Sở Vĩnh Du đang ngồi trên ghế.

Vào cùng lúc này, thân thể của Fujie Ichimura khẽ động, sau gáy Yamakawa Gin bị đập một cái, cô ta lập tức ngất đi, giống với cái tát đánh Fujie Ichimura trước đó, không có bất kỳ ai có thể nhận ra động tác của Sở Vĩnh Du, chỉ có hai người mặc đồ đen luôn hạn chế động tác của Yamakawa Gin là có vẻ sốc.

“Huyết Cốt đại nhân! Người này bất kính với ngài, còn nói ngài đến cũng sẽ không có tác dụng gì, còn nói…”

Fujie Ichimura đang nhìn Sở Vĩnh Du bằng ánh mắt trêu tức, cùng lúc khi nói một số tội danh từ không thành có thì trực tiếp há to miệng, vẻ mặt không dám tin.

Bởi vì Huyết Cốt, vậy mà cách Sở Vĩnh Du ba bước thì quỳ xuống đất.

“Đại nhân! Huyết Cốt có tội!”

Đại nhân? Tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, bọn họ ai không biết Huyết Cốt là một trong tứ đại thủ hộ của Chiến Thần nước R, vậy thì bây giờ Huyết Cốt quỳ xuống gọi đại nhân, nói rõ cái gì, nói rõ người bị anh ta bắt lại, chính là Chiến Thần nước R.

Sống lưng của Vương Tranh Tranh lạnh toát, cũng vội vàng quỳ xuống đất, hàm răng không ngừng va đập.

“Đại nhân…”

Chiến Thần nước R là cơ mật tuyệt đối, mỗi một nơi, cũng chỉ có đại đội trưởng biết thân phận thật sự, cho dù là phó đội trưởng cũng không biết, trừ phi cơ duyên trùng hợp, hoặc có mạng lưới quan hệ mạnh mẽ của mình.

“Huyết Cốt, nói thử đi, tôi còn chút thời gian.”

Sở Vĩnh Du nhìn Huyết Cốt, trên mặt Huyết Cốt trần ngập sự hối hận và tự trách, là một trong tứ đại thủ hộ, hiển hách một đời, không ngờ cuối cùng xảy ra chuyện không thể cho phép như này.

“Cút qua đây!”

Huyết Cốt gật đầu, một tiếng quát, Fujie Ichimura bị dọa cho hồn bay phách lạc, ngay cả chạy cũng ngã lăn ra.

“Tôi… tôi không biết ngài chính là Chiến Thần nước R, tôi thật sự không biết.”

Những người mặc đồ đen ôm đầu gục quỳ trên đất đó, ai nấy đều xuýt xoa không thôi, bây giờ cuối cùng cũng biết cái gì gọi là tấm sắt thật sự, người ta không những võ công lợi hại, thân phận cũng dọa chết người ta.

Chỉ vào Fujie Ichimura, Huyết Cốt mở miệng nói.

“Đại nhân, cậu ta là em trai ruột của em rể tôi, tôi cũng là đến đây mới biết, em gái tôi gả một người Nhật, có điều hai người tình cảm rất tốt, sản nghiệp của em rể tôi ở Tốt Thành rất lớn, em ấy sống cũng rất hạnh phúc, có hai đứa con.”

“Cậu biết, điều tôi hỏi không phải là những cái này.”

Giọng nói của Sở Vĩnh Du lạnh đi rất nhiều, Huyết Cốt vội vàng quỳ xuống lần nữa, cắn răng đến bật máu.

“Đại nhân, xin anh trừng phạt, em… em gái của tôi, nhiều năm như vậy đột nhiên có người thân, tôi… tôi cũng không có tâm lý khống chế mình, nói ra thân phận thật sự, còn nhắc đi nhắc lại, không cho phép em ấy tiết lộ ra ngoài, tôi thật sự không biết, em ấy vậy mà nói cho chồng của em ấy, ngay cả tên Fujie Ichimura này cũng biết, hôm nay nếu không phải anh xuất hiện, tôi vẫn luôn bị lừa.”

Nói xong, Sở Vĩnh Du nhìn sang Vương Tranh Tranh.

“Phó đội trưởng Vương, Huyết Cốt có từng đến đội điều tra sự cố đặc biệt của Tốt Thành tìm các ông không? Hoặc có từng hẹn gặp riêng ông và đại đội trưởng không?”

Vương Tranh Tranh điên cuồng lắc đầu, giờ ông ta đã toát mồ hôi lạnh cả người, khi không biết thân phận thật của Sở Vĩnh Du, võ lực bạo lộ của anh đã khiến người khác sợ hãi, bây giờ biết thân phận, thật sự cảm giác giống như thái sơn đè trên người, hít thở cũng thấy khó khăn.

“Không! Không có! Đại nhân, tôi có thể dùng tính mạng của tôi để thề, Huyết Cốt đại nhân trước giờ chưa từng liên lạc với chúng tôi, đều là anh trai của Fujie Ichimura – Fujie Benno liên lạc với chúng tôi, sau khi thông quy kiểm chứng của chúng tôi, phát hiện Huyết Cốt đại nhân quả thật có quan hệ họ hàng với cậu ta, cho nên cho dù không có Huyết Cốt đại nhân đích thân đánh tiếng, chúng… chúng tôi cũng không dám có chút chậm trễ.”

Một người làm quan cả họ được nhờ, điều này ở nước R là chuyện rất hay gặp, cho dù Huyết Cốt không ra mặt, bọn họ biết có tầng quan hệ này, cách làm như vậy cũng là không trách gì được.

“Tôi hiểu rồi, Huyết Cốt, xử lý xong chuyện của nơi này, cậu đến ngục chết ở một năm đi.”

Huyết Cốt cúi đầu.

“Vâng đại nhân.”

Anh ta biết chuyện duy nhất mình làm sai chính là nói thân phận cho em gái của mình, nếu em gái không có nói cho người khác, vậy thì cũng không tính là làm trái quy định, nhưng…

Fujie Ichimura có thể làm ra chuyện quá đáng như vậy, vậy chắc chắn lợi dụng quan hệ của anh ta, còn làm nhiều chuyện không thể tha thứ hơn nữa, đến ngục chết ở một năm, là điều anh ta đánh phải nhận.

Nhìn bóng lưng của Sở Vĩnh Du, cơ thể của Fujie Ichimura cũng mềm oặt, anh ta đến bây giờ cũng không dám tin, mình vậy mà bắt Chiến Thần nước R, nghĩ lại, cảm thấy nực cười đến nhường nào.

Đến một khách sạn ở Tốt Thành, Sở Vĩnh Du đặt Hữu Hữu lên trên giường, thấy con gái ngủ say, anh nhất thời thất thần.

Mãi đến khi cuộc gọi video đổ chuông, dòng suy nghĩ của anh mới bị cắt đứt, là Đồng Ý Yên gọi tới.

“Vĩnh Du! Đi chơi sao rồi? Hữu Hữu đâu?”

Sở Vĩnh Du chuyển camera, cười nói.

“Chơi rất vui, Hữu Hữu mệt rồi, đã ngủ rồi.”

Nghe thấy Hữu Hữu đã ngủ, sắc mặt của Đồng Ý Yên thay đổi, trầm giọng nói.

“Vĩnh Du, Ngô Tiêu Tiêu đến nhà, nói vài chuyện với em, em nghĩ em phải nói cho anh, anh ta bây giờ thậm chí không dám gọi điện cho anh.”

Ngô Tiêu Tiêu sao? Sở Vĩnh Du nghi hoặc, chuyện đánh úp không phải đã kết thúc rồi sao? Tuy không biết Jessica vì cái gì mà thỏa hiệp, nhưng cuối cùng kết quả ít nhất xem như là tốt.

“Lý Phú Quốc, anh chắc không xa lạ, Vĩnh Du, em cũng không ngờ, anh vậy mà còn có một người cậu.”

Lý Phú Quốc? Sao lại lôi người này ra rồi.

“Phải, quả thật là cậu của anh, nhưng sau này anh cũng sẽ không tiếp xúc, cho nên anh cũng không có nói cho em biết, ý của em là chuyện Ngô Tiêu Tiêu nói là chuyện của Lý Phú Quốc sao?”

Đồng Ý Yên gật đầu.

“Không sai, chuyện đánh úp xảy ra ở Tỉnh Thành, vốn dĩ là nhân vật lớn sau lưng Lý Phú Quốc làm, ông ta mấy tiếng trước ở sơn trang Địch Long tổ chức một bữa tiệc, tất cả đều được xác minh.”

Hửm? Lông mày của Sở Vĩnh Du nhíu chặt lại, chuyện đánh úp, tuyệt đối là Jessica làm, cái này không cần nghi ngờ, nhưng Jessica sao có thể dây dưa với Lý Phú Quốc, nghe những gì vợ của anh nói, đã được kiểm chứng, những người đó của nhà họ Tân, nhà họ Ngô cũng không phải là kẻ ngốc, tuyệt đối không mù mờ làm bừa, bọn họ nếu đã nhận định là Lý Phú Quốc, vậy bên trong chắc chắn có uẩn khúc khác.

“Lý Phú Quốc muốn làm cái gì?”

Nghe thấy câu hỏi này, vẻ mặt của Đồng Ý Yên bỗng trở nên kỳ lạ.

“Lý Phú Quốc đưa ra hai điểm, điểm thứ nhất chính là mỗi một gia tộc mỗi tháng phải nộp cho ông ta một phần lợi nhuận, còn điểm thứ hai, anh nói không tiếp xúc với người cậu này là thật sự đúng rồi.”

“Ông ta yêu cầu tất cả hào môn và các nhân vật lớn của Tỉnh Thành, đều không được phép có bất kỳ liên hệ gì với anh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.