Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 285




CHƯƠNG 285: BỆNH TÂM THẦN

“Sư huynh, nơi này tuyệt đối an toàn, anh yên tâm đi.”

Máy bay trực thăng bay hơn một tiếng đồng hồ rồi mới đến một thành phố nhỏ, Sở Vĩnh Du cũng lười phải quan tâm nơi này là nơi nào, lúc này đang ở nơi cao nhất của một tòa nhà, anh nhìn quang cảnh của thành phố xuyên thấu qua lớp kính trong suốt dưới sàn nhà.

“Ừ, Jessica có nói là bối cảnh của phòng thí nghiệm rất lớn, cô ta sợ hãi ở quốc gia này gần như là không thể sinh tông, không ngờ tới lại là thật.”

Nghe thấy lời nói của Sở Vĩnh Du, Fenster gật đầu.

“Là thật đó, hơn nữa còn khoa trương hơn tưởng tượng của anh nữa kìa. Có điều sư huynh à, anh cứ yên tâm đi, em đã nhờ bậc thầy hóa trang cùng với đoàn đội của anh ta, đều là bậc nhất hết đó, có thể để Jessica biến thành một người khác, với lại những thông tin liên quan khác cũng đã được chuẩn bị xong xuôi hết rồi.”

Quay người lại nhìn Fenster, Sở Vĩnh Du do dự một chút, cuối cùng vẫn hỏi.

“Sư đệ, cậu đã từng nghe qua bác sĩ Dean chưa?”

Fenster chớp chớp mắt.

“Sư huynh, người mà anh nói không phải là bác sĩ Dean của phòng khám BCV đó chứ?”

Sở Vĩnh Du lắc đầu.

“Không biết nữa, Bạch Ông cũng chỉ cho anh tên với lại số điện thoại, những tin tức khác không có gì hết.”

“Nếu như là của Bạch Ông cho thì chắc chắn không sai đâu, bác sĩ Dean đối với trung y nước R đã đạt đến trình độ si mê, bởi vì về phương diện y học phương tây ông ta đã gần như là vô địch, cho nên ông ta đang bắt đầu nghiên cứu trung y, muốn cố gắng trở thành bác sĩ đầu tiên tích hợp thành công y học phương tây và y học phương đông lại để sử dụng rộng rãi hơn. Sư huynh, anh đừng có nói với em là anh muốn tìm ông ta khám bệnh đó nha.”

Nhìn biểu cảm cổ quái của Fenster, Sở Vĩnh Du lại cảm thấy thú vị.

“Sao vậy, khó lắm hả?”

“Vô cùng khó khăn luôn đó, em hẹn trước với bác sĩ Dean mà đều phải xếp tới giữa năm, anh hiểu rồi đó chứ? Có điều anh là do Bạch Ông giới thiệu, chắc là ông ta cũng cho anh vào chen hàng.”

Danh y chính là danh y, Fenster là người giàu có số một ở nước Mỹ, thế mà còn phải thành thật đi xếp hàng.

“Anh có gặp lại sư phụ không vậy?”

Có thể nhìn ra được lúc hỏi ra câu hỏi này, âm thanh của Fenster đều đang run rẩy, trong mắt lại đang phun trào ra sự nhớ nhung vô hạn.

“Không có gặp, sư phụ nói với anh là sau khi anh có thể làm Tiên Thiên võ giả thì ông ấy sẽ đến tìm anh, nhưng mà trước mắt vẫn còn chưa thể xuất hiện.”

Fenster sửng sốt, kinh ngạc.

“Trời đất ơi, sư huynh, anh đã là Tiên Thiên võ giả rồi hả? Lợi hại quá đi, không hổ danh là đệ tử được sư phụ yêu quý. Haiz, đáng tiếc là võ nghệ của em quá kém cỏi, cả ngày cứ bận rộn nhiều việc, em có thể được sư phụ nhận làm đệ tử chân chính thì em đã đủ hài lòng lắm rồi. Chúc mừng anh nha sư huynh.”

Suốt bốn năm trời, Fenster đã dừng ở vị trí võ giả cửu phẩm bốn năm trời, thậm chí ngay cả chiến lực đạt đến đỉnh cấp của võ giả cửu phẩm vẫn không đạt được, có lẽ tình huống giống như là anh ta đã nói.

“À đúng rồi sư huynh, em phải đi dự một cuộc họp bao gồm nhiều quốc gia, em không thể đi tìm bác sĩ Dean với anh được, nhưng mà em cũng đã sắp xếp một người ở đó rồi, sẽ đi với anh trong toàn bộ hành trình, đồng thời cũng đã chuẩn bị máy bay tư nhân xong xuôi hết cả rồi, chờ Jessica hóa trang xong thì hai người đã có thể xuất phát.”

“Được rồi, cậu cứ làm việc của cậu là được, tôi gặp bác sĩ Dean xong thì sẽ về nước, nếu như cậu có thời gian thì có thể đến nước R để tìm tôi.”

Jessica trang điểm kéo dài hết sáu tiếng đồng hồ, hóa trang đến buổi tối mới kết thúc. Lúc Sở Vĩnh Du nhìn thấy Jessica một lần nữa, đúng là cô ta đã thay đổi thành một người khác, biến thành một người phụ nữ với khuôn mặt hết sức bình thường, có làm như thế nào cũng không thể kết nối được với loại cấp bậc nữ thần như hồi lúc nãy.

Ngồi trên chiếc máy bay tư nhân được Fenster chuẩn bị, rốt cuộc Sở Vĩnh Du cũng đã đến N Thành, chỉ chờ sau khi mặt trời mọc thì anh sẽ đi gặp bác sĩ Dean.

“Anh Sở, chào ngài, tôi tên là Lưu Ổn, là chủ tịch Fenster đã sắp xếp tôi đến đây.”

Lưu Ổn là người nước R điển hình, hiện tại cũng coi như là một đại tướng dưới tay của Fenster, năm nay hơn bốn mươi tuổi, trông vô cùng thành thục.

“Chào ông.”

“Anh Sở, trực tiếp đến khách sạn luôn ư?”

Lưu Ổn tự mình lái một chiếc Maybach đến sân bay đón Sở Vĩnh Du và Jessica, lúc xe khởi động, mặc dù bây giờ đã là không giờ, nhưng mà vẫn hỏi theo bản năng.

“Trước tiên đưa Jessica đến khách sạn đi, sau đó đưa tôi tới một chỗ.”

Trước đó Sở Vĩnh Du đã liên lạc với người nhà, sau đó vợ Đồng Ý Yên nói cho anh biết là Đồng Hiểu Tiêm và Tân Tằng cũng đang ở N Thành, đương nhiên anh còn phải đi gặp bọn họ cái đã, hai người này hình như đã du lịch mấy quốc gia rồi.

Cùng lúc đó, ở cửa một nhà hàng thức ăn Trung Hoa vô cùng nổi tiếng mà vô cùng lộng lẫy ở N Thành, một chiếc xe taxi dừng lại, Đồng Hiểu Tiêm và Tân Tằng lập tức xuất hiện.

“Hiểu Tiêm, anh nói chứ những người nước ngoài này có phải bị bệnh không vậy, đều đã sắp đến một giờ đêm rồi, bây giờ còn mời đi ăn cơm?”

Nhìn Tân Tằng phàn nàn không ngừng, Đồng Hiểu Tiêm cười nói.

“Anh đó nha, em đã đồng ý ký hợp đồng rồi, người ta là cậu chủ Carlos mời dùng cơm, em có thể không tới được hả? Có liên quan gì tới mấy giờ đâu chứ, huống hồ gì không phải là gặp mặt với hai nhân vật nữ chính còn lại à, đạo diễn cũng đang ở đây, cũng phải nên tới chứ.”

Tân Tằng bất đắc dĩ, ai có thể nghĩ tới mấy loại chuyện cẩu huyết như thế này mà có thể đụng tới bọn họ, kết quả không ngờ tới lại là thật. Lúc còn là con gái, Đồng Hiểu Tiêm đã từng ước mơ sẽ trở thành diễn viên, cho nên đã trực tiếp đồng ý ký hợp đồng.

“Anh đừng có mất hứng nữa mà, sau này em cần phải luyện tập, chắc chắn em phải ở lại N Thành, anh phải đi cùng với em, đây chính là nhà sản xuất lớn ở Hollywood. Tóm lại em đồng ý với anh chỉ quay một bộ phim này thôi, cho dù sau này em có làm ngôi sao nổi tiếng đi nữa thì em cũng sẽ không đụng vào những thứ này nữa đâu.”

Đồng Hiểu Tiêm đều đã nói như vậy rồi, Tân Tằng có thể làm sao được nữa, chỉ có thể đi vào bên trong cùng cô.

“Anh sẽ ở căn phòng sát vách, em cũng biết rồi đó, đợi một lát nữa anh rể sẽ đến đây, nếu như anh rể không đồng ý thì sao đây?”

Câu nói này để Đồng Hiểu Tiêm sửng sốt một chút, đúng vậy đó, nếu như anh rể Sở Vĩnh Du không đồng ý thì sao đây? Vậy thì chuyện này lớn hơn rồi.

“Có đồng ý hay không thì cũng không có biện pháp nào hết, em đã ký hợp đồng rồi, hơn nữa chắc chắn là anh rể sẽ ủng hộ em.”

Đi vào trong, đúng là Tân Tằng đặt bàn ở căn phòng bên cạnh, xem như là đợi Sở Vĩnh Du đến.

Mà Đồng Hiểu Tiêm đi vào trong phòng đó, có ba nam hai nữ đang ngồi ở bên trong, đương nhiên Carlos cũng có trong số đó.

Mà hai người đàn ông khác, một người đàn ông ngoại quốc với hàm râu quai nón có vẻ đã hơn năm mươi tuổi, còn một người khác thì lại chải chuốc vô cùng bóng bẫy, khí tức thân sĩ cực kỳ nồng đậm, hơn nữa đẹp trai không có cách nào hình dung, nói tóm lại là cái loại đẹp trai đó cho dù là chỉ nhìn một cái dường như cũng có thể câu mất hồn phách của phụ nữ.

“Cô Đồng, mau đến đây ngồi đi.”

Carlos kêu một tiếng, cậu thanh niên ngồi bên cạnh người đẹp trai không có thiên lý đột nhiên lại mở miệng nói.

“Carlos, cô gái xinh đẹp như ánh trăng sáng, sao cậu không giới thiệu cho tôi một chút hả?”

Từ ánh mắt của Carlos có thể nhìn ra được anh ta vô cùng bất ngờ đối với việc người bạn này của anh ta chủ động mở miệng, lúc này anh ta mới đứng dậy nói.

“Cô Đồng, để tôi giới thiệu cho cô, người này là bạn của tôi, là Novao. Novao, đây là cô Đồng Hiểu Tiêm, là người đến từ quốc gia phương đông thần bí.”

Novao bước về phía trước hai bước, vô cùng ga lăng nắm lấy tay của Đồng Hiểu Tiêm, khẽ cúi người xuống, sau đó hôn lên tay của cô ta coi như chào hỏi.

Lúc này, Đồng Hiểu Tiêm cho rằng chỉ sợ Novao chính là loại người quý tộc, thật sự là mỗi một giọng nói hay cử động đều trông giống như là được luyện tập vô số lần.

Đang suy nghĩ đột nhiên lại có một cơn đau truyền đến từ lòng bàn tay, Đồng Hiểu Tiêm kêu lên một tiếng rồi vội vàng lui ra phía sau, lại nhìn thấy tay của mình bị người ta trực tiếp cắn cho đổ máu.

“Anh… anh bị bệnh tâm thần!”

Trong lúc tất cả mọi người đều đang ngu ngơ, Novao ngẩng đầu lên, trên môi vẫn còn dính máu, khuôn mặt có chút điên cuồng, khóe miệng co rút hai lần, sau đó mới liếm sạch sẽ máu ở trên môi, lúc này mới lên tiếng nói.

“Xin lỗi, máu của cô làm cho tôi dễ dàng xúc động.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.