Bản Lĩnh Ngông Thần - Sở Vĩnh Du

Chương 986




CHƯƠNG 986

“Ông Khổng, bây giờ tôi có một vấn đề vô cùng quan trọng muốn hỏi ông, hi vọng hãy trả lời thành thật, bởi vì bên trên cũng đang đợi câu trả lời của tôi, liên quan vô cùng lớn.”

Lúc này, ông Tần nhìn Khổng Lưu, người kia cũng nghiêm túc gật đầu.

“Xin cứ hỏi.”

“Nếu như, giả dụ hàng loạt những biến cố này thật sự do Huyền Hoàng Tinh làm, chúng tôi có cần lo lắng bọn họ sẽ tiến vào nước R không?”

Vấn đề này cũng là điều mà Sở Vĩnh Du quan tâm, mặc dù anh và liên minh Huyền Hoàng Tinh đã đạt được thỏa thuận, nhưng dù sao cũng chỉ là thỏa thuận thôi, lúc trước có thể không cần nghĩ đến, nhưng bây giờ thật sự đã xảy ra, sao có thể không lo lắng chứ.

“Về điều này, mong ông hãy yên tâm, quyền thống trị của liên minh với Huyền Hoàng Tinh là cao nhất, thỏa thuận mà lúc đó thiếu chủ đã đạt được, nếu như những quốc gia khác thật sự bị đánh chiếm, vậy thì liên minh sẽ ủy nhiệm một vài nhân viên đặc phái, để quan sát quỹ đạo hành động của những người này, một khi phát hiện có người tiến vào địa phận nước R, sẽ lập tức giết chết, đồng thời liên lụy đến cửu tộc, vì vậy, sẽ không có ai dám làm như vậy, nó tương đương với việc xem thường quyền uy của Liên Minh.”

Vừa nghe thấy những lời này, ông Tần thật sự thở phào nhẹ nhõm, may là sau khi Sở Vĩnh Du đạt được thỏa thuận, bên trên đã ra các loại quyết định, đã bắt đầu đề phòng chuyện như thế này xảy ra từ lâu.

Không nói đến những thứ khác, nền nông nghiệp của nước R rất lớn, hoàn toàn có thể tự cung tự cầu, còn về buôn bán giao dịch với những nước khác, thì phải xem sau khi Huyền Hoàng Tinh xâm lược sẽ phát triển như thế nào.

“Thiếu chủ, giống như trước đây tôi đã nói, sống ở nước R chắc chắn sẽ không có chuyện gì, nhưng nếu như ra khỏi nước R, không còn nằm trong phạm vi thỏa thuận của Liên Minh, nên hủy bỏ chuyến bay đi các nước khác là một quyết định thông minh.”

Nghe thấy lời này, ông Tần do dự một lúc, sau đó nói.

“Những quốc gia khác, còn có một số nhân tài của chúng tôi đang đóng quân, có thể đón về nước không?”

Khổng Lưu lắc đầu.

“Từ bỏ đi, chuyện này là không thể, trừ khi tôi cùng thiếu chủ đích thân đi đến từng quốc gia, hơn nữa trước tiên là phải dưới tình huống những người kia vẫn còn sống.”

“Đi đi.”

Đây là quyết định của Sở Vĩnh Du, có nước mới có nhà, lúc này anh không dũng cảm bước ra thì còn có ai sẽ đi? Hơn nữa, người có thể được ông Tần gọi là nhân tài, chắc chắn vô cùng quan trọng với quốc gia.

“Vĩnh Du, cảm ơn cậu.”

ông Tần vừa nói xong, Khổng Lưu rất ít khi lại phản đối Sở Vĩnh Du.

“Thiếu chủ, tôi không đồng ý, tôi chỉ có thể cùng anh đi đến Mỹ cứu sư đệ của anh, những quốc gia khác, không được.”

“Lý do.”

Ngược lại Sở Vĩnh Du cũng đơn giản, nhìn Khổng Lưu, đợi những lời tiếp theo.

“Gia tộc Khổng thị chúng tôi là một trong mười đại gia tộc đứng đầu Huyền Hoàng Tinh là không sai, từ nhân khẩu và nhân chủng tạo thành, mọi người cũng biết, giống hệt như địa cầu, vì vậy mười gia tộc đứng đầu, người da trắng cũng có, người da đen cũng có, tôi lo lắng, một khi gặp được cao thủ cùng cấp, đến lúc đó, thiếu chủ sẽ gặp nguy hiểm.”

ông Tần ở phía đối diện vô cùng kinh ngạc nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.