Bản Lĩnh Ngông Thần - Sở Vĩnh Du

Bản Lĩnh Ngông Thần - Chương 256: Xa hoa thoải mái dễ chịu




"Ha ha! Đùa chút thôi, cậu là Sở Vĩnh Du đúng không, tôi đã sớm nhận ra cậu, đùa cậu một chút thôi!”

Vốn dĩ không thể có hai chữ xuất hiện, ít nhiều cũng có chút tẻ nhạt, nhưng ngay sau đó khi tiếng cười và lời nói của Phương Cao Hải vang lên thì bầu không khí đã thay đổi.

"Phương Cao Hải, thực sự không thể ngờ, trước kia cậu là người kiệm lời như vậy, vậy mà bây giờ có thể thế này!”

Ngu Thư Di bất đắc dĩ cười một tiếng, sắc mặt Sở Vĩnh Du cũng có chút cổ quái, nhưng trí nhớ của Phương Cao Hải quả thật không tệ.

Nghe nói như vậy, Phương Cao Hải thở dài.

"Haizz, bước chân ra ngoài xã hội tôi mới phát hiện, loại tính cách này rất phổ biến, trầm mặc ít nói rất thua thiệt, bây giờ, không phải bạn cắm đầu gian khổ làm việc là sẽ có thể được thăng chắc và tăng lương, đúng không?”

Nói đến đây, Phương Cao Hải nhìn hai người một chút.

"Nếu hai người đã ăn xong, chúng ta hãy đi đến Vân Vụ Chi Hải một chuyến, xem căn phòng hiện tại, đảm bảo hai người sẽ thích, thế nào? Sở Vĩnh Du muốn đi xem, Thư Di, cậu có thời gian không?”

Ngu Thư Di gật đầu.

"Có, coi như là nhìn xem căn nhà mà tôi sẽ phấn đấu trong tương lai rốt cuộc sẽ thế nào!”

Cô ta có thể tự hiểu, bây giờ đó không phải là thứ mà cô ta có thể mua được.

Sở Vĩnh Du chậm rãi đứng dậy, cảm thấy Phương Cao Hải này thật sự rất thú vị, không có chút thế lực trộn lẫn nào ở trong đó, người bạn học cũ như vậy, hơn nữa còn là bạn học cũ hồi cấp ba không hề qua lại với nhau, thật sự quá hiếm thấy.

Đi ra ngoài, ba người trực tiếp lên xe của Ngu Thư Di.

"Sở Vĩnh Du, cậu đã dự định đi xem biệt thự ở Vân Vụ Chi Hải, vậy tôi xuất hiện chắc chắn là điều bất ngờ, có phải cậu muốn đi tham gia phiên đấu giá, xem ra những năm này, cuộc sống rất tốt nha!”

Phương Cao Hải không quá hiểu biết về bạn học cấp ba, nhưng trí nhớ của anh ta rất tốt, vậy nên có thể đủ để nhận ra Ngu Thư Di và Sở Vĩnh Du.

Sở dĩ anh ta chủ động bắt chuyện, thật sự là vì sống lâu trong trạng thái tinh thần căng cứng vì công việc, tình cảm cũ của bạn học vẫn còn giữ lại một phần trong sáng trong lòng anh ta, vậy nên thật vất vả mới gặp được, sao anh ta có thể bỏ lỡ, cho dù không phải là hai người Sở Vĩnh Du, gặp được bất cứ người bạn học cũ nào, anh ta cũng vẫn làm như vậy.

"Tạm được, lúc đầu ở trong thành phố Ninh, nhưng tính đến việc con tôi sắp đi nhà trẻ, vợ tôi cảm thấy nên chuyển đến tỉnh thành."

"Vậy xem ra là sự nghiệp có thành tựu, dù sao thì biệt thự ở Vân Vụ Chi Hải, giá khởi điểm bình thường nhất cũng đã một trăm năm mươi tỉ, thường thì giá giao dịch thấp nhất cuối cùng đều khoảng hai trăm mười đến hai trăm bốn mươi tỉ, vì số lượng không nhiều, mặt khác lại có bảo lãnh, nên thường sẽ được thưởng, với quyền hạn của tôi, cũng chỉ có thể để một căn không tham gia, sau đó cho cậu một căn giá nội bộ khoảng một trăm năm mươi tỉ, đi xem trước một chút đi, nếu như thích, tôi sẽ chuẩn bị cho cậu một căn!”

Phương Cao Hải nói với vẻ mặt không quan trọng, nhưng Sở Vĩnh Du và Ngu Thư Di lại có chút kinh ngạc, giống như đây mới là tiêu chuẩn ở chung giữa bạn học cũ với nhau trong lòng bọn họ, mà không phải như trước đó, không phải tôi xem thường anh thì chính là anh nịnh bợ tôi!

"Này! Phương Cao Hải, nếu như tôi và Vĩnh Du không mua nổi nhà ở Vân Vụ Chi Hải, sau đó cuộc sống bây giờ cũng rất bình thường, anh sẽ vẫn đối xử với chúng tôi như vậy sao?”

Nghiêm túc gật đầu, Phương Cao Hải cười nói.

"Đương nhiên rồi, trong cuộc sống bình thường giữa những người bạn cũ với nhau, vốn không có giao thiệp gì, vậy tại sao không trân trọng khoảng thời gian ngắn ngủi khi gặp nhau này? Nguyên nhân chính là vì tôi nhìn thấy quá nhiều thứ dơ bẩn, vậy nên tôi mới phá lệ thân thiết với bạn học cũ như vậy, cũng có chút hối hận, khi tuổi còn nhỏ, tính cách quá nhu nhược, bây giờ nghĩ lại, đều không cảm thấy có chút hồi ức nào đáng giá để nhớ lại cả!”

Lời này của Phương Cao Hải khiến cho người ta không có cách nào để phản bác, sự thật cũng chỉ có như vậy thôi, nếu như khi họp lớp, mọi người đều không đeo kính màu, hoặc không ôm bất cứ suy nghĩ gì khác, giống như Phương Cao Hải, đơn thuần muốn tụ họp một chút, trân trọng khoảng gian vui vẻ trong vài ngày, vậy đó mới thật sự là buổi họp lớp, chỉ tiếc là...

Đến Vân Vụ Chi Hải, xe dừng ở bên ngoài bãi đỗ xe, Phương Cao Hải dẫn hai người đi vào.

"Chỉ riêng cổng lớn đi vào Vân Vụ Chi Hải đã tiêu tốn ba mươi tỷ, đây cũng là nguyên nhân mà Vân Vụ Chi Hải nổi danh!”

Bảo vệ đứng gác cổng đều mặc âu phục chỉnh tề, từng người từng người đứng thẳng, khoảng ba mươi tuổi, dáng vẻ vô cùng an tuấn.

"Thu nhập thấp nhất của bảo vệ một tháng cũng khoảng sáu mươi triệu!”

Nghe Phương Cao Hải giới thiệu, Ngu Thư Di há to miệng, cuộc sống của giới thượng lưu thật sự phải thừa nhận là quá xa hoa.

Rõ ràng là những người bảo vệ này đều biết Phương Cao Hải, không hề dám ngăn cản anh ta.

"Quản lý Phương, anh đã tới!”

Đi đến cổng, một người đàn ông trung niên mặc âu phục phẳng phiu chạy đến.

"Đây là Ung Hạo, quản lý tài sản của Vân Vụ Chi Hải ở tỉnh thành, Vĩnh Du, Thư Di, nếu như hai người mua biệt thự ở đây, sau này có chuyện gì cứ tìm ông ta. Bọn họ là hai người bạn học cũ của tôi, đến thăm một chút, chuẩn bị cho tôi một chiếc xe ngắm cảnh.”

Ung Hạo liên tục gật đầu.

"Vâng vâng, hoan nghênh đến Vân Vụ Chi Hải."

Nói thì nói như thế, nhưng lúc quay người, trong mắt lóe lên sự khinh bỉ, ông ta còn tưởng rằng quản lý Phương đưa khách hàng lớn nào đến, một lúc lâu sau mới biết chỉ là bạn học cũ đến đây nhờ xem biệt thự.

"Tất cả những chiếc xe ngắm cảnh của Vân Vụ Chi Hải đều được tập đoàn Vân Vụ hợp tác với Porsche, chế tạo độc quyền, mỗi chiếc xe trị giá ba tỷ!”

Phương Cao Hải vừa nói dứt lời, một chiếc xe từ từ lái đến, logo độc quyền của Porsche vô cùng bắt mắt ở phía đầu xe, thật ra nhìn bên ngoài giống như một chiếc xe golf, không có cửa xe, nhưng còn nhiều hơn so với thế nữa, chỗ ngồi vô cùng sang trọng, trần xe thiết kế kính trong suốt, hình dáng tổng thể rất thoải mái, xứng đáng là thiết kế đặc biệt của Porsche.

Không để cho Ung Hạo đi theo, Phương Cao Hải tự mình lái xe ngắm cảnh đi thẳng về phía trước.

Toàn bộ Vân Vụ Chi Hải, biệt thự thật sự ít đến đáng thương, ít nhất là so với diện tích khổng lồ của nó mà nói thì là như thế.

Cây xanh chiếm rất nhiều, non bộ, công viên... các loại đầy đủ.

"Biệt thự bây giờ hai người nhìn thấy đều là biệt thự bình thường, nhưng cho dù chỉ là biệt thự bình thường thì bên ngoài cũng không có căn nào có thể so sánh được, tất cả biệt thự đều được dọn dẹp sạch sẽ, mỗi một căn đều được thiết kế khác nhau, phong cách cũng khác biệt, vậy nên khi đấu giá, sẽ đưa ra loại hình căn hộ và hình ảnh quay trực tiếp, nếu thích căn nào sẽ quay căn đó!”

Nói xong, xe ngắm cảnh ngừng lại.

"Đây là một căn được trang trí mà tôi rất thích, chúng ta vào xem một chút đi!”

Sở Vĩnh Du gật đầu, không nói những cái khác, môi trường ở Vân Vụ Chi Hải anh rất thích, có một loạn cảm giác yên tĩnh tự nhiên.

Sau khi đi dạo một vòng quanh căn biệt ba tầng rộng năm trăm mét vuông này, Ngu Thư Di bỗng nhiên quơ tay, dáng vẻ vô cùng đáng yêu..

"Bà nội, cháu nhất định phải cố gắng vì khu biệt thự này!”

Thật sự quá xa hoa và thoải mái dễ chịu, là người nhìn thấy phòng ốc như vậy, có lẽ đều muốn đến sống trong đó.

"Đi ra sân xem một chút đi, bể bơi đều là những công trình nguyên bản, những người sửa chữa đều là nhân việt chuyên nghiệp, vậy nên chủ sở hữu chỉ cần trả phí tài sản cao, những thứ khác không cần phải bận tâm!”

Phương Cao Hải cười, đang muốn đi về phía sân thì Sở Vĩnh Du mở miêng nói.

"Phương Cao Hải, có thể đi xem biệt thự giữa hồ không?”

Chậm rãi quay người lại, Phương Cao Hải phun ra hai chữ.

"Không được."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.