Bạn Gái Bí Mật Của Đại Luật Sư

Chương 80 Thể lực anh không tệ




Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ AzTruyen.net trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên AzTruyen.net. Xin cảm ơn!

**********

Kể từ sau sự kiện Gia Bảo bất ngờ đến Văn phòng Luật K&K để gặp mặt Gia Khánh, Hạ Vy đã vô số lần đặt ra giả thuyết và tình huống anh truy hỏi việc Sóc con. Câu này cũng nằm trong dự liệu, nên cô không hề hoảng loạn hay tỏ ra sốt sắng, biểu cảm trên mặt vô cùng điềm tĩnh, như thể chỉ là người ngoài cuộc kể lại:

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

“Em cũng không rõ tình hình cụ thể lắm, chỉ biết mẹ Sóc con đang có việc bận, không thể tự tay chăm lo cho Sóc trong khoảng thời gian này được, nên giao cho Loan chăm sóc.

Gia Khánh nhạy bén phát hiện ra điểm mấu chốt, đánh vào hỏi: "Mẹ? Còn bố Sóc đầu?”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Tim Hạ Vy thất lại, câu này vượt ngoài dự đoán, có chết cũng không nghĩ đến Gia Khánh lại hỏi như thế.

“Cô ấy là mẹ đơn thân. Chỉ vài từ ngắn gọn khái quát cho nỗi đau đớn, tủi hờn trong những năm qua.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Mặc dù, Hạ Vy nói rất bình thản, còn khá bàng quan nhưng Gia Khánh nhận ra được ẩn sâu trong đó có sự đau buồn, thể lương đến lạ. Anh xoa đầu cô an ủi, có lẽ cô đang đồng cảm cho người phụ nữ ấy. Ngay đến anh, nghe xong trong lòng cũng có chút nhỏi lên. Anh hoảng hốt, từ trước đến nay anh không phải là người dễ cảm thông cho người khác lần này lại ngoại lệ chắc bởi vì thương Sóc con.

Sau câu nói đó, hai người đột nhiên im lặng nhưng sự im ắng đó chưa duy trì được bao lâu, Gia Khánh đã chứng nào tật đó. Bàn tay xấu xa tiếp tục hành trình dang dở, mon men chui vào áo. Những nụ hôn dày đặc như mưa rơi lên người Hạ Vy.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Hạ Vy hoàn toàn hạn hán lời trước cái người ở bất cứ nơi đâu, bất kì thời điểm nào cũng có thể nghĩ đến chuyện đen tối. Cô buồn bực kháng nghị. "Em đang là bệnh nhân đấy.”

Gia Khánh bận rộn lột đồ, nghe thế ngước mắt, dụ dỗ:

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

"Hai ta sẽ chơi những kiểu đơn giản, loại trừ độ khó cao, cam đoan không chạm trúng vết thương, còn làm em lên tiên.” Gia Khánh bắt đầu liệt kê, làm thế này, làm thế kia, khiến Hạ Vy đỏ mặt tía tai, mấy chuyện xấu hổ đó mà anh có thể thốt ra khỏi miệng được, còn nói đến đương nhiên, phân tích các thứ.

“Chúng ta thực hành trước, nếu em thấy không ổn anh hoàn lại gấp đôi.” Gia Khánh cười nửa miệng, đè thấp thanh âm, giọng nói khẩn khán mang theo mời gọi. "Nếu em chế ít anh có thể hoàn gấp ba, gấp bốn. Thể lực anh không tệ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Khóe miệng Hạ Vy giật giật, nghe cứ như quảng cáo ấy, cô còn đang định nói thêm thì bị môi anh chặn lấy, nuốt hết tất cả phản kháng biển thành tiếng rên rỉ ngắt quãng.

Dấu hôn hôm qua chưa kịch biển mất đã đón nhận thêm một đợt dấu mới, chồng chất lên nhau tựa như những đóa hoa xinh đẹp, kiều diễm nở rộ khoe sắc trên da thịt trắng hồng.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bên ngoài hoàng hôn dần buông, sác đó lan tràn, bên trong phòng bệnh hại thân thể trần trụi bao bọc trong ảnh chiều tàn quấn lấy nhau trên giường.

Tiếng khóc rấm rứt hòa cùng tiếng thở dốc tràn ngập khắp gian phòng, duy trì đến khi bầu trời chuyển thành màu đen kịt, giăng kín vì sao mới dần yên tĩnh. Gia Khánh nói được làm được, làm đến mức khiến Hạ Vy mệt rã rời nhưng không hề động trúng vết thương, còn lên tiên hay không chỉ có bản thân cô biết rõ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Hạ Vy ngủ thiếp đi, Gia Khánh xuống giường vào nhà vệ sinh vật khăn ướt, đến bên giường, dịu dàng ti mỉ lau sạch người một lượt, mặc lại quân áo sạch sẽ cho cô, chỉnh lại góc chăn, anh mới hài lòng bước vào nhà vệ sinh lần nữa, chẳng bao lâu bên trong phát ra tiếng nước chảy.

Mười lăm phút sau, Gia Khánh quấn khăn tấm bước ra, không một tiếng động kéo ghế ngồi xuống bên giường, lẳng lặng ngắm nhìn Hạ Vy ngủ say, nhịn không được vươn tay vuốt ve gương mặt cô.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Gia Khánh muốn mỗi ngày Hạ Vy đều sống trong vui vẻ, không lo, không nghĩ vậy mà cho đến hiện tại anh vẫn không làm được. Anh dùng phương thức của chính mình bảo vệ cô thế nhưng hết lần này, đến lần khác làm cô đau lòng, bây giờ lại rơi vào nguy hiểm. Những kẻ đó đã bắt đầu nghi ngờ, điều anh cần làm hiện nay chỉ có một, đánh lạc hướng nghi ngờ.

"Sau tất cả liệu em có còn mở rộng trái tim tha thứ cho anh?" Giọng anh rất khẽ dường như không phát ra tiếng, nhưng lại khiến anh phải dùng hết sức để nói

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Đáp lời Gia Khánh là tiếng hít thở đều đều của Hạ Vy cùng đêm đen quạnh quẽ. Cổ họng chợt khô khốc, anh bèn đứng dậy lục túi quần lấy bao thuốc lá, bước đến bên cửa sổ, mở toang cửa, gió lạnh sượt qua da thịt, anh rút một điều thuốc ra chậm lửa, sau đó đưa lên môi rít vào một hơi, mùi vị ricotine khiển đầu óc anh dần tỉnh táo, làn khói trắng phả ra bị gió đêm cuốn bay sạch sẽ thế nhưng lòng anh vẫn nặng nề như cũ. Anh không nghiện thuốc, bình thường sẽ không hút trừ khi có phiền lòng.

Sáng sớm hôm sau phòng bệnh chào đón hai vị khách có mời nhưng không biết chọn thời điểm để đến

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

thăm.

Diệp Loan sau khi đưa Gia Bảo đến trường liền vội vã đến bệnh viện giữa đường chạm mặt Thành Trung ở bãi đỗ xe, hai người cùng nhau đi lên, dọc đường lời qua tiếng lại, sau biến thành cãi nhau chí chóe. Tiếng cãi nhau chợt im bặt khi cả hai đẩy cửa phòng bệnh. Trên sản nhà vương vãi áo quân, trên giường hai người đang ôm nhau, điều quan trọng hơn là người đàn ông để lưng trần, người phụ nữ bị che khuất tầm mắt cộng thêm đắp chăn nên hai người không thấy rõ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

"Diệp Loan chưa kịp thốt lên "Ôi chao mẹ ơi! Kịch tính quá vậy.” đã bị Thành Trung lao nhanh đến như một cơn gió chắn ngay trước mắt, bày vẻ mặt trách cứ

“Con gái không nên nhìn cảnh xấu hổ. Em không hiểu sao?" Sau đó lại tủi thân, vén áo thun lên lộ ra cơ bụng sáu múi, oan ức: “Anh cũng có mà, đầu cần nhìn xa xôi. Em muốn sở thì sở, muốn rờ thì rờ." Nói đến câu cuối giọng điệu chuyển sang ám muội, cùng với biểu cảm gian xảo trên mặt.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Diệp Loan liếc mắt xem thường, dứt khoát đạp cho một phát. Thành Trung kêu la oai oái: “Em muốn mưu sát chồng”

Diệp Loan rất muốn đập tên đáng ghét này một trận nhừ tử, mặt dày đến đáng sợ, anh nhận thứ hai chắc không ai dám nhận đứng thứ nhất:

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

"Anh im miệng, đừng có tự nhận bừa, ai là vợ anh chứ? Nói nữa tôi ném anh ra khỏi phòng đó. "Em chở ai." Thành Trung điểm không sợ súng, cười hì hì, chẳng để vào mắt lời uy hiếp kia.

Động tĩnh bên này quá lớn, hai người năm trên giường bị ồn làm cho tỉnh. Gia Khánh ngồi dậy, mày nhíu chặt, không vui nhìn hai kẻ đang hãng máu cãi ầm trong phòng.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

"Về nhà đóng cửa mà cãi nhau. Gia Khánh cáu kỉnh, ném mạnh chiếc gối vào lưng Thành Trung.

Mới sáng tinh mơ, phá vỡ giấc ngủ người khác thật là việc làm không có đạo đức.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Hạ Vy thẹn thùng muốn chết, đống chiến tích tối qua chưa kịp thu dọn. Diệp Loan với Thành Trung chac chắn nhìn thấy cũng đã đón ra được đêm qua hai người làm chuyện đáng xấu hổ gì. Hiển nhiên, Diệp Loạn không bao giờ làm Hạ Vy thất vọng đẩy Thành Trung sang một bên xông đến bên giường khoái chí trêu ghẹo

“Hai người cũng dữ dội quá rồi đó, đến cả bệnh viện cũng không tha

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

"Vậy em muốn thử không?” Thành Trung bị hất hủi chạy lạch bạch đến lấy lòng đổi lại ăn thêm một cái đạp nữa.

Gia Khánh tạch lưỡi, cảm thấy con đường theo đuổi người yêu của Thành Trung thật gian nan, đầy chông gai và nước mắt cũng thấm may mắn tính cách Hạ Vy không bị lây nhiễm bởi Diệp vẫn hiện lành, dịu dàng, đáng yêu, ngoan ngoãn, khiến anh yêu chết đi được.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Gia Khánh tự nhiên thu dọn quần áo nằm ngổn ngang trên sàn, sau đó lấy quần áo sạch sẽ hôm qua mang đến vào nhà vệ sinh mặc chỉnh lúc bước ra thấy Thành Trung bị bỏ rơi ngồi một xó “đập ruồi” ở ghế salon, bên kia hai cô gái thì đang tám đến long lở đất. Thành Trung thấy anh hai mắt lóe sáng, mặt viết rõ dòng chữ "Tao muốn tám Anh có chút lo lắng có phải Thành Trung bị Minh Tuấn lây cho bệnh


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.