Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
*Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.vip
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy đặt cây bút trong tay xuống bàn, khép quyển sổ nhật kí, ngước mắt hỏi: “Anh muốn ăn món gì, em nấu cho anh?” Gia Khánh vừa giúp gở bỏ tảng đá đè nặng trong lòng, thái độ cô đối với anh cũng mềm mỏng hơn.
Gia Khánh xáp đền, nụ cười nửa miệng trông rất đếu, đối mắt đen trầm tĩnh thường ngày hơi nheo lại che đi hờ hững tăng thêm vài phần ngả ngớn, nóng bỏng. Anh như tên dê xồm thấy gái đẹp, như con sói già thấy cừu non: “Anh muốn ăn em" Giọng nói cố ý đè thấp, khàn khàn phát ra từ cuống họng, vô cùng nam tính gợi cảm.
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy nuốt nước miếng, khuôn mặt đẹp trai cách rất gần, hơi thở nóng hổi mang theo mùi rượu phả thẳng, xông khuôn mặt đến đỏ bừng. Cô thô bạo dùng ngón tay trỏ chọt vào trán Gia Khánh, kéo giãn khoảng cách hai gương mặt, nhanh nhẹn đứng bật dậy "Em vào bếp làm cơm
Gia Khánh nhìn theo bóng lưng đang có giò bỏ chạy có chút buồn cười. Hạ Vy ở trong bếp dùng tốc độ ánh sáng thái thịt, xào rau, chưa đầy nửa tiếng sau sau trên bản đã có ba món, một mặn, một chạy, một canh.
Copy nội dung từ truyện app
Lúc này Hạ Vy cũng thấy đói meo, bước ra phòng khách gọi Gia Khánh.
Trên ghế salon, một bóng dáng cao lớn đang nằm liền cảm thấy chật chội, tay trái gác trán, tay phải đặt trên bụng, một chân trên ghế cong lại, một chân rơi trên đất. Hai mặt nhằm nghiền, áo sơ mi trắng cởi bụng ba cúc, lồng ngực rắn chắc như ẩn như hiện lộ ra sau caravat đen thất lỏng lẻo đang pháp phòng hít thở. Dáng vẻ tùy ý lại cực kì quyến rũ.
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy lại là kẻ sát phong cảnh, tiến đến lay lay vai Gia
Khánh: “Anh dậy ăn cơm.
Copy nội dung từ truyện app
Trần Gia Khánh khẽ nhăn, lông mi run run, qua vài giây sau mới chậm rãi mở ra, vừa mới ngủ dậy ánh mắt hơi lờ đờ sau đó dần dần có tiêu cự. Gia Khánh theo sau Hạ Vy vào bếp, kéo nghế ngồi xuống, phía đối diện cô đã bắt đầu ăn. Thấy anh mãi lúc lâu vẫn chưa động đũa, có khó hiểu: "Lúc nãy anh bảo với em đói bụng sao giờ lại không ăn?" Gia Khánh lộ ra vẻ mặt không vui, dáng vẻ như đại thiếu gia ra lệnh. "Anh không ăn cơm em nấu mì cho anh.
Hạ Vy trừng mắt, cái tên này hôm nay dở chứng, ỷ say làm cản? Có biết cô đã tổn bao công sức nấu ăn không? Anh lại không biết quý trọng. Nhưng cô nhớ đến một tiếng trước được anh khai thông, dẫn đường chỉ lối nên đành nhịn, thấp giọng khuyên nhủ: “Trong nhà hết mì rồi anh ăn tạm cơm đi."
Copy nội dung từ truyện app
Gia Khánh dựa vào lưng ghế, hai tay khoanh trước ngực, hất mặt, một lời đã quyết không thay đổi: “Anh muốn ăn mì.
Lời ít ý nhiều nhất định phải là mì nếu không thì không được. Hạ Vy bất lực đặt đũa xuống bàn, đứng dậy vào phòng ngủ mặc thêm áo khoác, mở ví lấy ít tiền làu bàu trong miệng, mang dép lê mở cửa ra ngoài. “Anh có hiểu câu trời đánh tránh bữa ăn không?"
Copy nội dung từ truyện app
Đương nhiên Gia Khánh không nghe thấy. Một bác gái hơn năm mươi tuổi đang kh lưng quét lá, nghe thấy tiếng bước chân, ngước mắt lên, cười hỏi thăm: “TỐI rồi con ra ngoài hả con?” Bác gái ở sát bên cạnh nhà Hạ Vy, thỉnh thoảng gặp nhau ngoài cửa có tấn gấu đội ba câu. Cô cười nói: "Con ra ngoài mua chút đồ Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyệ*n88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện88.v*ip để ủng hộ bên mình nhé !
Hai người đứng trò chuyện thêm vài câu, sau đó Hạ Vy chào dì Hai rồi cất bước.
Copy nội dung từ truyện app
Cửa hàng tiện lợi vừa khai trương hơn một tháng nay, năm ở đầu đường, cách nhà Hạ Vy gần năm trăm mét. Cô từng mua ở đây hai, ba lần.
Tám giờ ba phút trên đường vậy mà chẳng có mấy bóng xe. Trước đây Hạ Vy thích sống nơi yên tĩnh nên chọn khu tập trung người trí thức. Hai bên đường chỉ lác đác vài ngôi nhà còn đèn.
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy nhét hai tay vào túi áo khoác, ráo nhanh bước chân, sợ tên kia ở nhà đói bụng. Lúc cô đi ngang qua một ngôi nhà nào đó, đánh thức con Becgie, nó nhào đến cổng sủa inh ỏi, trong đêm nghe thật vang dội, tăng tốc, chột dạ khi làm phiền đến giấc ngủ người khác.
Phía trước điện đường chớp nháy, có lẽ sắp hỏng, lúc tắt lúc Hạ Vy vừa lướt qua trụ đèn, ánh sáng vụt tắt. Trong bụi rậm vang lên tiếng động sột soạt, sột soạt, một bóng đen đột nhiên nhảy ra, dọa cô chết điếng, đến khi hoàn dưới chân hiện một con mèo hoang, mắt xanh lam sáng lập lòe lay động trong đêm, mèo nhỏ nghiêng đầu nhìn cô há miệng kêu “meo, meo”, rồi lấy đà nhảy vụt mất.
Copy nội dung từ truyện app
Chưa để Hạ Vy kịp thở phào, chợt phát hiện sau lưng có người đang đến gần, kể từ vụ bị gã đàn ông say rượu giở trò lưu manh, trong lòng cô có bóng ma. năm chặt góc áo khoác, tư thế chuẩn bị bỏ chảy bất cứ lúc nào, túa trán, tim đập thình thịch, sợ hãi quay đầu, ánh đèn vừa hay vụt sáng.
Người đó vóc dáng cao ráo, hai tay nhét túi quần, áo sơ mi trắng để ngoài thùng, tay áo xoắn đến khuỷu tay, quần tây đen, chân mang dép đầu ngắn hơi rồi, vài sợi lòa xòa trước trán. Ăn mặc luộm thuộm nhưng vì gương mặt cực điển trai nên có thể châm chước cho qua. Anh thong thả đến gần chỗ Ha Vy. thôi, ngày ra đó. Anh hất cầm, bún trán Hạ Vy.
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy xoa trán đuổi theo, quay mặt sang ngạc “Sao anh lại theo em?"
Gia Khánh liếc mắt nhìn Hạ Vy, không trả lời, vài giây sau thì nhìn thắng phía trước, ung dung cất bước.
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy không nhận được câu trả lời cũng không thấy tức giận, ngậm chặt miệng sóng vai bên Gia Khánh. Trong lòng cảm động, chắc chắn anh cũng sợ cô ban đêm ra ngoài một minh không an toàn, khỏe môi không tự chủ được khẽ cong lên.
Trước cửa siêu thị tiên lợi, chỉ dựng hai chiếc xe máy trông vô cùng hiu quạnh. Bác bảo vệ ngồi trên ghế trước mặt là ghế nhựa vuông, bên trên đặt ẩm trà và máy cassette cũ kĩ phát ra giọng nữ đang hát hơi rè rè. Thấy có hai người đi đến ông chỉ ngước mặt lên nhìn trong chốc lát, sau đó đôi mắt lại tiếp tục lim dim, chân nhịp nhịp theo giọng ca Gia Khánh giữ cửa, Hạ Vy tiến vào.
Copy nội dung từ truyện app
Bên trong cửa hàng tiện lợi khá nhỏ, đặt năm kệ hàng ở giữa và ba kệ hàng sát vách. Đứng quầy thu ngân là một cô gái trẻ, trông thấy hai người liền nở nụ cười thân thiện, lặp lại câu chào thương mại: "Kính chào quý khách Nhớ đọc truyện t*rên Truyện88.vip để ủng hộ team nha !!!
Ngoài hai người họ, cô gái nhân viên còn có thêm một vị khách nam, nhìn cách ăn mặc và mặt mũi có lẽ là học sinh cấp ba. Cậu ta lượn hết kệ này, đến kệ khác, trên tay vẫn trống trơn, lông mày hơi nhíu chặt dường như đang không biết phải mua gì.
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy nhìn quanh sau đó tìm đến kệ cuối cùng trong góc, kệ ba tầng bên trên bày rất nhiều thương hiệu mì, quen thuộc có, xa lạ có. Gia Khánh chấp hai tay sau mông lẽo đẽo theo sau.
Hạ Vy quét mắt hết ba tầng, tay cầm mi này, mì kia lật qua lật lại xem xét, nghiên cứu tỉ mỉ. Cô quay sang hỏi: “Anh muốn ăn mì Hảo Hảo, Omachi, Đệ Nhất, Lẩu Thái hay Koki Gia Khánh lười biếng dựa lưng vào kệ hàng đối diện, hờ hững trả lời: “Tùy em"
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy đã đoán trước người này sẽ chẳng giúp được việc gì, hỏi cho có vậy thôi, cuối cùng cô quyết định mua mười gỏi, mỗi gói là một nhãn hiệu khác nhau.
Gia Khánh vươn tay nhận lấy, Hạ Vy tiếp tục lượn thêm vài gian mua xúc xích, trứng gà, ít rau củ. Xong xuôi, cô đi tính tiền. Lúc này cậu chàng học sinh cũng mua xong, cùng lúc với hai người bước đến quầy thu ngân.
Copy nội dung từ truyện app
Cậu chàng ôm bốn bì snack, và một chai nước ngọt, đang muốn đưa cho cô nhân viên nhưng trông thấy hai người liên hơi do dự, lồng ngóng không biết nên nhường hay giành tinh trước.
Hạ Vy chủ động đề nghị: "Em tinh trước đi. Cô nhích qua bên cạnh, trong lúc nhích qua cùi chỏ động vào vật gì đấy, lúc cô nghiêng đầu qua nhìn thấy một hộp trong số đó đã rơi xuống đất. Hạ Vy vội cúi xuống nhặt, thấy rõ chữ trên hộp thì trổ mất, nhặt lên cũng không được mà bỏ xuống cũng không xong, nhất thời rơi vào lúng túng. Cậu trai tính tiền xong nhận lấy túi bánh quay người mở cửa ra ngoài. Gia Khánh đặt mì lên quầy, thấy Hạ Vy kh lưng nhặt nửa ngày chưa xong, khó hiểu: "Em nhặt mau lên."
Copy nội dung từ truyện app
Hạ Vy giật thót, nhắm mắt năm đại trong tay, hộp nhỏ như cục khoai bỏng tay, thiếu chút kìm lòng không được mà ném đi. Cô luồng cuồng đặt xúc xích, trứng lên bàn, ma xui quỷ khiến thế nào mà thả tay ra. Hộp nhỏ nằm ngay ngắn chỉnh tế trên bàn.
Sáu con mắt đồng loạt nhìn chăm chăm, không khí bằng rơi vào im lặng. Hạ Vy hóa đá tại chỗ, mặt đỏ đến mang tai, thật muốn tìm cái hố chui xuống hoặc ước ao bản thân biến thành người vô hình, vẫn là cô nhân viên xử lý tình huống khéo léo, cười nói: "Đây là loại mới cửa hàng em mới nhập về. Loại này xài rất tốt a! Hơn 99% khách hàng hài lòng sau khi sử dụng."
Copy nội dung từ truyện app
Thà không nói, nói xong Hạ Vy muốn đập đầu vào tường chết quách cho xong.
Gia Khánh phi cười, Hạ Vy nhảy dựng, lấy hết dũng khí từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến nay vươn tay hất hộp nhỏ đó ra xa, nói nhanh: "Mau tính tiền.
Copy nội dung từ truyện app
Cô nhân viên vâng dạ, niềm nở báo giá tiên, Gia Khánh lấy ví đưa tiền, Hạ Vy tranh thủ nhét mì, xúc xích, trứng gà, rau củ vào túi nilon. Cô chẳng kịp chờ đợi nhân viên thổi tiền thừa cho anh, vội bước nhanh, tay vừa mới chạm vào cửa cô bé đã gọi với theo: "Chị ơi chị quên lấy áo mưa này
Hạ Vy hoảng sợ, quay đầu xua tay từ chối: “Tôi không mua
Copy nội dung từ truyện app
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vi*p để ủng hộ team nha !!!