Bạn Gái Bí Mật Của Đại Luật Sư

Chương 216 Bình yên trước cơn bão




Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********

Bốn ngày sau.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Hạ Vy đã rất lâu rồi không tự tay thắt caravat giúp Gia Khánh, trong lòng không khỏi bùi ngùi. Chạy một vòng lớn như vậy cuối cùng cô vẫn quyết định quay về bên anh.

Gia Khánh hơi cúi đầu, chóp mũi cọ cọ vào trán Hạ Vy thấp giọng: “Nghĩ gì vậy?”

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Hạ Vy ngước mắt, khuôn mặt Gia Khánh cách rất gần, có thể nhìn thấy rõ những sợi lông tơ cùng với hơi thể ấm áp phả vào mặt mình: “Không có. Cô đẩy anh ra, tuy nhiên không dùng bao nhiêu sức: “Anh đứng thẳng lên nào."

Gia Khánh nghe lời lập tức đứng thẳng lưng, không truy cứu đến cùng. Anh rủ mắt nhìn Hạ Vy đang chuyên chú thắt caravat cho mình. Trên môi treo lên nụ cười thỏa mãn.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Bộ dáng dịu ngoan của Hạ Vy hiện tại rất giống với những ngày tháng trước đây, Gia Khánh vô cùng cảm khái nhịn không được cúi xuống hôn như chuồn chuồn lướt nước lên trán cô.

Xúc cảm mềm mại thoáng lướt qua, trên trán cònlưu giữ độ ẩm mãi không tan. Mười ngón tay Hạ Vy khẽ run lên, trong lòng như có mật ngọt. Sực nhớ đến quyết định tối qua, cô lên tiếng: “Mặt em đã khỏi rồi. Em tính lát nữa quay về biệt thự.”

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Bốn ngày rồi chỉ được nhìn thấy Gia Bảo qua màn hình điện thoại, cô đã sớm nhớ con chịu không nổi.

Hôm nay là ngày mở phiên tòa vụ án Tập đoàn Trình Tiến, Gia Khánh đến với tư cách luật sư biện hộ nhưng cũng chính là ngày Huy Kha và Mười Tấn giao dịch. Anh ngầm nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Để Quân Sang đưa em về.”

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Hạ Vy trở về một mình anh không yên tâm.

Chút chuyện nhỏ nhặt này Hạ Vy không muốn làm phiền đến người khác, cô đang tính nói bản thân có thể tự đi được nhưng khi thấy vẻ mặt “một lời đã quyết” của Gia Khánh lời nói ra khỏi miệng biến thành đồng ý.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Hạ Vy dõi mắt nhìn theo xe Maybach khuất dạng trên đường, không hiểu sang trong lòng sinh ra cảm giác bất an, bứt rứt.

Gia Khánh liếc mắt nhìn đồng hồ đeo tay, còn một tiếng nữa mới tới thời gian mở phiên tòa. Trong lúc chờ đèn đỏ anh gọi điện cho Quân Sang bảo anh ta đến đón Hạ Vy về biệt thự. Cúp máy anh gọi điện cho Minh Tuấn.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Vừa kết nối Minh Tuấn đã ngay lập tức vỗ ngực, tự tin nói: “Yên tâm tạo đã tăng cường người tới bảo vệ tòa biệt thự, một con ruồi cũng khó bay vào.“Tốt.” Gia Khánh hài lòng. Để phòng ngừa Huy Kha giở trò đánh lén sau lưng, anh liền đề cao cảnh giác, diệt trừ hết các môi nguy hiểm rình rập xung quanh Huỳnh Vân Như và hai mẹ con Hạ Vy. Ai biết được, anh ta có chó cùng rút giậu không, anh phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho người thân của mình.

Minh Tuấn vừa tắt máy, Tín Phong liền gọi tới. Gia

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Khánh nhấn nút nghe: "Mọi thứ chuẩn bị đến đầu rồi?” Năm ngón tay nhịp nhịp trên vô lăng, Gia Khánh thoải mái tựa lưng vào ghế.

Ngoài cửa kính chắn gió, xe cộ nhộn nhịp, dòng người đông đúc, quán ăn hai bên đường đầy ắp người. Ai làm việc nấy. Nhưng chẳng có ai hay đây chỉ là thời khắc bình yên trước cơn bão để chuẩn bị đón chào một trận mưa máu, gió tanh sắp sửa kéo đến ở một nơi nào đó trong thành phố tưởng chừng bình yên này. “Đã bố trí người tới bốn bến cảng trong thành phố. Tín Phong hơi do dự: "Anh ta chắc chắn sẽ phải chọn một địa điểm để giao dịch với Mười Tấn, có điều phân tán người đến bốn nơi rất loãng.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Khó tránh cá sẽ lọt ra khỏi lưới. Dù sao bọn họ cũng đang bí mật ra tay không thể huy động quá nhiều người như vậy sẽ đánh rắn động cỏ.

Đèn tín hiệu giao thông chuyển sang màu xanh, Gia Khánh đạp chân ga, mắt nhìn thắng phía trước, anh hỏi: “Bên phía Huy Cung thế nào rồi?” “Vẫn chưa có tin tức.” Tín Phong thở dài. Anh rất lo không biết anh ta có lấy được địa điểm và thời gian giao hàng cụ thể không như vậy bọn họ sẽ không cầnphân tán người, phần thắng trong tay nắm chắc hơn. “Không vội. Thời gian còn sớm. Tao tin rằng Huy Cung sẽ không khiến chúng ta thất vọng. Gia Khánh nhếch môi.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Lần này là cơ hội duy nhất để Huy Cung trở mình, nếu ngay cả chút bản lĩnh lấy tin tức cũng không có thì anh ta sao xứng đáng kể thừa gia nghiệp nhà họ Trịnh, lật đổ Huy Kha, báo thù rửa hận? "Mày nghĩ ông Uy có cắn câu không?" Tín Phong đột ngột chuyển đề tài. Bọn anh đã cho người tung tin để Trần Văn Uy biết hôm nay Huy Kha sẽ tiến hành một vụ làm ăn lớn. Người đa nghi như ông ta liệu có nhảy vào bẫy? “Có. Ông ta tuy nghi ngờ về độ thật giả của tin tức nhưng vẫn sẽ thử một phen. Là giả ông ta cũng không mất mát còn nếu là thật ông ta một bước lên trời, cái ghế đó ông ta ngồi chắc rồi.” Gia Khánh chậm rãi phân tích, không hề che giấu sự tự tin trong giọng nói anh.

Một miếng bánh thơm ngon từ trên trời rớt xuống, Trần Văn Uy dại gì không há miệng ăn? Ông ta sẽ điều động hết toàn lực, một lưới quét sạch.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Nếu anh đoán không nhầm, mấy quân cờ ông ta nuôi dưỡng trong biệt thự nhà họ Trần chắc giờ này đã điều đi hết. Việc còn lại phải xem xem Đại Dũng có tài cán gì.

Kha Lê đã sớm chờ trước cửa tòa án, vừa thấy Gia Khánh, anh hớn hở chạy lên đón tiếp: “Sếp đến rồi.”Gia Khánh liếc mắt nhìn về phía mười người đàn ông mặc âu phục phía sau Kha Lê. Đám đàn ông thấy anh nhìn sang liền nở nụ cười thân thiện gật đầu chào: “Luật sư Khánh.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Kha Lê tinh ý thấp giọng nhắc nhở với Gia Khánh: “Bọn họ là người phía công ty ông chủ Kha cử đến”

Hồi sáng, Khi Lê nhìn thấy đội hình khí thế này cũng bị dọa cho sợ. Bao năm làm trong nghề anh chưa từng chứng kiến người bên thân chủ động như vậy. Sau đó anh tự quy kết rằng ông chủ Kha cố tình ra oai với bọn họ.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Gia Khánh âm thầm cười lạnh trong lòng, chỉ một vụ án kinh tế nhỏ nhoi lại huy động nhiều người đến vậy. Huy Kha đây là đang muốn giám sát anh?

Điện thoại trong túi quần rung lên, Gia Khánh lấy ra xem, bên trong là địa điểm, thời gian giao hàng chính xác Tín Phong gửi đến

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Trên mặt không biểu lộ bất kì cảm xúc nào, Gia Khánh bình tỉnh nhắn: "Gửi cho ông Uy.” Tin nhắn đã gửi, anh nhấn tắt nguồn. “Chúng ta vào thôi.” Gia Khánh thờ ơ dẫn đầu tiến vào trong tòa án. Nhớ đọc truyện trên Tru*yện88.vip để ủng hộ team nha !!!

Phía bên kia, Quân Sang đến rất nhanh, Hạ Vy cũng chẳng cần mang theo thứ gì cứ vậy lên xe cùng anh rời khỏi khu nhà mình.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

MercedesBenz chạy băng băng trên đường, Hạ

Vy ngồi trong xe, dự cảm bất an theo thời gian càng dâng trào mãnh liệt. Cô cứ cảm giác ngày hôm nay sẽ phát sinh một chuyện gì đó không may.Chẳng lẽ Gia Khánh gặp chuyện bất trắc?

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Hạ Vy vội vàng lục túi xách lấy điện thoại ra, nhấn dãy số Gia Khánh. Đáng tiếc anh đã tắt máy, cô nhìn thời gian hiển thị trên góc màn hình, có lẽ phiên tòa đang bắt đầu rồi.

Hạ Vy mím môi trầm mặc, nhét điện thoại vào túi xách.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Quân Sang chú ý đến hành động Hạ Vy, anh lên tiếng bắt chuyện: “Cô Vy có tâm sự? Nếu cô không ngại có thể chia sẻ cùng tôi, tôi sẵn lòng lắng nghe.

Hạ Vy nhíu mày, không biết phải nói sao cho đúng, tìm từ ngữ thích hợp nói: “Tôi có linh cảm sẽ xảy ra chuyện chẳng lành. Anh Khánh sẽ không gặp phải chuyện nguy hiểm chứ?”

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Trong lòng Quân Sang khẽ động, anh đương nhiên biết rõ hôm nay sẽ diễn ra chuyện gì rồi, không ngờ Hạ Vy lại nhạy cảm đến vậy. Anh cười an ủi: “Anh Khánh đang ở tòa án làm luật sư biện hộ cho người ta sao có thể gặp chuyện nguy hiểm? Cô Vy đừng quá lo lắng.” Đoán chừng vừa rồi Hạ Vy gọi điện cho Gia Khánh, anh nói tiếp: "Cô gọi anh Khánh không được à? Chắc anh ấy đang làm việc, lát nữa cô gọi lại xem.” “Có lẽ tôi nghĩ nhiều rồi.” Hạ Vy mỉm cười cũng cảm thấy an tâm phần nào, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa kính, cảnh vật xung quanh thay đổi liên tục, từ từ bị bỏ lại phía sau.

Xe rẽ vào con đường hơi vắng vẻ, nhà dân dần thưa thớt, hai ven đường chủ yếu là cây xanh.Đúng là lúc này, phía trước mặt và sau lưng xuất hiện hai chiếc xe hơi màu đen.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Quân Sang nhìn phía trước, sau đó liếc mắt qua gương chiếu hậu. Với nhiều năm huấn luyện trong quân đội anh nhạy bén phát giác điều bất thường.

Hai chiếc xe đang lái với tốc độ bình thường đột nhiên tăng tốc, có xu hướng ép sát xe Quân Sang.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Quân Sang nhanh nhẹn đánh tay lái, bẻ cua ngược về.

Tiếng bánh xe ma sát trên mặt đường, Hạ Vy theo quán tính nghiêng người về phía ghế lái. Mọi việc xảy ra quá nhanh, cô còn chưa kịp nhìn xem tình huống bất thình lình ập đến, bên tại đã văng vắng tiếng mắng chửi của Quân Sang: “Con mẹ nó.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Tiếp nối là tiếng “Âm” định tại nhức óc vang lên, sau đó là âm thanh thủy tinh nứt vỡ.

Đầu xe, đuôi xe bị hai chiếc xe hơi liều mạng tông mạnh vào.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Xe chở Quân Sang, Hạ Vy chấn động kịch liệt. Trước mắt chợt xuất hiện bóng người ôm chầm lấy Hạ Vy, đầu óc cô choáng váng, toàn thân đau nhức, máu nóng ấm áp nhiều tí tách lên da thịt cô.

Hạ Vy cố gắng mở mi mắt yếu ớt thì thào: “Anh không sao chứ?”

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Đáp lời Hạ Vy là một mảnh yên tĩnh đáng sợ, Quân Sang đã rơi vào hôn mê. Trong mơ hồ cô nhìn thấy dòng máu đỏ tươi chói mắt, cửa kính chắn gió phía trước chẳng chịt vết nứt tựa như mạng nhện. Mấy bóng người đang vội vã tiến lại gần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.