Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Trong phòng bệnh, Duy Nam nằm giường bệnh nhân mệt mỏi ngủ thiếp đi, tay trái còn đang truyền nước biển, từng giọt, từng giọt chậm chạp nhỏ xuống.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy ngồi bên mép giường, lưng tựa vào tủ đầu giường đờ đẫn nhìn ra ngoài cửa sổ.
Gần sáng, Duy Nam đột nhiên sốt cao. Cô không dám chậm trễ vội vàng đưa anh tới bệnh viện. May là sau khi uống thuốc và truyền nước biển anh đã dần hạ sốt,
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lời bác sĩ quanh quần bên tại Hạ Vy. “Bệnh nhân đã nhiều ngày không ăn uống cộng thêm hứng gió lạnh và bị thương nên mới dẫn đến sốt cao như vậy.”
Hạ thở dài nặng nề khép mắt, trong lòng rất rối, không biết phải làm thế nào mới tốt.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra, nghe thấy tiếng bước chân Hạ Vy cho rằng là y tá đến kiểm tra. Cô ngồi thằng người nghiêng đầu nhìn về phía cửa. Khi trông thấy rõ người ở cửa, sắc mặt cô nháy mắt trắng bệch, hai mắt tràn ngập hoảng loạn và khiếp sợ.
Huỳnh Vân Như dẫn đầu tiến vào, theo bên cạnh là Minh Huyền, phía sau còn có hai người vệ sĩ Độihình vẫn hùng hậu giống như lần xông vào bệnh viện trước đó.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy bật dậy khỏi ghế căng thẳng khẽ gọi một tiếng: “Cô.
Huỳnh Vân Như giấu chồng sai người đi theo Duy Nam kết quả thu được tin tức là con trai bà vẫn không hối cải, chứng nào tật nấy chạy đi tìm Hạ Vy. Lúc nghe con trai bị sốt được đưa đi bệnh bà liền cuống cuồng chạy tới đây.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Huỳnh Vân Như liếc nhìn Hạ Vy một cái sắc lẹm, hừ lạnh rảo bước nhanh đến bên giường, bà trợn to mắt khi trông thấy mặt mũi sưng tấy, bầm dầm của Duy nam, nức nở: “Con trai của mẹ. Con bị làm sao thế này?”
Minh Huyền lo lắng chạy đến lúc ngang qua Hạ Vy còn cố ý đụng vào bả vai cô. Cô nắm lấy tay Duy Nam, nước mắt lã chã đầy mặt, nghẹn ngào gọi: “Anh Nam...”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy bị ánh mắt như muốn giết người của Huỳnh Vân Như phóng tới, đáy lòng thoáng run lên. Lại không nghĩ tới Minh Huyền ở trước mặt nhiều người mà không kiêng nể gì đẩy cô, cô không kịp phòng bị loạng choạng mấy bước mới đứng vững.
Trán Duy Nam hơi nhăn lại, hai hàng lông mi run run chậm rãi mở mắt ra.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Huỳnh Vân Như và Minh Huyền mừng rỡ kêu lên: “Con trai, con tỉnh rồi.” “Anh tỉnh rồi. Tốt quá.
Tấm mắt Duy Nam rõ dần, gương mặt hai ngườiphụ nữ đang bày ra dáng vẻ kích động lọt vào trong mắt. Anh mấp máy môi, giọng anh khàn đặc: "Mẹ, Minh Huyền.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Trên mỗi đau rát, Duy Nam liền nhăn mặt. Huỳnh Vân Như lật đật rót nước, một tay nâng đầu anh lên, tay còn lại đưa ly nước đến bên miệng anh.
Duy Nam chậm rãi uống máy ngụm, cổ họng dễ chịu đi đôi chút. “Ai đánh anh ra nông nổi này?" Minh Huyền đau lòng khóc to hơn, tay càng thêm nắm chặt lấy tay Duy Nam. “Đúng đấy. Đứa nào dám đánh con? Mau nói cho mẹ nghe.” Huỳnh Vân Như đặt ly nước lên tủ đầu giường tức giận hỏi. Rõ ràng, chiều hôm qua con trai bà vẫn lành lặn mới một đêm không gặp đã biến thành bộ dạng sống dở chết dở này.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Duy Nam lạnh lùng rút tay ra, Minh Huyền bĩu môi, trong lòng cực kì khó chịu. Anh lắc đầu qua loa đáp: “Không có chuyện gì đâu. Mẹ không cần lo lắng. “Anh thành ra thế này bác gái sao có thể không lo lắng cho được. Hôm qua anh rời đi, bác gái cả đêm không ngủ vì lo lắng cho anh. Anh nói ra kẻ đánh anh đi đừng khiến bác gái thêm lắng nữa.” Minh Huyền thút thít khuyên nhủ. Cô chắc chắn Duy Nam bị đánh nhất định có liên quan đến Hạ Vy, cô sẽ không dễ dàng để chuyện này lắng xuống một cách đơn giản được. “Cô nói mau con trai tôi bị ai đánh?” Huỳnh Vân Như đứng phắt dậy, phẫn nộ chỉ vào mặt Hạ Vy.Hạ Vy hoảng hốt, trước sự tra hỏi có phần dữ dằn của Huỳnh Vân Như cô không biết phải làm sao. Cô cũng không thể nói là do Gia Khánh được. Ai biết được bà có chạy tới tìm anh gây phiền phức không. Cô cúi đầu thấp giọng áy náy: “Con xin lỗi.” "Mẹ, không liên quan đến Vy. Mẹ đừng làm khó em ấy.” Duy Nam chống đỡ thân thể đau nhứt ngồi dây. “Anh đang bị thương đừng cử động lung tung. Minh Huyền vươn tay muốn đỡ Duy Nam nằm xuống nhưng khi trong thấy ánh mắt lạnh lẽo của anh, cô run rẩy rụt tay về.
Duy Nam đứng ra bảo vệ Hạ Vy điều đó càng làm cho Huỳnh Vân Như giận dữ, bà quát: “Cô nói mau.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy rụt vai, hai tay nắm chặt lại, kiên định nói: “Xin lỗi cô, con không thể nói được.” “Chị có thật là vợ chưa cưới của anh Nam không vậy? Người đánh anh ấy là ai mà khiến cho chị mặc kệ anh Nam chịu đau đớn cũng không hé rằng nửa chữ, bênh vực chầm chầm?” Minh Huyền chất vấn.
Cô ta vừa dứt lười, trong phòng nhất thời im lặng. Người sáng suốt đều nghe ra ẩn ý trong lời Minh Huyền.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy nhìn sang Minh Huyền, đột nhiên sinh ra cảm giác quen thuộc. Cô ta với Vân Thi quả thật rất giống nhau, đều cùng là một loại người để đạt được mục đích mà bất chấp thủ đoạn.
Duy Nam siết chặt hai tay, dù không muốn thừanhận nhưng anh thật sự để ý câu nói của Minh Huyền. Lòng ngực đau đớn đến mức thở không ra hơi, anh gào lên: “Minh Huyền, em im miệng lại cho anh." “Anh Nam.” Minh Huyền giậm chân, bày ra dáng vẻ tủi thân.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Đầu Hạ Vy càng cúi thấp hơn cảm thấy vô cùng có lỗi với Duy Nam.
Đương nhiên Huỳnh Vân Như nghe ra, trong đầu bà xẹt qua bóng dáng Gia Khánh bà cười lạnh: “A. Là người yêu cũ của cô đúng không?"
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy không nói bà càng khẳng định người đánh
Duy Nam là Gia Khánh. Ngay lúc mọi người còn đang chìm đắm trong thế giới suy nghĩ riêng, bà bất thình lình xông lên túm lấy tóc Hạ Vy. Sau đó giơ tay tát thật mạnh vào mặt cô. “Con đàn bà mất nết, tôi đánh chết cô, đánh chết cô."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy cảm thấy bên má phải bỏng rát, tóc bị kéo lên, da đầu đau đến chịu không được. Cô túm lấy tay Huỳnh Vân Như, nước mắt trào khóe mi. “Á..đau... Tình huống quá bất ngờ, Hạ Vy đau đớn kêu. “Đồ đê tiện, đồ thứ đàn bà lăng loàn. Cô có biết vì cô mà con trai tôi bị đuổi ra khỏi nhà không hả? Hôm nay tôi sẽ đánh chết cái thứ mặt dày nhà cô.” Bao oán hận đối với Hạ Vy tích tụ suốt mấy tháng nay, Huỳnh Vân Như đều dồn hết vào cái tát thứ hai.
Trước khi cái tát sắp sửa đáp lên mặt, Hạ Vy hoảng sợ giơ tay đỡ lấy. Cô không dám vùng ra, haylàm Huỳnh Vân Như bị thương dù sao đây cũng là mẹ Duy Nam nên chỉ có thể đứng im chịu trận cho bà phát tiết.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Minh Huyền đứng ở một bên xem đến hả hệ, nếu không phải vì giữ hình tượng ngoan hiền cô đã nhào qua cào nát mặt Hạ Vy rồi. “Mẹ đang làm cái gì vậy?” Duy Nam từ trong trạng thái khiếp sợ trở về, sắc mặt vốn đã tái nhợt lại càng thêm cắt không còn giọt máu. Anh luống cuống giật kim ra, bước xuống giường chạy tới kéo Huỳnh Vân Như, “Mẹ buông em ấy ra. Đừng đánh nữa. Truyện88.vip trang web cập* nhật nhanh nhất
Huỳnh Vân Như như kẻ điên nắm lấy tóc Hạ Vy không buông: “Con mau tránh ra một bên để mẹ đánh chết con mất dạy này. “Mẹ, đừng mà. Con xin mẹ đó.” Viền mắt Duy Nam đỏ lên, nhưng anh cũng không dám dùng sức quá mạnh sợ làm mẹ bị thương.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Ba người dùng dằng, bám lấy nhau, trong lúc đó trên mặt Hạ Vy đã hứng thêm hai cái tát nữa. “Anh Nam...mau cứu em. "Hạ Vy nhìn Duy Nam bằng cặp mắt đầy trông mong, cô bị đánh đến choáng váng cả đầu óc. “Vy... Duy Nam nhào đến trước cản lấy mấy cái đánh của mẹ, nhưng Hạ Vy vẫn bị ăn đau. “Á. Á.Á.” Huỳnh Văn Như đang đánh đến hằng máu bất ngờ có một lực mạnh đẩy bà ra, bà ngã chống vó xuống đất, tay đập vào cạnh giường, đau đến chảy cả nước mắt. “Cô. Minh Huyền vội vã đỡ lấy Huỳnh Vân Nhưđứng lên, còn chưa đứng hẳn cô lần nữa sợ hãi hô to: “Anh Nam."
Duy Nam cũng bị đẩy lảo đảo té nhào ra đất.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy rơi vào một lồng ngực rắn chắc quen thuộc. Cô ngước mắt, nước mắt vương bên khỏe mắt lập tức thi nhau chảy ra. “Xin lỗi anh đến trễ.” Gia Khánh dịu dàng lau nước mắt cho Hạ Vy.
Nhìn gương mặt sưng tấy, có mấy vết cào đang rỉ máu cùng vết móng tay, tóc tại bù xù, áo quần xốc xếch trong lòng Gia Khánh cuồn cuộn lửa giận.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Đáng chết!
Hạ Vu càng khóc dữ dội hơn, cô nắm chặt vạt áo trước ngực Gia Khánh tựa như chỉ có vậy mới có thể làm cho vết thương trên người giảm bớt đau đớn.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Quân Sang lấp ló ngoài cửa đưa tay lau mồ hôi rịn ra trên trán, thở phào một hơi dài thượt. Lúc thấy đám người Huỳnh Vân Như hầm hầm đi vào bệnh viện, anh đã nhanh chóng gọi điện cho Gia Khánh. Gia Khánh mà để trễ một chút nữa là anh đã xông vào rồi, làm sao còn xuất hiện màn anh hùng cứu mỹ nhân đầy xúc động này được.
Sắc mặt Gia Khánh u ám, quét mắt nhìn hai kẻ đang lồm cồm bò dậy kia.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Duy Nam sốt ruột nhào qua chỗ Hạ Vy, nhìn cảnh hai người đang ôm nhau, hai mắt anh vô cùng đau nhứt. Anh run giọng hỏi: “Em không sao chứ?”
Trước khi bàn tay Duy Nam chạm vào người HạVy, Gia Khánh hung hăng hất anh ta ra. Nếu không phải trong lòng đang ôm cô anh đã không khách khí đấm cho anh ta mấy phát rồi. Anh hừ lạnh mỉa mai: “Trơ mắt nhìn Vy bị đánh. Đây là cách anh bảo vệ em ấy trước bố mẹ mình? Đúng là mấy lời hứa suông, mạnh miệng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Duy Nam đang không khỏe, sức lực cạn kiệt. Gia Khánh dùng toàn lực đẩy anh lần nữa ngã ra đất. Anh cuộn chặt hai tay, xấu hổ đến mức không thể ngốc đầu lên đối diện với Hạ Vy. “Cậu có tư cách gì mắng con trai tôi? Đau lòng vì con đàn bà đê tiện này sao? Ông Uy, bà Uyển, còn cả Vân thi nữa có biết không nhỉ?” Huỳnh Vân Như nhịn đau ở tay cùng Minh Huyền đỡ Duy Nam đứng lên, tức giận châm chọc. “Tôi nhớ tôi đã từng cảnh cáo bà rồi mà.” Gia Khánh híp mắt.
Giọng Gia Khánh không nhanh không chậm lại khiến cho Huỳnh Vân Như rùng mình lập tức ngậm chặt miệng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy ở trong lòng Gia Khánh yên lặng nãy giờ đột nhiên lắc lắc cổ tay anh nhỏ giọng nói: “Chúng ta đi thôi.”
Tuy cô không thích Huỳnh Văn Như nhưng cũng không mong nhìn thấy bà xảy ra chuyện. Dù sao chăng nữa là do cô nợ Duy Nam, chuyện ngày hôm nay xem như trả nợ cho anh.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh thở dài, người phụ nữ này quá mềm lòng bởi vậy mới phải chịu nhiều thiệt thòi: “Được.”