Bản Cung Giết Cửu Tộc Nhà Ngươi

Chương 2: Tiến thanh lâu: Bản cung giết cửu tộc nhà ngươi




Nhiếp chính vương từ trước đến giờ chính là kiểu nhân vật phản diện trong thời đại hoàng quyền. Đại diện tiêu biểu cho việc ức hiếp thánh thượng, thao túng triều đình; câu dẫn thái hậu, hoàng hậu, thái hoàng thái hậu, thậm chí cả công chúa, hoàng tử.

Xem đi, giờ phút này vào triều, Nhiếp chính vương thể hiện toàn bộ dụng tâm hiểm ác, nắm giữ toàn bộ triều chính, lấy thúng úp voi.

Mới vừa khai quốc được mấy ngày, Nhiếp chính vương, hắn, hắn cư nhiên không có liêm sỉ ngồi đối diện công chúa điện hạ, khoảng cách không quá một trượng. Ngoài ra nếu công chúa điện hạ "Buông rèm chấp chính" làm phiền ngài buông mành, bình phong gì đó có được không? Địa vị Nhiếp chính vương ngang hàng với quan văn cùng quan võ đứng đầu, mà ngồi trước họ còn chưa tính, có tất yếu cần mắt đi mày lại coi mọi người là tượng gỗ như thế không? Hai người các ngươi có thể ngồi cùng với nhau ở bậc thang không có vấn đề gì a, có cần ngồi thẳng trước mặt một đám người để khoe khoang mình hơn người không?

(*1 trượng = 3.33 m)

Đặc biệt qua một tháng sau, Nhiếp chính vương điện hạ đột ngột có ý tưởng kỳ quái, muốn cấp các đại thần mỗi người một cái ghế băng để ngồi, hơn nữa nói cái gì "Thông cảm các đại thần đứng lâu sinh bệnh" để thu mua lòng người. Kỳ thật ngươi chính là muốn tìm một lý do thích hợp bức công chúa điện hạ quay về bên người hoàng đế phải không? Như thế, ngươi ở phía dưới cùng một đám ngụy quân tử thương lượng âm mưu quỷ kế sẽ không bị công chúa điện hạ nghe thấy đi!

Còn nữa, ngươi, Nhiếp chính vương khi quyết định chuyện tình có thể không cần dối trá làm bộ thỉnh giáo thánh ý hay không?

Bên này tấu thỉnh: "... Này đây, thần nghĩ rằng lẽ ra nên như vây. Thỉnh bệ hạ ân chuẩn."

Hoàng đế bên kia liền nghiêm trang xác nhận: "Ừ, hoàng thúc nói rất hợp ý trẫm, chuẩn."

Hoàng đế ngốc nghếch vậy sao biết được ngươi nói rất đúng cái gì đó chứ? Ngươi có thể bớt khi dễ người được hay không, có thể bớt gian thần hơn một chút sao?

Khi hoàng đế ngủ gà ngủ gật, hoặc là ngồi không yên, Nhiếp chính vương ngài không cần luôn dụ dỗ trắng trợn như thế được không? Cái gì mà "Bệ hạ kiên trì trong chốc lát, hạ triều, thần mời người ăn lê hoa đường mà đầu bếp ở quý phủ thần làm, ăn đến no!" Nói như vậy chẳng lẽ nghe không cảm thấy xấu hổ sao? Đây là trong triều a, không phải vương phủ nhà ngươi a!

Nói đến chuyện này ngay cả công chúa điện hạ cũng muốn hộc máu: " Ngươi dầu gì cũng đã từng là ngự tỷ xuất lĩnh thiên quân vạn mã dẹp yên trong ngoài a! Lúc trước mỹ nữ mặc nữ trang đem bản cung mê hoặc đến đầu óc choáng váng chạy đi đâu? Trả lại ta quân sư tỷ tỷ ôn nhu, hiền thục a! Có thể không cần dùng vẻ mặt chính khí lại nói những lời dụ dỗ nhi đồng sao? Điều này sẽ làm bản cung thấy được chính mình năm đó là cô gái không biết gì bị dùng thủ đoạn ngu ngốc như thế này lừa tới tay a!"

Hơn nữa dù cách chín mươi bậc cầu thang, Nhiếp chính vương điện hạ, ngươi đừng tưởng rằng tiếng của ngươi rất nhỏ, mấy trăm văn võ đại thần đều không nghe được! Da mặt dày đến mức coi như không có chuyện gì tiếp tục nghị sự khiến cho không ít cựu thần nan kham a!

Ngoài việc thao túng triều đình, Nhiếp chính vương khiến cho văn võ bá quan hâm mộ, ghen tỵ, cùng hận nhất, căn nguyên ngay ở trưởng công chúa.

Cả nước đều biết Nhiếp chính vương là diện thủ (trai lơ) của trưởng công chúa. Hiên ngang đến Trường Nhạc cung, thục phòng điện nơi công chúa ngủ, xong rồi ngày hôm sau còn đúng lý hợp tình trực tiếp mặc quần áo từ Trường Nhạc cung vui vẻ đi vào triều. Đó là gọi là không ai bằng.

Ba mươi có hai rồi còn giống như tiểu cô nương bình thường muốn hướng tới toàn thế giới tuyên bố: "Nhân gia cùng bạn đời của nhân gia thật yêu nhau" Làm cho các tài tử trẻ tuổi trong kinh thành ngưỡng mộ công chúa như si như cuồng làm sao chịu nổi a? Những thiếu phụ một lòng muốn hồng hạnh xuất tường cùng Nhiếp chính vương điện hạ, muốn hướng phú quý cùng mỹ mạo làm sao sống sót a? Các loại tình cờ gặp mặt, lại tình cờ gặp mặt của các cô nương, quả phụ để dính lấy Nhiếp chính vương, thuận tiện mưu triều soán vị thực hiện mộng đẹp làm quốc gia chi mẫu sao có thể thể tiếp tục tồn tại a? Có thiên lý hay không a?

Cố tình tiền quân sư phong lưu nho nhã, tuấn tú bất phàm, nay là Nhiếp chính vương điện hạ một chút tự giác làm tiểu bạch kiểm cũng không có. Coi như đã muốn tỏ vẻ trung thần lại nói như muốn cướp lấy giang sơn, ra vẻ tính tình hảo lại còn phúc hắc muốn chết, áp bức quan viên từ trên xuống dưới.

Được rồi, Nhiếp chính vương quyền khuynh thiên hạ không cưới vợ, không sinh con. Công chúa điện hạ cũng chỉ muốn diện thủ không thành thân, đều không có hậu đại, vì thế Thanh nho phái thầm oán như gà mái mẹ cùng phe bảo hoàng lo lắng việc hoàng thất thay đổi vẫn duy trì trầm mặc quỷ dị. Các quan viên lớn nhỏ còn lại bưng chén rượu nhỏ cắn hạt dưa nhìn thiên hạ bát quái, cung đình trình diễn.

Hoàng đế, công chúa, Nhiếp chính vương.

Oa nha nha, nhìn tiêu đề chính là khiến người liên tưởng cỡ nào a? Không cần lấy cái tiêu đề khiến người ta sinh ra các loại tổ hợp dâm đãng a! Ngay cả Nhiếp chính vương cũng nói tiêu đề này có hiệu quả giống như ( Ung Chính, Tiểu Điệp, Niên Canh Nghiêu), tuy rằng những người cao thấp trong hoàng triều đều không biết U Chính, Tiểu Điệp, Niên Canh Ngiêu rốt cuộc là thần thánh phương nào.

Thôi, hiện giờ công chúa điện hạ cùng nhiếp chính vương mỗi người cầm một nửa binh quyền. Hai người nếu cảm tình bất hòa liền tranh cãi, không phải sẽ lập tức trình diễn chính biến cung đình, âm mưu đoạt quyền tiết mục a?

Nhóm thủ phụ của Tam công Lục bộ "lí trí" cho ra kết luận, còn lại là dân thường cho ra kết luận. Đầu tiên chính là minh tuyến (phe chính): Công chúa điện hạ là vì Đại Minh gian sơn xã tắc mà xả thân a! Công chúa điện hạ thi triển tiểu mỹ nhân kế, thành công bám trụ Nhiếp Chính vương. Ở trên giường làm các loại trá ———- Đương nhiên lý do này đối với bên ngoài nói ra thật mờ mịt các ngươi tự hiểu ———- khiến cho Nhiếp chính vương không có con nối dòng, không có con nối dòng liền không có soán quyền, không có soán quyền liền các loại thiên hạ quy tâm, các loại thái bình thịnh thế.

Có minh tuyến đương nhiên có ám tuyến (phe tà) rồi! Ám tuyến chính là công chúa điện hạ vì thi triển mỹ nhân kế, đến nay vẫn không có hôn phối. Mặc kệ vị công chúa này chuyên quyền như thế nào, không thành thân không hậu đại, cuối cùng không phải là đem hoàng quyền trao trở về trong tay hậu nhân của hoàng đế sao?

Cái gì Phò mã, diện thủ hết thảy đều là mây bay, không ai có thể mượn trưởng công chúa làm bậc thang để cướp thiên hạ!

Không có ai!

Khụ khụ, các đại thần tam tỉnh, lục bộ nghỉ một lát, uống miếng nước tiếp tục.

Ánh mắt quần chúng là sáng như tuyết, ngươi không thấy lần trước Nhiếp chính vương cùng Thừa tướng và các đại thần ở Thúy Hoa lâu uống rượu mừng vị quan viên phong lưu, Binh bộ thị lang sinh thần bốn mươi tuổi. Nhiếp chính vương đi không đến nửa canh giờ, kinh thành liền gà bay chó sủa. Các vị đại thần làm khách trong lòng đều hoảng sợ, cho là có người mưu phản, thậm chí ngay cả vị Thị lang đại nhân phong lưu kia đang ở trong mê say còn đem áo choàng cởi ra, rút trường kiếm liền ồn ào nên vì quốc tận trung.

Giờ phút này, một đám thị vệ đại nội chạy đến, công chúa điện hạ một cước đá văng vị phong lưu Thị lang, đem chiếc hài tôn quý ấn một vết thật sâu lên mặt vị Thị lang đại nhân vốn ngưởng mộ nàng. Nghe nói trước khi bị Nhiếp chính vương sung quân đi lĩnh Nam năm ngày, vị thị lang đại nhân này vẫn không rửa mặt.

Mà công chúa điện hạ đương nhiên cười lạnh một tiếng trách cứ hành động của chúng quan viên trái với pháp lệnh triều đình ngang nhiên tiến thanh lâu, phạt bổng lộc ba tháng. Cuối cùng hung tợn bỏ lại một câu đối với Nhiếp chính vương: "Còn vào thanh lâu bản cung giết cửu tộc nhà ngươi!"

Nghe xong câu này mặt Nhiếp chính vương đại nhân trắng bêch, nghiêm mặt trở về cùng công chúa. Lúc đó mười vạn đại quân ở ngoài thành nhận được chỉ dụ, tiến đến xem bắt gian cuối cùng có thể yên tâm diễu võ dương oai trở về.

Công chúa điện hạ thật vừa lòng, uy hiếp được Nhiếp chính vương đồng thời uy hiếp được các vị ỷ vào thân phận khai quốc công thần không an phận bắt đầu có ý định manh động.

Mấy ngày sau Nhiếp chính vương hung hăng hạ mệnh lệnh: "Bên trong hoàng thành không được bán, trao đổi, truyền lại ván giặt đồ, nếu không lấy tội mưu phản để luận tội xét xử!" Mệnh lệnh này ngày hôm sau bị công chúa điện hạ hủy bỏ. Nhưng thực hiển nhiên, bí mật bên trong đó, thiện hạ bách tính đều hiểu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.