Bản Chất Của Đ.ĩ

Chương 45: Chương 45: Halloween Đẫm Máu.




Halloween phố phường tấp nập người đi kẻ lại.

Các cửa hàng, nhà hàng, khách sạn, trung tâm mua sắm...đều đua nhau trang trí những hình ảnh ma quái nhất, độc chiêu nhất.

Shop thời trang của Thắm cũng không phải ngoại lệ.

Từ trước đó 1 tuần, Tôi và vợ đã đi chợ nô nức sắm sửa đủ thứ đồ quái dị để có thể tự tay trang trí cho cơ ngơi hoành tráng.

bên ngoài shop treo 1 tấm pa - nô có dòng chữ “Come or die?”

cửa kính dán đầy tơ nhện, hình ảnh những con quạ đen và phù thũy cỡi chổi.

Bên trong, thay vì các con ma - nơ - canh thân hình quyến rũ như người mẫu, chúng tôi thay vào đó những bộ xương khẳng khiu, thối rữa.

Trần nhà dán trăng sao lấp lánh, có 1 vệt sáng đỏ ối dăng ngang qua, bao nhiêu thây ma bước đi trên vệt màu đó.

Những phù thủy nhờ có hệ thống ròng rọc điện tử sẽ bay từ đầu cửa cho tới cuối gian hàng.

Trong góc tường trống trải là hình ảnh mộ huyệt giả đúng theo kiểu các khu nghĩa địa cổ ở châu âu, với 1 người đàn ông ma quái đang cầm đèn, soi đường cho 1 con ma - cà - rồng hì hục đào mộ.

ở quầy tiếp tân có nguyên hình nộm mô tả người phụ nữ bị thắt cổ treo lơ lửng với mái tóc dài xõa tới thắt lưng cực kì kinh điển.

và cuối cùng, trong nhà vệ sinh dán khuôn mặt mờ nhạt của 1 bé gái trên gương soi.

Shop thời trang nhận được rất nhiều ý kiến tích cực từ phía khách hàng, đặc biệt là các trang phục halloween sáng tạo, mới lạ.

Chiều ngày 31/10 tôi và Thắm hài lòng bước ra khỏi shop thời trang trên đường 3/2.

Hôm nay, tôi là bá tước ma - cà – rồng dracula, lịch lãm, chết chóc, đội chiếc mũ ảo thuật gia, đeo mặt nạ nửa mặt phân biệt trắng - đen.

Còn vợ tôi là Cô Dâu Của Quỷ với trang phục khăn đóng áo dài trắng, một đôi mắt đỏ ngầu đầy hôn ám, cầm trên tay chiếc quạt xương xẩu và đôi cánh quạ đen lớn mọc sau lưng.

Hài lòng với trang phục hiện tại, chúng tôi đứng trước cửa shop hàng, trên phố bao nhiêu người qua đường ngước nhìn.

Một thằng bé theo mẹ nó đi ngang qua chỉ trỏ “mẹ ơi, con ma gì lạ thế kia?”

Thắm tự hào gọi với theo “tự nghĩ ra đấy nhóc, rồi mọi người sẽ phải biết đến nhân vật này”.

Tôi cười không thành tiếng, hít thở 1 hơi thật sâu rồi bấm điện thoại gọi ẹ.

Mới chào hỏi được vài câu, mẹ đã mắng tôi xối xả :

“anh bỏ đi không lời từ biệt, nhà cũ không về vậy anh đi đâu?bây giờ có xì ke - ma túy gì không đấy? đang ở đâu? tôi xuống đón ngay!”

Tôi vội giải thích qua loa mấy câu rồi nhắn rằng mình sắp cưới.

“cưới á? Gia đình họ hàng chưa gật đầu mà dám cưới á? Chưa có trầu cau mâm quả mà dám cưới á? Anh về ngay cho tôi ! người ta đang cười nhà mình thối mặt ra kia kìa!”

Giọng mẹ cứ như Diva hàng đầu thế giới, cao không thể cao hơn, tôi phải để điện thoại ra xa khỏi lỗ tai để không bị choáng.

“mẹ à, con sẽ tạ lỗi với mọi người sau, cùng lắm làm lại cái đám cưới khác có xá gì”

Vừa dứt lời là dập bộp điện thoại tắt nguồn ngay!

Thắm vòng tay qua cổ tôi thủ thỉ “chà chà, cứ nghe giọng thì sức khỏe của mẹ còn tốt lắm anh ạ, cả nhà vẫn khỏe là vợ chồng mình mừng rồi”

“ừ em nói đúng, cưới em là quyết định sáng suốt nhất đời anh!”

Vừa lúc ấy, nghe thấy những tiếng “ồ” của người trên phố, 1 chiếc xe limousine màu ngọc trai rẽ góc đường từ từ tiến lại chỗ chúng tôi.

Đầu xe vẽ 1 đôi môi đỏ lòm, rõ gớm ghiếc và 2 chiếc răng nanh nhọn hoắt 2 bên biển số.

Ngọc Dao Lam chồm ra khỏi cửa sổ, cả khu phố khiếp vía ngó nhìn.

Chị đại đội một quả đầu toàn rắn là rắn, cặp mắt sắc như dao cau, thoạt trông đã nhận ra ngay nàng Medusa trong thần thoại hi lạp.

Dao Lam la lớn “nhìn thấy gì chưa?chiếc xe mang tên Nụ Hôn Của Quỷ !”

Tôi và Thắm hạnh phúc gật đầu.

“tiếp theo xin mời cô dâu chú rể xem biển số”

Chúng tôi bước lại nhìn, biển số đề chữ “Night of Demons”

“Night of Demons?”

“ha ha, cứ lên xe rồi biết”

Hai vợ chồng hãnh diện bước lên xe.

Cả Nhi Cây Trâm và Giáo Sư cũng có mặt đầy đủ.

“cha cha, có gì đây?” - tôi ngạc nhiên – “bác sĩ Frankenstein - nửa người nửa robot. rất hợp với dáng thầy”

“cảm ơn em” - giáo sư bắt chước kiểu gật đầu đờ đẫn của nhân vật.

“còn chị Nhi?what the hell is this?”

Nhi Cây Trâm quen thuộc với bộ váy nữ sinh Nhật, tóc thắt 2 bím giống hệt Thủy Thủ Mặt Trăng, chỉ khác là sau lưng có đeo...2 thanh kiếm!

“là chị tự nghĩ ra à?”

Nhi hếch mặt “trông thế nào?dịu dàng, cá tính và chết chóc hội tụ đầy đủ nhé”

“vâng vâng, hợp với chị lắm ạ”

Ngọc Dao Lam trông khá luộm thuộm với chiếc váy dài màu trắng, có đường xẻ ở 1 bên đùi, phong cách khác hẳn với trước đây.

“Medusa - người đàn bà hóa đá” - chị Ngọc tự giới thiệu.

Thắm khen “trông phức tạp hơn gu của mày nhưng mà vẫn hợp lắm”

“tất nhiên, tao gọi đây là phá cách”

“chiếc limo này cũng ok đấy, chôm ở đâu đây?”

“thuê của Saigonlimo, có đẹp không?”

Thắm ngắm nhìn dàn nội thất sang trọng bên trong rồi mắng yêu :

“mẹ kiếp, mày luôn luôn biết cách tiêu tiền của tao!”

Chiếc limo Nụ Hôn Của Quỷ đưa chúng tôi thẳng tới vũ trường.

“tới Đêm Màu Hồng rồi đó chồng yêu, em hồi hộp quá”

“gì?Đêm Màu Hồng nào? haha con Thắm nói nhảm kìa Nhi” - Ngọc Dao Lam chọc, Nhi Cây Trâm cười phá lên.

“ý chúng mày là sao?”

Tôi và Thắm nhoài người khỏi cửa sổ.

Vũ trường đêm Halloween trang trí thật ghê rợn.

Hai tông màu đen - đỏ đóng vai trò chủ đạo.

Trên bức tường khổng lồ xuất hiện dòng chữ loang lổ máu “Đêm Của Quỷ”

Tôi lẩm bẩm “Đêm Của Quỷ - Night Of Demons - đó là biển số của chiếc xe”

Thì ra Đêm Màu Hồng trong ngày Halloween tạm thời biến thành Đêm Của Quỷ.

Trước cổng vũ trường trải thảm, một đám đông đen ngòm đứng dọc theo 2 bên lối vào.

Khi cánh cửa xe mở, bầu không khí yên lặng chết chóc tức thì bao trùm.

Mấy người chúng tôi sánh vai bước ngang qua 2 hàng người mặc ple đen đeo mặt nạ fawkes.

Cả đất trời lặng ngắt như tờ

Thắm vừa đi vừa thì thầm vào tai Ngọc Dao Lam “lại là trò của mày hả con quỷ?”

“không có, lần này là của bé Nhi đó”

Nhi Cây Trâm cười tủm tỉm.

Tôi nói “cảm ơn chị nhiều lắm”

Nhi phủi tay :

“ôi dào chỗ chị em với nhau ơn nghĩa gì...”

Ngọc Dao Lam cướp lời “chỉ lấy tiền thôi! Cô dâu chú rể xong quả này nhớ trả lương cho họ nhé”

Tôi tự nuốt lưỡi mình cho xong.

Bà đại ca đúng là tiêu tiền như nước.

Đúng lúc này, một “Chú Thỏ Playboy” bước ra cổng, chỉnh lại cổ áo, đoạn búng ngón tay kêu “tách, tách” – nghe mọi người giới thiệu, tôi biết đây là người đứng đầu cao tầng của Đêm Màu Hồng ở Việt Nam.

Mọi người gọi gã là Anh Hai.

Các kiều nữ thướt tha trong bộ áo dài thanh lịch được điều động ra đứng 1 hàng trước cổng, cô nào cô nấy tươi cười duyên dáng, hai tay múa nón lá.

Thỏ Playboy hô “các em đâu, chào”

Các người đẹp áo dài nhún người điệu đàng.

Thỏ playboy hô “hai cái xác sống bước vào dạ tiệc đêm khuya!”

Tiếng vỗ tay rào rào vang lên.

Hai bảo vệ bên cửa hóa trang thần chết cầm lưỡi hái sáng bóng trên tay, khẽ khàng đưa 1 tay còn lại khua lên.

Cửa vũ trường bật mở, xịt ra 1 làn hơi nước mờ ảo.

Những âm thanh ma mị tràn ra tê cứng cả đầu óc.

Thứ đầu tiên chúng tôi trông thấy là ánh đèn xanh quái dị chiếu xa chiếu gần.

Người đông lố nhố tắm trong ánh đèn trần đỏ lòm nhuốm máu, quang cảnh thực sự giống với tầng địa ngục thứ 18 trong truyền thuyết.

Hai bóng đen tiến sát đến bên tôi và Thắm, 1 trong hai rên rỉ

“đẹp trai ơi, tắm chảo dầu với em nhé, hu hu hú hú”

Tôi chép miệng, nữ hoàng nội y có thành ma cũng là ma lẳng lơ.

Chị ta trông giống hệt ma nữ trong Thiện Nữ U Hồn với khuôn mặt bôi trắng bệch, đôi môi đỏ như máu, cộng thêm mái tóc xõa dài, kiểu rất kinh điển.

Bóng người thứ 2 trôi nổi trong góc tối, đó là góa phụ ma với mắt mũi mờ ảo sau chiếc mạng che mặt.

Nhìn dáng người tôi đoán là Hồng Ngựa.

Sami và Hồng Ngựa dẫn chúng tôi xuyên qua vũ trường người đông lố nhố.

Những bộ xương khô, những bóng ma trắng mờ, những con quỷ lông lá xù xì đang nhảy nhót điên loạn.

Người DJ đã rất thành công khi sử dụng những bản nhạc cổ xưa như “tiptoe through the tulip...”

Tiếng nhạc thê lương nhất mà tôi từng được nghe, nó ghê tởm đến độ khiến tôi lợm cổ họng.

Thắm nắm tay tôi chặt cứng, hóa ra Cô Dâu Của Quỷ lại sợ ma

Chú Thỏ Playboy vừa chạy vừa nhảy như múa ba lê trước mặt, mới thoáng chốc đã vọt lên tới khu DJ cao ngất.

Lúc này, quả cầu ánh sáng xanh dần dần hạ xuống thấp, sát trên đầu khu DJ.

Khi đã đứng yên, ánh đèn xanh chuyển sang đèn hồng.

Đúng với phong cách của vũ trường.

Những con quỷ gào thét ầm ĩ.

Trông thấy chúng tôi xuất hiện, bọn họ mau chóng tách thành 1 lối đi chính giữa.

Một giọng nữ rất lớn vang lên

“bọn quỷ đói rách nát và ăn hại kia, còn không mau chuyển sang khiêu vũ tập thể”

Tiếng nhạc chuyển sang tiết tấu nhẹ nhàng, nghe như bản Dona Dona kéo dài cách quãng theo kiểu rên rỉ ỉ ôi.

Từng cặp đôi bu lấy nhau xoay xoay rồi lại bước, xoay rồi lại bước loạn xà ngầu, trông bọn họ hệt như lên đồng.

Chúng tôi hồi hộp ngước mắt nhìn lên đài cao, thì ra kẻ vừa hét là 1 người phụ nữ quyến rũ khoảng độ 40 tuổi, trong trang phục nữ cảnh sát, tay trái cầm roi da, tay phải nắm hờ súng côn.

Nghe Thắm giới thiệu, tôi mới biết mọi người đều gọi bà ta là Anna.

Anna là vợ của Anh Hai - quản lí vũ trường Đêm Màu Hồng.

Nữ Cảnh Sát quyến rũ chĩa súng lên trời bắn, bùm 1 tiếng nghe như pháo nổ.

Tức thì khu vực sàn 2 bên khu DJ được đẩy cao lên, bên trên xuất hiện hình ảnh các nữ cảnh sát hở hang đang nhún nhảy gợi tình với chiếc còng số 8.

“các cô cảnh sát sexy đây rồi, còng tay tôi đi còng tay tôi đi” - Thỏ Playboy la lên.

Sàn ở phía xa xa tiếp tục được đẩy lên cao, ánh đèn bật sáng, các cô y tá lắc lư, làm duyên với kim tiêm khổng lồ.

Nữ Cảnh Sát quyến rũ mang tên Anna hô

“tôi muốn có 1 khu lễ đài sáng như mặt trời”

Tức thì một màu vàng hào nhoáng bao phủ khu DJ.

Tôi nhìn thấy dưới chân đài cao chót vót là chàng luật sư đẹp trai Ngố, áo quần rách nát như Walking Dead (thây ma biết đi) và Mặt Quỷ trong vai 1 nhân vật áo măng - tô đen, chiếc mũ cao bồi.

Tôi bèn hỏi “Mặt Quỷ, cao bồi texas à?”

“không đâu, đoán lại đi”

Tôi nhìn kĩ 1 lần nữa, trông thấy trong tay gã có cầm 1 chiếc nỏ kỉ dị

“là kẻ săn ma – cà – rồng sao?”

“xin giới thiệu với ngài bá tước Dracula, ta là Val Hensing” –Mặt Quỷ kéo mũ ngã đầu.

Tôi cười “trông anh sẽ giống Val Helsing hơn nếu có 1 mái tóc xoăn dài”

“ồ, thế à?có lẽ năm sau anh sẽ thử mua 1 bộ”

Tiếp theo, 2 chiếc vạc dầu xuất hiện 2 bên khu DJ, cột lửa từ bên trong phun lên cao hơn 1 mét.

Diễn biến lễ kết hôn cũng ngắn gọn như đám cưới Sami, ở vũ trường ăn chơi là chủ yếu.

Hai chủ hôn của chúng tôi lần này không ai khác ngoài Anh Hai và Anna.

Linh DJ hóa thân thành mụ phù thủy tóc đỏ nháy mắt với vợ chồng tôi, chơi 1 bản nhạc ma quái, đại khái có nghe được chữ « Wedding » trong đó.

Đứng bên cạnh là con Quỷ Satan đỏ lòm, trông như là Mũi Đỏ! Liên tục gầm rú vào micro, có thể gọi đây là beatbox.

Hồng Ngựa tiếp tục trở thành bà mối, đeo nhẫn cưới cho “hai cái xác sống”.

Lúc uống “máu” giao bôi, tôi thì thầm với Thắm :

“những lỗi lầm trước đây đều là do anh gây ra, lúc nào anh cũng sống trong hối hận, đến hôm nay cuối cùng đã làm được 1 việc đúng đắn

“sao cơ?anh nói to lên »

“từ nay về sau vợ chồng mình chính thức bên nhau, anh sẽ trao trả em Thằng Trống cho đủ cặp tròn duyên.”

Dứt lời, tôi lấy chiếc bông tai trong túi áo tự thân đeo lên tai vợ.

Mọi người vỗ tay rầm rầm.

Chúng tôi trao nhau nụ hôn của quỷ, một nụ hôn nồng nàn theo kiểu Pháp, pha lẫn chút máu tanh của Ytali.

Máu tanh theo đúng nghĩa đen vì Thắm bỗng cắn nhẹ 1 cái khiến môi tôi bật máu.

“xin lỗi chồng nhé, do nhạc dập quá”

Tôi liếm môi “không sao đâu vợ yêu, đêm nay anh sẽ cắn em toàn thân”

Anh Hai đứng giữa “hai cái xác sống”, khoác vai thân thiện, ánh đèn flash nhóa lên tới tấp.

Vào đúng lúc này, bỗng 1 tiếng nổ đanh gọn vang lên - “đùng”.

Thỏ Playboy giật ngửa người, máu bắn sang tôi và Thắm.

Cả vũ trường sững sờ.

Tiếng nhạc dừng đột ngột.

Annavà chúng tôi gào to “Anh Hai, Anh Hai...”

Thỏ Playboy ôm bụng co giật, thở không ra hơi.

Mặt Quỷ hô “đứng nép vào trong!”, đoạn gã chồm người tới nhìn về phía cửa trước.

Nhiều tiếng xôn xao tiếp tục vang lên, trong bóng tối, những hình hài áo đen lục tục xuất hiện.

Phía cửa ra vào trong giây lát chật kín người.

Một giọng nói khản đặc từ phía đó phát ra :

“happy wedding ! cô dâu chú rể được tắm máu có thích không?”

Từ giữa đám áo đen, bước ra 1 thằng hề cầm súng ngắn trông rõ bệnh hoạn giống hệt nhân vật joker trong The Dark knight.

Thằng hề khoác vai 1 cô gái mặc váy cưới trắng tinh khôi, có chiếc mạng mỏng che 1 bên mặt.

Dù đốt thành tro tôi cũng nhận ra gương mặt ả: Thỏ Ngọc!

“mày là ai?” –Anna hỏi.

“ồ, đừng có gọi tao là Joker, tao thích tiếng việt hơn, cứ là Thằng Hề thôi”

“mày là người của Monaco?”

“tao không biết Monaco nào hết, hôm nay tao đến đây để đòi lại công bằng cho vợ tao thôi, cưng yêu, chúng nó rạch mặt em phải không?”

Hắn ta ôm lấy Thỏ Ngọc âu yếm.

“mạnh dạn đi em, nói xem có đúng không?”

Cô ả rối rít gật đầu.

Lúc này Anh Hai bỗng rên hừ hự, Anna cuống quít vuốt mặt ông.

“bây giờ phải làm sao?đại ca có điều gì trăng trối không?”

Hồng Ngựa la “mau đưa vô bệnh viện”.

Anh Hai lắc đầu.

Mặt Quỷ dùng 2 chiếc kẹp, kẹp viên đạn ra khỏi vết thương.

Máu đổ ra tanh tưởi.

Anna đứng bật dậy gào lên “mày dám bắn Anh Hai, cả nhà mày sẽ phải đền mạng”

“ô, tao có bắn sao? tao không có nhé” – Thằng hề vừa nói vừa đút khẩu súng vào túi áo.

Bỗng nghe thêm mấy tiếng nổ liên tiếp, gã tái mặt, cuống cuồng núp sau lưng Thỏ Ngọc.

Anna rút khẩu súng nhỏ trong tay bắn liên tiếp về phía Thằng Hề.

Ai nấy đều giật mình “là súng thật sao?”

Cả vũ trường người đông lố nhố, nhảy cẫng lên.

Đám áo đen chia nhau lật bàn chống đỡ.

Tuy nhiên vẫn có vài tên bất ngờ bị thương.

Sau phút xả súng, Anna buông thõng vũ khí.

Thằng Hề ôm cứng Thỏ Ngọc, thận trọng ló đầu ra từ sau lưng ả

“sao sao?hết đạn rồi hả”

Đoạn nó rút khẩu súng lục từ trong túi áo ngoài.

“Anna, tránh xa khỏi lan can mau!” – ai đó hét lên.

“không cần, cứ đứng đó”.

Trước sự chứng kiến của hàng trăm người, Thằng Hề nã 1 phát súng xuyên đầu Thỏ Ngọc.

Ả điếm mắt trợn trừng ngã sóng soài, bộ váy cưới đẫm máu đỏ.

“bây giờ thì mày bắn con vợ tao, vợ ơi anh yêu em!”

Joker cười hi hi haha, phải công nhận gã diễn vai này rất đạt.

Thình linh nghe thêm 1 tiêng “choang” rùng rợn.

Tôi trông thấy Val Helsing cầm nguyên cái khay bạc phang Joker tới tấp.

Thì ra Mặt Quỷ đã nhảy khỏi khu DJ sau đó nhanh chân lẻn tới gần đối phương trong lúc hỗn loạn.

Tiếng Ngọc Dao Lam vang lên “mở cửa sau, cướp biển đâu?”

Trong đám đông 1 nhóm hóa trang cướp biển có lẽ cũng thuộc hàng anh chị, lợi dụng thời cơ xông lên chen qua đám áo đen.

“không để đứa nào chạy, đứa nào bước lên chém!”

“chém, chém”

Áo đen và cướp biển xô xát kịch liệt.

Ngọc Dao Lam phóng như bay, nhảy qua quầy bar :

“mẹ kiếp, tưởng chỗ này thích vô là vô à?”

Từ trog quầy chị lôi ra toàn là đao, kiếm, tuýp sắt, mã tấu...ngoài ra còn có đôi ba khẩu súng ngắn, dài đầy đủ.

Quang cảnh hỗn loạn như nồi mì nấu rối.

Tôi nhìn thấy người sói, ma - cà - rồng, bộ xương khô.... ùn ùn kéo đến chống cự lại bọn côn đồ.

Tiếng vũ khí va chạm chát chúa.

Máu bắt đầu đổ ra.

Những quý cô nắm gấu váy thi nhau chạy tán loạn.

Rồi tôi nghe thấy có nhiều tiếng súng nổ, cả thiên thần lẫn ác quỷ thay nhau đổ gục.

Cuộc đọ súng bắt đầu diễn ra.

“đoạt súng”

“dưới chân, dưới chân”

Nhiều người hét lên, Mặt Quỷ gầm to 1 tiếng, gã giật được khẩu súng lục chĩa thẳng vào cổ Thằng Hề.

“bảo người của mày rời khỏi đây ngay”

“hế hế hế, mày bắn tao đi, bắn đi bắn đi, làm ngay đi, bây giờ dấu vân tay mày ở trên đó, coi như mày giết vợ tao”

“mày muốn chết sao?”

“tao không muốn chết, cũng giống như mày không muốn giết người, haha, cụ Chánh bên tao nói mày là 1 thằng rất khá nhưng tâm hồn ủy mị”

“khốn nạn!”

Mặt Quỷ dùng báng súng đập 1 phát thật mạnh vào gáy Thằng Hề.

Bất chợt có hai tên côn đồ nhanh chóng ôm cứng lấy gã, 1 tên tìm cách đoạt súng.

“đùng “– súng cướp cò.

Tôi không do dự nhảy xuống sàn, Giáo Sư và Ngố cũng trà trộn vào đám đông.

Thắm, Linh và các cô nàng nhanh chóng đuổi theo.

Tôi cuống lên :

“em làm gì vậy?quay lại tìm nơi ẩn nấp đi”

Thắm gào :

“không được, mình đã cưới nhau thì phải ở bên nhau”

Trong vũ trường, cảnh đâm chém nhau diễn ra ác liệt.

Máu thịt vương vãi.

Đêm Của Quỷ trở thành Đêm Đẫm Máu.

Mũi Đỏ sức vóc khỏe, nhận trách nhiệm cõng Anh Hai, anh chàng cầm ghế nện bọn côn đồ, kêu la oai oái.

Ngọc Dao Lam 1 tay cầm chắc súng, 1 tay nắm đốc kiếm chạy lại gọi

“Mặt Quỷ, mau mở đường giúp mọi người trốn ra đi, anh làm gì vậy?”

Mặt Quỷ chẳng nói chẳng rằng, chỉ đứng sững giữa “chiến trường”.

Xung quanh gã có hơn chục tên áo đen đứng vây, nhất thời không đứa nào dám xông lên trước.

Súng cướp cò, bất đắc dĩ gã vừa giết 2 mạng người.

Tôi hiểu Mặt Quỷ đang trong giây phút tội lỗi.

“em đây anh không tiếc, tiếc con mẹ gì mấy đứa đó!” - Chị Ngọc liệng bộ tóc giả, vừa hét vừa đâm 1 thằng ngã chỏng chơ.

Có lẽ do cái váy kiểu hi lạp quá dài, khi di chuyển gặp nhiều bất tiện nên Dao Lam luôn miệng chửi rủa.

Rồi như đã quyết định xong xuôi, Mặt Quỷ nắm chắc súng lục bắn gục 1 tên gần nhất.

Bọn áo đen được dịp hoảng loạn tìm chỗ nấp.

Gã xông tới bắn thẳng về phía bọn giữ cửa.

Ngọc Dao Lam mừng rơn “bắn chết hết chúng nó đi”

Chị đại đưa tay cuộn gấu váy, đoạn chẻ kiếm hớt bớt 1 mảnh lên tới nửa đùi.

“mẹ kiếp, bây giờ thích thì mình đến với nhau thôi”

Như người mù tìm thấy ánh sáng, chúng tôi dắt díu nhau chạy bán sống bán chết theo Mặt Quỷ.

Đám đông hỗn loạn xô đẩy chen lấn nhau.

Nhiều người ngã nhào ra đất, nhiều người trượt chân trên vũng máu.

Tôi chạy trước Thắm, trong dòng loạn lạc đột nhiên cánh tay không còn cảm thấy bàn tay vợ nữa.

“Thắm, nhanh chân lên”

“em đây, em...”

Thắm bị tụt lại phía sau, vài người gào thét chen vào giữa.

Xung quanh lại thêm nhiều tiếng súng nổ.

Tôi đoán không phải chỉ phe ta giữ súng mà phe địch cũng dùng hàng nóng.

Bọn họ đang có 1 cuộc đọ súng ác liệt.

Máu bắn tung tóe lên mặt tôi

1 viên đạn vừa xuyên đầu ai đó bên cạnh.

“Hai Mặt, cẩn thận”

Tiếng thét của Thắm văng vẳng đâu đây.

Tình hình càng lúc càng loạn đến mức tôi không còn định vị được vợ.

Đang rối ren thình lình có cánh tay vươn ra nắm chắc lấy tôi, là Ngố đang giúp tôi thoát thân, anh chàng la “bên này, đi theo anh”

“không được, Thắm vẫn bị kẹt”

“chạy được đứa nào hay đứa ấy”

“em không bỏ vợ được”

“Hai Mặt, làm gì vậy?”

Tôi giằng tay Ngố, cố gắng quay trở lại sàn.

Ngay lập tức chúng tôi bị chia cắt vì quá đông người chen lấn.

Một tên áo đen cầm kiếm chém gục từng người nhảy lên trước.

Tôi lấy đà lao thẳng vào hắn ta, đè ngửa ra sàn.

Hai kẻ đối đầu sinh tử cứ thế quấn vào nhau đấm đá.

Hắn đánh tôi rớt mặt nạ, tôi đạp hắn đúng nơi đúng chỗ, tay áo đen phải quỳ sụp xuống sàn quằn quại.

“cho chết mẹ mày đi, à không, dám đấm tao à?tao sẽ thiến mày” – bao nhiêu sợ hãi lo lắng ủng hộ cho ý nghĩ ác độc.

Tôi toan nhặt lấy thanh kiếm đang nằm dưới đất, thì 1 bóng đen đã nhanh chân hơn.

“hô hô ha ha, Mặt Quỷ, mau bỏ súng xuống”

Trái tim tôi muốn rơi khỏi lô`ng ngực.

Thằng Hề đã chụp lấy thanh kiếm rồi dùng nó khống chế Thắm.

“mày đang rỉ máu kìa, bỏ súng xuống ngoan ngoãn nào”

Phía bên đối diện, Mặt Quỷ bị trúng đạn ở 1 bên vai.

Gã không đổi sắc mặt, lạnh lùng nói

“thả người ra, tao và mày chiến đấu như đàn ông”

“fight like a man? Không không, tao luôn thích nắm giữ lợi thế, đặc biệt là khi trong tay có 1 con mồi ngon thế này”

Hắn vừa cười cợt vừa kéo Thắm sát vào người.

“thằng khốn nạn” – tôi gào lên.

“ối ối, ai đây?chú rể sao? Lại đây chơi, lại đây chơi đi” - Joker hi hi ha ha cười 1 tràng xả ga.

Lúc này bàn tay hắn thoáng lơi lỏng.

Chỉ chờ có thế, Thắm dẫm mạnh 1 phát vào ngón chân Thằng Hề.

“ái..”

“cúi đầu xuống” - “đoàng”.

Thắm ngã người ra sàn, nhìn cái xác Joker đổ ập xuống, thở hồng hộc.

Mặt Quỷ luôn luôn giữ được cái đầu lạnh trong mọi tình huống, chỉ cần Thằng Hề phân tâm, gã bắn luôn 1 viên đạn găm thẳng vào đầu.

Tôi nhào ngay tới bên vợ “mẹ kiếp, anh thích nhất nguyên tắc luôn mang giày cao gót của em”

Thắm nhìn tôi, cười thỏa mãn: “Marco Alfredo, da mềm dẫm sướng thật đấy!”

“không còn thời gian ân ái đâu, phải rời khỏi đây ngay” - Mặt Quỷ bước ngang qua chúng tôi, gã nhanh tay lục lấy trong túi áo Joker 1 băng đạn mới, lạch cạch thay đạn.

“Thằng Hề, lần sau muốn giết người thì nghiêm túc 1 chút, đừng có suốt ngày cười hồn nhiên như vậy, chết sớm lắm!”

Gã nhét băng đạn cũ vào miệng Thằng Hề rồi cùng chúng tôi gấp rút rời đi.

Trên đường đào thoát khỏi vũ trường, gặp bao nhiêu trở ngại gã đều bắn bỏ không thương tiếc.

Tuy nhiên đa số bọn áo đen chỉ bị thương.

Mặt Quỷ trong lúc lâm nguy nhất vẫn không phải là 1 sát thủ máu lạnh.

Quang cảnh bên ngoài cũng hỗn loạn không kém bên trong.

Người của Đêm Màu Hồng và bọn áo đen bí ẩn vẫn đang ẩu đả kịch liệt, cả tuyến phố lớn náo loạn.

Những tiếng gào thét văng vẳng trong đêm, phụ vào nhiều tiếng súng lạnh lẽo.

Vừa chui ra khỏi cửa thoát hiểm, chúng tôi đã bắt gặp ngay xe của Ngố đang chờ.

Sami, Hồng Ngựa, Nhi Cây Trâm mừng đến khóc rống.

Mặt Quỷ hỏi “những người còn lại đâu?”

“trên xe Mũi Đỏ và Giáo Sư, họ đưa Anna và Anh Hai tới Ổ Gà rồi”

“Ổ Gà?”

“đó là nơi những người bạn chiến đấu của Anh Hai sống, ở đó họ có thể cấp cứu như trong bệnh viện” - Hồng Ngựa giải thích.

“vậy.. vậy Ngọc không bị thương chứ?”

“nó còn trách nhiệm hộ tống Anh Hai, không thể bị thương lãng xẹt thế đâu, cứ yên tâm”

Mặt Quỷ gật đầu nhẹ nhõm rồi lập tức phân phó

“Ngố! mau đưa mọi người đến nơi an toàn, chúng tôi sẽ theo đuôi mọi người ngay”.

Chiếc xe trắng phóng hết tốc lực trên đoạn đường dài thênh thang.

3 người còn lại hối hả chạy tới bãi đổ xe.

Lúc này rất đông bọn áo đen vẫn còn tụ tập chưa li khai, bọn chúng đang trò chuyện gì đó với 1 tên cao lêu nghêu vừa bước xuống từ chiếc Range Rover.

Một thằng tinh mắt trông thấy chúng tôi vội la lên

“là thằng đó, chính nó bắn chết Thằng Hề”.

Tức thì 1 loạt đạn xả về phía này, chúng tôi cuống cuồng nấp sau những chiếc xe con, cửa kính vỡ nát tan tành.

“thằng Xích Vân bao giờ cũng xuất hiện đúng lúc” - Mặt Quỷ lăm le súng trong tay, ánh mắt gã long lên.

Có vẻ tên khốn Xích Vân vừa bắn chúng tôi là kẻ thù không đội trời chung với gã.

“Mặt Quỷ, mày còn nhận ra tao không?” - Xích Vân la lớn.

“2 người mau vào xe đi, cúi thấp đầu xuống” – Mặt Quỷ không trả lời hắn mà tự tay mở cửa cho vợ chồng tôi rồi bắn trả vài phát đạn.

Tôi đẩy thắm nằm sát xuống chân ghế, rồi phủ lên người em, ôm chặt cứng, bụng cầu khấn “lạy trời, nếu có trúng đạn xin hãy trúng vào con”

Chiếc xe đột nhiên giật, rồi chuyển động rất mau chóng, dường như Mặt Quỷ đang gấp rút quay đầu xe.

Thêm nhiều tiếng súng nổ vang lên, đạn trúng vào lớp vỏ thép, ngân vang sởn gai ốc.

Thắm hỏi tôi trong tiếng nấc “Hai Mặt, anh còn sống không?”

“còn, anh đây! anh chưa trúng phát nào đâu”

“nếu còn sống thì kể chuyện gì đi”

“sao tự nhiên bây giờ lại kể chuyện?”

“em muốn biết khi nào thì anh an toàn, anh còn chém gió được tức là vẫn khỏe, em sợ nhất mỗi khi anh im lặng"

Tôi hôn lên gáy, lên vai vợ từ phía sau, miệng nói nhăng nói cuội điều gì đó không nhớ nổi.

Mùi lốp xe chà sát lên đường khét nghẹt, tôi và Thắm hết va bên này lại đập bên kia, nhưng miệng tôi vẫn cứ thao thao bất tuyệt.

“em có biết chim trĩ và bệnh trĩ giống nhau ở chỗ nào không?”

“em không biết”

“thế vì sao trong giới động vật con đực luôn “ngựa” hơn con cái?còn đối với người thì ngược lại?”

“em không biết”

“vậy em còn nhớ câu đầu tiên em nói với anh là gì không?”

“cái này em biết, lúc đó em hỏi anh “đã nhìn đủ chưa?”

“không phải, câu khác cơ”

“em đã nói câu đó là câu đó, anh nhớ nhầm sang câu “chị thấy cưng quen lắm” rồi đúng không?”

“vớ vẩn, câu đầu tiên em nói là “mười nghìn thì mày ra ngoài kia đút cột điện!”

“hahahaha” – Thắm cãi “câu đó em không nói với anh”

Bỗng nghe loáng thoáng Mặt Quỷ gầm lên “thằng khốn, chết đi!”

“đoàng, đoàng, đoàng”

Có tiếng còi xe inh ỏi, cả tiếng la hét ầm ĩ của nhiều người.

Chắc chắn chúng tôi đang lao đi rất nhanh trên đường và bọn áo đen đang bám theo sát nút.

Tôi gào “đại ca ơi, gã đó có thù oán với anh sao?”

“két, két, két...”

“chuyện thuộc về quá khứ rồi nhóc, bám chắc !”

Tôi chưa kịp phản ứng đã theo đà xe đập đầu vào cửa đánh “cốp”.

“xoảng, xoảng xoảng” tiếp theo đó 1 loạt đạn oanh tạc kính sau xe, những mảnh kính vỡ rơi vương vải trên đầu tôi.

“xoay người lại” – Thắm la – “để em lên trên!”

“không được, nằm im đi, nguy hiểm anh chịu”

Em túm chặt lấy hông tôi, cố gẳng đẩy tôi sang 1 bên nhưng mãi không đủ sức.

“em còn khỏe thế này anh mừng lắm Thắm”

“chết tiệt, em lớn hơn anh, em mới là chủ cái gia đình này, em ở trên !”

“ở nhà toàn thế, tối nào cũng thế, bây giờ đổi ca”

Mặt Quỷ xen vào “bây giờ có cần vô khách sạn không?”

Xe đập vào 1 chiếc xe khác chạy ngược chiều, đầu tôi va phải thành ghế choáng váng.

“Á.. á” Thắm cũng không nhẹ nhõm gì hơn.

Bất thình lình chiếc xe chao đảo dữ dội, chúng tôi có cảm tưởng đang trượt dài trên sàn.

“Két két két”, tôi ôm cứng lấy Thắm, 2 vợ chồng đồng thanh hét “a...a.. a”

Xe quay ngang đường, vẽ 1 vòng như pa, tiếng lốp chà xát xen lẫn với tiếng đạn bắn “đoàng, đoàng, đoàng”

Tôi nghe thấy Mặt Quỷ hét lên “vĩnh biệt thằng khốn nạn nhất trên đời!”

“vĩnh biệt rồi sao?”

Chỉ chờ có thể tôi lập tức vịn đệm ghế ngồi bật dậy.

Khi nhìn qua cửa sổ, quang cảnh hãi hùng ập đến trước mặt tựa cơn sóng dữ.

Chiếc Range Rover đen trùi trũi lô`ng lên như 1 con bò tót hung tợn.

Xích Vân lãnh liền 3 phát đạn găm vào đầu và ngực chết ngay tại chỗ, chiếc xe mất kiểm soát đâm thẳng vào hông xe tôi.

“Cẩn thận!”

“Hai Mặt...”

Hai tiếng la kinh hoàng của đôi bạn đồng hành, cùng ánh đèn pha sáng choang là những thứ cuối cùng tôi nhớ được trong đêm hôm đó.

Đó là 1 đêm không ngủ!

Mặc dù những người ở Ổ Gà đã hết sức cố gắng cứu chữa, nhưng Anh Hai vẫn không qua khỏi.

Tất nhiên, mọi người biết thừa đứng sau vụ này là Monaco danh tiếng lẫy lừng.

Mục tiêu bọn họ đề ra đã đạt được.

Đêm Màu Hồng hỗn loạn tan tành, máu xác rải rác.

Vụ đâm chém đẫm máu nhất trong lịch sử đã diễn ra ngay tại vũ trường.

Những tờ báo lớn được dịp tha hồ giật tít nóng.

Monaco kê gối ngủ ngon, mất bọn chốt thí như Thằng Hề chẳng hề ảnh hưởng đến sòng bạc.

Chuyện nhỏ nhặt đã được bọn tay chân giải quyết theo đúng chỉ tiêu “càng ì xèo càng tốt”.

Còn các ông Tổng coi như nhổ bỏ được cái gai trong mắt, chỉ việc đợi giấy tờ đưa đến, bình luận một câu

“ái chà chà, cái đám nhóc con nhố nhăng trong vũ trường ăn chơi thác loạn, làm loạn nhân dân, dẹp ngay cho yên!” – sau đó phóng tay đóng con dấu đánh cộp.

Sau đêm Halloween đẫm máu, vũ trường đóng cửa im ỉm.

Đêm Màu Hồng chỉ còn là dĩ vãng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.