(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Mười phút sau, trà trong phòng trà được rút đi, vẻ mặt Úc Vân Đình cổ quái nhìn Minh Yên kiêu ngạo dạy anh trai anh ta chơi bài như thế nào. Kỳ Bạch Ngạn ở một bên run chân, một bộ biểu tình hôm nay muốn xem kịch vui, không phải, tuy rằng anh trai anh ta chưa từng chơi bài, nhưng anh trai anh ta là tiến sĩ tốt nghiệp đại học Thường Thanh Đằng, bọn họ có phải hiểu lầm học bá hay không?
"Dạy cái gì mà dạy, chơi hai ván là được rồi, ván thứ nhất coi như thử nghiệm, không tính là lợi thế, phía sau chúng ta chơi một chút kích thích." Kỳ Bạch Ngạn ghét bỏ nói. Già đầu còn không biết chơi mạt chược, cũng không biết chơi bài, trong nhà đồ chơi mạt chược cũng không có, người này sống cuộc sống thật vô vị?
"Kỳ thiếu muốn chơi kích thích gì?" Úc Hàn Chi lãnh đạm hỏi, tầm mắt dừng trên đôi môi đỏ mọng gợi cảm của Minh Yên, cô gái hiển nhiên là một người lão luyện, nói đến đánh bài ánh mắt đều phát sáng, ghé vào bên cạnh anh, cái miệng nhỏ nhắn còn đi dạy anh, hả?
Dạy cô nhiều lần như vậy, kỹ năng hôn cũng không tăng lên, đánh bài ngược lại rất tích cực? Xem ra trước kia phóng túng không ít.
"Một ván một trăm vạn." Mắt Kỳ Bạch Ngạn cũng không nhấc lên, rung chân nói.
Nụ cười Minh Yên cứng đờ: "Tôi nhớ tới tôi còn có kịch bản chưa xem, các người chơi ba đi.”
"Ba thiếu một." Úc Vân Đình trợn trắng mắt: "Cô đi rồi, ba người đàn ông chúng tôi chơi như thế nào?”
Mắt to mắt nhỏ nhìn nhau sao?
"Yên Yên, cứ chơi thoải mái, thắng tính em, thua coi như tôi." Kỳ Bạch Ngạn vội vàng cười nói.
Úc Hàn Chi lạnh lùng nhìn lướt qua anh ta một cái, nói: "Không cần, phần của Minh Yên coi như tôi.”
"Vậy cũng được, đúng rồi, tôi mang theo một rương rượu trong xe, bảo quản gia các người mang lại đây, thua một ván uống một chén rượu." Kỳ Bạch Ngạn nhếch môi cười lạnh, anh ta đánh bài chưa từng thua.
"Anh mang theo rượu trắng hay rượu vang đỏ?" Úc Vân Đình nhướng mày. Anh trai anh ta là người mới, Minh Yên thua cũng coi như là anh trai anh ta, đây không phải rõ ràng muốn anh trai anh ta uống chết sao?
"Trắng, mẹ kiếp thời đại này ai còn uống rượu vang đỏ?"
"Để chú Lưu mang lại đây." Úc Hàn Chi rũ mắt xuống, khuôn mặt tuấn tú không có biểu cảm gì.
Chú Lưu mang tới một rương rượu mạnh, trong phòng trà bên này, bốn người đã chơi xong ván đầu tiên, không hề bất ngờ, Kỳ Bạch Ngạn cùng Úc Vân Đình thắng, Úc Hàn Chi còn đang quen thuộc quy tắc, vận may Minh Yên không tốt, hai người bị song sát.
Kỳ Bạch Ngạn đổ thêm dầu vào lửa: "Minh Yên, nếu không cân nhắc chơi nhà đối diện với tôi? Hãy bảo đảm em sẽ giành chiến thắng.”
Minh Yên liếc mắt nhìn Úc Hàn Chi còn đang quen thuộc quy tắc, vội vàng lắc đầu, uống chết cũng là Úc Hàn Chi, thua tiền cũng là tiền của anh, cô sợ cái gì? Nếu chơi nhà đối diện với Kỳ Bạch Ngạn, vậy ngày mai cô nhất định không xuống được giường.
Ván thứ hai, Minh Yên và Úc Hàn Chi vẫn bị song sát.
Ván thứ ba, ván thứ tư, Úc Hàn Chi liên tiếp thua ba ván, hơn nữa Minh Yên thua tiền, thua cả 600 vạn, mắt người đàn ông cũng không chớp, ba chén rượu trắng tất cả đều xuống bụng.
Kỳ Bạch Ngạn thắng mặt mày hớn hở, không ngừng giựt giây kêu Minh Yên chơi nhà đối diện với anh ta.
Minh Yên thấy Úc Hàn Chi uống đến khuôn mặt mặt tuấn tú đều có chút đỏ bừng, kéo ống tay áo anh, tiến lại gần, đau lòng nói: "Nếu không chịu được thì nhận thua đi, không chơi nữa.”
Người đàn ông thấy cô tiến lại gần, ngón tay nắm lấy cằm cô, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, khàn khàn nói: "Không có việc gì.”
Kỳ Bạch Ngạn vừa thấy sắc mặt tái mét, bài trong tay suýt nữa nhăn nhó.
Ván thứ tư bắt đầu, Úc Hàn Chi thắng, thắng, thắng, thắng.
Ba người: "..."
Minh Yên kinh hãi đến nỗi cằm suýt rơi xuống. Người đàn ông bình tĩnh bắt đầu con đường thắng liên tiếp.
Kỳ Bạch Ngạn không nói một lời, cúi đầu chính là uống rượu, rất nhanh ba người đã uống hết hai chai rượu trắng, trong đó Kỳ Bạch Ngạn uống nhiều nhất, Úc Hàn Chi ngoại trừ lúc đầu uống ba chén, về sau thế nhưng một chén cũng không phải uống.
Minh Yên thấy uống tiếp sợ là bị thủng dạ dày, vội vàng gọi chú Lưu đi nấu sữa, không chơi nữa.
Sau đó cô rời khỏi cuộc chơi, ba người đàn ông vì uống rượu, tiếp tục chơi...
Một đêm, Kỳ Bạch Ngạn thua hơn một ngàn vạn, uống đến nằm gục xuống, sau đó Úc Vân Đình không uống được nữa, đều là Úc Hàn Chi uống.
Lúc Minh Yên bảo tài xế đưa Kỳ Bạch Ngạn trở về, miệng đối phương còn hô: "Ai không uống, ai là cháu trai."
"Về nhà uống tiếp!" Minh Yên dỗ dành, vừa quay đầu lại đã bị Úc Hàn Chi người nồng nặc mùi rượu ôm vào lòng.
Mắt phượng người đàn ông sâu thẳm, anh ôm cô lên lầu, rồi đặt cô ở trên giường hôn, hôn một lúc lâu, mới ôm cô đi tắm rửa.
Buổi tối Úc Hàn Chi mượn rượu giày vò cô một phen, Minh Yên khóc đau họng, không để ý tới anh, lúc này người đàn ông mới khàn giọng dỗ dành cô, vừa hôn vừa dỗ dành, lăn qua lăn lại đến khuya mới ngủ.
Từ sau khi Kỳ Bạch Ngạn đến Trẩm Trạch bị uống đến nằm gục xuống, liên tục mấy ngày cũng không đi ra ngoài, trong nhóm cũng rất ít sóng.
Minh Yên thấy anh ta giống như biến mất, còn có chút kinh ngạc, có điều rất nhanh tâm tư đã bị chuyện khác hấp dẫn đi, Hoa Tư tiến vào giới giải trí.
Khi cô và Úc Hàn Chi ở Trẩm Trạch tình chàng ý thiếp, thì Hoa Tư đã tham gia một chương trình tuyển chọn, tranh cử vai nữ chính của một bộ phim ngôn tình.
Lam thị có tài nguyên điện ảnh và truyền hình tốt nhất ở Nam Thành, chương trình tuyển chọn này chính là Lam Hi cố ý tạo ra cho Hoa Tư, trước khi quay phim đã tạo ra màn so tài thu hút sự chú ý của mọi người, sau đó trực tiếp đoạt quán quân xuất hiện trong vai nữ chính, một bước lên mây, không thể không nói, làn sóng hoạt động này ổn, marketing đầy đủ.
Bản thân Hoa Tư chính là một người đẹp thuần khiết, từ nhỏ đã lớn lên ở Minh gia, cô không học cầm kỳ thư họa, nhưng Hoa Tư đều học rất tốt, tài nghệ đạt điểm tối đa, nhan sắc cũng vậy hơn 90 trở lên, hơn nữa có vốn Lam thị hoạt động ở phía sau, trong nháy mắt đã trở thành cái tên quen thuộc trong dàn tân binh, vô cùng nổi tiếng.
"Nam Phong tri ta ý" là một bộ phim lớn nổi tiếng, phiên bản đầu tiên cháy khắp cả nước, bởi vì thời gian quay phim rất lâu, lần này xem như là bỏ tiền lớn làm lại, có thể nói nữ chính tự mang theo thể chất đỏ, ai đóng sẽ nổi.
Minh Yên biết chuyện Hoa Tư chiếm được vai nữ chính và tiến vào giới điện ảnh truyền hình sắc mặt khẽ biến đổi, cuối cùng Hoa Tư vẫn dựa theo con đường đã định mà gia nhập showbiz. Trong mơ, Hoa Tư chính là dựa vào vai nữ chính "Nam Phong tri ta ý", ra mắt tức là đỉnh cao, một đường trở thành nữ hoàng điện ảnh, được cả danh và lợi.
Duy chỉ có một điểm khác với trong mơ là bộ phim "Nam Phong tri ta ý" này không phải Lam thị đầu tư, mà là Úc Hàn Chi bỏ ra số tiền lớn xây dựng cho Hoa Tư.
Minh Yên đắn đo về ảnh hưởng của chuyện này, giống như cô đã thay đổi vận mệnh của mình, lại giống như không có, nếu thật sự thay đổi vận mệnh của mình, vậy người nhận bộ phim này hẳn là cô mới đúng.
Nhưng đừng nói đến việc cô nhận một bộ phim lớn, quay xong chương trình tạp kĩ cũng đã được một tháng, cô vừa gọi điện thoại cho Lâm Văn, đối phương lúng túng nói không nhận được kịch bản tốt, bảo cô chờ một chút, kịch bản tốt là cần thời gian chờ đợi.
Tính toán thời gian, dòng thời gian của cô đã đi một nửa, chỉ còn lại ba tháng
Minh Yên mệt mỏi nằm ở nhà, nhìn tin nhắn trong nhóm thế gia, tất cả đều đang nghị luận về chuyện của Hoa Tư, chứng tỏ thiên kim thật giả ký hợp đồng là chủ đề nóng cả năm nay.
Úc Hàn Chi tan tầm trở về, chỉ thấy cô gái rầu rĩ không vui, nhất thời có chút nhướng mày, suy nghĩ chẳng lẽ tối hôm qua làm có chút tàn nhẫn, cô tức giận đến bây giờ?
Lại nói tiếp, trên mặt người đàn ông cũng có chút khô nóng, mỗi lần nói phải khắc chế, nhưng vừa chạm vào cô đã có chút cử chỉ điên rồ, đừng nói kiềm chế, có thể hai giờ tuyệt đối không một giờ, có thể ba lần tuyệt đối không hai lần.
"Ngẩn người cái gì, hả?" Úc Hàn Chi đi rửa tay, anh thay quần áo xong, ôm người vào trong ngực, cúi đầu hỏi.
"Ở nhà rảnh rỗi đến đần độn, em muốn ra ngoài quay phim." Minh Yên mệt mỏi đặt đầu vào ngực anh, rầu rĩ nói. Trước đây cô đã lãng phí hơn một trăm vạn, bây giờ trên người chỉ còn dư lại khoảng bốn trăm hai mươi vạn.
Quay phim? Mắt phượng Úc Hàn Chi nheo lại, hình như nghe Lâm Bình nhắc tới, Minh Yên gọi vài cuộc điện thoại cho người đại diện, yêu cầu nhận kịch bản mới, tất cả đều bị anh ấn xuống.
Nếu quay phim sẽ phải đi nơi khác, liên tiếp mấy tháng cũng không gặp được người, anh có thể chịu được sao? Hơn nữa thế giới phồn hoa bên ngoài làm cho Úc Hàn Chi bất an.
Kể từ tháng nay, ngày nào Úc Hàn Chi cũng cố ý đi làm đúng giờ, ban ngày anh không muốn rời xa cô gái nhỏ, nhưng chỉ sợ hai người ở bên nhau lâu sẽ chán ghét, cô buồn chán, sau đó cáu kỉnh, vừa giận dỗi đã nổi giận muốn chia tay, buổi tối trở về đương nhiên là làm cho cô không có sức lực suy nghĩ lung tung.
Lam Hi vội vàng nâng đỡ tiểu tình nhân mối tình đầu, Kỳ Bạch Ngạn lén lút tiếp nhận công ty gia đình, hơn nữa trong giới Minh Yên ít bạn bè, vụ taxi lần trước ít nhiều làm cho cô có chút bóng ma, vẫn không ra ngoài, như thế coi như là qua một khoảng thế giới ngọt ngào hai người, không có bất kỳ người nào đến quấy rầy.
"Quay phim vừa khổ vừa mệt, thật sự muốn làm việc?" Úc Hàn Chi hôn lên khóe môi cô, trầm giọng nói: "Anh sẽ bảo Lâm Bình để ý giúp em một chút.”
"Thật sao?" Ánh mắt Minh Yên sáng lên, ôm cánh tay anh, làm nũng nói: "Nhớ giữ lời, anh có thể nói qua loa cho có lệ gạt em.”
"Ừm." Úc Hàn Chi thấy bộ dáng quỷ tinh của cô, đỡ trán cười nhẹ, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Lâm Bình.
Lâm Bình trực tiếp tìm Lâm Văn, dặn dò cô ấy khôi phục hành trình làm việc của cô Minh Yên.
Lâm Văn nhận được điện thoại suýt nữa khóc rống lên, nhưng xem như ông trời đã mở mắt, à, Úc thiếu mở mắt, chồng kịch bản và phát ngôn viên đã tích lũy này đều rơi một tầng tro bụi, hơn nữa cuộc thi tuyển chọn nữ chính của bộ phim "Nam Phương tri ta ý" hot nhất tháng này, tóc đỏ tím, đều là tư bản vận chuyển sau lưng, nếu như Minh Yên nhà các cô đi, còn có chuyện cho Hoa Tư à?
Bàn về hậu trường, bàn về đập tiền, đập qua Úc thiếu sao?
Nói về giá trị nhan sắc, có đẹp hơn Minh Yên không? Diễn xuất của cô gái nhà họ cũng không kém, đáng tiếc, Úc thiếu sống chết đè nén không cho Minh Yên làm việc, muốn qua thế giới hai người, lúc này mới miễn cưỡng bỏ lỡ.
Úc Hàn Chi gọi xong không bao lâu, Minh Yên đã nhận được điện thoại của Lâm Văn.
"Yên Yên, tôi vừa mới thỏa thuận được việc đại diện trang sức sau một tháng bàn bạc, là một thương hiệu xa xỉ, năm nay trang sức nhà họ J mới ra mắt bộ sưu tập tuyệt đẹp, muốn tiến vào thị trường trong nước, chúng tôi thật sự là vừa cướp được quyền đại diện từ trong tay nữ diễn viên hạng nhất." Lâm Văn cười nói, trang sức nhà họ J xem như thích hợp cho Minh Yên làm đại diện nhất, phí đại diện trang sức cũng tương đối cao. Đương nhiên có thể thỏa thuận không phải là năng lực của cô ấy.
"Khi nào thì quay? Phí đại diện là bao nhiêu?” Minh Yên cầm kính mắt đen nhánh nằm ngang qua Úc Hàn Chi, hừ, anh gọi điện thoại một cái, phát ngôn đã tới, nói không có quỷ cô cũng không tin. Không phải là Úc Hàn Chi đè ép cô đấy chứ? Đây có phải là con người không? Không nâng cô, còn lạnh lùng với cô?
"Phí phát ngôn là ba trăm vạn. Tôi đã hẹn thời gian với đối phương, mấy ngày nữa có thể bắt đầu quay phim.”
Ba trăm vạn? Khóe môi Minh Yên nhếch lên, nể tình phí đại diện khả quan, sẽ không so đo với anh nữa.
Người đàn ông thấy tâm tình của cô chuyển biến tốt đẹp, khuôn mặt nhã nhặn chôn vào cổ cô, tinh tế hôn lên.
Minh Yên bị anh hôn đến cả người run rẩy, lầm bầm một tiếng.
Đầu dây bên kia Lâm Văn không rõ vì sao lại hỏi: "Minh Yên, cô làm sao vậy?”
Minh Yên có nỗi khổ nói không nên lời, người đàn ông đã một đường hôn xuống, không kiên nhẫn lấy điện thoại di động của cô, trực tiếp cúp máy, sau đó cúi đầu hôn sâu cô.
Người đại diện không hiểu sao lại bị cúp điện thoại cô ấy suy nghĩ mấy phút, rốt cục ý thức được tình huống gì, sắc mặt ửng đỏ, Úc thiếu quá ham muốn, khó trách cả ngày không cho Minh Yên làm việc.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");